Vội vã (Gửi Đồng thanh trúc)
nguyễn thế duyên 19.04.2009 01:47:41 (permalink)
0


    Vội vã
            Gửi Đồng thanh trúc
Em  bỏ đi vội vã
Nghiêng nghiêng bóng đổ
Xiên xiên mưa bay
Em đang trốn chạy
Tôi đang đứng đây
Chỉ buồn không giận
Đầy trời mưa bay

Sao em vội vã
Yêu tôi vì thơ
khi còn lo cơm áo
Thơ bỗng thành chơ vơ

Những trang thơ tôi viết
Nấu không chín nồi cơm
Trách em sao vội vã
đi yêu thơ hơn tiền

Thơ đã thành nghiệp chướng
Tôi đâu dám trách em
Chỗ chia tay tôi đứng
Viết thơ rải vào đêm

Đừng trách mình vội vã
Ừ!
   Thơ chỉ thế thôi
Một câu chuyện cổ tích
Giữa cuộc đời em ơi

Đến khi nào em nhỉ
Cơm áo em đủ rồi
Em ru đứa con nhỏ
Bằng vần thơ của tôi

Xa xăm em khẽ nói
Mẹ đã từng ngây thơ
Mẹ đã từng vội vã
Yêu một chàng làm thơ

          Hà nội 18-4-2009

Gửi bạn Đồng thanh Trúc
Tôi đọc bài vội vã của bạn thấy hay mượn bạn tứ thơ đó để làm bài thơ này tặng bạn
#1
    dongthanhtruc 21.04.2009 21:59:47 (permalink)
    0
    HIC!Bài thơ có gì đâu mà đến nỗi phải làm cho "bác" bận lòng vậy.Thiệt là ngại quá.Nhưng cũng thực sự là DTT rất vui vì ở đây có sự tương ngộ của những tâm hồn đồng cảm.Một phần ở những cảm nhận trong cuộc sống và một phần cũng từ tiêu đề "cho những lời tỏ tình vội vã" của chị BĂNG NGUYỆT mà em viết nên bài thơ.Cảm ơn "bác" đã tặng lại cho DTT một bài thơ thật hay và ý nghĩa.Mà tên của em là ĐÔNG THANH TRÚC,tức là một cây trúc xanh giữa mùa đông cơ chứ không phải là Đồng Thanh Trúc đâu "bác" ạ. Xin gửi lời chúc sức khoẻ và vui vẻ đến với "bác" và người thân nhé!
     
     
    (Trong khi giao lưu trong diễn đàn,nếu DTT có xưng hô không hợp lý thì mong mọi người lượng tình bỏ qua,bời vì mới vào nên DTT chưa thể chào hỏi hết các thi hữu được chứ tuyệt nhiên DTT không dám mạo muội ai đâu!)
     
     
     
    (Hiện giờ đang tìm ý thơ để tặng lại "bác" một bài.khi nào có sẽ đăng sau.hi)
     


    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/65559/CADC0156ED374C8E91B5D020B312EF5E.JPG[/image]
    Attached Image(s)
    #2
      nguyễn thế duyên 22.04.2009 12:47:23 (permalink)
      0

      Sau khi gửi bài thơ cho bạn rồi nhưng bài thơ cứ làm tôi phải băn khoăn bởi vì tuy bài thơ làm tặng bạn ( vì bạn là người giữ bản quyền tứ thơ đó) nhưng thực ra trong lòng tôi lại nghĩ đến một cô gái khi viết những vần thơ đó. Tôi cứ tự hỏi  "Nếu cô gái ấy đọc được những vần thơ này thì sao nhỉ? " vì rõ ràng hai khổ cuối là một lời trách móc nhẹ nhàng mà thâm tâm tôi không hề trách cô gái ấy. Tôi thấy bài thơ ấy kết ở đấy là không ổn. vì vậy tôi viết thêm một khổ nữa cho cô gái ấy nếu có đọc được bài thơ này thì cũng yên lòng. Tôi còn thay một từ 'Ngây thơ" trong khổ cuối thành từ "Ngu ngơ" mà cô gái ấy vẫn hay dùng Chỉ có điều âm điệu hơi chua sót của bài thơ thì tôi chịu không sao sửa được vì
           "Người buồn thơ có vui đâu bao giờ"
      Xin lỗi bạn và anh chị em trong diễn đàn

         Vội vã
      Vội vã em bỏ đi
      Nghiêng nghiêng bóng đổ
      Xiên xiên mưa bay
      Em đang trốn chạy
      Tôi đang đứng đây
      Chỉ buồn không giận
      Đầy trời mưa bay

      Sao em vội vã
      Yêu tôi vì thơ?
      Khi còn lo cơm áo
      Thơ bỗng thành chơ vơ

      Những trang thơ tôi viết
      Nấu không chín nồi cơm
      Trách em sao vội vã
      Đi yêu thơ hơn tiền

      Thơ đã thành nghiệp chướng
      Tôi đâu dám trách em
      Chỗ chia tay tôi đứng
      Viết thơ rải vào đêm

      Đừng trách mình vội vã
        Ừ !
            Thơ chỉ thế thôi
      Một câu chuyện cổ tích
      Giữa cuộc đời em ơi

      Đến khi nào em nhỉ?
      Cơm áo em đủ rồi
      Em ru đứa con nhỏ
      Bằng vần thơ của tôi

      Xa xăm em khẽ nói
      Mẹ đã từng ngu ngơ
      Mẹ đã từng vội vã
      Yêu một chàng làm thơ

      Thế là tôi đã sống
      Trong con tim em rồi
      Thơ cần gì nữa nhỉ?
      Thơ chỉ cần thế thôi

      #3
        dongthanhtruc 25.04.2009 19:23:58 (permalink)
        0
        Đúng.bài thơ của bác sau khi thêm đoạn cuối thì thực sự hoàn chỉnh về nội dung.Ý thơ cũng rõ ràng hơn.Còn nếu không thêm thì nó lại có cái hay ở sự lơ lửng,gợi mở.Thường thơ viết 4,5 chữ dùng để tả tâm trạng vui,mà ở đây tạo được âm điệu buồn buồn thì khó viết lắm.Bác cũng đã có được một bài thơ rất hay về nội dung và hình thức đấy.Nếu người con gái ấy mà đọc được thì có lẽ sẽ phải ngậm ngùi....Nhưng biết làm sao được,"cơm áo không đùa với khách thơ" mà....
         
         
         
         

        Muốn sống hết mình những đam mê
        Mà không có tiền đành bỏ bê
        Muốn yêu say đắm mà không thể
        Bụng đói,trái tim thành bên lề

        Thấy đời gian dối,và bất công
        Tức giận,lửa sôi ở trong lòng
        Thấp cổ bé họng đành im tiếng
        Nói mãi phí lời cũng như không

        Không quyền,không tiền không danh phận
        Làm sao sống được ở trên đời
        Không nịnh,không tham,không cơ xảo
        Thì rằng mạt vận thế mà thôi

        Đời này xin nhượng người đua bơi
        Tôi tìm bạn hữu chân tình chơi
        Thơ,văn,nhạc họa,cờ và rượu
        Gió mát,trăng thanh thế đủ rồi

        Con người ta sống ở trên đời
        Tính chi cho lắm chuyện xa vời
        Bể dâu rồi cũng thay đổi hết
        Chết đi để lại hết mà thôi

        Chi bằng nuôi cho mình một góc
        Tâm hồn cao thượng sẽ tốt hơn
        Dùng dằng chi mãi mất với được
        Chỉ tự chuốc mua lấy nỗi buồn 
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2009 16:49:27 bởi dongthanhtruc >
        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9