Love_ Music
Sắc Màu Trần Thu Hà http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=46GbRajcNF Em biết không, thượng đế đã tạo ra cuộc sống này và nhiều người cho rằng cuộc sống là một bản vẽ bởi thượng đế cũng đã ban cho chúng ta những màu sắc để ta có thể vẽ nên cuộc đời này. Màu đỏ của yêu, màu cam của tuổi trẻ, màu vàng của hoan hỉ và sang trọng, màu lục của bình yên, màu lam của hi vọng, màu chàm của nỗi buồn và màu tím của nỗi nhớ.
Ta sống bao nhiêu năm nhỉ, 50 hay 60 hay 100, cứ sống để vẽ mãi miết cuộc đời này. Cuộc đời thì cứ như bản màu vẽ lung linh mà khoảng trống tâm hồn cứ như một đêm sâu hút mãi, để rồi lắm lúc vô tình ta nhận ra “một đêm nhớ nhớ ra ta vô hình”.
Hình minh hoạ Cuộc đời thì phải trải qua hỉ nộ ái ố đủ cả chứ. Cũng như ta là “họa sĩ cuộc đời” vẽ nên nó bằng tất cả màu sắc, rồi lại “màu xanh xanh chấm thêm vàng vàng”. Những màu sắc này đều đáng quý cả, vì nó đều là một phần của cuộc sống, đều khiến ta thêm yêu cuộc sống này.
Màu xanh và vàng gợi lên “cánh đồng hoang”, gợi nhắc về một phần tuổi thơ. Màu nâu tím “mắt em tôi đẹp dịu dàng” phảng phất hình ảnh người xưa cũ. Sắc màu chàm của thời chinh chiến không xa vẫn nhắc ta với bao khắc khoải về phía sau cuộc chiến. Và cả màu của cái chết, màu đen và trắng, là sắc đen lạnh lùng của chiếc xe tang hay sắc trắng buồn bã của tấm áo tang. Cuộc đời rồi cũng là bản hoan ca của các thứ màu sắc, thứ hoan ca đẹp tuyệt trần.
Hình minh hoạ
Ta vẽ nhé cuộc đời ơi, ta “họa người dưng” – người dưng mà ta ngỡ không nhớ nỗi hình dáng hóa ra nó nằm trong tim, để đêm về khi ta “vẽ bóng tối” , trong “một đêm chơi vơi” ta mới biết còn nhớ khuôn mặt ấy lắm. Phác nhẹ từng nét, từng đường cong, từng màu sắc để vẽ những gì thuộc về ta. Cho dù ấy chỉ là đêm cô độc, là nỗi nhớ không tượng hình.
Và cho dù ở đâu, cho dù ta bao nhiêu tuổi, vẫn không thôi sự say mê với “bản họa ký cuộc đời”, ta vẫn “vẽ” say mê bằng những sắc màu mà cuộc sống đã ban tặng STầm Một màu xanh xanh, chấm thêm vàng vàng
Một màu xanh chấm thêm vàng cánh đồng hoang vu
Một màu nâu nâu, một màu tím tím
Màu nâu tím mắt em tôi ôi đẹp dịu dàng
Một màu xanh lam, chấm thêm màu chàm
Thời chinh chiến đã xa rồi sắc màu tôi
Một màu đen đen, một màu trắng trắng
Chiều hoang vắng chiếc xe tang đi vội vàng
Một đường cong cong, nối bao đường vòng
Họa người dưng nhớ khuôn mặt bắt hình dong Rồi một đêm chơi vơi làm sao vẽ bóng tối Làm sao vẽ cánh hoa đêm không màu. Một đêm nhớ nhớ, nhớ ra mình một mình
Một đêm nhớ nhớ ra mình đã ở đâu đây
Một đêm trong đêm thâu, một vầng sáng chói lóa
Một đêm nhớ nhớ ra ta vô hình
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: