Một mình !
Ta một mình, thao thức với đêm
Đôi mắt trắng trông ánh đèn hiu hắt
Tiếng hát xa xôi dịu dàng khoan, nhặt
Lại chòng chành cơn co thắt buồng tim.
Ta một mình, nhìn bóng, lặng im
Nghe điệu nỉ non con Dế mèn ru khúc...
Bất chợt nhận ra lòng mình đôi lúc
Chỉ tuềnh toàng những nỗi đầy_vơi.
Ta một mình, và gọi... Ta ơi !
Nửa mảnh trăng rơi - nửa đời rỗng toác
Một trái tim côi yếu mềm phờ phạc
Thu sắp tàn rồi và gió chớm đầu Đông ?
Ta một mình...
Đêm trống vắng mênh mông
Cũng muốn viết cho xong vần thơ khắc khoải
Nếu mai nầy có điều chi sót lại
Chỉ mơ hồ là niềm hoang hoải - chông chênh.
Vẫn chỉ một mình
Ta đợi...
Mặt trời lên.
Tú_Yên
* Sương Anh !
Tú_Yên ghé thăm SA cùng món quà thơ - Một bài thơ chất chứa nỗi lòng mà TY nghĩ là bạn mình có thể cũng cùng chung nỗi niềm như thế - Chia nhau một chút vui_buồn cho nhẹ, cho vơi...
Sương Anh nhé ! 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2010 07:15:38 bởi Tú_Yên >