Love_ Music
Bao Giờ Em Quên Duy Khánh Hỏi em rằng, em ở ngoài ấy ra sao?
Má xưa còn thắm? ơ ớ . . . còn thắm hoa đào?
Mắt xưa còn xanh màu biếc?
Nụ cười có đẹp trăng sao?
Hỏi em rằng, câu hò câu hát năm xưa
Có vang rộn tiếng? ơ ớ . . . rộn tiếng vui đùa?
Hay là phòng không đêm vắng?
Ai về mai nắng chiều mưa?
Hương Giang thuyền không chỗ đậu
Ngự Viên có bướm hoa vàng
Hay là hài xưa in dấu?
Đưa người đẹp ấy sang ngang
Ở nơi này bốn mùa nắng cháy em ơi
Gió lên ngập bốn ơ ớ ngập bốn phương trời
Lối xưa về xa hun hút
Mây chiều gọi nhớ chơi vơi
Mai đây đường ra xứ Huế
Cùng em thấp sáng hoa đèn
Buồn chi chuyện tình đôi lứa
Xin đừng bao giờ em quên
Em ơi ngày mai trở lại
Cùng em thấp sáng trăng nguyền
Còn đâu chuyện buồn đôi lứa
Duyên tình bao giờ em quên
Trái Tim Mùa Thu Lâm Hùng
Người Nghệ Sĩ Mù
Sáng tác: Hoàng Thi Thơ
Ca sĩ: Thế Sơn Ai dừng chân nơi đây buông lòng theo câu ca.
Tôi ngồi trong bóng tối nghe đời đi ra xa.
Tôi thèm chút ánh sáng, ánh sáng soi cuộc đời,
Ánh sáng đâu phút vui đâu,
không thèm qua trong đời mù lòa.
Trong ngày tôi đi như như là đi trong đêm.
Trời sinh đời tôi nhưng chưa hề cho, cho tôi tên.
Chưa hề cho thấy gió thấy bướm thấy hoa màu
gì có thấy chi ánh triều dương.
Hay là sương sương mờ chiều tà.
Ôi nào còn gì đâu giữa cuộc đời lạnh lùng
tiếng đàn buồn não nùng.
Ôi chỉ còn mình tôi bán hồn mình lòng mình
cho người bằng bạc tiền.
Nhịp nhàng bàn chân bước có tiếng người đi đến.
Người dừng lại giây phút hãy giúp tôi đời sống.
Đời mù loà tăm tối sống dưới trời tươi sáng.
Đời mơ nhiều quá niềm vui chẳng thấy
không cho tôi nhìn một lần.
Chỉ đành lòng ôm kín bóng tối cùng hoang vắng.
Dù nụ cười khô héo cũng có khi thành tiếng.
Là một lần ai đến đã giúp tình thương mến.
Đàn ơi đàn hỡi đàn lên ngàn tiếng
cho tôi vui cùng cuộc đời.
Nhưng niềm vui mong manh không nằm yên trong tay.
Chuỗi ngày đầy chua cay chất tràn lên đôi vai.
Đi vào trong bóng tối chiếc bóng cô đơn lạnh lùng
xót xa thay bước chông gai tôi lần đi trên đời đường dài.
Tiếng đàn càng âm u đưa vào trong thiên thu.
Niềm riêng là câu ca trên bờ đôi môi khô.
Tôi đã gánh hết giữa kiếp sống nhân gian đọa đầy.
Những đớn đau, những xót xa.
Thương giùm tôi ôi đời mù lòa .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2009 22:03:42 bởi minhthanh_love >
Ở Nơi Cuối Đường
Kinh Luân
Những Bước Chân Âm Thầm Từng bước từng bước thầm
Hoa vòng rừng tuyết trắng
Rặng thông già lặng câm
Em yêu vì xa vắng?
Cho trời mây ướt buồn
Từng bước từng bước thầm
Mưa giữa mùa tháng năm
Tay đan sầu kỷ niệm
Gió rét về lạnh căm
Từng bước chân âm thầm...
ĐK:
Anh yêu tình nở muộn
Chiều tím màu mến thương
Mắt biếc sầu lắng đọng
Đèn thắp mờ bóng đêm
Từng bước từng bước thầm
Khi người yêu không đến
Tuổi xuân buồn lặng căm
Đi trong chiều mưa hoang
Đời biết ai thương mình.....
Dấu Hiệu Trái Tim Trái đất ta như đang bé lại Và mỗi trái tim như đang mở ra Trời xanh bao la bốn bề thế giới Thế giới bao la mà đâu có xa lạ Đâu còn cách trở quan san Đâu còn xa cách không gian Chỉ trong phút giây đã gặp tiếng nói Chỉ trong phút giây đã được vần thơ Chỉ trong phút giây người đâu nỡ hững hờ Thế giới kia như đang bé lại Và mỗi chúng ta như đang trẻ ra Niềm vui bao la hướng ra thế giới Thế giới bao la là mơ ước nhân loại Tình yêu đưa ta hướng ra thế giới Em có nghe chăng mùa xuân mới đang về
Hoa Vẫn Nở Trên Đường Quê Hương Duy Khánh
Trăng Về Thôn Dã Mỹ Huyền - Thái Châu Mây trắng bay qua khi trăng dần lan
Muôn câu hò nhịp nhàng khắp thôn trang
Đoàn người say sưa vui tiếng hát vang
Lúa dâng sữa ngọt đậm tình ta với nàng
Đêm lắng sâu khi sương lam dần xuống
Hương ngạt ngào tình ruộng sắn ngô thơm
Trời về khuya nghe man mác gió lộng
Chắp duyên thắm dịu đep tinh ta với mình
Ô thoáng nghe câu hò, sớm bên nhẹ ngân ru hò
Hò hò khoan tự do ấm no
Nắm tay hát lên ngàn câu thanh bình
Tình tang tình đồng quê tốt tươi
Ánh trăng đang tỏa sáng ngời
Tình tang ơ này tình tang ta ngước xem ông sao thần nông
Bên sông ngân hà vắng bóng ngưu lang trầm ngâm nhớ nàng
Em có nghe chăng dư âm đồng quê
Khi trăng ngàn mờ tỏa chiếu trên đê
Đoàn người nông phu vui gánh lúa về
Bóng trai gái làng hẹn hò nhau ước thề
Đom đóm bay quanh trên ao bèo xa
Khi bao nguoi dìu dịu giấc nam kha
Mộng triền miên say sưa dưới mái vàng
Ánh trăng khuất chìm vào rặng tre cuối làng
Chiều Nhớ Khánh Hà Chiều dâng mầu nhớ
Chiều dâng từ cõi bơ vơ một trời luyến thương
Người ơi còn đâu
Mầu mắt nai tơ nhung êm ngây thơ hôm nào
Lặng nghe chiều rơi
Hồn tôi nhầu nát trái tim tinh khôi mù tối
Nhớ thương ngập lối vẫn nguyên kỷ niệm trong tôi
Chiều dâng mầu tím
Hồn tôi vùi lấp tương tư giọt sầu nhớ thương
Chiều rơi lặng lẽ
Bài hát năm xưa không ai ru theo cung sầu
Tình ca dở dang
Mình tôi thầm hát đong đưa cô đơn chiều vắng
Nhớ nhung sầu lắng khắc ghi kỷ niệm đớn đau
Còn yêu mầu mắt
Ánh mắt ươm bao mộng mơ
Và đôi vòng tay
Ôm xiết nhau nghe lòng say
Mầu tím mang bao cô đơn
Vẫn ấp yêu trong hồn chiều nay
Chiều dâng niềm nhớ
Tình yêu giờ đã cánh chim biền biệt gió mây
Tình xa tầm tay
Còn trái tim khô thiên thu xin dâng cho người
Chiều ơi ngừng dây
Để cho mầu tím y nguyên trong tôi chiều vắng
Nhớ nhung sầu lắng khắc ghi mối tình chúng ta
Bà Mẹ Quê Quốc Đại
Tình Xưa Nghĩa Cũ Jimmy Nguyễn Dòng đời trôi dần trôi
nắng mưa đã thay mấy mùa
Nhìn bàn tay già nua
ước mơ khi nào cho vừa
Cuộc đời như cơn gió
thoáng đi wa trong đời
Ta với em mỗi nguoi một nơi
Gặp lại nhau giờ đây
tóc đã fai theo tháng ngày
Ngoài trời mưa buồn than
khóc cho mối duyên bẽ bàng
Cuộc đời như con nước
vấn vương bao ưu fiền
Thôi cứ trôi theo dzòng triền miên
Giàu sang có mấy khi được gần nhau
Nghèo ta mãi ngóng trông một đời giãi dzầu
Hàng cây nay thay lá,
nắng thu nay thay bóng
Con nước xưa cũng thay đổi dòng
Rồi thời gian dần wa
trái tim ta nay đã già
Gọi tên nhau lòng đau
ái ân xưa giờ fai nhòa
Đành nhìn nhau quay bước
nhớ thương trong ngậm ngùi
Ta với em hai dòng ngược xuôị
Màu Trắng, Màu Đen Đan Trường Hôm nay tôi hát bài ca yêu thương
Để thế nhiều người yêu thương lấy họ
Họ tàn nhưng họ không phế
Họ mù nhưng trái tim sáng ngời
Tôi mơ hạnh phúc nhỏ nhoi để sưởi ấm những mảnh đời khổ đau
Hãy yêu thương nhau như chính ta yêu thương mình
Màu đen họ đã gánh lấy còn màu trắng thì giành phần ta
Hãy yêu thương đi những trái tim hững hờ
Hãy yêu thương đi vì ngày mai ai cũng về với cát bụi
Hãy yêu thương nhau như chính ta yêu thương mình
Màu đen họ đã gánh lấy còn màu trắng thì giành phần ta
Hãy yêu thương đi những trái tim hững hờ
Và hãy yêu thương đi vì ngày mai ai cũng về với cát bụi.
Lẻ Bóng Hương Lan Có người hỏi tôi
Tại sao ưa ca bài ca sầu nhớ thương
Ngắm trăng mờ hoàng hôn
Ưa đi lặng lẽ trong những đêm gió mưa u buồn
Mà nghe cô đơn
Đừng trách tình duyên tôi
Đời mấy người chẳng ưa
Nhìn tơ liểu rũ ưa tìm trong giấc ngủ
Ngày còn ấu thơ lòng chưa biết chi mộng mơ.
Nói nhiều để cho sầu vơi
Tôi ưa tìm lên đồi vắng
Ưa lắng chuông chùa vọng khơi
Trong chim bạt gió
Nghe tiếng tiêu thiết tha xa vời lòng thêm chơi vơi
Thường viết dòng tâm tư vào những chiều úa
Thương cành u lá đổ thương mùa đông nức nở
Thương cung ve rèn trong nắng hè gọi bơ vơ.
ĐK:
Còn thương còn nhớ
Đường xa ai gian khổ phong trần
Tàn quên với khi tuổi thanh xuân
Năm tháng giữa non ngàn
Bằng lòng ra đi là giữ yên bờ cõi
Một lời nguyền hy sinh hạnh phúc riêng người ơi
Biết bao giờ thôi nói sao cạn lời tình tôi mến người.
Vẫn là niềm thương đầy vơi
Khi ca bài ca sầu nhớ
Khi ngắm trăng mờ hoàng hôn
Khi đi lặng lẽ trong những đêm gió mưa u buồn
Mà nghe cô đơn
Hẹn ước về tương lai chờ đón ngày tới
Đôi lòng không cách trở như bày chim ấm tổ
Tôi xin dâng người ca khúc trọn một niềm vui ... !!!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: