VÌ ĐÂU ?
Có và không.
Được...thường tít mắt...cười ngông
Mất ...thời trắng trợn ...lưng tròng khóc than
Ví như được...vút thiên đàng
Thì khi mất...vụt ngút ngàn âm ty
Được luôn với mất thầm thì
Mất luôn với được có gì khó tin
Hiểu ra ...tâm ý thanh bình
Nhân gian thế thái thôi kình với nhau !
Thơ ngông !
Thơ nào mà ý chả chạy nhông
Luôn qua lách lại......léo lòng vòng
Lên mây xuống bể......treo ngàn ngẫn
Khó bắt được lòng...kẻ thong dong
......
Thơ nào mà ý chả chạy rong
Tung tăng vui khóc cứ lòng vòng
Gieo hoa.....đệm gấm.....còn quá.....rỗng
Thoát được đời ngông...hoá hư không !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2009 17:19:23 bởi lelong54 >
Cầu yêu !
Cầu yêu không bắc qua sông
Mà nối tơ lòng....san sẻ niềm riêng
Cầu yêu lộng lẫy...thần tiên
Hóa đau thành sướng....ưu phiền thành vui !
Xây trong giông bão dập vùi
Hiên ngang....diệu biến ngậm ngùi thành thơ !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2009 13:23:16 bởi lelong54 >
Thắc mắc.....!
Ai mà chê bạn già...nua ?
Mặt già lòng trẻ thì cua luôn hè !
Cái nầy ...có vẻ be he
Nhưng mà nói thật ...khó nghe không nào ?
Không thì...dừng lại... thâm giao
Cũng là ước nguyện vời cao lắm rồi !
Hễ sao ...đừng sống lẻ loi
Khi buồn vui có bạn đời đổi trao !
Mơ chi ...hơn nữa không nào ???
Trẻ già có nghĩa gì đâu
Chỉ là một mối vui sầu thế gian
Thân nhau chỗ ý đường hoàng
Mến nhau qua nết dịu dàng hữu lương
Tâm từ sáng tựa vầng dương
Nên dù già trẻ....cản đường gì đâu
Nếu như ý hợp tâm đầu
Thì xin chớ để tôi hầu ...rã chân !
Thơ vui ý nghĩa gì trời ?
Tuổi dầy sức yếu hụt hơi khó dò
Nghĩ nhiều đầu phải.... vo vo
Thôi rồi ...số kiếp nằm co một mình !
Vậy đừng hỏi tuổi...cầm tinh
Tôi tuổi con rận...lình bình lênh đênh !
Ai xuôi tui khóc...bắt đền !
Chứ tui chẳng chịu trùm mền thở than !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2009 13:30:46 bởi lelong54 >
Niềm yêu !
Tôi yêu buổi sớm thanh bình
Có con chim nhỏ rập rình ...bên hoa !
Tôi yêu từng luỹ tre già
Giữa trưa tiếng võng kẽo cà... ầu ơ !
Tôi yêu chiều vắng hoang sơ
Mình trâu vắt vẽo ...bơ vơ tìm về !
Tôi yêu từng ánh trăng thề
Bóng chim hun hút, thuyền về xa xa !
Tôi yêu trời đất bao la
Như yêu màu áo hoa cà ngày xuân !
Hân hoan, buồn tủi đã từng !
Vẫn nghe rộn rã quá chừng niềm yêu !
Đi đâu....
Đầu trần ,chân đất,phong phanh
Bước lê bao dặm lữ hành ngao du
Mặc cho nắng lửa đốt nhừ
Mặc mưa gió lạnh làm đừ nhân gian
Vui buồn không quản trách than
Không cầu danh lợi,..tốc tang không vùi
Đen thùi lủi thủi mà đi...!
Đi tìm vui hả sầu bi ?...............................
Khi....
Khi đã sống ...không vì riêng ta nữa
Thì trong lòng ...ta trãi rộng mênh mông
Và quanh ta ...không điều chi vô vọng
Yêu mến nhau ! Ta dâng trọn cả tấm lòng !
Vô tình !
Ai như ngọn gió vô tình
Khiến sao rơi rụng - dập dình trôi sông
Cho phiền phận cá lòng tong
Bâng khuâng đớp bóng như công dã tràng
Nẽo tình...vạn lối gian nan
Hỏi ai lầm lỡ....đã màng đường yêu ?
.............................................
So đo !
Giàu Nghèo vốn tội tình chi
Mà đời nghi kỵ lầm lỳ châm nhau
Tôi giàu quen sống tầm cao
Anh nghèo thánh thiện làm sao tôi bằng
Anh nghèo tũng quẩn thiếu ăn
Tôi giàu san sẻ đỡ đần cùng vui
Nghĩ nhau... chầm lấy... bùi ngùi
Vẫn ngon hơn miếng thịt đùi thế gian
Quên đi số kiếp phủ phàng
Bởi sang hay khó cũng tàn ra tro !
Đến đây....
Đến đây với cả tình người
Dẫu không hiện hữu vàng mười tiền muôn
Đến đây dẫu nghị...nói suông
Vẫn không tự ái mà buông tâm thành
Đến đây chẳng để cạnh tranh
Khoa tài nghĩa hiệp..tròng trành... lắc lư
Đến đây cốt nấu cho nhừ
Bao điều nhân nghĩa từ từ gởi trao
Đến đây có cả trời sao
Có cha,có chị.... dạt dào... anh em !
Từ khi...
Từ khi mở mắt sự tình
Rõ đời chìm nổi điêu linh thất thường
Tơ lòng chằng chịt vấn vương
Những thương cho kiếp đoạn trường người ta .
Sao không nhít lại chan hoà
Để cho thế thái gần xa đỡ buồn !
Đường về !
Đường về sao lắm gian nan
Bao nhiêu hiểm trở nghênh ngang lối về
Một mình... có lúc buồn ghê !
Nhưng vì máu thịt ...ê chề bỏ qua
Nâng niu tình thắm chan hòa
Để ngoài nỗi khó xót xa khôn cùng !
....................................
Nới lòng cánh rộng bao dung
Những mong lá rụng cội tùng quê cha !
Cảm...!
Đã sinh trong cõi trần ai
Khổ,sang...định sẳn..mấy ai cam lòng
Cảnh đời...ngụp lặn.long đong
Hỏi ai không khỏi đau lòng... vương tơ ?
Dang tay ...bế, dắt...đừng lờ
Dẫu ai duyên nghiệp... còn chờ nặng mang !
Bất....hữu.
Nếu không có "bất" trên đời
Làm sao có "hữu"....ngời lời ngợi khen
Có đêm trăng vắng, sao lem
Mới hay.... nhỏ dãi bởi thèm nhật hoa
Hiểu người như hiểu lòng ta
Thế nhân khốn khó ...hoá hoa liên hồng
............................
Ngẫn xem đời đẹp mênh mông ! ! !
Buông !
Vì đâu... trăn trở đêm thâu ?
Hảo hư, buồn chán âu sầu tủi thân
Buông đi !... luỵ khổ dương trần,
Để tâm thanh thản trong ngần an vui !
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: