ĐƯỜNG Paris _ MẬT Sông Seine
VỀ HỘI THƠ ĐƯỜNG
---*---
Về hội thơ đường vui gặp bạn
Xương Giang Phủ Lạng tình không cạn
Vòng tay ôm chặt rộn chào mời
Ánh mắt miêng cười đâu giới hạn
Quen lạ ba miền một chiếu thơ
Xa gần đất nước lòng không ngán
Vượt đèo sông suối giữa trời mưa
Về hội thơ đường vui gặp bạn.
16/3/2011.
Tuyen45.
Chào muội chúc vui
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2011 21:46:45 bởi tuyen45 >
Hôm nay thứ tư rùi em xin dán lên cho huynh tỷ xem vui chơi hì hì....
MƠ TIÊN
Đêm ngủ nằm mơ thấy cảnh tiên
Chợt quên nghĩ ngợi hết ưu phiền
Giỡn hoa đùa bướm sao thanh thản
Nghịch gió gọi mây rất tự nhiên
Yểu điệu Hằng Nga khoe dáng đẹp
Ung dung vương mẫu tỏ người hiền
Vừa khi sực tỉnh tan cơn mộng
Vội vã đi làm ...tiếp nợ duyên !
Liên Hương
Mới sáng Vân nhắc tới tiên làm LH nhớ tới giấc mơ hôm qua, " đâm hơi " chút cho vui nha
Vô Duyên
Đã nói rằng tui chẳng phải tiên
Đừng theo đuôi nữa thật là phiền
“Hình như đã gặp”… nghe vô lý
“Cứ tưởng là quen”… chuyện ngẫu nhiên
Cua gái như ri dân thứ dữ
Làm quen kiểu nớ người không hiền
Tránh ra chỗ khác cho tui bước
Nhìn cũng bô trai … chẳng có duyên!!
C Pham
NÀNG
Nàng ở nơi nào có phải tiên
Môi son má phấn xoá bao phiền
Da trơn tóc mượt thơm ngây dại
Dáng gọn eo thon đẹp hiển nhiên
Thư Quán mời vào gieo mộng thắm
Phú thơ xin hoạ gởi tâm hiền
Có tình thêm bạn đời thôi khổ
Dựng mái gia đình ấm ngát duyên
Thanh Huy
Chồng tôi
Khổ đức ông nhà thích cảnh tiên
Mặc con với vợ mãi than phiền
Khôn màng xã hội chơi tùy thích
Phó mặc gia đình sống thản nhiên
Nếu biết trông người tâm đoản hậu
Thì đâu trách lão tánh nhu hiền
Thôi đành gắng sức vui cùng trẻ
Bụng xấu nhưng chàng nói có duyên
Vancali 3.16.11
Chúc tỷ Sương Anh ngày an vui hì hì ...
TÀN MỘNG
Ngồi mình buồn lắm bé yêu ơi!
Tình đậm vui sao khổ nói lời
Dằn vặt tâm tư nghe bão nổi
Rứt ray thân xác nhận thư mời
Một lần tiễn bạn xây duyên mới
Bao lúc vo đầu khóc lệ rơi
Trời đất quay cuồng đời nhức nhối
Mộng mơ lắm cũng nát tan rồi!
Thanh Huy
Kỷ niệm xưa
Canh trường tiếng dế nỉ non ơi
Nhớ quá làm sao tỏ cạn lời
Giọng nói ngày nao âu yếm gọi
Lời thơ dạo ấy thiết tha mời
Người đi sống ở phương trời lạ
Kẻ ở thương về chốn bụi rơi
Trống vắng cô đơn buồn gối chiếc
Tìm đâu kỷ niệm đã xa rồi
Vancali 3.19.11
Chúc Sương Anh ngày vui hì ì ....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2011 04:58:55 bởi vancali96 >
THẾ LÀ... Thế là đôi lứa rã hai nơi Kẻ dạt xa xăm kẻ lạnh đời Mộng đã ơ hờ buồn bạn hỡi Duyên đà mờ ảo chán em ơi Tiếng đàn êm ái buông bao lối Giọng hát chua cay vọng mấy lời Yêu chỉ âm thầm trong tức tối Nghe lòng đắng chát lệ rơi rơi Thanh Huy
MƠ TIÊN Đêm ngủ nằm mơ thấy cảnh tiên Chợt quên nghĩ ngợi hết ưu phiền Giỡn hoa đùa bướm sao thanh thản Nghịch gió gọi mây rất tự nhiên Yểu điệu Hằng Nga khoe dáng đẹp Ung dung vương mẫu tỏ người hiền Vừa khi sực tỉnh tan cơn mộng Vội vã đi làm ...tiếp nợ duyên ! Liên Hương Mới sáng Vân nhắc tới tiên làm LH nhớ tới giấc mơ hôm qua, " đâm hơi " chút cho vui nha Vô Duyên
Đã nói rằng tui chẳng phải tiên Đừng theo đuôi nữa thật là phiền “Hình như đã gặp”… nghe vô lý “Cứ tưởng là quen”… chuyện ngẫu nhiên Cua gái như ri dân thứ dữ Làm quen kiểu nớ người không hiền Tránh ra chỗ khác cho tui bước Nhìn cũng bô trai … chẳng có duyên!! C Pham
NÀNG Nàng ở nơi nào có phải tiên Môi son má phấn xoá bao phiền Da trơn tóc mượt thơm ngây dại Dáng gọn eo thon đẹp hiển nhiên Thư Quán mời vào gieo mộng thắm Phú thơ xin hoạ gởi tâm hiền Có tình thêm bạn đời thôi khổ Dựng mái gia đình ấm ngát duyên Thanh Huy Chồng tôi Khổ đức ông nhà thích cảnh tiên Mặc con với vợ mãi than phiền Khôn màng xã hội chơi tùy thích Phó mặc gia đình sống thản nhiên Nếu biết trông người tâm đoản hậu Thì đâu trách lão tánh nhu hiền Thôi đành gắng sức vui cùng trẻ Bụng xấu nhưng chàng nói có duyên Vancali 3.16.11 TÔI VỢ Bụng xấu nhưng chàng nói có duyên Đì lâu năm tính hoá ra hiền Bạc tiền cung đủ là điều chắc Con vợ lo tròn lẽ dĩ nhiên Đêm đến tình ru không né lảng Ngày qua phận trả chẳng kêu phiền Da vàng thân bủng to như thủng Mắt sủng mày xề thật giống tiên! Thanh Huy HẾT DUYÊN Chắc tại đôi mình hết nợ duyên Tơ vương luyến ái chỉ thêm phiền Hẹn thề ràng buộc điều vô định Giã biệt xa rời lẽ tất nhiên Em thích thơ Đường ưa nghịch phá Anh mê lục bát khóai ngoan hiền Hai người hai lối chia đôi ngả Cõi thế từ nay dứt mộng tiên
Liên Hương
VỠ DUYÊN
Cõi thế từ nay dứt mộng tiên
Bỏ đi đâu hỡi dáng mơ hiền
Ai người kề cận sung cùng sướng
Đâu kẻ vui đùa tự với nhiên
Thôi thế cầu trôi thân vướng nợ
Cũng đành bến lỡ dạ ôm phiền
Em nam anh bắc đời không gặp
Thơ phú đâu còn hoạ nối duyên
Thanh Huy
Tiền Duyên
Đời trần vốn khác cõi thần tiên
Cố tránh nhưng rồi vẫn gặp phiền
Nếu muốn bình yên thì hỷ xả
Không màng trắc trở sẽ an nhiên
Tâm luôn cảnh tỉnh điều xấu đẹp
Trí phải coi chừng kẻ ác hiền
Khắc mệnh mà sao thường gặp gỡ
Ta - Người chẳng lẽ có tiền duyên?...
Sương Anh
MƠ TIÊN Đêm ngủ nằm mơ thấy cảnh tiên Chợt quên nghĩ ngợi hết ưu phiền Giỡn hoa đùa bướm sao thanh thản Nghịch gió gọi mây rất tự nhiên Yểu điệu Hằng Nga khoe dáng đẹp Ung dung vương mẫu tỏ người hiền Vừa khi sực tỉnh tan cơn mộng Vội vã đi làm ...tiếp nợ duyên ! Liên Hương Mới sáng Vân nhắc tới tiên làm LH nhớ tới giấc mơ hôm qua, " đâm hơi " chút cho vui nha Vô Duyên
Đã nói rằng tui chẳng phải tiên Đừng theo đuôi nữa thật là phiền “Hình như đã gặp”… nghe vô lý “Cứ tưởng là quen”… chuyện ngẫu nhiên Cua gái như ri dân thứ dữ Làm quen kiểu nớ người không hiền Tránh ra chỗ khác cho tui bước Nhìn cũng bô trai … chẳng có duyên!! C Pham
NÀNG Nàng ở nơi nào có phải tiên Môi son má phấn xoá bao phiền Da trơn tóc mượt thơm ngây dại Dáng gọn eo thon đẹp hiển nhiên Thư Quán mời vào gieo mộng thắm Phú thơ xin hoạ gởi tâm hiền Có tình thêm bạn đời thôi khổ Dựng mái gia đình ấm ngát duyên Thanh Huy Chồng tôi Khổ đức ông nhà thích cảnh tiên Mặc con với vợ mãi than phiền Khôn màng xã hội chơi tùy thích Phó mặc gia đình sống thản nhiên Nếu biết trông người tâm đoản hậu Thì đâu trách lão tánh nhu hiền Thôi đành gắng sức vui cùng trẻ Bụng xấu nhưng chàng nói có duyên Vancali 3.16.11 TÔI VỢ Bụng xấu nhưng chàng nói có duyên Đì lâu năm tính hoá ra hiền Bạc tiền cung đủ là điều chắc Con vợ lo tròn lẽ dĩ nhiên Đêm đến tình ru không né lảng Ngày qua phận trả chẳng kêu phiền Da vàng thân bủng to như thủng Mắt sủng mày xề thật giống tiên! Thanh Huy HẾT DUYÊN Chắc tại đôi mình hết nợ duyên Tơ vương luyến ái chỉ thêm phiền Hẹn thề ràng buộc điều vô định Giã biệt xa rời lẽ tất nhiên Em thích thơ Đường ưa nghịch phá Anh mê lục bát khóai ngoan hiền Hai người hai lối chia đôi ngả Cõi thế từ nay dứt mộng tiên
Liên Hương
VỠ DUYÊN
Cõi thế từ nay dứt mộng tiên
Bỏ đi đâu hỡi dáng mơ hiền
Ai người kề cận sung cùng sướng
Đâu kẻ vui đùa tự với nhiên
Thôi thế cầu trôi thân vướng nợ
Cũng đành bến lỡ dạ ôm phiền
Em nam anh bắc đời không gặp
Thơ phú đâu còn hoạ nối duyên
Thanh Huy
Tiền Duyên
Đời trần vốn khác cõi thần tiên
Cố tránh nhưng rồi vẫn gặp phiền
Nếu muốn bình yên thì hỷ xả
Không màng trắc trở sẽ an nhiên
Tâm luôn cảnh tỉnh điều xấu đẹp
Trí phải coi chừng kẻ ác hiền
Khắc mệnh mà sao thường gặp gỡ
Ta - Người chẳng lẽ có tiền duyên?...
Sương Anh
Mộng tình duyên Đêm dài ngủ thấy lạc vườn tiên
Tiếng sáo du dương giảm chuyện phiền
Thoải mái tâm hồn trong cảnh giới
An bình cuộc sống giữa thiên nhiên
Năm vần quậy phá cùng thi hữu
Bẩy chữ đùa vui với sĩ hiền
Tiếng trống sang canh choàng giấc điệp
Thương hoài chốn ấy mộng tình duyên Vancali 3.19.11
Cám ơn quí huynh tỷ chung vui thật náo nhiệt , chúc quí huynh tỷ luôn an vui hì hì...
Trích đoạn: SuongAnh
MƠ TIÊN Đêm ngủ nằm mơ thấy cảnh tiên Chợt quên nghĩ ngợi hết ưu phiền Giỡn hoa đùa bướm sao thanh thản Nghịch gió gọi mây rất tự nhiên Yểu điệu Hằng Nga khoe dáng đẹp Ung dung vương mẫu tỏ người hiền Vừa khi sực tỉnh tan cơn mộng Vội vã đi làm ...tiếp nợ duyên ! Liên Hương Mới sáng Vân nhắc tới tiên làm LH nhớ tới giấc mơ hôm qua, " đâm hơi " chút cho vui nha Vô Duyên
Đã nói rằng tui chẳng phải tiên Đừng theo đuôi nữa thật là phiền “Hình như đã gặp”… nghe vô lý “Cứ tưởng là quen”… chuyện ngẫu nhiên Cua gái như ri dân thứ dữ Làm quen kiểu nớ người không hiền Tránh ra chỗ khác cho tui bước Nhìn cũng bô trai … chẳng có duyên!! C Pham
NÀNG Nàng ở nơi nào có phải tiên Môi son má phấn xoá bao phiền Da trơn tóc mượt thơm ngây dại Dáng gọn eo thon đẹp hiển nhiên Thư Quán mời vào gieo mộng thắm Phú thơ xin hoạ gởi tâm hiền Có tình thêm bạn đời thôi khổ Dựng mái gia đình ấm ngát duyên Thanh Huy Chồng tôi Khổ đức ông nhà thích cảnh tiên Mặc con với vợ mãi than phiền Khôn màng xã hội chơi tùy thích Phó mặc gia đình sống thản nhiên Nếu biết trông người tâm đoản hậu Thì đâu trách lão tánh nhu hiền Thôi đành gắng sức vui cùng trẻ Bụng xấu nhưng chàng nói có duyên Vancali 3.16.11 TÔI VỢ Bụng xấu nhưng chàng nói có duyên Đì lâu năm tính hoá ra hiền Bạc tiền cung đủ là điều chắc Con vợ lo tròn lẽ dĩ nhiên Đêm đến tình ru không né lảng Ngày qua phận trả chẳng kêu phiền Da vàng thân bủng to như thủng Mắt sủng mày xề thật giống tiên! Thanh Huy
HẾT DUYÊN Chắc tại đôi mình hết nợ duyên Tơ vương luyến ái chỉ thêm phiền Hẹn thề ràng buộc điều vô định Giã biệt xa rời lẽ tất nhiên Em thích thơ Đường ưa nghịch phá Anh mê lục bát khóai ngoan hiền Hai người hai lối chia đôi ngả Cõi thế từ nay dứt mộng tiên
Liên Hương
VỠ DUYÊN
Cõi thế từ nay dứt mộng tiên
Bỏ đi đâu hỡi dáng mơ hiền
Ai người kề cận sung cùng sướng
Đâu kẻ vui đùa tự với nhiên
Thôi thế cầu trôi thân vướng nợ
Cũng đành bến lỡ dạ ôm phiền
Em nam anh bắc đời không gặp
Thơ phú đâu còn hoạ nối duyên
Thanh Huy
Tiền Duyên
Đời trần vốn khác cõi thần tiên
Cố tránh nhưng rồi vẫn gặp phiền
Nếu muốn bình yên thì hỷ xả
Không màng trắc trở sẽ an nhiên
Tâm luôn cảnh tỉnh điều xấu đẹp
Trí phải coi chừng kẻ ác hiền
Khắc mệnh mà sao thường gặp gỡ
Ta - Người chẳng lẽ có tiền duyên?...
Sương Anh
HỌC ĐẠO
Người phàm đâu phải bụt cùng tiên
Chẳng thóat đi đâu khỏi nỗi phiền
sinh tử luân hồi là cõi thế
Nổi chìm dời đổi chính thiên nhiên
Tu tâm há ngại điều hèn kém
Dưỡng tánh không lo gặp dữ hiền
Bát nhã mau tìm về cửa Phật
Học thiền dứt sạch nợ tơ duyên
Liên Hương Chúc nàng thơ đầu tuần vui vẻ
MƠ TIÊN Đêm ngủ nằm mơ thấy cảnh tiên Chợt quên nghĩ ngợi hết ưu phiền Giỡn hoa đùa bướm sao thanh thản Nghịch gió gọi mây rất tự nhiên Yểu điệu Hằng Nga khoe dáng đẹp Ung dung vương mẫu tỏ người hiền Vừa khi sực tỉnh tan cơn mộng Vội vã đi làm ...tiếp nợ duyên ! Liên Hương Mới sáng Vân nhắc tới tiên làm LH nhớ tới giấc mơ hôm qua, " đâm hơi " chút cho vui nha Vô Duyên
Đã nói rằng tui chẳng phải tiên Đừng theo đuôi nữa thật là phiền “Hình như đã gặp”… nghe vô lý “Cứ tưởng là quen”… chuyện ngẫu nhiên Cua gái như ri dân thứ dữ Làm quen kiểu nớ người không hiền Tránh ra chỗ khác cho tui bước Nhìn cũng bô trai … chẳng có duyên!! C Pham
NÀNG Nàng ở nơi nào có phải tiên Môi son má phấn xoá bao phiền Da trơn tóc mượt thơm ngây dại Dáng gọn eo thon đẹp hiển nhiên Thư Quán mời vào gieo mộng thắm Phú thơ xin hoạ gởi tâm hiền Có tình thêm bạn đời thôi khổ Dựng mái gia đình ấm ngát duyên Thanh Huy Chồng tôi Khổ đức ông nhà thích cảnh tiên Mặc con với vợ mãi than phiền Khôn màng xã hội chơi tùy thích Phó mặc gia đình sống thản nhiên Nếu biết trông người tâm đoản hậu Thì đâu trách lão tánh nhu hiền Thôi đành gắng sức vui cùng trẻ Bụng xấu nhưng chàng nói có duyên Vancali 3.16.11 TÔI VỢ Bụng xấu nhưng chàng nói có duyên Đì lâu năm tính hoá ra hiền Bạc tiền cung đủ là điều chắc Con vợ lo tròn lẽ dĩ nhiên Đêm đến tình ru không né lảng Ngày qua phận trả chẳng kêu phiền Da vàng thân bủng to như thủng Mắt sủng mày xề thật giống tiên! Thanh Huy HẾT DUYÊN Chắc tại đôi mình hết nợ duyên Tơ vương luyến ái chỉ thêm phiền Hẹn thề ràng buộc điều vô định Giã biệt xa rời lẽ tất nhiên Em thích thơ Đường ưa nghịch phá Anh mê lục bát khóai ngoan hiền Hai người hai lối chia đôi ngả Cõi thế từ nay dứt mộng tiên
Liên Hương
VỠ DUYÊN
Cõi thế từ nay dứt mộng tiên
Bỏ đi đâu hỡi dáng mơ hiền
Ai người kề cận sung cùng sướng
Đâu kẻ vui đùa tự với nhiên
Thôi thế cầu trôi thân vướng nợ
Cũng đành bến lỡ dạ ôm phiền
Em nam anh bắc đời không gặp
Thơ phú đâu còn hoạ nối duyên
Thanh Huy
Tiền Duyên
Đời trần vốn khác cõi thần tiên
Cố tránh nhưng rồi vẫn gặp phiền
Nếu muốn bình yên thì hỷ xả
Không màng trắc trở sẽ an nhiên
Tâm luôn cảnh tỉnh điều xấu đẹp
Trí phải coi chừng kẻ ác hiền
Khắc mệnh mà sao thường gặp gỡ
Ta - Người chẳng lẽ có tiền duyên?...
Sương Anh
Mộng tình duyên Đêm dài ngủ thấy lạc vườn tiên
Tiếng sáo du dương giảm chuyện phiền
Thoải mái tâm hồn trong cảnh giới
An bình cuộc sống giữa thiên nhiên
Năm vần quậy phá cùng thi hữu
Bẩy chữ đùa vui với sĩ hiền
Tiếng trống sang canh choàng giấc điệp
Thương hoài chốn ấy mộng tình duyên Vancali 3.19.11
Cám ơn quí huynh tỷ chung vui thật náo nhiệt , chúc quí huynh tỷ luôn an vui hì hì...
HỌC ĐẠO
Người phàm đâu phải bụt cùng tiên
Chẳng thóat đi đâu khỏi nỗi phiền
sinh tử luân hồi là cõi thế
Nổi chìm dời đổi chính thiên nhiên
Tu tâm há ngại điều hèn kém
Dưỡng tánh không lo gặp dữ hiền
Bát nhã mau tìm về cửa Phật
Học thiền dứt sạch nợ tơ duyên
Liên Hương
Chúc cả nhà đầu tuần vui vẻ
TU
Mình phàm đâu phải thánh thần tiên
Đa cảm nên xuôi luỵ với phiền
Thua được xoay vần điều tất yếu
Nổi chìm luân chuyển lẽ đương nhiên
Thôi nghe lời Phật cho tâm tịnh
Cứ đọc kinh thơ để dạ hiền
Kiếp trước nợ mang mang phải chịu
Tu thân sám hối nhẹ đường duyên
Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2011 21:01:52 bởi TTH >
TÌNH NHỚ
Giọng cười câu nói vẫn còn vang Người bỏ ta đi lỡ đá vàng
Ngày tưởng bóng xa lòng cắt đoạn
Đêm ôm thân chiếc lệ rơi hàng
"Dòng sông ly biệt" đong ai oán
"Khúc hát ân tình" chứa thở than
Bảy nổi ba chìm đời vướng nạn
Vỡ yêu sao mãi gọi tên nàng!
Thanh Huy
Giấc muộn màng
Thệ ước năm nào cứ vọng vang
Hằng đêm gối mộng dệt mơ vàng
Con tim bức rức khua thành tiếng
Mắt lệ suy tư chảy nhỏ hàng
"Mấy dậm sơn khê" hoài tưởng nhớ
"Nỗi buồn hoa phượng "mãi hờn than
Người đi để lại vầng trăng cũ
Bóng chiếc cô đơn giấc muộn màng
Vancali 3.21.11
Chúc tỷ Sương Anh ngày đầu tuần an vui hì hì ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2011 10:41:35 bởi vancali96 >
TÀN MỘNG
Ngồi mình buồn lắm bé yêu ơi!
Tình đậm vui sao khổ nói lời
Dằn vặt tâm tư nghe bão nổi
Rứt ray thân xác nhận thư mời
Một lần tiễn bạn xây duyên mới
Bao lúc vo đầu khóc lệ rơi
Trời đất quay cuồng đời nhức nhối
Mộng mơ lắm cũng nát tan rồi!
Thanh Huy
Kỷ niệm xưa
Canh trường tiếng dế nỉ non ơi
Nhớ quá làm sao tỏ cạn lời
Giọng nói ngày nao âu yếm gọi
Lời thơ dạo ấy thiết tha mời
Người đi sống ở phương trời lạ
Kẻ ở thương về chốn bụi rơi
Trống vắng cô đơn buồn gối chiếc
Tìm đâu kỷ niệm đã xa rồi
Vancali 3.19.11
HÃY THƯƠNG
Hãy thương nhiều nhé bạn đường ơi
Đừng để người yêu trách dỗi lời
Lòng vị hai lòng vui kẻ đợi
Ý ôm một ý khó ai mời
Cái tình sâu đậm mong không tới
Món nợ nặng nề tránh cứ rơi
Rơi giữa tâm hồn buồn tức tưởi
Cầu duyên gãy nhịp bóng mờ rồi
Thanh Huy
TÀN MỘNG
Ngồi mình buồn lắm bé yêu ơi!
Tình đậm vui sao khổ nói lời
Dằn vặt tâm tư nghe bão nổi
Rứt ray thân xác nhận thư mời
Một lần tiễn bạn xây duyên mới
Bao lúc vo đầu khóc lệ rơi
Trời đất quay cuồng đời nhức nhối
Mộng mơ lắm cũng nát tan rồi!
Thanh Huy
Kỷ niệm xưa
Canh trường tiếng dế nỉ non ơi
Nhớ quá làm sao tỏ cạn lời
Giọng nói ngày nao âu yếm gọi
Lời thơ dạo ấy thiết tha mời
Người đi sống ở phương trời lạ
Kẻ ở thương về chốn bụi rơi
Trống vắng cô đơn buồn gối chiếc
Tìm đâu kỷ niệm đã xa rồi
Vancali 3.19.11
HÃY THƯƠNG
Hãy thương nhiều nhé bạn đường ơi
Đừng để người yêu trách dỗi lời
Lòng vị hai lòng vui kẻ đợi
Ý ôm một ý khó ai mời
Cái tình sâu đậm mong không tới
Món nợ nặng nề tránh cứ rơi
Rơi giữa tâm hồn buồn tức tưởi
Cầu duyên gãy nhịp bóng mờ rồi
Thanh Huy
Tình Thi Hữu Hãy giữ đừng quên các bạn ơi
Tình tri kỷ khó diễn bằng lời
Thơ vưà mới gởi xem đà hiểu
Dạ thích vào ngay chẳng đợi mời
Ý đẹp tràn trề như thác đổ
Vần hay thánh thót mãi tuôn rơi
Đam mê kết vận cùng thi hữu
Ngoảnh lại trời đang sáng tỏ rồi Sương Anh Chúc những vần thơ chúng mình quấn quít mãi nhé, các bạn ơi!
Trích đoạn: TTH
THẾ LÀ... Thế là đôi lứa rã hai nơi Kẻ dạt xa xăm kẻ lạnh đời Mộng đã ơ hờ buồn bạn hỡi Duyên đà mờ ảo chán em ơi Tiếng đàn êm ái buông bao lối Giọng hát chua cay vọng mấy lời Yêu chỉ âm thầm trong tức tối Nghe lòng đắng chát lệ rơi rơi Thanh Huy
[/quote
ĐỐNG MÙN ĐỜI
---*---
Vỡ mộng mảnh tình văng khắp nơi
Cố gom góp lại đống mùn đời
Xót thương trẻ nhỏ hồn ngơ ngác
Thút thít đêm dài gọi mẹ ơi
Đau thắt lòng cha tim nhức nhối
Nhìn con miệng chẳng nói thành lời
Lỗi lầm phu phụ gây nên tội
Nhi tử lệ sầu lã chã rơi .
23/3/2011.
Tuyen45.
Chúc muội vui
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2011 13:28:27 bởi tuyen45 >
TÀN MỘNG
Ngồi mình buồn lắm bé yêu ơi!
Tình đậm vui sao khổ nói lời
Dằn vặt tâm tư nghe bão nổi
Rứt ray thân xác nhận thư mời
Một lần tiễn bạn xây duyên mới
Bao lúc vo đầu khóc lệ rơi
Trời đất quay cuồng đời nhức nhối
Mộng mơ lắm cũng nát tan rồi!
Thanh Huy
Kỷ niệm xưa
Canh trường tiếng dế nỉ non ơi
Nhớ quá làm sao tỏ cạn lời
Giọng nói ngày nao âu yếm gọi
Lời thơ dạo ấy thiết tha mời
Người đi sống ở phương trời lạ
Kẻ ở thương về chốn bụi rơi
Trống vắng cô đơn buồn gối chiếc
Tìm đâu kỷ niệm đã xa rồi
Vancali 3.19.11
HÃY THƯƠNG
Hãy thương nhiều nhé bạn đường ơi
Đừng để người yêu trách dỗi lời
Lòng vị hai lòng vui kẻ đợi
Ý ôm một ý khó ai mời
Cái tình sâu đậm mong không tới
Món nợ nặng nề tránh cứ rơi
Rơi giữa tâm hồn buồn tức tưởi
Cầu duyên gãy nhịp bóng mờ rồi
Thanh Huy
TÌM VUI
Than thở làm chi các bạn ơi
Tình yêu như khúc nhạc không lời
còn duyên tất kẻ đưa rồi đón
Hết nợ còn ai gọi với mời
Cay đắng dòng đời như gió thổi
Vui buồn cõi thế tựa mưa rơi
Hãy về " quán gánh " cùng bè bạn
Chén rượu bầu thơ sẵn đợi rồi
Liên Hương Dĩ vãng
Luyến tiếc làm gì bạn ấy ơi
Ngày xưa chẳng chịu ngỏ đôi lời
Khi thuyền bến đỗ không chào hỏi
Lúc bướm trời xa lại đón mời
Đã lở qua đi ngày thệ ước
Thôi đành chấp nhận mối tình rơi
Vùi sâu kỷ niệm vào quên lãng
Nhớ kẻ sang ngang...chậm mất rồi
Vancali 3.21.11
PHẬN LẺ
Nhớ kẻ sang ngang...chậm mất rồi
Đêm ngồi tiếc nuối lệ rơi rơi
Ôm tình đổ vỡ không người hỏi
Dự lễ vu quy chẳng kẻ mời
Thơ viết câu buồn đành chia lối
Lòng mang phận lẻ chịu im lời
Gởi về nơi đó làm quà cưới
Xin nhận giùm cho bạn đó ơi!
Thanh Huy
ĐÊM TRẮNG
Xin nhận giùm cho bạn đó ơi
Vần thơ muợn bút viết thay lời
Giã từ bến cũ mong đưa tiễn
Ly biệt thuyền xưa ngại đón mời
Cảnh vắng ngòai thềm mưa đã tạnh
Giọt buồn trong dạ lệ hòai rơi
Tim côi thao thức người không ngủ
Chẳng biết tàn đêm chuyển sáng rồi
Liên Hương
Tình Thi Hữu Hãy giữ đừng quên các bạn ơi
Tình tri kỷ khó diễn bằng lời
Thơ vưà mới gởi xem đà hiểu
Dạ thích vào ngay chẳng đợi mời
Ý đẹp tràn trề như thác đổ
Vần hay thánh thót mãi tuôn rơi
Đam mê kết vận cùng thi hữu
Ngoảnh lại trời đang sáng tỏ rồi Sương Anh TÌNH BẠN
Chông gai đừng ngại bạn thân ơi
Cứ hát đàn vui thả tiếng lời
Đời bạc đường chung dìu bước tới
Tình sâu ý hợp khẽ kêu mời
Bếp hồng lửa nhóm xua đêm tối
Mái ấm vai kề đón nắng rơi
Chẳng sợ sóng cuồng mưa ngập lối
Khi yêu thương đã...gởi trao rồi...
Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2011 02:49:16 bởi TTH >
CẢNH THU
Thu về lặng lẽ bến sông Thương
Khóm trúc hoe hoe nắng cuối vườn
Sen tàn gió nhẹ phơi phơi nhuỵ
Cúc thắm sương mờ toả toả hương
Thu gieo nhung nhớ thu chờ đợi
Lá trút u hoài lá vấn vương
Vằng vặc trời cao vầng nguyệt rạng
Đêm Thu lộng lẫy khúc nghê thường
************
Đêm Thu lộng lẫy khúc nghê thường
Chạnh nỗi lòng ai sợi vấn vương
Cô tịch câu thơ buồn viễn xứ
Cảm hoài nốt nhạc tủi tha hương
Trăng lồng bóng nguyệt rơi đầy ngõ
Sáo vọng tàn đêm vẳng khắp vườn
Còn lại một mình thu lặng lẽ
Chập chờn hoài niệm mộng yêu thương!
Liên Hương
Gửi Vân bài này coi chơi cho vui nè
NGƯỜI ĐI
Người biệt để lòng thương nhớ thương
Dâng dâng buồn cứ rải quanh vườn
Gió cuốn cuốn hoài tan giấc điệp
Mưa rơi rơi mãi nhạt màu hương
Tình chẳng về tình chua xót chịu
Mộng không đến mộng úa sầu vương
Gối chiếc thôi đành ôm gối chiếc
Từ nay tâm trí chẳng bình thường
---------------
Từ nay tâm trí chẳng bình thường
Người đã đi sầu cứ mãi vương
Lạnh lẽo gió lùa duyên nhạt sắc
Bâng khuâng nắng dọi mộng phai hương
Mộng tan lá đổ vàng sau ngõ
Duyên vỡ hoa rơi tím trước vườn
Thu chết đời mang tình bất tử
Ôm hình bóng ảo để tìm thương
Thanh Huy
Thu kỷ niệm
Hoen vàng lá nhuộm chuỗi ngày thương
Đón bước tình nhân trải kín vườn
Ong bướm thẹn thùng khoe dáng ngọc
Cỏ hoa bẽn lẽn dậy mùi hương
Trai dìu gái tú đan tay bước
Gió níu mây ngàn thả khói vương
Sợi nắng len vào mơn suối tóc
Bao đêm khao khát giấc mơ thường
Bao đêm khao khát giấc mơ thường
Khóe mắt đong đầy ngấn lệ vương
Nhớ bạn chân trời nơi đất tổ
Tủi mình góc bể biệt quê hương
Hứng làn sương lạnh tê bầu má Ngỡ dáng người xưa đợi cuối vườn
Kỷ niệm mùa thu chừng sống lại
Hoen vàng lá nhuộm chuỗi ngày thương
Vancali 3.23.11
Chúc tỷ Sương Anh thứ tư vui mạnh hì hì ....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2011 08:55:21 bởi vancali96 >