VÌ ĐÂU ?
Đồi xuân !
Thông mừng... xuân đến với bình yên
Khoát thêm tà áo ấm diệu huyền
Gieo muôn ý nhạc ngàn lưu luyến
Cho bướm bên hoa thoả niềm riêng !
Dậy sớm..... Sớm mai trên đỉnh mùa xuân Sương mơ bao phủ cả vùng thông xanh Chim non lách tách chuyền cành Tiếng con khứu bách trong lành xa xa Suối vang muôn thuở thiết tha Bên bông cúc dại mượt mà sáng xinh Hoa đào đã chớm lung linh Chen cành hoa mận trắng tinh tuyệt vời Mặt trời lấp ló tinh khôi Anh ơi dậy nhé xem đồi sang xuân........ Đồi xuân ! Đồi xanh đã thắm hoa đào Dưới xinh hoa dã trên rào sương giăng Từng chùm hoa mận trắng ngần Kết hương lan huệ bao lần ngất ngây Mặt trời thức giấc hây hây Chải từng sợi tóc vàng say xuân nồng Đứng trên đồi ngát mênh mông Chép đầy Ước vọng son hồng từ đây ! Ứơc mơ... Có gì hơn nữa sáng nay Đất trời rạng rỡ mặt mày sáng tươi Anh về với tuổi đôi mươi Còn em như trẻ lên mười nũng yêu Muôn hoa hương chúc mọi điều Gió xuân lồng lộng gởi nhiều ước mơ Nắng vàng thơm dệt ngàn thơ Thắm thêm ước vọng đợi chờ từ đây !
Tìm lại....! Đi tìm lại phút thảnh thơi Như chim chấp cánh, thuở chơi ngoài đồng Ở truồng như nhộng long nhông Gái trai làng vẫn một dòng sông thương Giữa trưa hè nắng vương vương Che chòi chơi dạy chữ lương cho người.... Rồi làm đám cưới thật vui Cô dâu má lúm đen thùi óng a Chú rể mốc thít ôi à Nghễnh ngang hể hả khật khà dễ thương Đãi chúng bạn lọn mía đường Dăm ba trái cóc mà thương đến giờ Qua rồi tiếc quá tuổi thơ Mỗi mùa xuân lại thấy khờ.... bâng khuâng... !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2010 21:25:44 bởi lelong54 >
Tìm lại....! Đi tìm lại phút thảnh thơi Như chim chấp cánh, thuở chơi ngoài đồng Ở truồng như nhộng long nhông Gái trai làng vẫn một dòng sông thương Giữa trưa hè nắng vương vương Che chòi chơi dạy chữ lương cho người.... Rồi làm đám cưới thật vui Cô dâu má lúm đen thùi óng a Chú rể mốc thít ôi à Nghễnh ngang hể hả khật khà dễ thương Đãi chúng bạn lọn mía đường Dăm ba trái cóc mà thương đến giờ Qua rồi tiếc quá tuổi thơ Mỗi mùa xuân lại thấy khờ.... bâng khuâng... ! Nhớ anh ngày ấy ở trần Da đen vì nắng chẳng cần chi đâu Chơi trò chú rễ cô dâu Hái bông hoa dại trao nhau làm quà Nhìn hoa em thích lắm nha Dẫu rằng không đẹp nhưng là tình anh Bạn bè cả đám vây quanh Hôn nhau đi chứ để thành … phu thê Ngày ấy em chẳng biết quê Giống như người lớn, gả về nhà anh Tụi mình làm giả nhà tranh Tim vàng hai đứa loanh quanh … sớm chiều ...!
Câu cá ! Lấy cần câu cá trên sân Không dây,không lưỡi...chần ngần sớm trưa Đêm thâu thức đợi...chẳng chừa Câu luôn vào giấc mơ xưa cá về ! Cá leo lên cạn ngộ ghê Cắn cần câu ngọn....môi trề như hôn Mắt người câu...bỗng như nhung Long lanh sáng rực...hết khùng từ nay !
Tìm lại....!
Đi tìm lại phút thảnh thơi
Như chim chấp cánh, thuở chơi ngoài đồng
Ở truồng như nhộng long nhông
Gái trai làng vẫn một dòng sông thương
Giữa trưa hè nắng vương vương
Che chòi chơi dạy chữ lương cho người....
Rồi làm đám cưới thật vui
Cô dâu má lúm đen thùi óng a
Chú rể mốc thít ôi à
Nghễnh ngang hể hả khật khà dễ thương
Đãi chúng bạn lọn mía đường
Dăm ba trái cóc mà thương đến giờ
Qua rồi tiếc quá tuổi thơ
Mỗi mùa xuân lại thấy khờ.... bâng khuâng... !
Nhớ anh ngày ấy ở trần
Da đen vì nắng chẳng cần chi đâu
Chơi trò chú rễ cô dâu
Hái bông hoa dại trao nhau làm quà
Nhìn hoa em thích lắm nha
Dẫu rằng không đẹp nhưng là tình anh
Bạn bè cả đám vây quanh
Hôn nhau đi chứ để thành … phu thê
Ngày ấy em chẳng biết quê
Giống như người lớn, gả về nhà anh
Tụi mình làm giả nhà tranh
Tim vàng hai đứa loanh quanh … sớm chiều ...!
Bây giờ em lớn mỹ miều Mắt xanh lay láy,môi điều,tóc mây Da nâu sáng rực hương say Cách xa biết nỗi trời mây ngút ngàn Biết yêu và biết trái ngang Ước mong gấm đẹp lầu vàng cao sang Còn anh vui với lỡ làng Lất lây ngày tháng với đàn em thơ Xuân nào cũng thấy bơ vơ Xuân nào cũng đứng bên bờ sông xưa !
Đồi xuân !
Thông mừng... xuân đến với bình yên
Khoát thêm tà áo ấm diệu huyền
Gieo muôn ý nhạc ngàn lưu luyến
Cho bướm bên hoa thoả niềm riêng !
Dậy sớm.....
Sớm mai trên đỉnh mùa xuân
Sương mơ bao phủ cả vùng thông xanh
Chim non lách tách chuyền cành
Tiếng con khứu bách trong lành xa xa
Suối vang muôn thuở thiết tha
Bên bông cúc dại mượt mà sáng xinh
Hoa đào đã chớm lung linh
Chen cành hoa mận trắng tinh tuyệt vời
Mặt trời lấp ló tinh khôi
Anh ơi dậy nhé xem đồi sang xuân........
Đồi xuân !
Đồi xanh đã thắm hoa đào
Dưới xinh hoa dã trên rào sương giăng
Từng chùm hoa mận trắng ngần
Kết hương lan huệ bao lần ngất ngây
Mặt trời thức giấc hây hây
Chải từng sợi tóc vàng say xuân nồng
Đứng trên đồi ngát mênh mông
Chép đầy Ước vọng son hồng từ đây !
Ứơc mơ...
Có gì hơn nữa sáng nay
Đất trời rạng rỡ mặt mày sáng tươi
Anh về với tuổi đôi mươi
Còn em như trẻ lên mười nũng yêu
Muôn hoa hương chúc mọi điều
Gió xuân lồng lộng gởi nhiều ước mơ
Nắng vàng thơm dệt ngàn thơ
Thắm thêm ước vọng đợi chờ từ đây !
Ước mơ... Nước dừng chảy,mây ngừng bay Thời gian dừng lại mê say lời nàng Tự nhiên mà đẹp vô vàn Không tô son phấn mà sang lạ kì Thật thà...kiêu hãnh lắm đi Đoan trang thuỳ mị...hiếu kì tinh ranh Vẫn thơ mà...thích dỗ dành Nên xuân nay nói chân thành cùng em Lên chơi thoã sức mà xem Gom từng ước vọng dịu mềm vào tim !
Hoán Vân !
Hỡi "Người tha phương đơn côi"
Cái tên nào đã mây trôi phương trời
Nghe bùi bụi,... mát buồn rơi
Xa xăm, xa lắm...gần ơi là gần
Có lẻ vì là...Hoán Vân
Ngao du đây đó...cũng lần về quê
Nhớ đầy, thương trãi lê thê
Lúc mùa xuân gọi càng tê tái lòng
Đất trời Việt... vốn mênh mông
Tình người cũng vậy say nồng lâu nay
Tha phương nhớ... chớ khóc hoài
Không gian cách trở... dạ này kề bên !
Đêm xuân ! Phố phường hoa lệ giăng giăng Người, xe nưng nức thung thăng gọi mời Một vòm xuân thắm xanh ngời Én tung tăng lượn bên đời bóng sen Bồ câu vàng,trắng,xanh, đen,... Nết na thuỳ mỵ chao men ái tình ! Đêm rồi đèn lấp lung linh Trên trời dưới hạ quyện mình bao sao Tay trong tay...xiết chặt nhau Từ đây mình chẳng khi nào rời xa ! Đi chùa trước ! Rồi xem hoa ! Ra đường Nguyễn Huệ la cà suốt đêm ! Sáng xuân đời ngát êm đềm ! Vẫn hoài vị ngọt môi mềm đêm xuân !
Xin buồn...! Xin buồn.... người cũng không cho Nên ta mới cắp, nằm co nhà tù Sướng thật ! Mà khóc hu hu Lột lịch ba lóc rồi tu để buồn ! Xin buồn mà cũng ghen tuông Chộp vui chết chắc là.... buồn muôn năm Trời cao ơi ! Quá oái oăm ! Đời vui cũng ghét, buồn bằm lại ganh !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2010 20:30:59 bởi lelong54 >
Sao vậy..! Ta hỏi...sao dò qua rào Cớ chi muốn biết phía nào đông... hơn Ai người không sợ cô đơn Ai là khẩu khí xanh dờn hơn ai ?
Đồi xuân !
Thông mừng... xuân đến với bình yên
Khoát thêm tà áo ấm diệu huyền
Gieo muôn ý nhạc ngàn lưu luyến
Cho bướm bên hoa thoả niềm riêng !
Dậy sớm.....
Sớm mai trên đỉnh mùa xuân
Sương mơ bao phủ cả vùng thông xanh
Chim non lách tách chuyền cành
Tiếng con khứu bách trong lành xa xa
Suối vang muôn thuở thiết tha
Bên bông cúc dại mượt mà sáng xinh
Hoa đào đã chớm lung linh
Chen cành hoa mận trắng tinh tuyệt vời
Mặt trời lấp ló tinh khôi
Anh ơi dậy nhé xem đồi sang xuân........
Đồi xuân !
Đồi xanh đã thắm hoa đào
Dưới xinh hoa dã trên rào sương giăng
Từng chùm hoa mận trắng ngần
Kết hương lan huệ bao lần ngất ngây
Mặt trời thức giấc hây hây
Chải từng sợi tóc vàng say xuân nồng Đứng trên đồi ngát mênh mông
Chép đầy Ước vọng son hồng từ đây !
Ứơc mơ...
Có gì hơn nữa sáng nay
Đất trời rạng rỡ mặt mày sáng tươi
Anh về với tuổi đôi mươi
Còn em như trẻ lên mười nũng yêu
Muôn hoa hương chúc mọi điều
Gió xuân lồng lộng gởi nhiều ước mơ
Nắng vàng thơm dệt ngàn thơ
Thắm thêm ước vọng đợi chờ từ đây ! Ước mơ... Nước dừng chảy,mây ngừng bay Thời gian dừng lại mê say lời nàng Tự nhiên mà đẹp vô vàn Không tô son phấn mà sang lạ kì Thật thà...kiêu hãnh lắm đi Đoan trang thuỳ mị...hiếu kì tinh ranh Vẫn thơ mà...thích dỗ dành Nên xuân nay nói chân thành cùng em Lên chơi thoã sức mà xem Gom từng ước vọng dịu mềm vào tim ! Phép lạ.... Đêm nay tỉnh lặng êm đềm Nghe lời ai nói con tim loạn hồi Ấm lòng hơn chẳng đơn côi Dưới xuôi miền ngược đã ngồi gần bên Đường xa bớt trở thác gềnh Non cao biển rộng trời rền xá chi Trời đêm xuân thật huyền vi Ghi lòng phép lạ diệu kỳ vào thơ !
Tìm lại....!
Đi tìm lại phút thảnh thơi
Như chim chấp cánh, thuở chơi ngoài đồng
Ở truồng như nhộng long nhông
Gái trai làng vẫn một dòng sông thương
Giữa trưa hè nắng vương vương
Che chòi chơi dạy chữ lương cho người....
Rồi làm đám cưới thật vui
Cô dâu má lúm đen thùi óng a
Chú rể mốc thít ôi à
Nghễnh ngang hể hả khật khà dễ thương
Đãi chúng bạn lọn mía đường
Dăm ba trái cóc mà thương đến giờ
Qua rồi tiếc quá tuổi thơ
Mỗi mùa xuân lại thấy khờ.... bâng khuâng... !
Nhớ anh ngày ấy ở trần
Da đen vì nắng chẳng cần chi đâu
Chơi trò chú rễ cô dâu
Hái bông hoa dại trao nhau làm quà
Nhìn hoa em thích lắm nha
Dẫu rằng không đẹp nhưng là tình anh
Bạn bè cả đám vây quanh
Hôn nhau đi chứ để thành … phu thê
Ngày ấy em chẳng biết quê
Giống như người lớn, gả về nhà anh
Tụi mình làm giả nhà tranh
Tim vàng hai đứa loanh quanh … sớm chiều ...!
Bây giờ em lớn mỹ miều Mắt xanh lay láy,môi điều,tóc mây Da nâu sáng rực hương say Cách xa biết nỗi trời mây ngút ngàn Biết yêu và biết trái ngang Ước mong gấm đẹp lầu vàng cao sang Còn anh vui với lỡ làng Lất lây ngày tháng với đàn em thơ Xuân nào cũng thấy bơ vơ Xuân nào cũng đứng bên bờ sông xưa ! Nhớ thương biết mấy cho vừa Em chờ anh đã mấy mùa xuân sang Nhưng anh đâu có ngó ngàng Chỉ mãi vui với bao nàng mê thơ Để mình em đứng bơ vơ Mắt môi giờ đã phai mờ … còn đâu!
Đồi xuân !
Thông mừng... xuân đến với bình yên
Khoát thêm tà áo ấm diệu huyền
Gieo muôn ý nhạc ngàn lưu luyến
Cho bướm bên hoa thoả niềm riêng !
Dậy sớm.....
Sớm mai trên đỉnh mùa xuân
Sương mơ bao phủ cả vùng thông xanh
Chim non lách tách chuyền cành
Tiếng con khứu bách trong lành xa xa
Suối vang muôn thuở thiết tha
Bên bông cúc dại mượt mà sáng xinh
Hoa đào đã chớm lung linh
Chen cành hoa mận trắng tinh tuyệt vời
Mặt trời lấp ló tinh khôi
Anh ơi dậy nhé xem đồi sang xuân........
Đồi xuân !
Đồi xanh đã thắm hoa đào
Dưới xinh hoa dã trên rào sương giăng
Từng chùm hoa mận trắng ngần
Kết hương lan huệ bao lần ngất ngây
Mặt trời thức giấc hây hây
Chải từng sợi tóc vàng say xuân nồng Đứng trên đồi ngát mênh mông
Chép đầy Ước vọng son hồng từ đây !
Ứơc mơ...
Có gì hơn nữa sáng nay
Đất trời rạng rỡ mặt mày sáng tươi
Anh về với tuổi đôi mươi
Còn em như trẻ lên mười nũng yêu
Muôn hoa hương chúc mọi điều
Gió xuân lồng lộng gởi nhiều ước mơ
Nắng vàng thơm dệt ngàn thơ
Thắm thêm ước vọng đợi chờ từ đây ! Ước mơ... Nước dừng chảy,mây ngừng bay Thời gian dừng lại mê say lời nàng Tự nhiên mà đẹp vô vàn Không tô son phấn mà sang lạ kì Thật thà...kiêu hãnh lắm đi Đoan trang thuỳ mị...hiếu kì tinh ranh Vẫn thơ mà...thích dỗ dành Nên xuân nay nói chân thành cùng em Lên chơi thoã sức mà xem Gom từng ước vọng dịu mềm vào tim ! Phép lạ.... Đêm nay tỉnh lặng êm đềm Nghe lời ai nói con tim loạn hồi Ấm lòng hơn chẳng đơn côi Dưới xuôi miền ngược đã ngồi gần bên Đường xa bớt trở thác gềnh Non cao biển rộng trời rền xá chi Trời đêm xuân thật huyền vi Ghi lòng phép lạ diệu kỳ vào thơ ! Phép mầu !
Phép mầu em có đơn sơ Mà sao giã biệt ngó lơ không đành Em như một khoảng trời xanh Với bao khát vọng yên lành đáng yêu Xuân cánh én,hạ cánh diều Mùa thu cánh cúc,đông thiều cánh bông Tươi xanh nhé..... chẳng phải hồng Vì em sẳn có tấm lòng yêu thương.....!
Tìm lại....!
Đi tìm lại phút thảnh thơi
Như chim chấp cánh, thuở chơi ngoài đồng
Ở truồng như nhộng long nhông
Gái trai làng vẫn một dòng sông thương
Giữa trưa hè nắng vương vương
Che chòi chơi dạy chữ lương cho người....
Rồi làm đám cưới thật vui
Cô dâu má lúm đen thùi óng a
Chú rể mốc thít ôi à
Nghễnh ngang hể hả khật khà dễ thương
Đãi chúng bạn lọn mía đường
Dăm ba trái cóc mà thương đến giờ
Qua rồi tiếc quá tuổi thơ
Mỗi mùa xuân lại thấy khờ.... bâng khuâng... !
Nhớ anh ngày ấy ở trần
Da đen vì nắng chẳng cần chi đâu
Chơi trò chú rễ cô dâu
Hái bông hoa dại trao nhau làm quà
Nhìn hoa em thích lắm nha
Dẫu rằng không đẹp nhưng là tình anh
Bạn bè cả đám vây quanh
Hôn nhau đi chứ để thành … phu thê
Ngày ấy em chẳng biết quê
Giống như người lớn, gả về nhà anh
Tụi mình làm giả nhà tranh
Tim vàng hai đứa loanh quanh … sớm chiều ...! Bây giờ em lớn mỹ miều Mắt xanh lay láy,môi điều,tóc mây Da nâu sáng rực hương say Cách xa biết nỗi trời mây ngút ngàn Biết yêu và biết trái ngang Ước mong gấm đẹp lầu vàng cao sang Còn anh vui với lỡ làng Lất lây ngày tháng với đàn em thơ Xuân nào cũng thấy bơ vơ Xuân nào cũng đứng bên bờ sông xưa ! Nhớ thương biết mấy cho vừa Em chờ anh đã mấy mùa xuân sang Nhưng anh đâu có ngó ngàng Chỉ mãi vui với bao nàng mê thơ Để mình em đứng bơ vơ Mắt môi giờ đã phai mờ … còn đâu! Mùa xuân nói chuyện hờn nhau Cỏ hoa vàng úa thâm sâu mắt quầng Nhớ nhiều vui cũng lâng lâng Thương rồi sao nỡ bao lần trách yêu Xuân đang háo hức thật nhiều Đề bên hờn tủi ta dìu nhau đi..... !
Tìm lại....!
Đi tìm lại phút thảnh thơi
Như chim chấp cánh, thuở chơi ngoài đồng
Ở truồng như nhộng long nhông
Gái trai làng vẫn một dòng sông thương
Giữa trưa hè nắng vương vương
Che chòi chơi dạy chữ lương cho người....
Rồi làm đám cưới thật vui
Cô dâu má lúm đen thùi óng a
Chú rể mốc thít ôi à
Nghễnh ngang hể hả khật khà dễ thương
Đãi chúng bạn lọn mía đường
Dăm ba trái cóc mà thương đến giờ
Qua rồi tiếc quá tuổi thơ
Mỗi mùa xuân lại thấy khờ.... bâng khuâng... !
Nhớ anh ngày ấy ở trần
Da đen vì nắng chẳng cần chi đâu
Chơi trò chú rễ cô dâu
Hái bông hoa dại trao nhau làm quà
Nhìn hoa em thích lắm nha
Dẫu rằng không đẹp nhưng là tình anh
Bạn bè cả đám vây quanh
Hôn nhau đi chứ để thành … phu thê
Ngày ấy em chẳng biết quê
Giống như người lớn, gả về nhà anh
Tụi mình làm giả nhà tranh
Tim vàng hai đứa loanh quanh … sớm chiều ...! Bây giờ em lớn mỹ miều Mắt xanh lay láy,môi điều,tóc mây Da nâu sáng rực hương say Cách xa biết nỗi trời mây ngút ngàn Biết yêu và biết trái ngang Ước mong gấm đẹp lầu vàng cao sang Còn anh vui với lỡ làng Lất lây ngày tháng với đàn em thơ Xuân nào cũng thấy bơ vơ Xuân nào cũng đứng bên bờ sông xưa ! Nhớ thương biết mấy cho vừa Em chờ anh đã mấy mùa xuân sang Nhưng anh đâu có ngó ngàng Chỉ mãi vui với bao nàng mê thơ Để mình em đứng bơ vơ Mắt môi giờ đã phai mờ … còn đâu! Mùa xuân nói chuyện hờn nhau Cỏ hoa vàng úa thâm sâu mắt quầng Nhớ nhiều vui cũng lâng lâng Thương rồi sao nỡ bao lần trách yêu Xuân đang háo hức thật nhiều Đề bên hờn tủi ta dìu nhau đi..... ! Sáng nay hoa lá thầm thì Xuân về nắng đọng bờ mi vút dài Dạo chợ hoa tết cùng ai Lòng như mở hội đón ngày xuân sang Phố vui nhộn nhịp rộn ràng Tay trong tay với vô vàn yêu thương!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: