Hôm qua...
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 26 trên tổng số 26 bài trong đề mục
lucquaipsnt 15.06.2005 22:35:40 (permalink)
có nhưng chiều một mình trên ngõ vắng
bờ đê kia con sông nhỏ bên nhà
anh thấy tôi qua từng chiều nhạt nắng
tôi nhìn anh bằng ánh mắt cảm thông
rồi thời gian qua như gió thoảng êm đềm
những vần thơ anh chan chứa chữ tình
anh đã gieo vào tôi một tình yêu thầm lặng
và giơ đây khi tình yêu đủ lớn
em không thể nào quên được hôm qua
*******
tặng bạn môt đôi dòng cảm nghĩ khi đọc những dong lưu bút hôm qua
#16
    Actanhang 24.06.2005 21:59:57 (permalink)
    ...Hôm qua là một cuộc cãi vả nhau cảu ta và một người bạn khi mà cả hai không hiểu ý nhau.Có thể kiềm chế được nhưng do tính ích kỷ và lòng tự trọng của cả 2 nên sự việc lại thêm phần nghiêm trọng.Nợ nhau một lời xin lỗi, một cái nhìn cảm thông để rồi bây giơ muốn gặp bạn để sẻ chia, tâm sự và xin lỗi cũng không được nữa.
    ...Hôm qua, là đặt bút cái rẹt vào bản hồ sơ chọn trường, để rồi qua gần cả cuộc đời SV mới nhận ra là mình đã phí mất một khoảng thời gian cho ngành nghề mà ta không thể yêu thích, trong khi những ngành mà mình thích lại không thể theo học chỉ vì theo lời gia đình là học ngành này thì sau này có người sẽ lo được đầu ra cho ta.
    ...Hôm qua, hôm qua....
    ...Hôm qua...là những gì chúng ta đã làm và để bây giờ có cái mà nhìn lại.Có cái để mà chiêm nghiệm...
    ...Hôm qua là bước đệm cho ngày mai.
    #17
      co_be_hanh_phuc 24.06.2005 23:42:09 (permalink)
      Bạn nghĩ gì khi post bài này hả AN2T? Mình có cảm giác bạn là một người muốn mọi người nhìn bạn bằng con mắt thương hại. Cảm giác bạn muốn mình thành người đáng thương. Như bạn nói, cuộc sống là vở kịch của tạo hoá và Hôm Qua là vở kịch do bạn chủ biên
      #18
        AN2T 27.06.2005 02:35:50 (permalink)
        Anh bao giờ cũng thế, cứ như một cơn gío thoảng. Chợt đến. Chợt đi. Tạo nên bao xáo trộn trong miền kí ức vốn đã lộn xộn của tôi : những bản nhạc Trịnh nghe dở, những bờ cát dài yên ắng, những tiếng sóng vỗ , và bóng dáng một người trầm ngâm… Chiếc phong linh khẽ lay mình theo gió và những hạt sương đêm ..leng keng..nghe như vọng về từ một nơi xa lắm…
        Bốn chín ngày của anh, tôi mới có mặt ở Huế. Bốn chín ngày của anh, tôi mới đọc được những lá thư anh viết cho tôi mà không có dám gửi : lúc đi học, làm việc và vào những giây phút cuối cùng trong bệnh viện . Bốn chín ngày , tôi mới bước vào căn phòng của anh. Trên bàn làm việc là tấm hình của tôi, trên tường bên cạnh giường là tấm hình của tôi, và trong hộc bàn là những lá thư, những bài viết tôi post thầm gửi đến anh trong một số diễn đàn – vào khoảng thời gian tôi nghĩ anh đã quên tôi thật sự. Bốn chín ngày của anh, tôi mới chạm vào những trang nhật kí, mới đọc những dòng tâm sự, mới hiểu được anh đã nghĩ gì? mới hiểu được những hành động kì quặc của anh thật ra là thế nào.
        Anh đã cho mình cái quyền phán quyết và định đoạt . Anh đã ích kỉ biến tôi thành một người ích kỉ. Để tôi trong thời gian qua phải sống trong đau khổ, cô đơn và nước mắt. Để anh một mình gánh chịu tất cả những dằn vặt của mình, một mình gánh chịu những lời than thở,trách móc của tôi, một mình đấu tranh với bệnh tật để rồi đành buông xuôi với số phận. Anh đã nghĩ rằng anh chính là gánh nặng cho tôi. Anh đã nghĩ rằng nếu không có anh, cuộc đời tôi sẽ hạnh phúc. Để rồi với chính ý nghĩ sai lầm ấy, anh đã bỏ lỡ mất hạnh phúc của mình,thật sự làm cho cuộc đời mình dang dở. Anh ngốc quá! Suốt đời này , anh sống mà chẳng bao giờ nghĩ cho riêng mình. Chẳng bao giờ có lấy một niềm vui cho riêng mình. Cứ vui nỗi vui thiên hạ, liệu thật sự bao giờ cũng hay?
        Những buổi chiều cuối năm ấy, Huế cứ sụt sùi , mưa dai dẵng. Tôi đi trong mưa, trên con đường đầy kỉ niệm, trong cô đơn, một mình. Ngày xưa, tôi thường gọi mưa Huế là mưa tình. Còn gì thú vị hơn khi cùng người mình yêu ngắm mưa giăng giăng trên lầu Nguc Phụng Ngọ Môn. Lắng nghe những cung bậc của mưa. Còn gì thú vị hơn khi thả những con thuyền giấy trôi trên sông Hương, nhìn bóng thuyền trôi úp ngửa dưới màn mưa bạc, trắng xoá. Còn gì thú vị hơn, khi lắng nghe, một giọng hò Huế, được đệm bởi tiếng mưa rơi.
        Ước gì, một lần nữa, tôi được đắm mình, dưới cơn mưa ngày xưa. Được ngửa tay hứng những giọt mưa rơi tí tách, dịu dàng. Được nghe nụ cười hiền hoà và ấm áp. Được nhìn thấy cái bóng dáng quen thuộc, đứng chờ tôi trên đường Lê Lợi, mặc cho những hạt mưa đang nặng dần, với vẻ mặt chịu đựng và kiên nhẫn. Nhưng đấy cũng chỉ là ước ao mà thôi. Có ai được tắm dòng sông hôm qua đến hai lần? Huế năm nay vẫn mưa, nhưng lại mang đến cho tôi một tâm trạng khác, một cảm giác khác, không biết gọi tên. Nổi nhớ chông chênh, nỗi buồn vô hạn. Mưa vẫn cứ rơi đấy, như một con người bí ẩn, vô tâm. Mưa bay, cứ xui ta nhớ về kỉ niệm, bới bóc quá khứ. Mặc dù ta đã cố quên, nhưng nếu được liệu tôi có như thế này? Nếu ai cũng quên được hôm qua, liệu khái niệm “đau khổ” có tồn tại? Mưa Huế, thực thực hư hư, tím cả những ngày xanh. Chẳng hiểu sao tôi lại hình dung ra sắc màu của Huế..tím những cơn mưa…
        Mưa, cứ mãi rơi làm trắng xoá những miền kí ức, trắng xoá những nỗi cô đơn, trắng xoá những bài viết tôi đã type thật nhiều lần. Một màng ảo ảnh. Cứ mơ về một ngày , thức dậy, nhìn thấy ánh mắt ai đấy.. đang mỉm cười. Ừ, thì cứ mơ đi. Tuy chỉ là mơ ước, là vô thực nhưng cuộc sống này có nó đã làm sao. Cứ để cho mình uỷ mị một chút, mơ mộng một chút để lại tiếp tục phấn đấu bước đi trên con đường còn lại, có thể, sẽ hạnh phúc hơn ..(?)
        Bên cửa sổ phòng hôm nay cũng mưa, nhưng không dai dẵng , rả rích he mưa Huế. Nó nhẹ nhàng, một tí e dè, ngượng ngập, mưa của hôm nay đấy. Gío lùa mưa vào phòng, ướt cả hàng phong linh. Mưa làm dịu đất trời sau những ngày cây lá khát khô giọt nước. Tiếng thì thầm giữa hoa lá, cả cây và nước nghe hay hay …lộp bộp..lộp bộp.. Gía ở không gian thoáng đãng, ngắm mưa chắc thích lắm! Không có những toàn cao tầng, không có tiếng ồn áo của xe cộ đông đúc, không có những lo toan thường nhật. Chỉ còn lại nỗi trăn trở của trời và cây lá. Tâm hồn sẽ nhẹ nhàng hơn...
        #19
          AN2T 27.06.2005 02:37:30 (permalink)
          Dạo này mình thật lạ, cứ tỉnh giấc vào những buổi sớm đầy sương. Trong phòng tối, cố mở cửa cho hương đêm còn sót lại bay vào phòng. Ngồi đấy, qua ô cửa sổ, nhìn lên bầu trời ngắm những viên pha lê, nhìn vào màn đêm huyền hoặc, nghĩ về nơi xa xôi, rồi lắng nghe những âm thanh của đất trời, chờ đợi..bình minh trên những hạt sương đầu cỏ non…Là món quà một người tặng mình đấy, thấy vui vui…
          Hôm nay, mình nghe thấy những âm thanh dịệu kì. Tiếng khóc của đứa trẻ vừa chào đời, tiếng cười, vui mừng của người mẹ, của mọi người xung quanh.
          Hôm nay, mình nghe thấy tiếng sáo diều, không hiểu từ đâu lại lọt vào khuôn viên bệnh viện, chỉ đơn một tiếng nhưng chẳng cô độc. Ờ, vì nó được sự mong đợi của mọi người.
          Hôm nay của mình, lại thêm một đóa hoa, từ một người bạn, ân cần. Cứ lặp đi lặp lại như thế, những cánh Hồng xanh ngắt sắc thiên thanh.

          Hôm nay của mình đẹp quá phải không? Và thật sự ý nghĩa, vì mình đã cảm nhận được những điều kì diệu từ cuộc sống này.
          Thật ra, không phải bây giờ mình mới cảm nhận được những phép nhiệm màu. Những lời quan tâm , những cử chỉ yêu thương từ bạn bè. Những dòng mess ngắn ngủi nhưng tràn đầy băn khoăn, lo lắng từ những người bạn. Những ánh mắt ấm áp, dõi theo mình từng ngày của cha. Và không những thế, mình đếu có thể lắng nghe những tiếng cười của mọi người xung quanh, của cây cỏ, thiên nhiên. Mình không phải là một người sống cho quá khứ, bởi hằng ngày, mình vẫn đang cố gắng phấn đầu trên con đường của mình. Chẳng qua, đôi khi còn một ít luyến tiếc quá khứ, vẫn còn một ít chua xót cho hôm qua, ở một điều gì đấy, Quỳnh ạ.
          Nếu nhìn ở một góc độ nào đấy, có lẽ hôm qua của mình cũng không phải là quá buồn, nhỉ. Lấp lánh đâu đấy vẫn có những màu sắc nhiệm màu. Lấp lánh đâu đấy có những ước mơ tốt đẹp về tình duyên.
          Đôi khi, một lần là quá đủ cho một đời người.Mình sẽ không bướng bỉnh nữa. Sẽ không cố quên để rồi nhớ mãi. Sẽ không khóc cho những nụ cười ngày hôm qua. Tất cả mọi thứ, dù vui dù buồn cũng đáng để trân trọng, vì đời người hữu hạn “giật mình ngoảnh lại đã trăm năm”.
          Đêm qua, mình đã mơ một giấc mơ của quá khứ. Chợt tỉnh dậy, thôi không khóc, thôi không than, không trách móc. Chỉ thoáng một nụ cười. Tiếng phong linh vẫn khẽ reo. vẫn còn đấy bản nhạc Trịnh nghe dở. Trong phòng, còn tôi ngồi yên lặng, trên bóng mình...
          #20
            lucquaipsnt 27.06.2005 18:18:58 (permalink)
            mưa vẫn rơi trên con đường nhỏ
            ngàn hạt mưa như ngàn giọt nước mắt em
            đã có lần em yêu hoa nắng
            anh mỉm cười anh chỉ thích hoa mưa
            giờ đây mưa vẫn rơi trên phố huế
            anh đâu rồi? sao không ngắm hoa mưa
            ngày hôm qua mưa sao đẹp quá
            mà giờ đây mưa lệ mưa buồn....
            AN2T bạn ơi! NHA TRANG hôm nay trời mang đầy sắc nắng ma dường như
            chan chứa u uât quá chừng, hãy mim cười với những gì mình có. đó là những hp mà không bao giờ có được. hãy để anh linh của ngươi đă khuất dược mỉm cười bạn a.......
            #21
              AN2T 02.07.2005 16:18:10 (permalink)
              Muốn nối tiếp những vần thơ của Lucquais nhưng tiếc là mình lại không biết làm thơ, tiếc là mình không có một tâm hồn thi sĩ, chỉ có thể cảm nhận thơ của người khác nhưng lại không thể viết những tâm tư của mình thành thơ, có vần , có điệu ^_^. Cảm ơn bạn nhiều lắm Lucquais ạ, vì dường như, bạn cảm nhận được những điều mình muốn nói, vì những vần thơ của bạn,.. Bạn giúp mình cảm thấy bớt dè dặt. Thật ra, để post bài viết này, mình rất đắn đo. Tất cả mọi người trong ngôi nhà này, đều có văn phạm rất cao : bác Viet Duong Nhan, tỉ C.Ly, Nguyen Tuan, Bang Tam, Hat bui,... Liệu sao khi đọc bài viết này mọi người có cười mình không? Hì, thật tình AN2T bối rối lắm. Trong suốt 12 năm mặc đồng phục, 4 năm vào ĐH mình được đào tạo về toán, lí , King tế đối ngoại là chính mà ^^

              Hôm nay, trời NT có đẹp không hả Lucquais? Mình nhớ có một lần, ai đấy đã hứa sẽ đưa mình đến NT, cùng mình ngắm bầu trời và mặt biển, ngắm binh minh trên biển , ngắm những buổi chiều tắt nắng,.... Biển NT có hải âu không hả Lucquais? Hay là cũng như vùng biển ở đây , sóng biển chỉ cô đơn một mình..?..

              Sáng sớm này mở máy nghe Khánh Ly hát, mình chợt nghĩ về NT
              "..Nha Trang biển đầy, tình yêu không có đây
              Tôi như là con ốc, bơ vơ nằm trên cát
              Chui sâu vào thân xác lưu đầy
              Dã tràng ơi! Sao lấp cho vơi sầu này? "
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.07.2005 16:24:12 bởi AN2T >
              #22
                AN2T 02.07.2005 16:34:54 (permalink)


                Trích đoạn: co_be_trong_cay_si
                Đã lâu rồi mới vào trong box này vậy mà vào một cái là phá rồi,AN2T đưng giần nhé,nếu bé gặp AN2T một lần thì bé sẽ dẫn AN2T đi thả diều,bé sẽ chạy còn AN2T cầm dây nha.AN2T ơi cố gắng lên và nhớ giữ sức khoẻ nhé,bé si mong mọi điều tốt đẹp và may mắn nhất sẽ đến với AN2T.Cảm ơn AN2T vì đã cho bé học được nhiều điều từ chính bản thân bạn[sm=kissing.gif]mi u một cái nè
                ah không ,nhân lên thêm 1000 lần nữa nhé,vui lên cô bé ạ!


                Ôi, cô bé ngốc ơi! Tại sao AN2T lại giận bé được! Ngốc quá! ^^
                Ừm, vậy nhé! Khi nào bé và 2 gặp nhau, chúng ta sẽ đi thả diều. Bé sẽ chạy còn 2 cầm dây. Chúng ta sẽ lôi thêm lão HB nữa, để lão ở đấy giữ đồ cho mình. À phải rồi, còn đi Nha Trang nữa chứ! Đi NT ngắm biển, ngắm nắng NT và bắt Lucquais đưa đi dạo đâu đấy nữa ^_^. Nhưng từ giờ cho đến lúc ấy, bé Si phải giữ sức khoẻ nhé! Không được nhè nữa nhé! Cũng không được thức khuya để rồi..vấp té cầu thang nữa. Đi thả diều cũng khám sức khoẻ xem có đạt tiêu chuẩn k đấy. Chúc bé luôn mỉm cười
                #23
                  Ct.Ly 05.07.2005 05:41:23 (permalink)
                  #24
                    AN2T 22.07.2005 22:38:30 (permalink)
                    Hì hì, nói thiệt lại hông tin. Sis thiệt là
                    #25
                      OceanLotus 23.08.2005 03:39:22 (permalink)
                      Hôm qua la` quá khứ, hôm nay mới là hiện tại với những điều đang hiện hữu...Happy :d
                      #26
                        Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 26 trên tổng số 26 bài trong đề mục
                        Chuyển nhanh đến:

                        Thống kê hiện tại

                        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                        Kiểu:
                        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9