Riêng tôi rât đồng cảm chất chân thật bài thơ của NgNg về thân phận thơ ta'
Hôm nay xin trình HAI KHÚC THƠ BUỒN:
Hai khúc thơ buồn (1)
Nghe một bài thơ Nhà thơ ơi
nhắc chi để lệ rơi
nín đi thôi
người đọc thơ bỗng nghẹn, l
ời không rõ
người ngồi nghe đang đầm đìa mắt đỏ
những từ gợi nỗi đau xé ruột gan
từng chữ rung tâm khảm d
ân ta đó
*
Thơ mưa xanh lớp cỏ
trùm nấm m
ộ người trai
hy sinh, bất tái lai
không về kịp nắm tay
của Mẹ thương con chờ con khi Người nhắm mắt !
tình Mẫu tử sâu hơn biển thẳm
thương đau chất ng
ất - giọt mưa xanh
mưa xanh trùm nấm mộ
*
Vết thương xưa cũ
doạ sưng tấy lại chăng
nhưng có tung trầm uất, cắn r
ăng nhìn mất mát
mới tênh tênh văn minh, cường thịnh với công bằng
Xin cảm ơn thi sĩ giúp vơi d
ần nước mắt.
(2)
Xa xứ Xa xứ đến bao giờ trở lại
có hay môi thắm - m
ãi chờ mong?
Xuân buồn
thuyền buông lái
cánh buồm
cũng nhạt màu.
Biển nhớ mờ ‘giang đầu’
da trời xanh nỗi đau
Ly biệt
vành trăng khuyết.