[Truyện ngắn] Lẳng lơ và man trá
blackpassion 23.04.2009 14:12:03 (permalink)
Lẳng lơ và man trá



-
Em lẳng lơ quá ! Đã bao giờ em thử dừng lại chưa ?
- Anh thích các cô gái lẳng lơ cơ mà? Sao em phải dừng lại?
- Ừ anh thích, nhưng không yêu…
- Thế thì sao nhỉ ?! Em có cần tình yêu của anh đâu .

- Em…em giống như một ly café kem ấy, hấp dẫn lắm, kem thì ngọt ngào , còn café lại đắng !
- Em chẳng thích anh so sánh thế. Café kem thật ra không hấp dẫn chút nào , anh thử khuấy đều lên xem, cứ vữa hết cả ra, chẳng mấy ngon lành.
- Ừ thì không giống café-kem, dù sao thì em cũng lẳng quá, ai sẽ yêu em nhỉ ?!
- Em yêu em, thế là đủ rồi !
- Em lạ thật đấy.
C
ô mỉm cười. Chẳng phải đây là lần đầu tiên Huy nói vậy, nhưng rốt cục thì anh vẫn thích cô, thích thực sự nhé : anh lúc nào cũng muốn trò chuyện với cô, và anh luôn cười rất nhiều. Kể từ lần đầu tiên họ chat qua Y!M đến giờ, chưa bao giờ Huy ngưng nói về cô như vậy. Chẳng phải vì cô ăn mặc khêu gợi và tán tỉnh anh, cũng chẳng phải gặp chàng nào cô cũng liếc mắt đưa tình, chỉ vì cô và anh luôn nói chuyện cởi mở, về tất cả những chủ đề họ có thể nghĩ ra , trong đó có chuyện làm thế nào để nhận ra một cô nàng họ “lẳng” và sau khi tổng hợp một lô các dấu hiệu , anh kết luận rằng cô thừa tiêu chuẩn lẳng lơ !


Như tất cả những chiều thứ năm khác, họ ngồi bên nhau trong một góc nhỏ của một quán café yên tĩnh, anh đang nheo nheo mắt nhìn cô, tay trái nắm ly nuớc với ngón cái xoay tròn gần miệng ly, ngược chiều kim đồng hồ. Cô cũng nhìn lại anh, cặp mắt mở to nhìn thẳng , cho tới khi anh quay đi và mỉm cười :

 - Em lạ thật đấy !

Cô khẽ thở dài một tiếng, cái thở dài của sự thư giãn, cô cảm thấy quí mến anh, mặc dù tình bạn của họ thật lạ lùng nhưng không thể phủ nhận là anh rất hiểu cô. Ở bên anh cô không cần phải giấu diếm tính cách của mình, cô nói những gì cô muốn nói, chia sẻ những điều mà nhiều người thà chết giữ kín trong lòng, không ngại bị anh đánh giá hay chê cười.Cô thích những giây phút này, bên anh , nói chuyện hoặc im lặng, nghe anh đưa ra những nhận xét lệch lạc về phụ nữ và phản đối hoặc thêm thắt khi cần, đôi khi anh khá chua cay, nhưng là cái cách chua cay hóm hỉnh và rốt cục là sẽ chỉ dẫn đến những tiếng cười thoải mái của cô hoặc một vài tranh luận nhẹ nhàng luôn đạt được sự đồng thuận vào phút cuối.


- 7 giờ rồi em ơi! Huy làm bộ liếc đồng hồ rồi tặc lưỡi.
-
Vâng, mình về.
-
Tạm biệt BB* bé bỏng.
- Chào anh , chàng Don Juan lăng nhăng.

Họ thích chọc ghẹo nhau như thế ! Cô mở túi xách lấy ra chiếc áo khoác len dệt kim màu xanh nuớc biển mà khi mặc lên sẽ che dấu được phần nào bờ vai tròn trịa dưới lần áo hai dây màu kem có đính kim sa. Tạm biệt nhé cô nàng lẳng lơ, cô và anh chia tay ở ngã tư đường, anh rẽ trái tới phòng Gym, cô chạy thẳng về nhà chuẩn bị cho cuộc gặp gỡ quan trọng thứ hai trong buổi tối này, tình yêu của cuộc đời cô.



***

Á
o pull cổ tròn màu trắng với hàng chữ “ Peace out!” màu hồng chạy ngang thân áo, quần jeans côn màu đen ôm sát khoe chân dài và một đôi giày vải là tất cả những gì cô khoác lên người trước cuộc hẹn với Minh. Cô liếc qua gương và tạm hài lòng, chàng của cô thích sự đơn giản, váy và phụ kiện khiến anh ngộp, đâu nhất thiết phải khiến cho nửa thành phố này nhìn theo cô , cô là của riêng anh cơ mà !
Ba tiếng gõ nhẹ lên cửa cắt đứt những suy nghĩ đang lan man trong đầu cô, liếc một cái nữa trong gương để chắc rằng mái tóc buộc gọn gàng không có một cọng nào rơi rớt loà xoà, cô bước ra mở cửa . Chàng ào vào như ngọn gió , một tay đẩy cánh cửa khép lại và tay kia kéo cô lại gần, áp vào môi cô nụ hôn dịu dàng ấm áp , cô khép mi, thưởng thức thứ kẹo ngọt mà cô yêu thích nhất trên đời.

 - Chào em yêu, chàng thì thầm giữa hơi thở đứt quãng , rồi khẽ đẩy cô ra xa một chút , ngắm cô một cách hài lòng. Em sẵn sàng rồi phải không ? Đi nào..

Cô đưa tay trái ra nắm lấy bàn tay trái của chàng, tim gần tim, chàng vẫn thường nói thế, tay chàng mềm mại nắm thật chặt tay cô, cái nắm tay không hề thay đổi kể từ lần đầu tiên họ chạm vào nhau. Hai năm rồi, cô nghĩ, và chàng vẫn luôn yêu cô như ngày nào, nắm tay thật chắc, không bao giờ muốn để lạc mất cô.


- Hôm nay mình đi coi phim em nhé.

-
Ơ, thế còn hội Bowling thì sao đây?

-
Kệ họ chứ, thiếu chúng mình thì họ vẫn cứ chơi mà. Rạp đang chiếu Bolt, em vẫn mong coi phim đó, đúng không?

- Vâng.

Cô khẽ đáp, hơi ngạc nhiên với thay đổi này của chàng. Minh vốn không thích đến rạp chiếu phim, lại càng chẳng ưa những bộ phim hoạt hình ( mà chàng cho là chỉ dành cho con nít!). Nhưng hôm nay, chàng chiều cô? Vậy thì cô cũng chiều lại. Miễn sao Minh vui, và cô cũng sẽ vui.
Chàng nắm tay cô trong suốt thời gian bộ phim diễn ra, thỉnh thoảng lại quay sang hôn nhẹ lên má cô. Lạ chưa kìa ! Cô có cảm giác như ngày hôm nay chàng ngọt ngào hơn thì phải , đã bao giờ chàng hôn cô trước đám đông đâu? Ừ thì rạp chiếu phim cũng vốn được liệt kê vào danh sách những địa điểm lãng mạn đấy, và đám đông này chẳng mấy chú ý tới xung quanh đâu, nhưng… Trước kia chàng vẫn nói là chàng ghét phô trương tình cảm nơi công cộng cơ mà, và cô cũng không phản đối, cái nắm tay ấm áp kia đã đủ để người ta nhìn thấy một cặp tình nhân rồi. Cô quay sang nhìn chàng, chàng cũng quay sang nhìn cô, ánh mắt chàng nồng nàn và nụ cười trên môi như muốn nói rằng “ Anh sẽ luôn ở bên em.” Cô rời mắt khỏi chàng và hướng lên màn ảnh nhưng thật khó tập trung vào bộ phim khi trong cô đang băn khoăn ghê lắm, chàng của cô hôm nay sao thế nhỉ, cô có nên vui không hay phải lo lắng vì những thay đổi này? Cô giữ tư thế nhìn thẳng cho tới khi phim kết thúc, và chỉ chịu nhìn chàng khi họ bước ra khỏi rạp, cảm giác như ánh mắt chàng hôm nay có quá nhiều dịu dàng, thậm chí nhiều hơn cả khi chàng nói yêu cô lần đầu tiên, bỗng dưng cô thấy lo lo…


-
Cho anh vào với em một lúc nhé .

 - Bao lâu cũng được, anh vẫn biết thế mà.

-
Ừ… Cô hơi ngạc nhiên khi nghe chàng hỏi vậy, thường thì chàng tạm biệt cô trước cửa , hoặc chàng sẽ ở lại nếu muốn, có bao giờ xin phép thế này đâu !

- Anh uống trà nóng chứ? Cô hỏi chàng khi mở tủ lạnh lấy ra 2 cái khăn màu trắng được để sẵn trong ngăn chứa sữa.

- Cho anh ly nuớc lọc được rồi. Cô rót 2 ly nước mang ra bàn, nhẹ nhàng đặt trước mặt chàng kèm theo chiếc khăn , rồi kéo ghế ngồi đối diện.

-
Em lại đây với anh, chàng thò tay qua mặt bàn chạm nhẹ vào tay cô. Cô đứng dậy bước vòng qua bàn, mắt vẫn không rời gương mặt đang nhìn cô chăm chú. Cô ngồi bên cạnh ch àng, giữ nguyên ánh nhìn đầy băn khoăn .

- Ơ kìa, chàng bật cười, sao lại nhìn anh như cỏ nhìn khủng long thế. Phim hay không em ?

- Hay , cô trả lời ngay lập tức.

- Cô nàng man trá, chàng thì thầm và hôn phớt lên môi cô. Cả buổi chiếu phim mải lo nhìn anh và suy nghĩ đâu đâu ấy thì làm sao mà biết phim hay hay không.

-
Man trá ư, cô mỉm cười, vâng em man trá đấy, vì… em yêu anh.

-
Anh cũng yêu cô nàng man trá của anh .

Môi chàng lại gắn với môi cô. Cô nhắm mắt lại, say sưa trong hạnh phúc. Không gì có thể xua đuổi được cảm xúc ấy. Yêu và được yêu. Thật quá tuyệt vời.


***

Sáng, cô dậy sớm sau giấc ngủ đầy đặn và không mộng mị, tự nhủ mình sẽ bắt đầu một ngày thật đẹp. Việc đầu tiên khi ngồi vào bàn làm việc là kết nối vào Yahoo!Messenger. Cô mỉm cười với một lô lốc offline messages .

Từ bạn bè : “Một ngày nắng đẹp cho người đẹp nào


Từ Huy : “ Cô bé lẳng lơ! Một ngày nhiều sự kiện nhé !


Từ Minh :” Anh yêu nàng công chúa man trá ngọt ngào của anh !


Cô thử ghép 2 tính từ mà Huy và Minh dành cho cô : lẳng lơ và man trá ư ? Nếu như có một ngày nào chàng của cô gặp Huy nhỉ, chàng sẽ nghĩ gì : công chúa man trá của chàng đúng là man trá thật rồi ! Nhưng không thể nào, cô lắc đầu với nụ cười vẫn giữ nguyên trên môi. Chàng không thể biết được . Cô yêu chàng, yêu chàng hơn hết thảy mọi thứ trên đời; không có chàng thì cuộc sống của cô sẽ chẳng còn ý nghĩa.Cô quí mến Huy, anh là người bạn độc nhất vô nhị, trò chuyện với anh luôn khiến cô vui. Họ đều gắn bó với cô theo những ý nghĩa riêng biệt, nhưng có lẽ họ không bao giờ nên gắn bó với nhau.

- Café ?

-
Cảm ơn !

Cô nhận ly café từ đồng nghiệp, hớp một ngụm ngon lành và bắt tay vào vẽ những mẫu áo thun trên máy tính. Cô là nhân viên thiết kế giỏi, đồng nghiệp mến phục cô, sếp luôn hài lòng với kết quả công việc giao cho cô. Họ dành cho cô những mỹ từ như : thẳng thắn, sáng tạo,giỏi giang, nhiệt tình, chân thành . Và , dù cho cô lẳng lơ và man trá, mọi người đều yêu quí cô .

Hôm nay lại là một ngày nắng đẹp.

*BB: BRIGITTE BARDOT, nữ minh tinh của màn ảnh Pháp

Sài Gòn tháng 2/2009

blackpassion
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2009 14:17:24 bởi blackpassion >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9