.
SÁU CHẶNG TÌNH YÊU (2)
2
TỎ TÌNH
Câm lặng
Còn thẹn đỏ, và hy vọng mỏng manh?
lảng “xuân sơn thu thuỷ”, nét đan thanh
giọng thục hiền kề sát –
coi xa lắc
Cứ như núi_lặng câm sẽ tốt lành.
Ngại
Tường vi rực rỡ, mưa rây
mới vừa thoáng gặp, hồn ngây ngất hồn.
Ngại nhìn lâu, úa cánh hồng?
ngại lời ấp úng ngỏ lòng phân vân.
Nhức nhối
Một đời cậu bạt thiệp hào hoa
‘Ra tử vào sinh’ cũng trải qua
Văn học cùng Y khoa nở rộ
Tư duy táo bạo tiến càng xa.
*
Sao hôm nay, cậu thực sự e dè
Dịp nàng gặp, vía hồn lạc bến mê!
Mê đôi mắt, ngợp tim tà áo trắng?
Đành ngắm chân, nghe tóc nắng vân vê!
*
Lời ngượng nghịu nên im lặng, thôi đành
Nét ảo huyền – “tong” dịp ngắm ngon lành
Chẳng dám nghe lời thục hiền êm ngọt
Chẳng hi vọng - chút bèo bọt mỏng manh.
*
_ Lời không ngỏ, sợ thường tình khước chối?
sợ bị quê? hay quá sợ đa mang?
_ Không! Chỉ vì … lòng lỡ quá mê nàng
thiệt tình! đã… “đã si mê nhức nhối”.
Thẹn
Hay thẹn, gặp hoa_đâu dám ngắm
dù hương thơm lắm, cánh màu tươi
đâu bởi biết chờ mùa quả ngọt.
Quá mê! lời nghẹn, hút hồn rồi.
Cách tỏ tình lạ
Tim ta - núi lửa ghìm bùng nổ
Hồn-hậu-nét-hoa chớ liếc sang
Thiên kỷ ơi, tình yêu vạn thuở
Lửa yêu thương mãi toả hào quang.
“Dạ bán chung thanh”(*)
Chợt thuyền cập bến Trăng Vàng
gió vô tình gió bàng hoàng hồi chuông
chuông khuya bỡ ngỡ đôi lòng
thương chưa dám tỏ, ơn chuông nói giùm.
---------------
(*) “Tiếng chuông nửa đêm”:4 chữ đầu câu kết bài tứ tuyệt Phong Kiều dạ bạc (楓橋夜泊),
một tác phẩm thơ Đường nổi tiếng của Trương Kế(thi sĩ Trung Hoa nửa cuối thế kỷ VIII)
Ơn
Ơn ai giúp vượt chông gai
sắc thời gian đổi, chẳng sai lời nguyền
thầm ơn thiên sứ mang tên
“Tình thi” say đắm, lành hiền, cao sang.
Cầu nối
Thao thiết
yêu, thơ mộng, mặn nồng.
Nuối tiếc
muộn phiền? Thêm ‘rách’ việc
đâu tỏ được lòng son.
*
Ơn thơ từ thăm thẳm yêu thương
bắc cầu nối
dung thông.
Phút ngỏ lời của mắt
Tha thướt cao sang ngực chói loà
áo dài bay cả một trời ngơ
ngọc ngà gợi nhớ hương tiên cảnh
thầm lặng kiêu sa mắt sững sờ.
*
Hồ mắt nhung_mây lướt lặng lờ
đáy hồ in_cả khoảng trời mơ
nhìn sâu đáy mắt chan chan ấy
thấy thác tâm hồn lúng liếng thơ
*
Hồ mắt xưa
tinh tế diệu huyền
thỏa lặn ngụp_hồ hay cõi tiên?
Yêu kiều vóc dáng mềm như lụa
ngơ ngẩn mắt say đắm hồn nhiên.
*
Đẹp sao lời ngỏ phút thiền
phút trời xuân nắng, mắt hiền giao nhau
tỏ tình nhờ mắt nhiệm mầu
mắt ơi thầm thĩ câu đầu tình yêu.
Không chỉ là tản bộ
Sóng đôi, chung thả hồn thơ
mơn man nghe gió ước mơ thoảng về
Tâm hồn soi biển pha lê
ngỏ lời kết nối đôi bờ tơ duyên.
Không chỉ đẹp trời khuya
Không nghỉ ngưng_thanh sắc giữa dòng đời
Anh - chim hót rảnh rang chẳng phút ngơi
Em - Quỳnh hoa vẫn sắc hương khêu gợi
đêm xao xuyến tỏ tình ngóng tin vui.
*
Hiền lành ánh mắt em cười
đoá quỳnh khuya nở ngỏ lời tình ta:
“Ước đêm đêm ngóng nở hoa
thành đôi trọn kiếp mặn mà thủy chung”.
Gõ guốc
Guốc ai nhơn nhơn gõ
vào phần phật gió Lào
lanh canh tiếng guốc gõ hè cao
thay tỏ tình từ đó.
*
Guốc cứ mơn man gõ
nắng trưa trời xanh hơn
lẫn tiếng ve êm ả râm ran
hồn nhiên lắm, chẳng hề huyên náo
cách ngỏ lời độc đáo.
Mưa bóng mây giúp ngỏ lời
Đẹp ngây ngất, đến tần ngần
đẹp buông tiếng sét vườn xuân rùng mình
Thiên lôi ngơ ngẩn nét xinh
đem mây về ghép dáng hình em tôi
đồng tiền má lúm mây trôi
cười tươi đôi mắt, hoa môi thật lành.
*
Mây xinh run rẩy biến nhanh
hoá mưa nghìn giọt chân thành lệ ai
giọt lên mi mắt tóc tai
giọt lên thân mỏng, đôi vai trắng ngần
giọt nào buốt trúng vào tâm?
cho ta bừng tỉnh, ôm chầm lấy nhau.
*
“Mưa bóng mây” thoảng qua mau
làm quen từ đó, chưa mầu gì vin
ngấm dần từng giọt niềm tin
giọt mong? giọt nhớ! tỏ tình dậy hương.
(Mời đón đọc Chặng 3)
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2012 11:26:32 bởi huydungpro >