BỐN MÙA  
   
  Vun vút thời gian năm tháng qua  
  Bốn mùa thương nhớ đọng hồn ta  
  Xuân về chơm chớm hoa mai nở  
  Hè đến đong đưa giọt nắng tà  
  Thu héo tiêu điều trời xứ lạ  
  Đông buồn tim tím mảnh tình xa  
  Bốn mùa thay đổi đời ngơ ngẩn  
  Yên ổn tìm đâu một mái nhà!  
   
  Thanh Huy  
  
 
  
TRÔI QUA
 
Thời gian vội vã vụt trôi qua  
  Để nhớ thương hoài réo gọi ta  
  Mới đó muà xuân chưa kịp hưởng  
  Bây giờ nắng hạ cũng sắp tà  
  Thu về lá rụng đầy sân vắng  
  Đông đến hoa sầu khuất nẽo xa  
  Đất rộng đường dài đâu mái ấm  
  Ai cho tá túc ở chung nhà?!
 
Sương Anh  
  
 
  Luyến Hạ    
   
  Đợi mãi hạ về gửi nắng qua  
  Mà nghe thương nhớ ủ tim ta  
  Dằn lòng vương vấn lời thơ mỏi  
  Nhắm mắt mơ theo nắng ánh tà  
  Hiu hắt đồi sim chiều khuất tối  
  Lững lờ ngọn gió bóng trôi xa  
  Tình xưa , bạn cũ  nơi đâu hỡi  
  Có biết người xưa vẫn nhớ nhà    
   
  Đông hòa NGUYỄN CHÍ HIỆP  
  18.06.2009   
   
  chúc vui vẻ  
  thân ái 
    Thật hân hạnh được huynh Đông Hòa ghé thăm , cám ơn nhiều hì hì .....
Bốn Phương Là Nhà  
   
  Bốn mùa mưa nắng vút trôi qua  
  Thương nhớ ươm buồn thoảng hồn ta  
  Năm tháng qua nhanh đầu chớm bạc  
  Lệ lòng rơi rớt xạm màu da  
  Hè thu chợt đến hong sợi nhớ  
  Gió thổi sầu đông thoáng phớt qua  
  Mưa thấm đất lành đơm hoa trái  
  Trời xuân xa thẳm bốn phương nhà  
  Mytutru_18.6.2009
      Ánh mắt người xưa  
   
  Giọt nắng bên thềm  vội thoáng qua  
  Cho hằng nổi nhớ gợi hồn ta  
  Xua đời lãng tử vào hư ảo  
  Nhạo má trâm anh dưới bóng tà  
  Một phút huy hoàng thời tóc rối  
  Bao ngày lận đận lúc tình xa  
  Lần trang nhật ký về phương cũ  
  Chợt gió hương xưa ngát rộp nhà  
   
  Vancali 6.18.09       
  
  ĐÊM THU
 
Ngày vui rồi cũng vội đi qua
Còn lại chỉ là ta với ta
Duyên nợ bâng khuâng làn gió sớm
Trăm năm lơ lửng bóng chiều tà
Cung trầm chua xót lời thương khuất
Tiếng hát u hoài giọt lệ xa
Sóng vỗ mạn thuyền đau tấc dạ
Đêm khuya trăng rụng trước hiên nhà !
 
                      Nha Uyen
 
  NỖI NHỚ NHÀ
 
Thắm thoát bao mùa đã trải qua
Tình người đọng mãi ở tim ta
Mai còn thắm nụ cùng trăng tỏ
Phượng vẫn tươi bông với ác tà *
Lá rụng hoa rơi vàng đất lạ
Mây giăng tuyết phủ trắng trời xa
Một mình đối cảnh buồn khôn tả
Trĩu nặng trong tâm nỗi nhớ nhà
Thi Nang
* ác: mặt trời