ĐƯỜNG Paris _ MẬT Sông Seine
Xin "Chung Vô Diệm" trời Âu ấy
Ban phước cho đời bớt nhạt phai.
Nguyên Hải
Mong SA đừng giận những từ trong câu 7 nhé.
CHUNG VÔ DIỆM
Chung Vô Diệm đó hỏi buồn không?
Có lẽ ai kia vỡ mộng hồng
Đã mấy hôm chờ trông biết mặt
Từng giờ phút đợi ủ ê lòng
Trời sinh xấu quá nên đành chịu
Anh muốn xinh hơn cũng chẳng thông
Thôi em ở lại trời Âu mãi
Chẳng dám về quê để lấy...chồng
Sương Anh
CẬY NGUYỆT-TƠ
Phúc đức thời nay có thật không?
Ngày xưa Vô Diệm bén duyên hồng
Tề Lang thức tỉnh lo dân nước
Vương Hậu tinh thông rõ tấc lòng
Thiên luật bù trừ lề đã vậy...
Hạnh-Công lấn lướt quý (lạy) mà thông
Van xin Tơ - Nguyệt dùm ơn kết
Đây-Đó trao hoa kết vợ chồng.
Nguyên Hải
Có Thể Không?!
Hiện đại thời nay có thể không?
Tài ba xuất chúng giưã quần hồng
Chỉ là dân dã không tài đức
Sao sánh Hậu Vương rất vị lòng
Điển tích xem rồi...nhưng chẳng dám
Tấn tuồng đọc kỷ vẫn chưa thông
Chung Vô quả thật người thao lược
Dở lắm em đây mới ế...chồng.
Sương Anh
CHUYỆN
HANH THÔNG
Non nước luân vòng ấy Sắc Không
Rồng mây về hội ắc nên hồng
Tùy duyên dân dã thành vương tướng
Căn nạn hoàng cung mạc tấc lòng
Thôi ví tình đời câu phức rối
Dùm gieo con chữ chuyện hanh thông
Diệu hiền văn chứa đầy tâm đạo
Tơ-Nguyệt nào cam để thiếu chồng.
Nguyên Hải
Vui Xướng Hoạ
Tình trần lắm nỗi có như không
Biết thế nên đâu dám mộng hồng
Dục ái làm ta thêm khổ trí
Tình yêu lắm kẻ bị đau lòng
Duyên may sẽ tới dầu không đợi
Vận tốt luôn về nếu hạnh thông
Đến chốn làng thi vui xướng hoạ
Đâu màng chi việc kiếm ông chồng
Sương Anh
Trích đoạn: SuongAnh
Xin "Chung Vô Diệm" trời Âu ấy
Ban phước cho đời bớt nhạt phai.
Nguyên Hải
Mong SA đừng giận những từ trong câu 7 nhé.
CHUNG VÔ DIỆM
Chung Vô Diệm đó hỏi buồn không?
Có lẽ ai kia vỡ mộng hồng
Đã mấy hôm chờ trông biết mặt
Từng giờ phút đợi ủ ê lòng
Trời sinh xấu quá nên đành chịu
Anh muốn xinh hơn cũng chẳng thông
Thôi em ở lại trời Âu mãi
Chẳng dám về quê để lấy...chồng
Sương Anh
CẬY NGUYỆT-TƠ
Phúc đức thời nay có thật không?
Ngày xưa Vô Diệm bén duyên hồng
Tề Lang thức tỉnh lo dân nước
Vương Hậu tinh thông rõ tấc lòng
Thiên luật bù trừ lề đã vậy...
Hạnh-Công lấn lướt quý (lạy) mà thông
Van xin Tơ - Nguyệt dùm ơn kết
Đây-Đó trao hoa kết vợ chồng.
Nguyên Hải
Có Thể Không?!
Hiện đại thời nay có thể không?
Tài ba xuất chúng giưã quần hồng
Chỉ là dân dã không tài đức
Sao sánh Hậu Vương rất vị lòng
Điển tích xem rồi...nhưng chẳng dám
Tấn tuồng đọc kỷ vẫn chưa thông
Chung Vô quả thật người thao lược
Dở lắm em đây mới ế...chồng.
Sương Anh
CHUYỆN
HANH THÔNG
Non nước luân vòng ấy Sắc Không
Rồng mây về hội ắc nên hồng
Tùy duyên dân dã thành vương tướng
Căn nạn hoàng cung mạc tấc lòng
Thôi ví tình đời câu phức rối
Dùm gieo con chữ chuyện hanh thông
Diệu hiền văn chứa đầy tâm đạo
Tơ-Nguyệt nào cam để thiếu chồng.
Nguyên Hải
Vui Xướng Hoạ
Tình trần lắm nỗi có như không
Biết thế nên đâu dám mộng hồng
Dục ái làm ta thêm khổ trí
Tình yêu lắm kẻ bị đau lòng
Duyên may sẽ tới dầu không đợi
Vận tốt luôn về nếu hạnh thông
Đến chốn làng thi vui xướng hoạ
Đâu màng chi việc kiếm ông chồng
Sương Anh
KHÔNG TÌM
MÀ THẤY
Dường như đang có dối rằng: "không"
Gương lượt nào ai chả thích hồng
Mộng mị trăng tròn xuân ửng sắc
Nắng mưa bóng xế hạ se lòng
Trúc Mai tao ngộ duyên tiền định
Loan Phượng tương phùng phước nghiệp thông
Thi quán-Ba quân đều chốn cả
Không tìm mà thấy, ấy nên chồng
Nguyên Hải
Sương Anh TTH nè, có những ưóc mơ làm cho mình mãi hoài mong là như thế đó...
Hoài mong thì vẫn hoài mong, nhưng giờ thì nhớ quê quá Sương Anh ơi!
TTH.
NHỚ QUÊ NHÀ
Tết về pháo nổ nhớ phương xa
Nhớ xóm làng xưa nhớ mái nhà
Bếp lửa nhen sôi cơm Mẹ nấu
Trà sen chứa đậm tách Cha pha
Trời cao én liệng vui Xuân nở
Đất rộng người đi rộn bước qua
Lây lất tha hương đời gió bụi
Thương yêu chốn cũ chẳng phai nhòa!
Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2010 01:04:25 bởi TTH >
Sương Anh
TTH nè, có những ưóc mơ làm cho mình mãi hoài mong là như thế đó...
Hoài mong thì vẫn hoài mong, nhưng giờ thì nhớ quê quá Sương Anh ơi!
TTH.
NHỚ QUÊ NHÀ
Tết về pháo nổ nhớ phương xa
Nhớ xóm làng xưa nhớ mái nhà
Bếp lửa nhen sôi cơm Mẹ nấu
Trà sen chứa đậm tách Cha pha
Trời cao én liệng vui Xuân nở
Đất rộng người đi rộn bước qua
Lây lất tha hương đời gió bụi
Thương yêu chốn cũ chẳng phai nhòa!
Thanh Huy
TẾT XA NHÀ
Chào Tê - Tê - Hát, ở đâu xa?
Đây cũng như ai Tết nhớ nhà
Bánh Tổ Mai-Đào gà lợn thịt
Bàn Thờ Trầm-Giác khói hương pha
Phố phường tươi tắn hoa cười tiếu
Thôn xóm thanh nhàn khách lại qua
Một thuở ấm êm cùng quyến thuộc
Xuân nay xa xứ mắt mi nhòa.
Nguyên Hải
Kính chào Anh TTH, Nguyên Hải kính chúc anh vui khỏe, đón xuân mới thật đầy xuân.
Xin phép anh, bạn Sương Anh chưa về, Nguyên Hải họa bài NHỚ QUÊ NHÀ của anh trước vậy , mong anh tha thứ cho cái tội hổn , "xơi trước" nhé.
NH
Nghe Cô Tư nói sắp tới Niết Bàn , Đồng Lão vội chạy vào chúc mừng ngay 
Nhớ khi xưa học Kinh Đồng Lão thường bị hăm như thế này đây , Xin mươn vần bài thơ Sương Anh họa cùng Bác Lá để trình bày nhé . Ôi ! Niết Bàn
Lấy quyển Kim Cang đặt giữa nhà
Lập đàng tây quả đông bình hoa
Vừa vung ấn khuyết cầu siêu thoát
Lại thấy kinh văn dạy viết là....
"Yết đế ba la tăng yết đế
Bồ đề tát đỏa ta bà ha "*
Không thì đọa xuống Diêm Vương điện
Bị đám ngưu đầu nhốt phủ nha
Đồng Lão Ráng Lên Niềt Bàn Trầm hương khói toả ấm căn nhà
Cúng Đức Từ Bi một bó hoa
Khấn vái cầu hoài chưa được đắc
Lâm thâm tụng mãi chẳng xong là...
Từ xưa tạo nghiệp bao điều xấu
Hiện tại thành tâm cúng bái ha
Phật pháp cao siêu rất diệu huyền
Niết Bàn đang đợi...ráng lên nha! Sương Anh
Ghé thăm Cô Tư chút , lại phải đi nữa rồi , tuần sau gặp lại hen .
*Gate gate , paragate , parasamgate , bodhi savaha .
"Bước tới bước tới , cố gắng bước tới , vững tin bước tới , sẽ thấy được cảnh giới Bồ Đề "
ĐL nè, cô Tư chỉ đang trên đường tu tập để mong leo lên Niết Bàn thôi hà, chứ chưa đạt thành đâu...
Oui, ĐL đi đi tuần sau ghé lại coi bài hoạ cuả cô Tư ha...
" Trí tuệ vượt tầm pháp giới Từ bi thấm nhuận non sông Vưà thấy dung nhan Điều Ngự Trăm ngàn phiền não sạch không "
Thôi ! Đừng Ráng
Vạn pháp quy tông tại một nhà
Thành tâm biện lể dẩu cành hoa
Ưng vô sở trụ cầu chi đắc
Bát đại tinh thâm cũng chỉ là ...
Hạt cát âm thầm sâu đáy bể
Tinh cầu cô lẻ giữa thiên hà
Niết Bàn phương tiện - thôi đừng ráng !
Cứ để tùy duyên chuyển nghiệp nha
Đồng Lão
Trò chuyện cho vui thôi chứ không phải là Thơ họa , bởi Đồng Lão bận rộn quá nên bị mất hết võ công rồi , nếu các bạn thấy tôi trả lời chậm hoặc im luôn cũng đừng buồn nhé .
Mến chúc cả làng vui vẻ .
Câu thứ 6 "cúng bái ha" rồi câu 7 lại "rất diệu huyền" ui cha : Ha huyền đọc mệt quá "Hà" !
Sương Anh TTH nè, có những ưóc mơ làm cho mình mãi hoài mong là như thế đó...
Hoài mong thì vẫn hoài mong, nhưng giờ thì nhớ quê quá Sương Anh ơi!
TTH.
NHỚ QUÊ NHÀ
Tết về pháo nổ nhớ phương xa
Nhớ xóm làng xưa nhớ mái nhà
Bếp lửa nhen sôi cơm Mẹ nấu
Trà sen chứa đậm tách Cha pha
Trời cao én liệng vui Xuân nở
Đất rộng người đi rộn bước qua
Lây lất tha hương đời gió bụi
Thương yêu chốn cũ chẳng phai nhòa!
Thanh Huy
TẾT XA NHÀ
Chào Tê - Tê - Hát, ở đâu xa?
Đây cũng như ai Tết nhớ nhà
Bánh Tổ Mai-Đào gà lợn thịt
Bàn Thờ Trầm-Giác khói hương pha
Phố phường tươi tắn hoa cười tiếu
Thôn xóm thanh nhàn khách lại qua
Một thuở ấm êm cùng quyến thuộc
Xuân nay xa xứ mắt mi nhòa.
Nguyên Hải
Kính chào Anh TTH, Nguyên Hải kính chúc anh vui khỏe, đón xuân mới thật đầy xuân.
Xin phép anh, bạn Sương Anh chưa về, Nguyên Hải họa bài NHỚ QUÊ NHÀ của anh trước vậy , mong anh tha thứ cho cái tội hổn , "xơi trước" nhé.
NH
CHÚC TẾT VUI
Quen nhau từ lạ chẳng đâu xa
Nguyên Hải vui ăn Tết ở nhà
Trầm quyện hương bay ly rượu cúng
Mai cười pháo nổ tách trà pha
Biển sông mở hội vui người đến
Làng xóm đua tài thích kẻ qua
Nắn bút mở đầu câu đối họa
Tình thân Thư Quán chẳng phai nhòa!
Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2010 07:19:28 bởi TTH >
Trích đoạn: Đồng Lão
Nghe Cô Tư nói sắp tới Niết Bàn , Đồng Lão vội chạy vào chúc mừng ngay 
Nhớ khi xưa học Kinh Đồng Lão thường bị hăm như thế này đây , Xin mươn vần bài thơ Sương Anh họa cùng Bác Lá để trình bày nhé .
Ôi ! Niết Bàn
Lấy quyển Kim Cang đặt giữa nhà
Lập đàng tây quả đông bình hoa
Vừa vung ấn khuyết cầu siêu thoát
Lại thấy kinh văn dạy viết là....
"Yết đế ba la tăng yết đế
Bồ đề tát đỏa ta bà ha "*
Không thì đọa xuống Diêm Vương điện
Bị đám ngưu đầu nhốt phủ nha
Đồng Lão
Ráng Lên Niềt Bàn
Trầm hương khói toả ấm căn nhà
Cúng Đức Từ Bi một bó hoa
Khấn vái cầu hoài chưa được đắc
Lâm thâm tụng mãi chẳng xong là...
Từ xưa tạo nghiệp bao điều xấu
Hiện tại thành tâm cúng bái ha
Phật pháp cao siêu rất diệu huyền
Niết Bàn đang đợi...ráng lên nha!
Sương Anh
Ghé thăm Cô Tư chút , lại phải đi nữa rồi , tuần sau gặp lại hen .
*Gate gate , paragate , parasamgate , bodhi savaha .
"Bước tới bước tới , cố gắng bước tới , vững tin bước tới , sẽ thấy được cảnh giới Bồ Đề "
ĐL nè, cô Tư chỉ đang trên đường tu tập để mong leo lên Niết Bàn thôi hà, chứ chưa đạt thành đâu...
Oui, ĐL đi đi tuần sau ghé lại coi bài hoạ cuả cô Tư ha...
" Trí tuệ vượt tầm pháp giới Từ bi thấm nhuận non sông Vưà thấy dung nhan Điều Ngự Trăm ngàn phiền não sạch không "
Thôi ! Đừng Ráng
Vạn pháp quy tông tại một nhà
Thành tâm biện lể dẩu cành hoa
Ưng vô sở trụ cầu chi đắc
Bát đại tinh thâm cũng chỉ là ...
Hạt cát âm thầm sâu đáy bể
Tinh cầu cô lẻ giữa thiên hà
Niết Bàn phương tiện - thôi đừng ráng !
Cứ để tùy duyên chuyển nghiệp nha
Đồng Lão
Trò chuyện cho vui thôi chứ không phải là Thơ họa , bởi Đồng Lão bận rộn quá nên bị mất hết võ công rồi , nếu các bạn thấy tôi trả lời chậm hoặc im luôn cũng đừng buồn nhé .
Mến chúc cả làng vui vẻ .
Câu thứ 6 "cúng bái ha" rồi câu 7 lại "rất diệu huyền" ui cha : Ha huyền đọc mệt quá "Hà" !
Hihihihi....thơ dở kệ ngưòi ta...hổng chỉ còn ghẹo nưã ghét ghê đi...lỡ rồi để lun tại dzì cũng hổng trật lắm đâu ĐL ha
Xin "Chung Vô Diệm" trời Âu ấy
Ban phước cho đời bớt nhạt phai.
Nguyên Hải
Mong SA đừng giận những từ trong câu 7 nhé.
CHUNG VÔ DIỆM
Chung Vô Diệm đó hỏi buồn không?
Có lẽ ai kia vỡ mộng hồng
Đã mấy hôm chờ trông biết mặt
Từng giờ phút đợi ủ ê lòng
Trời sinh xấu quá nên đành chịu
Anh muốn xinh hơn cũng chẳng thông
Thôi em ở lại trời Âu mãi
Chẳng dám về quê để lấy...chồng
Sương Anh
CẬY NGUYỆT-TƠ
Phúc đức thời nay có thật không?
Ngày xưa Vô Diệm bén duyên hồng
Tề Lang thức tỉnh lo dân nước
Vương Hậu tinh thông rõ tấc lòng
Thiên luật bù trừ lề đã vậy...
Hạnh-Công lấn lướt quý (lạy) mà thông
Van xin Tơ - Nguyệt dùm ơn kết
Đây-Đó trao hoa kết vợ chồng.
Nguyên Hải
Có Thể Không?!
Hiện đại thời nay có thể không?
Tài ba xuất chúng giưã quần hồng
Chỉ là dân dã không tài đức
Sao sánh Hậu Vương rất vị lòng
Điển tích xem rồi...nhưng chẳng dám
Tấn tuồng đọc kỷ vẫn chưa thông
Chung Vô quả thật người thao lược
Dở lắm em đây mới ế...chồng.
Sương Anh
CHUYỆN
HANH THÔNG
Non nước luân vòng ấy Sắc Không
Rồng mây về hội ắc nên hồng
Tùy duyên dân dã thành vương tướng
Căn nạn hoàng cung mạc tấc lòng
Thôi ví tình đời câu phức rối
Dùm gieo con chữ chuyện hanh thông
Diệu hiền văn chứa đầy tâm đạo
Tơ-Nguyệt nào cam để thiếu chồng.
Nguyên Hải
Vui Xướng Hoạ
Tình trần lắm nỗi có như không
Biết thế nên đâu dám mộng hồng
Dục ái làm ta thêm khổ trí
Tình yêu lắm kẻ bị đau lòng
Duyên may sẽ tới dầu không đợi
Vận tốt luôn về nếu hạnh thông
Đến chốn làng thi vui xướng hoạ
Đâu màng chi việc kiếm ông chồng
Sương Anh
KHÔNG TÌM
MÀ THẤY
Dường như đang có dối rằng: "không"
Gương lượt nào ai chả thích hồng
Mộng mị trăng tròn xuân ửng sắc
Nắng mưa bóng xế hạ se lòng
Trúc Mai tao ngộ duyên tiền định
Loan Phượng tương phùng phước nghiệp thông
Thi quán-Ba quân đều chốn cả
Không tìm mà thấy, ấy nên chồng
Nguyên Hải
Duyên Trời
Bao người đến hỏi cũng đều không
Dẫu biết thân em phận má hồng
Quá lưá hông ai thèm ngó mặt
Già nua lẻ bóng sẽ phiền lòng
Duyên trời định sẵn mong nào có
Nợ kiếp dành rồi ráng chẳng thông
Khóc tủi làm chi cho khổ nhỉ?
Xem người trong mộng, cũng như...chồng.
Sương Anh
Thưa quí bạn thơ Đường,
Gần đây tôi thấy mọi người có vẽ bị cạn đề tài. Có thấy sự cố gắng tìm đề tài ở nơi nọ kia như trong lịch sử, trong tình yêu. Nhưng đó chỉ là cho từng bài một và ý tứ cũng không được thoải mái lắm.
Nên tôi đề nghị với quí bạn hai chủ đề sau đây : 1/ Không có em (hay Nếu vắng em) 2/ Không có anh (hay Nếu vắng anh).
Ở mỗi chủ đề có 2 cách nói : a/ kể lại những điều trân quý khi có em, (hoặc có anh) và b/ khéo nhắc lại những điều trào lộng khi có em, (hoặc có anh) v.v.
Mỗi người lấy ý tứ của chính mình viết ra một bài xướng riêng trong 2 chủ đề nêu trên. Ai “họa vần” được thì cứ họa, không thì viết một bài xướng khác cùng chủ đề nhưng với ý tứ riêng của mình (khác vần), coi như “họa ý”.
Tôi nghĩ rằng 2 chủ đề này rất rộng đường sáng tác.
Xin mở đầu với một bài :
KHÔNG CÓ EM ...
Không có em nhà sao vắng tanh
Nỗi buồn cao ngất tận mây xanh
Cơm chiều thiếu nước thường khê khét
Lương tháng xài hoang khó để dành
Đi chợ sắm mua không kẻ xách
Trở trời đau yếu thiếu người canh
Em đi chơi nhớ về sơm sớm
Chớ để anh khô héo một mình !
Lá chờ rơi 28/01/10
Thưa quí bạn thơ Đường,
Gần đây tôi thấy mọi người có vẽ bị cạn đề tài. Có thấy sự cố gắng tìm đề tài ở nơi nọ kia như trong lịch sử, trong tình yêu. Nhưng đó chỉ là cho từng bài một và ý tứ cũng không được thoải mái lắm.
Nên tôi đề nghị với quí bạn hai chủ đề sau đây : 1/ Không có em (hay Nếu vắng em) 2/ Không có anh (hay Nếu vắng anh).
Ở mỗi chủ đề có 2 cách nói : a/ kể lại những điều trân quý khi có em, (hoặc có anh) và b/ khéo nhắc lại những điều trào lộng khi có em, (hoặc có anh) v.v.
Mỗi người lấy ý tứ của chính mình viết ra một bài xướng riêng trong 2 chủ đề nêu trên. Ai “họa vần” được thì cứ họa, không thì viết một bài xướng khác cùng chủ đề nhưng với ý tứ riêng của mình (khác vần), coi như “họa ý”.
Tôi nghĩ rằng 2 chủ đề này rất rộng đường sáng tác.
Xin mở đầu với một bài :
KHÔNG CÓ EM ...
Không có em nhà sao vắng tanh
Nỗi buồn cao ngất tận mây xanh
Cơm chiều thiếu nước thường khê khét
Lương tháng xài hoang khó để dành
Đi chợ sắm mua không kẻ xách
Trở trời đau yếu thiếu người canh
Em đi chơi nhớ về sơm sớm
Chớ để anh khô héo một mình !
Lá chờ rơi 28/01/10
GIỐNG HỆT
Nồng ấm mà sao, mặt lạnh tanh.
Để rồi ân hận uổng ngày xanh.
Đôi ta giống hệt cơn gây lộn
Hai đứa chẳng qua lắm dựt dành.
Đứa nọ hả hê câu bới rác
Người kia thích chí giọng cầm canh.
Nhưng mà xa cách, càng nhung nhớ.
Chẳng phút nào yên đấu đá đành
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2010 10:21:33 bởi Trần Mạnh Hùng >
Mừng Xuân Canh Dần
Đón Tết thành quê rộn rã mừng
Bàn thờ quét dọn bóng đèn chưng
Ngoài hiên chậu kiểng ông ràng chặt
Trước ngõ cây nêu gió thổi bừng
Bánh mức đầy bàn tiền bạc đủ
Rượu trà chật tủ cửa nhà hưng
Đầu năm kính chúc toàn Thư Quán
Xướng họa thơ vui tiếng dội lừng
Vancali 1.27.10
Xin kính chúc Sương Anh cùng quí thi hữu một năm Canh Dần An-Khang Thịnh-Vượng .
Thưa quí bạn thơ Đường,
Gần đây tôi thấy mọi người có vẻ bị cạn đề tài. Có thấy sự cố gắng tìm đề tài ở nơi nọ kia như trong lịch sử, trong tình yêu. Nhưng đó chỉ là cho từng bài một và ý tứ cũng không được thoải mái lắm.
Nên tôi đề nghị với quí bạn hai chủ đề sau đây : 1/ Không có em (hay Nếu vắng em) 2/ Không có anh (hay Nếu vắng anh).
Ở mỗi chủ đề có 2 cách nói : a/ kể lại những điều trân quý khi có em, (hoặc có anh) và b/ khéo nhắc lại những điều trào lộng khi có em, (hoặc có anh) v.v.
Mỗi người lấy ý tứ của chính mình viết ra một bài xướng riêng trong 2 chủ đề nêu trên. Ai “họa vần” được thì cứ họa, không thì viết một bài xướng khác cùng chủ đề nhưng với ý tứ riêng của mình (khác vần), coi như “họa ý”.
Tôi nghĩ rằng 2 chủ đề này rất rộng đường sáng tác.
Xin mở đầu với một bài :
KHÔNG CÓ EM ...
Không có em nhà sao vắng tanh
Nỗi buồn cao ngất tận mây xanh
Cơm chiều thiếu nước thường khê khét
Lương tháng xài hoang khó để dành
Đi chợ sắm mua không kẻ xách
Trở trời đau yếu thiếu người canh
Em đi chơi nhớ về sơm sớm
Chớ để anh khô héo một mình !
Lá chờ rơi 28/01/10
GIỐNG HỆT
Nồng ấm mà sao, mặt lạnh tanh.
Để rồi ân hận uổng ngày xanh.
Đôi ta giống hệt cơn gây lộn
Hai đứa chẳng qua lắm dựt dành.
Đứa nọ hả hê câu bới rác
Người kia thích chí giọng cầm canh.
Nhưng mà xa cách, càng nhung nhớ.
Chẳng phút nào yên ấu ó đành
Trần Mạnh Hùng
Xin "Chung Vô Diệm" trời Âu ấy
Ban phước cho đời bớt nhạt phai.
Nguyên Hải
Mong SA đừng giận những từ trong câu 7 nhé.
CHUNG VÔ DIỆM
Chung Vô Diệm đó hỏi buồn không?
Có lẽ ai kia vỡ mộng hồng
Đã mấy hôm chờ trông biết mặt
Từng giờ phút đợi ủ ê lòng
Trời sinh xấu quá nên đành chịu
Anh muốn xinh hơn cũng chẳng thông
Thôi em ở lại trời Âu mãi
Chẳng dám về quê để lấy...chồng
Sương Anh
CẬY NGUYỆT-TƠ
Phúc đức thời nay có thật không?
Ngày xưa Vô Diệm bén duyên hồng
Tề Lang thức tỉnh lo dân nước
Vương Hậu tinh thông rõ tấc lòng
Thiên luật bù trừ lề đã vậy...
Hạnh-Công lấn lướt quý (lạy) mà thông
Van xin Tơ - Nguyệt dùm ơn kết
Đây-Đó trao hoa kết vợ chồng.
Nguyên Hải
Có Thể Không?!
Hiện đại thời nay có thể không?
Tài ba xuất chúng giưã quần hồng
Chỉ là dân dã không tài đức
Sao sánh Hậu Vương rất vị lòng
Điển tích xem rồi...nhưng chẳng dám
Tấn tuồng đọc kỷ vẫn chưa thông
Chung Vô quả thật người thao lược
Dở lắm em đây mới ế...chồng.
Sương Anh
CHUYỆN
HANH THÔNG
Non nước luân vòng ấy Sắc Không
Rồng mây về hội ắc nên hồng
Tùy duyên dân dã thành vương tướng
Căn nạn hoàng cung mạc tấc lòng
Thôi ví tình đời câu phức rối
Dùm gieo con chữ chuyện hanh thông
Diệu hiền văn chứa đầy tâm đạo
Tơ-Nguyệt nào cam để thiếu chồng.
Nguyên Hải
Vui Xướng Hoạ
Tình trần lắm nỗi có như không
Biết thế nên đâu dám mộng hồng
Dục ái làm ta thêm khổ trí
Tình yêu lắm kẻ bị đau lòng
Duyên may sẽ tới dầu không đợi
Vận tốt luôn về nếu hạnh thông
Đến chốn làng thi vui xướng hoạ
Đâu màng chi việc kiếm ông chồng
Sương Anh
KHÔNG TÌM
MÀ THẤY
Dường như đang có dối rằng: "không"
Gương lượt nào ai chả thích hồng
Mộng mị trăng tròn xuân ửng sắc
Nắng mưa bóng xế hạ se lòng
Trúc Mai tao ngộ duyên tiền định
Loan Phượng tương phùng phước nghiệp thông
Thi quán-Ba quân đều chốn cả
Không tìm mà thấy, ấy nên chồng
Nguyên Hải
Duyên Trời
Bao người đến hỏi cũng đều không
Dẫu biết thân em phận má hồng
Quá lưá hông ai thèm ngó mặt
Già nua lẻ bóng sẽ phiền lòng
Duyên trời định sẵn mong nào có
Nợ kiếp dành rồi ráng chẳng thông
Khóc tủi làm chi cho khổ nhỉ?
Xem người trong mộng, cũng như...chồng.
Sương Anh
AI CHẲNG MỘT !
Thường tình "phe nớ" có hô không
Tiết lạnh cắt da má lại hồng
Đất tím ngàn năm xuân rướn nụ
Trời xanh bao tuổi hạ e lòng
Thiên cơ ai lộ cho mà biết
Duyên nợ nay về liệu sẽ thông
Tuôn lệ trôi chăn đâu gì lạ
Nữ nhi ai chẳng một anh chồng !
Nguyên Hải
Thưa quí bạn thơ Đường,
Gần đây tôi thấy mọi người có vẻ bị cạn đề tài. Có thấy sự cố gắng tìm đề tài ở nơi nọ kia như trong lịch sử, trong tình yêu. Nhưng đó chỉ là cho từng bài một và ý tứ cũng không được thoải mái lắm.
Nên tôi đề nghị với quí bạn hai chủ đề sau đây : 1/ Không có em (hay Nếu vắng em) 2/ Không có anh (hay Nếu vắng anh).
Ở mỗi chủ đề có 2 cách nói : a/ kể lại những điều trân quý khi có em, (hoặc có anh) và b/ khéo nhắc lại những điều trào lộng khi có em, (hoặc có anh) v.v.
Mỗi người lấy ý tứ của chính mình viết ra một bài xướng riêng trong 2 chủ đề nêu trên. Ai “họa vần” được thì cứ họa, không thì viết một bài xướng khác cùng chủ đề nhưng với ý tứ riêng của mình (khác vần), coi như “họa ý”.
Tôi nghĩ rằng 2 chủ đề này rất rộng đường sáng tác.
Xin mở đầu với một bài :
Chào BÁc Lá chúc Bác vui khỏe mãi dìu dắt bầy thơ non ...
KHÔNG CÓ EM ... Không có em nhà sao vắng tanh Nỗi buồn cao ngất tận mây xanh Cơm chiều thiếu nước thường khê khét Lương tháng xài hoang khó để dành Đi chợ sắm mua không kẻ xách Trở trời đau yếu thiếu người canh Em đi chơi nhớ về sơm sớm Chớ để anh khô héo một mình ! Lá chờ rơi 28/01/10 GIỐNG HỆT
Nồng ấm mà sao, mặt lạnh tanh.
Để rồi ân hận uổng ngày xanh.
Đôi ta giống hệt cơn gây lộn
Hai đứa chẳng qua lắm dựt dành.
Đứa nọ hả hê câu bới rác
Người kia thích chí giọng cầm canh.
Nhưng mà xa cách, càng nhung nhớ.
Chẳng phút nào yên ấu ó đành
Trần Mạnh Hùng
Cho em theo chân nhị vị họa vui đón Xuân Canh dần nhen hì hì
Chê cơm
Thấy mặt lầm bầm bảo cá tanh
Rau dền luộc dối lá còn xanh
Ngày xưa lịch sự tìm săn đón
Nay lại nghêng ngang chả dỗ dành
Má thắm chung hình khi rạng sáng
Duyên cùng một bóng lúc tàn canh
Ngây thơ trẻ đẹp vàng ong bướm
Đến lúc hương phai số phận đành
Van cà ri 1.27.10
Chúc tỷ Sương Anh cùng huynh tỷ ngày vui hì hì .....
và đây là một bài theo hướng trào lộng của chủ đề KHÔNG CÓ EM
CHỈ CÓ EM ....
Không em anh biết ăn gì đây ?
Mì gói lâu nay bụng đã đầy
Cháo lòng xóm dưới heo còn ngủ
Cơm tấm nhà bên gạo chửa xay
Chị bán bánh mì tay lắm ghẻ
Cô hàng xôi mặn miệng hơi cay
Thử qua nếm lại bao bà bếp
Chỉ có em là nhất bếp này !
Lá chờ rơi 28/01/10
NHƯ Ý
Hỏi anh. Anh biết hỏi ai đây
Bụng chẳng no hơi anh ách đầy.
Mấy tháng nay rồi không thấy xẹp
Dăm ngày trước đó giống nhồi xay.
Nhớ khi em muốn thêm tay nữa
Nghĩ lúc em đòi bớt ớt cay.
Bụng dạ giờ đây như ý muốn
Cưng em trọn kiếp, với yêu này
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2010 16:57:13 bởi Trần Mạnh Hùng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: