Tru Tiên II
Băng Nhi 15.04.2009 16:43:29 (permalink)
Chương 1: Thời gian

Thanh Vân Môn.


Trải qua hạo kiếp Quần Ma Loạn Vũ,Thanh Vân Môn tuy chịu nhiều tổn thất nhưng cũng dần tu chỉnh lại.Cổ kiếm Tru Tiên,bảo vật trấn sơn của Thanh Vân Môn đã được đặt trở về Huyền Nguyệt Động Phủ.Thất mạch chi nhánh phát triển không ngừng,đến cả Đại Trúc Phong cũng đã có hàng trăm chúng nhân đệ tử.Thanh danh của Thanh Vân Môn sau khi trải qua hai đại hạo kiếp lớn do Thú Thần và Quỷ Vương khởi sướng cũng ngày một tăng,nhuệ khí cũng vì đó mà lớn mạnh.Nói đến Tiêu Dật Tài,nay hắn đã trở thành trưởng môn nhân chính tọa Thông Thiên Phong,là một anh tài kiệt xuất của Thanh Vân Môn,rất được người trên giang hồ coi trọng.Đệ tử dưới trướng Tiêu Dật Tài không phải là ít,nhưng người được hắn coi trọng nhất chính là Lãnh Sương và Lãnh Nguyệt.Bởi sắc đẹp,võ công,tư chất cả hai nữ tử này đều là bậc nhất đẳng,có thể đem so với Lục Tuyết Kỳ cùng Văn Mẫn khi xưa.Lại nói đến Lục Tuyết Kỳ,sau lần hạ sơn mười năm trước,hành tung của nàng ngày càng trở nên thần bí,đến cả Văn Mẫn,vị sư tỷ thân với nàng nhất cũng không rõ nàng hiện giờ ở nơi nào.Tiểu Trúc Phong ngày nay tuy không chính thức đưa ai lên làm chủ tọa,nhưng tất cả chúng nữ tử nơi đây đều nhất mực tuân theo lệnh Văn Mẫn,nay hiện là phu nhân của Tống Đại Nhân.Lâm Kinh Vũ sau cái chết của Vạn Kiếm Nhất thập phần chua xót,ngày qua ngày hắn cứ biệt tăm trong Tổ Sư Đường,nhưng đằng sau của sự ẩn mình đấy ,có ai biết rằng hắn đang tập trung tu luyện những loại võ công trong quyển :“Vạn Kiếm Kỳ Quyển”do Lâm Kinh Vũ vô tình phát hiện trong phòng của Vạn Kiếm Nhất.

Thiên Âm Tự.

Trong chính đạo,ngoài Thanh Vân Môn ra thì phái chịu nhiều thiệt hại nhất chính là Thiên Âm Tự.Trải qua nhiều lần trùng tu,thêm phần trợ giúp của hai đại phái còn lại là Thanh Vân Môn cùng Phần Hương Cốc,Thiên Âm Tự cuối cùng cũng khôi phục như xưa.Dưới sự chấn chỉnh của Pháp Tướng,sự hưng thịnh của Thiên Âm Tự không những không suy mà còn tăng lên bội phần,khiến cho chúng nhân trên dưới Thiên Âm Tự phải thập phần kính phục.Sau hạo kiếp Quần Ma Loạn Vũ,ngoài trừ hành tung của Lục Tuyết Kỳ bên Thanh Vân Môn bí ẩn,thì Phổ Hoằng của Thiên Âm Tự cũng mất tích,trên dưới nơi đây nhất mực cho rằng Phổ Hoằng đã chết.Tuy biết được việc này,nhưng Phổ Phương,Phổ Đức và Pháp Tướng đều không lên tiếng,khiến cho người người càng nghi ngờ hơn sự sinh tử của Phổ Hoằng.Ngoài việc tu sửa lại như xưa,trên Thiên Âm Tự cũng cho xây dựng Phục Ma Điện tại hậu sơn.Không chỉ có mỗi Thiên Âm Tự,mà Thanh Vân Môn,Phần Hương Cốc đều lần lượt xây dựng các Tháp Khóa Yêu,Hỏa Vong Điện.

Phần Hương Cốc.

Tuy là chánh phái ít chịu thiệt hại trong hạo kiếp Quần Ma Loạn Vũ,nhưng cũng không khỏi bị tàn phá bởi đại kiếp Thú Thần.Cũng theo trào lưu của giang hồ,Lý Tuân đảm nhiệm chức trưởng môn nhân.Phần Hương Cốc ngoại trừ việc ba năm trước do sự quấy nhiễu của Tiểu Bạch thì không có động tĩnh nào truyền ra giang hồ.

Hồ Kì Sơn.

Sau khi hạo kiếp Quần Ma Loạn Vũ diễn ra,chúng nhân Quỷ Vương Tông nhất mực khiếp nể sự tàn phá của Tứ Linh Huyết Trận.Sau cái chết của Bích Dao,Quỷ Vương đã âm thầm cất giấu hai quyển thiên thư dưới giường hàn thạch,nơi mà Bích Dao đã tĩnh lặng,âm thầm ngự suốt mười năm.Một trong những chúng nhân dưới trướng của Quỷ Vương là Hà Niệm Bân đã vô tình phát hiện “thiên thư đệ quyển” và “thiên thư nhị quyển” trong đống hỗn độn,hoang tàn tại Hàn Băng Thạch Thất.Cũng từ đó mà Quỷ Vương Tông được khai sáng lần thứ hai,vẫn nơi Hồ Kì Sơn,Hà Niệm Bân đã lấy danh xưng Quỷ Long,nhất thống các thánh giáo còn lại,tạo ra một lực lượng khá hung hậu,có thể đương đầu với tam đại chánh phái.

Thảo Miếu Thôn.

Dù thời gian có trôi,Thảo Miếu Thôn vẫn hoang tàn như ngày nào.Chung quanh trăm dặm ngoại trừ những cánh đồng cỏ úa vàng,những cánh rừng già cỗi thì duy nhất chỉ có căn nhà tranh của Trương Tiểu Phàm là còn sức sống.Những tiếng “chi chít” của chú khỉ Tiểu Hôi,tiếng sủa lớn của Đại Hoàng đã làm nơi đây thêm phần náo nhiệt.Cũng tại nơi đây,sau khi từ giã Trương Tiểu Phàm mười năm trước thì Lục Tuyết Kỳ cũng đã thoái ẩn hành tung trên giang hồ.Trương Tiểu Phàm,không,phải gọi hắn là Quỷ Lệ,bởi tình duyên giữa hắn và Bích Dao vẫn là một sợi dây tơ dài,mãi không đứt,cũng như lòng hắn vẫn mãi nhớ đến hình ảnh của một nữ tử vận bộ y phục màu ngọc bích,miệng cười thầm một tiếng,trên tay cầm một đóa hoa thương tâm.Kể từ khi giao trả Tru Tiên cổ kiếm,Quỷ Lệ đã lĩnh ngộ được năm quyển kỳ thư và cũng là người duy nhất dung hòa được ba loại võ công tuyệt học của ba nhà : Đạo – Phật – Ma.Có thể nói với võ công của Quỷ Lệ trên giang hồ quả thật là tuyệt thế vô song,mấy ai có thể xứng làm địch thủ của hắn.

Hà Dương Thành

Trải qua nhiều năm phiêu bạc,cuối cùng nhóm người Chu Nhất Tiên cũng trở về cái thành Hà Dương đầy nào nhiệt này.Dù trải qua hai trận hạo kiếp lớn,nhưng sự phồn vinh của nơi đây quả thật là phát triển đến không ngờ,ngay cả Chu Nhất Tiên khi vừa đặt chân vào đây cũng không nhận ra được cái vẻ hoang tàn khi xưa.Nhưng điều làm hắn vui sướng nhất chính là sự dị đoan của người dân trong thành càng nhiều,nên việc kiếm ngân lượng của hắn cũng tiến triển không kém.Ngoài việc thu hút được những mục quang của người dân nơi đây bởi mệnh danh “thần cơ diệu toán tử”thì sắc đẹp của Tiểu Hoàn cùng Kim Bình Nhi cũng là một nguyên do.Không bị tàn phai theo thời gian,nét duyên dáng,ủy mị của hai nữ tử này ngày một hớp hồn chúng nhân,nếu không phải người có tu chân vững chắc hoặc là những người đã ngắm hai nữ tử này rất lâu như Chu Nhất Tiên và Dã Cẩu Đạo Nhân thì hẳn phải ngất đi bởi cái nhìn ban đầu.Tuy nói là nói vậy,nhưng sắc đẹp của Tiểu Hoàn,dù cho Dã Cẩu Đạo Nhân có ngắm đến bạc đầu thì hắn vẫn không chán ngẫm cái nét duyên dáng,xinh đẹp đầy ủy mị của nàng.
#1
    Băng Nhi 15.04.2009 16:44:39 (permalink)
    Chương 2: Thư mời.

    Hồ Kỳ Sơn.
    Quỷ Vương Chánh Điện.

    Sau khi biết được tin của Phó tông chủ Quỷ Lệ trước đây còn sống,và hành tung xuất hiện tại Thảo Miếu Thôn.Hà Niệm Bân đã triệu tập thập đại sứ giả cùng nhau bàn tán.Có thể nói,sau Hà Niệm Bân thì mười vị sứ giả này nắm quyền cao nhất.Giữa đại điện uy nga,được trụ bởi những thanh cột vững chắc,Hà Niệm Bân ngồi trên ghế trưởng môn,dung mạo nghiêm nghị mà cất lời :
    - Năm xưa thánh giáo chúng ta ngoài sự anh tài của Quỷ Vương giáo chủ thì Quỷ Lệ là một người kiệt xuất nhất,người có thể đoán biết được sự việc như Quỷ Vương.Nay ta triệu tập các ngươi là do ta vừa biết được tin tức Quỷ Lệ tại Thảo Miếu Thôn,dưới chân núi Thanh Vân.Chẳng hay các vị bàn tính thế nào về việc mời hắn trở lại thánh giáo chúng ta ?
    Vừa nghe đến cái tên Quỷ Lệ,thập đại sứ giả dung mạo biến sắc,một số người còn kinh ngạc đến há hốc cả mồm.Một trong số đó vẫn có người uyên bác,dung mạo khôi ngô,tướng tá bất phàm,có thể nói là hình bóng thứ hai của Quỷ Vương khi xưa,hắn chậm rãi bước ra khỏi vị trí,tay chấp lại thưa với Hà Niệm Bân rằng :
    - Tuy hắn là một nhân tài,nhưng giáo chủ nên nhớ rằng năm xưa nếu hắn không huy động cổ kiếm Tru Tiên thì hẳn Tứ Linh Huyết Trận của Quỷ Vương giáo chủ khi xưa có đại bại.Từng nghe câu “Nhất hóa nhị,nhị hóa tam”,chẳng hay quá khứ đã xuất hiện,nay ta mời hắn trở lại,e rằng không có một lần phản bội thứ hai.
    Nghe xong tất cả những người có mặt trong chánh điện đều nhất mực đồng ý,duy chỉ có một nữ tử,vận hắc y,dung mạo tầm thường,nhưng cử chỉ lại thập phần ủy mị,lời nói của nàng vừa dịu dàng vừa sát nhân :
    - Ta tuy đồng ý với cách nói của hắn.Nhưng Tử Quân sư huynh quên rằng Quỷ Lệ có mối ân tình với Bích Dao cô nương sao?
    Hai chữ Bích Dao vừa thốt lên,Hà Niệm Bân đang ngồi trên ghế trưởng giáo cũng phải run người mà thốt lên :
    - Ngươi nói Bích Dao sư tỷ…không,con gái của Quỷ Vương tông chủ sao ?
    Vị nữ tử đang đứng phía dưới nhoẻn miệng cười thầm một tiếng,nàng tiếp tục điềm đạm cât lời :
    - Đúng,chính là nàng ta.Nếu ta dùng danh nghĩa của Bích Dao,hẳn Quỷ Lệ sẽ đồng ý mà trợ giúp Quỷ Vương Tông chúng ta thống nhất thiên hạ.
    Tử Quân vẫn giữ yên lặng kể từ khi vị nữ tử hắc y kia cất lời,nay lại ngăn lời mà thốt:
    - Chỉ dựa vào danh nghĩa e rằng Quỷ Lệ sẽ không phục,chẳng hay Mạc Tà sư muội có tuyệt kế gì?Xin hãy trình bày rõ.
    Hà Niệm Bân đồng nhất mà thốt :
    - Phải,Mạc Tà,ngươi hãy trình bày diệu kế của ngươi đi…
    Mạc Tà vẫn đứng đấy,sắc mặt không biến,hơi thở bình thường,nàng tiếp lời :
    - Ta chẳng có diệu kế gì,nhưng khi đi qua Giang Nam ta vô tình nghe được thân xác của Bích Dao hiện nằm trong tay Thất quái giang nam.Hẳn tin tức này cũng đủ để thuyết phục Quỷ Lệ chứ ?
    Tử Quân cũng không nói gì thêm,miệng cười thầm,khẽ gật đầu.Dường như hiểu được ngụ ý của Tử Quân,Hà Niệm Bân cũng không chừng chừ mà thốt :
    - Tốt !Vậy Mạc Tà,ngươi hãy cùng Tử Quân và Mã Lang đến Thảo Miếu,giao bức thư này và thuyết phục Quỷ Lệ.Việc mời phó tông chủ tiền nhiệm Quỷ Lệ trông vào ngươi vậy.
    Không hẹn trước,Tử Quân,Mạc Tà và Mã Lang cùng nhất loạt lên tiếng :
    - Vâng,thưa tông chủ !
    Vừa dứt lời,cà ba người cùng nhau chuẩn bị lương khô và ngân lượng,lên đường đến Thảo Miếu Thôn.Sau cái khuất bóng của họ không lâu,thì bảy vị sứ giả còn lại cùng Hà Niệm Bân cũng giải tán,ai lo việc nấy,không động chạm gì đến nhau.
    #2
      Băng Nhi 15.04.2009 16:45:47 (permalink)
      Chương 3: Xuất sơn.

      Thanh Vân Môn
      Thông Thiên Phong.

      Vẫn cái phong cảnh thiên ngoại vi thiên như ngày nào,chúng nhân của Thông Thiên Phong trên dưới đã hơn ngàn người.Tiêu Dật Tài cũng vì điều này mà không cảm thấy thẹn với Đạo Huyền.Tại Thông Thiên Chánh Điện,Tiêu Dật Tài đã triệu tập chủ tỏa các chi nhánh còn lại tề tựu về đây để đàm luận. Duy chỉ có chiếc ghế chủ tọa của Tiểu Trúc Phong là còn trống, nhưng vì được Tiêu Dật Tài đồng ý nên Văn Mẫn dù đã trở thành người của Đại Trúc Phong vẫn có thể ngồi tạm chiếc ghế này. Đi theo Tống Đại Nhân cùng Văn Mẫn là một bé trai sáu tuổi,tướng mạo anh kiệt, hẳn là một nhân tài về sau. Nhân lúc mọi người chưa tề tựu đông đủ, Tống Đại Nhân khẽ thì thầm vào tai con trai mình :
      - Lại cạnh thân mẫu của con đi Tiêu Đỉnh, không thì khi về phụ thân sẽ khổ lắm đấy...
      Tống Đại Nhân vừa dứt lời,tuy tuổi còn nhỏ nhưng đã tinh đời,Tiêu Đỉnh thầm hiểu ngụ ý trong lời nói của Tống Đại Nhân mà lập tức chạy cạnh Văn Mẫn. Không lâu sau tất cả những trưởng tọa của các chi nhánh đã đông đủ,Tiêu Dật Tài cho bắt đầu cuộc đàm luận hôm nay,hắn cũng là người cất lời đầu tiên:
      - Hiện nay trên giang hồ tuy đã được bình yên hơn mười năm nay,nhưng theo tin ta biết thì Quỷ Vương Tông đã tái xuất sau nhiều năm ẩn mình,tông chủ của Quỷ Vương Tông hiện giờ là Hà Niệm Bân.Và cũng theo tin báo từ Giang Nam,ta biết được có một giáo phái mới là Tu Ta Giáo với hành tung khôn lường,thủ thuật độc ác cũng bắt đầu hành động.Ta sẽ cho đệ tử của ta là Lãnh Nguyệt và Lãnh Sương trà trộm vào hai giáo phái này nên cũng an tâm.Nhưng gần đây nhất,tại Thập Vạn Đại Sơn,có một tóm yêu hồ đang nhiễu loạn,ta e rằng đây cũng là một điều đáng lo ngại….
      Nói xong Tiêu Dật Tài thở dài một tiếng,mục quang vẫn nhìn các vị chủ tọa còn lại.Tăng Thư Thư trong lần này đã thế cha mình đến tham gia cuộc đàm luận này,hắn cũng là một người tinh đời,nhưng tính tình lại rất ưa ngạnh,bảo hắn bất động quả thật là một việc khó.Tăng Thư Thư bất chợt đứng lên,miệng cười thầm một cái rồi cất:
      - Chẳng hay Tiêu sư huynh có cao kiến gì về việc này ?Theo đệ thì hai giáo phái Quỷ Vương Tông và Tu La Giáo tuy đã có Lãnh Sương và Lãnh Nguyệt trà trộm,nhưng cũng không hẳn là kiềm hãm được sự phát triển.Còn nhóm yêu hồ trên Thập Vạn Đại Sơn thì ta có thể giao cho Phần Hương Cốc.Còn Tu La Giáo hiện đang ở Giang Nam,ta có thể liên kết với Thiên Âm Tự để đối phó.Viện trọng đại trước mắt là phải đối phó với Quỷ Vương Tông,nhất là nên đề phòng Tứ Linh Huyết Trận lần thứ hai tái xuất.
      Tiêu Dật Tài nghe xong gật đầu cho phải rồi mục quang lại chuyển về những vị chủ tọa khác.Lần này đến phiên Tề Hạo cất lời :
      - Quỷ Vương Tông tuy có Tứ Linh Huyết Trận là mối đe dọa.Nhưng theo đệ được biết thì muốn lập ra trận pháp này phải có những loại ác thú hiếm có,nên trận pháp này cũng không đáng ngại.Điều duy nhất bây giờ chính là trong tay Hà Niệm Bân có quyển kỳ thư,quả thật là võ công khó lường.
      Tống Đại Nhân cũng không yên lặng mà lên tiếng :
      - Tăng Thư Thư lẫn Tề Hạo sư huynh nói chí phải,tuy việc Hà Niệm Bân có trong tay hai quyển kỳ thư chỉ là tin đồn trên giang hồ,nhưng cũng không thể xem thường con người này.Năm xưa ta đã có duyên tiếp chiến với hắn trong trận hạo kiếp của Quỷ Vương,bề ngoài tuy thấy hắn là kẻ hèn nhát,nhưng bên trong là một con người thâm độc,đa mưu túc trí,quả thật không thể xem thường.
      Tiêu Dật Tài cười khổ một tiếng rồi tiếp lời :
      - Đúng thế,các đệ đều nói đúng những suy nghĩ của ta.Nhưng còn một điều mà các đệ vẫn chưa ngờ đến được,nếu Hà Niệm Bân mời Trương Tiểu..Quỷ Lệ gia nhập thì sao?Chẳng hay là hổ lại mọc thêm cánh.
      Hai từ “Quỷ Lệ” như một ngọn giáo đâm thẳng vào tim của những người có mặt tại nơi đây,dường như khi nhắc đến con người Quỷ Lệ thì hẳn họ sẽ không kiềm được xúc cảm của mình.Ngay cả chính Tiêu Dật Tài cũng thâm trầm rất lâu mới dám nêu xuất ý kiến này.Tề Hạo tuy không thân với Quỷ Lệ khi con là Trương Tiểu Phàm,nhưng hắn đã tận mắt chứng kiến Quỷ Lệ huy động Tru Tiên cổ kiếm,quả thật là khiến người người kính phục.Hắn bình tâm đôi lâu rồi thốt :
      - Trương… Quỷ Lệ năm xưa đã huy động Tru Tiên cổ kiếm trợ giúp phái ta,là một cái ân rất lớn đối với Thanh Vân Môn,lẫn chánh đạo trong giang hồ,lẽ nào hắn lại giúp bọn ma giáo chống lại chánh phái chúng ta.
      Tiêu Dật Tài lại cười khổ một tiếng rồi thốt lời :
      - Ta cũng biết điều đó,nhưng có lẽ đấy là nhờ giao tình giữa Tuyết Kỳ muội và hắn. Nay Tuyết Kỳ đã không rõ tung tích,chỉ e rằng tại Thanh Vân Môn này chẳng mấy người là có thể khuyên răng được hắn.
      Ba từ “Lục Tuyết Kỳ” lại khiến cả điện một lần nữa biến sắc.Văn Mẫn thầm nghĩ trong lòng,như một lời tâm sự :“Liệu khi Kỳ muội có tại nơi đây,thì Tiểu Phàm hắn có thể như xưa?Mối tình giữa Bích Dao và hắn quả thật sâu đậm,chắc Kỳ muội cũng hiểu điều này…thật khổ cho số phận muội ấy….”Tất cả mọi người dường như yên lặng đến một cách lạ kỳ,ngay cả Tiêu Đỉnh là một đứa trẻ hiếu động cũng cảm thấy run sợ trước sự trầm mặt của mọi người.Tiêu Dật Tài khẽ lắc đầu rồi tiếp tục lên tiếng :
      - Trước mắt ta hãy cử người xuất sơn,đến Thiên Âm Tự để bàn bạc về việc Tu La Giáo.Việc này ta giao cho Tống Đại Nhân,Văn Mẫn cùng Tăng Thư Thư lẫn Tề Hạo và Điền Linh Nhi.Còn Quỷ Vương Tông,ta hãy để ý trời an bày,nếu các ngươi hoàn thành sớm nhiệm vụ,hãy đến Hồ Kì Sơn để phục sẵn……
      Lời nói vừa dứt,tất cả mọi người cũng đồng loạt ra ngoài,tại điện Thông Thiên này chỉ còn mỗi Tiêu Dật Tài,nét mặt ưu sầu,phiền não.
      #3
        Băng Nhi 15.04.2009 16:47:31 (permalink)
        Chương 4 : Thanh Long Thánh Sứ

        Hồ Kỳ Sơn – Quỷ Vương Đường.

        Màn đêm tĩnh mịch,nhóm người Mạc Tà và Tử Quân vừa rời khỏi cách đấy không lâu,các vị sứ giả còn lại cũng đã giải tán.Hà Niệm Bân vẫn ngồi trên ghế tông chủ,đôi mắt của hắn ưu phiền,tựa như có việc không hài lòng.Từ phía ngoài cánh cửa xuất hiện thân ảnh của một nam nhân,dung mạo khôi ngô,đang từ tốn bước vào điện,trông sơ qua nếu không lầm thì đây cũng là một trong mười vị thánh sứ của Quỷ Vương Tông.Hà Niệm Bân vừa trông thấy vị nam nhân kia lập tức tỏ ra vui mừng,dung mạo hoan hỷ.Trái lại,vị nam tử vừa bước vào chánh điện dường như chả thích thú gì đến việc gặp mặt Hà Niệm Bân.Mục quang kiên định nhìn về phía Hà Niệm Bân,miệng khẽ thốt :
        - Chẳng hay tông chủ gọi ta đến đây có việc gì …?
        Hà Niệm Bân vẫn giữ thái độ hoan hỷ,miệng cười một tiếng rồi thốt :
        - Ta triệu kiến ngươi đến đây cơ hồ vì việc gì ngươi đã rõ,hà tất cần gì ta phải lên lời.
        Vị nam tử kia mặt không biến sắc,lời nói điềm đạm lại phát ra từ cửa miệng của hắn:
        - Ta không có ý kiến gì về việc Quỷ Lệ cả….
        Hà Niệm Bân nhoẻn miệng cười một tiếng rồi tiếp tục cất lời :
        - Quả thật ngươi không có ý kiến….Thanh Long ?
        Vị nam tử mà Hà Niệm Bân gọi là Thanh Long kia vẫn giữ sắc mặt,cười một cách khinh bỉ rồi trả lời :
        - Ngươi cũng biết gọi ta là Thanh Long,một bại tướng như ta cần gì phải đưa ra cao kiến cho ngươi suy nghĩ.
        Hà Niệm Bân tuy có một chút dao động nhưng cũng không tỏ ra vẻ bên ngoài,hắn ầm ừ một tiếng rồi lại thốt :
        - Trước kia ta cũng là môn hạ của Quỷ Vương Tông,nên biết rõ ngài là một trong những cánh tay đắt lục của Quỷ Vương tông chủ.Nay xin mời ngài nêu ra cao kiến về việc Quỷ Lệ tiên sinh.
        Thanh Long vẫn tỏ thái độ khinh bỉ đối với Hà NIệm Bân,miệng hừ một tiếng lạnh nhạt rồi thốt :
        - Cũng tốt !Nếu ngươi muốn một tên bại tướng như ta góp ý thì ta cũng không từ.Theo ta việc ngươi có mời được Quỷ Lệ hay không thì cũng vậy thôi,ngươi vốn đã là một tiểu nhân ,thủ đoạn đối với ngươi há phải là khó.
        Lời nói vừa dứt,cũng là lúc mà thân ảnh của Thanh Long nhanh như ngọn gió lao thẳng ra ngoài,tạo thành một vầng dài,tựa như một con giao long hùng hổ.Hà Niệm Bân đang ngồi trên ghế tông chủ cũng tỏ ra không ưa gì thái độ của Thanh Long mà hừ mạnh một tiếng.

        o0o

        Nói đến việc Thanh Long vừa đằng không nhanh như giao long lao thẳng ra ngoài.Lần này hắn không về phòng của chính hắn mà rẽ sang một khúc đường khác để đi.Trước mắt hắn là một hang động u tối,không gian xung quanh tĩnh mịch,cơ hồ như hai chữ “sự sống” nơi đây đã không còn tồn tại.Thanh Long nhẹ bước tiến vào trong động.Tuy bề ngoài có phần ghê rơn,nhưng khi đã vào trong thì lại có một cảm giác khác,thật ấm nồng,nhẹ dịu vị trầm hương.Xuất hiện trước mắt Thanh Long là một nữ tử xinh đẹp,mái tóc đen huyền,đôi mắt sâu như vực thẳm vạn trượng.Vừa nhìn thấy Thanh Long,vị nữ tử kia tỏ vẻ e thẹn,tựa như một đóa hoa đang tỏa ngát hương sắc trong màn đêm u tối.Thanh Long vừa nhìn thấy vẻ e thẹn của vị nữ tử kia cũng không kiềm chế được bản thân mà cất lời :
        - Không ngờ U Cơ ngày nào nay lại tỏ vẻ e thẹn,cứ như một thiếu nữ.
        Nói xong Thanh Long phá cười lên,tiếng cười của hắn dường vang vọng khắp hang động,phá vỡ đi cái bầu không khí tĩnh mịch khi nào.U Cơ đang đứng đó cũng không chuyển biến tình sắc gì mà thốt lời :
        - Khi nãy tên Hà Niệm Bân gọi ngươi có việc gì ?
        U Cơ vừa dứt lời,Thanh Long tỏ vẻ không được vui mà hừ một tiếng rồi thốt :
        - Cái tên tiểu nhân ấy,nếu khi xưa ta không bị trúng trùng độc của hắn thì giờ hắn có nằm mơ cũng không nghĩ được đến hai quyển thiên thư,huống chi chức tông chủ.
        U Cơ cười một cách nhạt nhẽo nhưng rồi cũng lên tiếng :
        - Vậy khi nãy hắn gọi ngươi đến có việc hay gì?Chẳng hay là việc khi sáng….?
        U Cơ vẫn tiếp tục câu hỏi của mình,Thanh Long cũng không ngần ngại gì mà nói thêm :
        - Phải,chính là việc mời Quỷ Lệ về thánh giáo.
        Hai từ Quỷ Lệ nghe xao chua sót,U Cơ tuy không có tình ý với hắn nhưng dù sao cũng từng nhiều lần gặp mặt nên không thể khiến nàng bàng hoàng khi người đã ra tay huy động cổ kiếm Tru Tiên kết liễu sinh mạng của Quỷ Vương chính là Quỷ Lệ.U Cơ khẽ lắc đầu,nàng lại điềm đạm thốt :
        - Vậy huynh nghĩ gì về việc này ?
        Thanh Long lần này cũng không ngần ngại gì mà tiếp tục trả lời :
        - Theo ta thì hắn muốn lợi dụng uy danh của Quỷ Lệ để khi thống nhất giang hồ,để các giáo phái khác chưa kịp nghênh chiến mà đã hàng.Ngoài ra có lẽ hắn muốn nắm được tin tức về ba quyển thiên thư còn lại.Nhưng điều mà ta buâng khuâng nhất là tình hình của Bích Dao,rõ là năm đó….

        U Cơ cố tình ra hiệu không cho Thanh Long nói tiếp,nàng từ từ lui về phía sau,lấy trong người ra ba thanh ngân châm.Chưa kịp để Thanh Long phản ứng thì ba thanh ngân châm đã được phóng đi tự lúc nào,từ phía ngoài hang động có một bóng người nữ tử,vận y phục màu lam xanh đang đằng không,cả thân ảnh của nàng ta từ từ khuất đi tróng bóng tối.U Cơ bên trong khẽ thốt :
        - Nơi đây đã không an toàn nữa,ngươi giúp ta tìm một nơi khác..
        Thanh Long cười lớn tiếng,dường như hắn đang thích thú một điều gì đó mà thốt lên:
        - Được thôi,tiểu cô nương…ha..h…a…
        #4
          Băng Nhi 15.04.2009 16:48:42 (permalink)
          Chương 5 : Tình

          Thập Vạn Sơn


          Sau khi Bích Dao mất tích,chia tay với Lục Tuyết Kỳ tại Thanh Vân Môn,Tiểu Bạch đã trở về Thập Vạn Sơn,dùng tinh lực của chính bản thân để tạo ra vô số các yêu hồ khác.Cũng chính tại đây,nàng đã phát hiện ra một bí mật mà bản thân nàng cũng không thể nào tin được,một bí mật liên quan đến suy vong của tộc hồ trên khắp thiên hạ.Tuy hồ tộc đã được trùng hưng,nhưng những yêu hồ mang lòng tham chiếm hữu cả thiên hạ cũng xuất hiện không ít,Tiểu Bạch đêm ngày tìm cách giải quyết nhưng vẫn lực bất tòng tâm,chình việc này lại thành mối hoa cho thiên hạ.
          Nền trời rực đỏ một màu,thân ảnh của Tiểu Bạch đang khoát trên người bộ bạch y quen thuộc,dung mạo của nàng trước ánh hoàng hôn càng trở nên diễm lệ.Tiểu Bạch khẽ cười khổ một tiếng,nàng khẽ chuyển mục quang về phía nơi xa tận chân trời,ánh mắt buồn phiền,mỗi cử chỉ của nàng đều toát lên vẻ thê lương.Từ xa cách nơi Tiểu Bạch không xa kéo đến một luồng gió mạnh,mái tóc đen huyền của nàng phất phơ trước ngọn gió,từ khóe môi Tiểu Bạch bỗng phát ra ba tiếng,vừa nhẹ nhàng vừa thê lương lại có đôi phần xao xuyến,buồn phiền : " Trương Tiểu Phàm ".


          Thanh Vân Môn


          Sau khi nhận được lệnh xuất sơn từ Tiêu Dật Tài,Tống Đại Nhân cùng Văn Mẫn trở về Đại Trúc Phong.Tuy chúng nhân nơi đây đã đông hơn trước,nhưng phong cảnh vẫn thê lương,ảm đạm như ngày nào.Tại hậu sơn Đại Trúc Phong,vẫn ngọn Hắc Thiết Trúc,vẫn hương đất quen thuộc,Tống Đại Nhân khẽ bước đến chổ an giấc của Điền Bất Dịch cùng Tô Như.Thời gian tuy trôi nhanh,nhưng liệu có đủ để làm mất đi bản chất lẫn cảm xúc của con người.Tống Đại Nhân vẫn như ngày nào,một vị sư huynh tận tâm với người khác,nhất mực tuân theo sư lệnh.Trước kia cũng thế,giờ đây cũng vậy,mỗi khi có chuyện quan trọng phải xuất sơn,Tống Đại Nhân đều ra hậu sơn để nói với Điền Bất Dịch cùng Tô Như một tiếng.Tuy lúc đầu Văn Mẫn cùng các sư đệ của Tống Đại Nhân lo lắng rằng hắn vẫn chưa thoát khỏi được nỗi đau từ khi sư phụ của hắn cùng Tô Như chết,nhưng dần họ đã quen việc này,và trở về sau,việc này đã trở thành thông lệ của các bậc trưởng bối tại Đại Trúc Phong.


          Hà Dương Thành


          Nói đến nhóm người của Mạc Tà cùng Tử Quân,sau khi xuất phát từ Hồ Kỳ Sơn đến Thảo Miếu Thôn thì họ đã đi được 2 ngày đường.Thành Hà Dương vừa xuất hiện trước mắt họ thì cũng là lúc trời đã chuyển tối.Mạc Tà khẽ nhìn Mã Lang cùng Tử Quân một cách lạnh nhạt rồi cất lời :
          - Trời đã tối,nên đi tiếp hay nghỉ ngơi.
          Mã Lang đứng cạnh Tử Quân không tỏ ra một tình sắc nào,không những bây giờ,mà cả khi bắt đầu thì con người này đã như thế.Tử Quân thấy thế cũng nhoẻn miệng cười một tiếng rồi cất lời :
          - Nếu đã như thế thì ta nên tìm một quán trọ nào đã.
          Vừa dứt lời,Mạc Tà vẫn giữ nét lạnh nhạt của mình mà cùng Mã Lang đi vào một quán trọ gần đấy.Tử Quân lại cười nhạt,cơ hồ hắn đã quá quen thuộc cái cảm giác lạnh nhạt,xem thường nam nhân trên thiên hạ của Mạc Tà.

          o0o



          Chương 6 : Băng Nhi


          Đảo Tiên Linh


          Tiên Linh Đảo là nơi kỳ bí nhất trong Thần Ma Chí Lục của cổ nhân.Nằm giữa bờ biển phía tây,cách thôn Long Ngư không xa.Tương truyền nơi đây là ranh giới giữa Ma - Nhân - Tiên,những ngư dân,trai tráng trong làng Long Ngư vì lòng tò mò nên quyết khai phá vùng đất này,tuy nhiên bất kể là bao nhiêu người đã vào đảo Tiên Linh thì một đi không trở lại,chính từ việc này mà người dân thôn Long Ngư đã đặt cho Tiên Linh Đảo một cái tên hoàn toàn trái ý "Tử Đảo".Nhưng cách đây ba năm,có một nữ tử bạch y,dung mạo băng sương,mang theo trên người một thanh lam kiếm.Vị nữ tử này đã vào Tiên Linh Đảo và trở ra một cách bình an,khiến cho người dân nơi đây vô cùng sững sốt,trước khi ra đi nàng chỉ để lại một câu ngắn ngủi :
          - Hãy đốt lên ba nén hương công đức trước khi vào đảo.
          Đúng như lời vị nữ tử kia đã nói,mỗi khi trong làng có người vào đảo Tiên Linh thì đốt ba nén nhan công đức,lập tức chuyến đi của họ đều bình an vô sự,không có một cớ sự gì xảy ra.Người dân nơi đây lầm tưởng rằng vị nữ tử này là Cửu Thiên Huyền Nữ giáng trần và lập một đền miếu để thờ tụng.
          Theo lời của những ngư dân sau khi vào đảo thì biết được rằng đảo chủ của Tiên Linh Đảo là một nữ nhân,dáng người ủy mị,dung mạo diễm lệ,ánh mắt đen huyền,tựa như tiên nữ trên thiên giới.Sắc đẹp lẫn tài trí của nàng đều phải khiến người người khâm phục.Những giai điệu du dương vẫn cứ vang lên từng hồi một mỗi khi chiều tà.Vốn đảo chủ nơi đây là một người hiếu khách,nhưng do lệ khí xung quanh đảo quá lớn nên khiến cho những người đi vào đây điều bị chết ngay tức khắc,về sau các ngư dân biết dùng tiên khí từ hương công đức để tránh lệ khí.
          Xung quanh Tiên Linh Đảo đều là mùa xuân,những cánh hoa anh đào rực rỡ đua nhau khoe sắc,chúng cứ tồn tại trong khoảng thời gian đẹp nhất,mãi không phai tàn.Nhưng vì lệ khí bao quanh đảo quá lớn,khiến cho nguồn nước nơi đây bị nhiễm độc,tích tụ lâu ngày,nguồn nước dần trở thành một liều thuốc kịch độc cho con người,kể cả những bậc tu chân thâm hậu như Đạo Huyền,Phổ Trí,Phổ Hoằng,...cũng khó mà toàn mạng.


          Tiên Linh Điện


          Cơn gió nhẹ dịu đang cuốn lấy những chiếc lá cây vàng úa bay về phía chân trời xa.Một nữ tử vận y phục màu lam nhạt đang đứng trước điện Tiên Linh,dung mạo băng sương,ánh mắt u buồn,cơ hồ nàng có một mối tâm sự khó giải.Tiếng cây xào xạt hai bên nghe sao u uất,nhưng cũng đủ để làm tâm trạng của vị nữ tử kia thoát khỏi sự cô độc.
          Hồng quang đại thịnh,một con hỏa điểu to lớn đang đập mạnh đôi cánh bay trên nền trời đỏ rực.Mục quang của vị nữ tử vận phục y màu lam kia khẽ nhìn về phía hỏa điểu,khóe môi tưởng như vô tình,lạnh nhạt lại nở ra một nụ cười,thật tươi,đầy hạnh phúc,ánh mắt đen huyền cơ hồ như cũng vui vẻ,làn tóc của nàng phất phơ trước ngọn gió,trông vị nữ tử này lúc bấy giờ thật diễm lệ.
          #5
            Băng Nhi 15.04.2009 17:10:37 (permalink)
            Không kịp để nở thêm nụ cười thứ hai,vị nữ tử kia khẽ nâng người lên,thân ảnh đang lượn quanh không trung cùng những mãnh lụa trắng,tạo nên một điệu múa tuyệt đẹp.Hỏa điểu trên không cũng không ngần ngại gì mà cùng lượn với nàng,một nữ tử,một phượng hoàng,một màu đỏ tráng lệ,một khúc nhạc u buồn đã khiến cho Tiên Linh Điện càng thêm nét thiên ngoại phi tiên.
             
            o0o
             
             
            Thảo Miếu Thôn.
             
            Nói đến đoạn nhóm người Mạc Tà sau khi nghỉ ngơi tại một quán trọ Hà Dương Thành thì trời vừa sáng họ đã thẳng đường tiên tới Thảo Miếu Thôn.Một ngôi làng hoang tàn là khung cảnh trước mắt của Mạc Tà,Tử Quân và Mã Lang.Âm thanh nhôn nháo của Tiểu Hôi cùng Đại Hoàng cũng đã biệt tăm đi nơi nào,chỉ để lại một làn sương u ám,khiến cho con người phải rùn mình.Sau khi lục soát khắp trên dưới Thảo Miếu Thôn vẫn không thấy Quỷ Lệ,nhóm người Mạc Tà và Tử Lang cũng thất vọng,định trở về bẩm báo tình hình với Quỷ Long,nhưng Tử Quân đã ngăn họ lại,cơ hồ hắn đã đoán biết được một ẩn tình gì.Tử Quân nhoẻn miệng cười một tiếng,tay cầm một phiến vũ,chỉ thẳng lên Thanh Vân Môn,nhưng hướng mà hắn ngắm lại là Đại Trúc Phong với vẻ ảm đạm,thê lương của những ngọn trúc nơi đây.Vốn có bề ngoài anh tuấn,y phục lại tươm tất,quả thật nếu không phải là người tinh đời cũng không thể nào đoán được một nam nử tuấn kiệt này lại là người trong ma đạo.Mạc Tà bên cạnh tuy có đôi chút xao động trước Tử Quân,nhưng nàng cũng dần lấy lại tinh thần rồi cất lời :
            - Ngươi định tiến lên Thanh Vân Môn ?
            Mục quang khẽ nhìn Mạc Tà,Tử Quân phá cười lên một tiếng rồi đáp :
            - Phải,là Thanh Vân Môn,nhưng không phải là Thông Thiên Phong,mà là Đại Trúc Phong.
            Mạc Tà nhìn Tử Quân với vẻ e ngại,cơ hồ nàng không tin tưởng gì với lời nói của Tử Quân để liều mang xông vào Thanh Vân Môn.Tử Quân cũng đoán biết được việc này nên cũng thầm cười mà tiếp tục cất lời :
            - Chẳng phải ngươi đã quên hôm nay là ngày mà hai phu phụ Điền Bất Dịch cùng Tô Như đã chết.
            Mạc Tà khi này mới sực tỉnh dậy,vốn ân tình giữa Quỷ Lệ cùng hai phu phụ Điền Bất Dịch rất sâu đậm,nếu là ngày dỗ thì hẳn không thể thiếu phần của hắn.Tuy đoán biết được hành tung của Quỷ Lệ,nhưng Mạc Tà lại tỏ vẻ nghi ngờ,nàng nhìn vào Tử Quân rồi thốt :
            - Sao ngươi lại biết nhiều như thế ?
            Tử Quân lại phá lên cười,rồi đáp câu hỏi của Mạc Tà,ánh mắt của hắn vẫn như lúc nào,tuy đầy sức sống nhưng lại có đôi nét sầu khổ :
            - Nàng quên xuất thân của ta rồi sao ?
            Từ nàng được phát ra từ cửa miệng của Tử Quân ngụ ý nói Mạc Tà,nhưng nàng ta sau khi nghe được lại không tỏ vẻ tình sắc nào,một mạch tiến về Thanh Vân Môn.
            #6
              Băng Nhi 17.04.2009 14:03:27 (permalink)
              Chương 7 : Truyền Kiếm Mạc Tà.
               
              Đại Trúc Phong
               
              Bốn bề vắng lặng,phong cảnh thê lương,tình sắc của chúng nhân nơi đây cũng đôi phần trầm uất.Tiêu Dật Tài cùng Văn Mẫn cùng một số người ở chi nhánh khác vừa xuất sơn thẳng tiến đến Thiên Âm Tự không lâu thì ngày dỗ của phu phụ Điền Bất Dịch cũng đến.Tuy trưởng tọa Đại Trúc Phong vắng mặt,nhưng nghi lễ vẫn được cử hành dưới sự chỉ huy của năm vị sư đệ còn lại.
              Ánh chiều tà đang dần buông xuống,màu đỏ rực khẽ cuốn lấy nền trời xanh biếc.Lúc bấy giớ thân ảnh của Quỷ Lệ dần hiện ra,nét mặt u buồn,long chan chứa biết bao là tâm sự,trông hắn vẫn như là một Quỷ Lệ ngày nào.Theo sau thân ảnh của Quỷ Lệ là những hỗn tiếng của Tiểu Hôi cùng Đại Hoàng,dường như cả hai đều có những kỳ niệm thật nhàn nhã và khó phai tại nơi đây.
              Ngô Đại Nghĩa và Hà Đại Trí đang phụ trách việc tiếp đón các chúng nhân của chi nhanh khác khi gặp Quỷ Lệ liền lập tức bỏ ngay công việc,chạy ào đến chào hỏi vị tiểu sư đệ ngày nào :
              - Tiểu Phàm,đệ vẫn khỏe chứ !?
              "Tiểu Phàm" cái tên này dường như đã nhòe đi trong ký ức của hắn bởi quá nhiều điều mà hắn vẫn còn đắn đo trong lòng.Nhưng khi đứng trước các vị sư huynh của hắn,cơ hồ Quỷ Lệ đã thực sự trở thành một Tiểu Phàm,không đắn đo,sầu khổ,bi ai,...Cười khổ một tiếng,hắn khẽ thốt lời :
              - Đệ vẫn như ngày nào !Đại sư huynh đâu,sao việc tiếp đón lại để cho hai huynh?
              Hà Đại Trí phá cười lên rồi nói :
              - Chẳng qua là sư huynh cùng Văn Mẫn đi thưởng phong,ngắm nguyệt,nên chẳng thể về kịp ngày dỗ của sư phụ cùng sư nương.
              Hà Đại Trí vừa dứt lời,Ngô Đại Nghĩa bên cạnh khẳn giọng một tiếng,tỏ ra tức giận,nhưng nét mặt vẫn bình thản như khi nào,Ngô Đại Nghĩa lên tiếng :
              - Đừng nghe lời đệ ấy,sư huynh và Văn Mẫn được giao trọng trách cùng một số người khác đến Thiên Âm Tự để bàn kế sách đối phó với Tu La Giáo và Quỷ Vương Tông.
              Quỷ Lệ khẽ rùng người,mục quang thoáng lay động,hắn khẽ thốt :
              - Quỷ Vương Tông ?
              Ngô Đại Nghĩa dường như cũng không ngần ngại mà tiếp lời :
              - Phải,nghe sư huynh bảo Quỷ Vương Tông đã trùng hưng,tông chủ hiện giờ là Hà Niệm Bân.Theo lời sư huynh bảo thì con người này vô cùng gian trá,tuy bề ngoài có vẻ ngốc nghếch nhưng thủ đoạn thâm độc,thật khiến người khác khó có thể đề phòng.Việc hắn có được hai quyển kỳ thư cũng từng là đề tài sôi nổi trong giang hồ.
              #7
                Chuyển nhanh đến:

                Thống kê hiện tại

                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                Kiểu:
                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9