Lãng Đãng Muà Thu
Một áng mây thu lãng đãng trôi
Vầng trăng sáng tỏ khuất đâu rồi?
Sầu ai sáo gọi nghe tê tái
Nhớ bạn chim buồn đứng chơi vơi
Thổn thức câu thơ hờ hững rớt
Bâng khuâng nốt nhạc chập chờn rơi
Tàn cây bóng mát còn đâu nưã
Vạt nắng liêu xiêu nét rã rời
Sương Anh
----------------------------
BUỒN THU
Buồn thu mây trắng lững lờ trôi
Lá đổ vàng sân hạ héo rồi
Khói quyện làng thôn nằm mệt mỏi
Gió đùa cây cảnh đứng chơi vơi
Vui dìu mơ đến cung đàn trỗi
Khổ tiến tình đi giọt lệ rơi
Suối mộng nai vàng đây chẳng thấy
Ngày xưa thương nhớ cũng xa rời!
Thanh Huy
----------------------------
Thu miên man Mây trắng đâu về cứ mãi trôi
mang dòng dỉ vảng đã xa rồi
thơ xưa từng nét chưa hề nhạt
tình cũ một lòng chẳng chút vơi
lát đát đầu hiên mưa rắc rắc
xì xào dưới gió lá rơi rơi
mơ hồ cứ ngở chân người tới
chợt tỉnh tâm tư tựa rụng rời.
NT