Hoa tím học trò
Trích đoạn: Mỹ Trinh
Nhớ rồi!
Mười ngày xa nhau thèm ánh mắt
Khó tìm tia nắng trong mây mù
Thèm tóc em mềm hương con gái
Thèm môi em mọng, tiếng em ru
Ru anh ngủ với vai nhỏ nặng
Che chở hồn anh lúc nắng mưa
Anh lỡ yêu rồi màu hoa tím
Hương tóc mây em, mái trường xưa
Mười ngày cho tim buồn thật tội
Nhớ “bạn đồng hành” nhớ làn mi
Nhớ tim áp tim, hơi thở khẽ
Nhớ vai rung động chẳng biết chi
Nhớ em hơn nữa ngày Chúa Nhật
Vắng tiếng ngọt ngào – chỉ gió reo
Điện thoại hỏng rồi, trán thêm nếp
Lạnh thêm kẻ sĩ vẫn đang nghèo
Chắc em đang nghĩ tim anh xấu
Anh nhớ hương em tim nghẹn lời
Cầu mong tim nhỏ đừng khép cửa
Nhớ quá Bé ơi, anh… rụng rời…
dohop 19/5/2009
Nhớ giận!
Em cũng nhớ anh nhưng lòng giận
Còn ở đây đau nhói vì đâu
Anh thích đùa đùa dai như thế
Trò hú tim nghẽn mạch máu sầu !
Vắng làm sao bàn tay anh ấm
Không ai ru em ngủ một mình
Nhắm mắt lại thấy anh phảng phất
Nghe dường anh nhè nhẹ ru tình
Nhớ làn môi nhớ màu mắt biếc
Không còn ai kể chuyện thần tiên
Đêm giựt mình vắng tanh ma quái
Không có anh trời đất ưu phiền
Em giận anh đùa như con nít
Chọc giận hờn năn nỉ hôm sau
Hay lẽ vì hai ta chưa lớn
Thèm rong chơi thèm chút ngọt ngào
Mỹ Trinh
Nhớ + Giận = Nhận!
Bé ơi!
“Nhớ” vơi “Giận” hòa nhau là “Nhận!”
Lỡ yêu rồi “đau nhói” là … “đói nhau!”
Hai đứa trẻ nghịch ngợm ao Diêm Phù
Yêu và Giận cho ao thêm ấm áp.
Vẫn cùng chơi trong muôn muôn kiếp kiếp
Vẫn thơ ngây chưa kiếm lối đi về
Anh say mê tóc bé ngọt tình quê
Và uống mãi hương em hằng tươi mát
Nét chữ ngây thơ vui đùa nhau trên cát
Chấm i tròn chữ o méo cũng nên duyên
Anh ngủ say trong suối tóc Bé diu hiền
Bé mân mê từng ngón tay anh xinh đẹp
Cũng nét chữ, làn môi sinh duyên nghiệp
Và ánh mắt, lọn tóc khắc trong tim
Nên hai ta muôn kiếp cứ mãi tìm
Niềm đau chung ghi trên từng hạt cát
Gửi đến Bé muôn vàn nốt nhạc
Của yêu thương, thơm ngọt mãi ngây thơ
Như thiên nhiên, như trẻ nhỏ, như mơ
Như mắt bé, như môi xinh mềm ấm
Gửi đến bé những đoạn phim thu chậm
Mình có nhau – hai trẻ nhỏ trong Ta Bà
Mãi rong chơi, cùng đuổi bướm, ngắm hoa
Chia hơi ấm, chia tuổi thơ và mộng đẹp.
dohop 13 tháng Tám 2009
dohop chơi chữ tài tình quá, hôm nay chắc dohop đang nghỉ vacation hay gì mà rảnh rang, đến nổi moi mấy bài thơ củ rích hình như, MT đọc lại mới nhớ ra đây thôi. không ngờ người ta còn thiếu nợ mình đó huh ? không có đi đòi nợ mà tự nhiên được của, mừng húm.... Xin mang bài thơ của dohop về nhà làm kỷ niệm khó quên đó nhen, rồi mai mốt mới tính sau à... vui nghen dohop, Mến thương.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2009 04:04:14 bởi Mỹ Trinh >
LÁ THU RƠI
Rưng rưng sương nhỏ giọt rơi
Cho sầu nặng cánh lá rơi chân đồi
Thu về gợi nhớ đến người
Trăm năm bền chặt trọn đời không phai
Chiều nay nhìn lá Thu bay
Mắt nhìn lá trút mà cay mắt người
Trông hoài gió xoáy lá rơi
Lòng theo cánh lá chơi vơi nẻo sầu
Trời buồn tuôn giọt mưa sầu
Rền vang nỗi nhớ theo màu mưa Thu
Rừng thu thiêng cảnh âm u
Thình Thu một thuở lời ru tình sầu
Nhớ ai sương trắng bạc đầu
Thương ai con suốt đượm màu rêu phong
Đông về tìm đâu ấm lòng
Xuân sang không có ai trông sao chờ
Nhìn đông , xuân luồn cơn mơ
Hạ sầu chia cắt nẻo về lối đi
Thu sầu rưng rức bờ mi
Nhìn Thu vàng chết phân kỳ hai nơi
Lá Thu chiều nay mãi rơi !
!
!
!
Hà Ngân Hà
Trích đoạn: nhatran89
tiễn đưa
Yêu em tím mãi tim anh
Hoa sim anh hái tím cành yêu thương
Nhớ em giọt lệ sầu vương
Bằng lăng hoa rụng ngàn thương tiễn người
dohop 10/8/2005
SẦU BIỆT LI
Anh yêu em nhiều để mà chi
Anh đã dành được những gì cho em
Cuộc đời là giấc mộng êm
Phù vu rã cánh tàn đêm gục đầu
Vì trời còn giọt mưa Ngâu
Cho ngày tháng bảy thôi sầu biệt li
Mình quen nhau để làm chi
Phải chăng là để sầu bi đợi chờ
Anh bảo em là trăng mơ
Tình anh đã nhốm sợi tơ chỉ buồn
Đời anh là của hoàng hôn
Vắng em anh chết cả hồn chơi vơi
Mưa rơi cứ mãi rơi rơi
Cho anh thổn thức nhớ người mình yêu
Chiều chiều cứ ngắm mây chiều
Mãi ca bài hát cô liêu dạ sầu
Duyên mình nay dạt về đâu
Mà trời tháng bảy còn sầu biệt li...
Nhã Trân
Sầu biệt ly Tìm em trong mưa Ngâu Sụt sùi giọt rơi rơi Mưa ơi, sao mặn môi? Tìm em trong ánh trăng Vì sao không nói năng Trăng ơi, sao lẻ loi? Ngàn sao như mắt em Chìm dần trong bóng đêm Hay mắt anh đang lệ nhòa? Tìm em trong áng mây Biệt ly, sao khắt khe Tàn mơ! Bé ơi, không một lời hẹn thề? dohop, mùa mưa Ngâu 8 tháng 9, 2009 Cám ơn Nhã Trân đã viếng thăm và để lại kỷ niệm tại những trang thơ lẻ loi của dohop. Thân mến.
Ba – Người hùng của con Ba là superman vĩ đại
Không chuyện gì ba ngại
Ba bế con lên vai
Xoay con vào vũ trụ
Ba là đấng toàn năng
Là anh hùng hoàn vũ
Con lớn thêm ít tuổi
Ba chở con đến trường
Ba thông thạo văn chương
Giỏi toán hơn cô giáo
Ba là nhà bác học
Uyên bác và thanh cao
Nhưng sao việc đổi thay
Con ngày ngày thêm giỏi
Ba – một chiếc bóng phai mờ
Một ông già kém cỏi
Ba trở nên bé nhỏ
Chữ nghĩa bỗng mù mờ
Chuyện gì cũng không rõ
Ngoại trừ chuyện đời xưa
Ba chỉ nói chuyện cũ
Chuyện đã kể vạn lần
Ba kể rồi quên luôn
Con ráng nghe đã đủ…
Chuyện đời lại đổi thay
Con già thêm mỗi ngày
Chợt thấy mình bé nhỏ
Kém cỏi và thơ ngây…
Ba ơi con yếu kém
Chẳng (bằng) phần nhỏ của ba
Trong biển đời bao la
Hình bóng ba rực sáng
Trong đêm dài vật vã
Ba – ánh đuốc soi đường
Con sa cơ vấp ngã
Ba – nắng ấm tình thương
Ba ơi, người hùng của con
Biển xanh có cạn núi có mòn
Ba mãi niềm vui trong tâm trẻ
Cho nhân thêm ngọt quả thêm tròn
dohop, Tết Bính Tuất 2006
:: Bài thơ đưa vào TV ::
Buổi sáng trời mờ sương Buổi sáng trời mờ sương
Môi xinh con đỏ hồng
Bầu sữa mẹ ấm áp
Con say ngủ giấc nồng
Buổi sáng trời mờ sương
Cọc cạch tiếng xe bò
Mùi đậu, dừa thơm ngát
Che áng nỗi âu lo
Buổi sáng trời mờ sương
Vườn rau nhỏ xanh rờn
Bàn tay mẹ vun xới
Ngô sắn ngọt tình thương
Buổi sáng trời mờ sương
Con cất bước đến trường
Nắm xôi mẹ làm sẵn
Mặn ngọt đầy tình thương
Buổi sáng trời mờ sương
Giun dế còn du dương
Mẹ tươi cười ra chợ
(Phiên chợ chưa nhóm họp)
Gánh nặng bởi tình thương
Buổi sáng trời mờ sương
Con khôn lớn mịt mù
Mẹ gầy mòn đơn chiếc
Mắt buồn giọt mù u
Buổi sáng trời mờ sương
Nhang mõ ấm từ đường
Mẹ cầu con hạnh phúc
Con xa cách dặm trường
Buổi sáng trời mờ sương
Nấm đất lạnh vô thường
Đất mầu xanh rau quả
Mộ ai chẳng nén hương?
dohop 5.9.2005
Quan Thế Âm Giọt nắng đầu trêu chọc nàng sương đêm Hạt sương trắng kiêu sa lập lòe ngũ sắc Khi giun dế còn đam mê hoan lạc, Hoa ngây thơ hớ hênh trọn giấc nồng Có bà mẹ vo gạo thổi nồi cơm Có bà mẹ lặt rau gọt khoai sắn Hạt sương trắng kim cương còn vương vấn Phút huy hoàng đẹp nhất sao chóng tàn Có bà mẹ ngồi vuốt tóc con ngoan “Con say ngủ cho nhịp nhàng cuộc sống!” Mẹ ươm trồng trăm hoa trong giấc mộng Cho con vui, con khỏe, con no đầy Mẹ lắng nghe hơi thở trẻ thơ ngây Bếp reo vui ánh lửa hồng tí tách. Hoa thiên lý gửi hương theo gió lạnh Miệng môi cười con trẻ nói trong mơ Mẹ yêu con cho biển mặn nên thơ Thay nước mắt, mẹ vui trong bể khổ. Lá mồng tơi thương người nên thẫm đỏ Đọt khoai mì cảm kích cũng tươi xanh Có bà mẹ thương con quên phận mình Vì nhân thế mẹ gửi thân trần thế Hạt thóc rơi vui đàn chim se sẻ Đậu dừa thơm chúng kiến cũng vui mừng Mái tranh nghèo thơm ngát mùi chè thưng Hoa bằng lăng mượn mùi hương thêm tím Mẹ yêu con cho đời thêm mầu nhiệm Cho rau xanh, quả ngọt, hoa thơm Mẹ vui cười dù vất vả sớm hôm Nuôi con lớn trong tình yêu bát ngát Khi mây trắng gần kề mái tóc bạc Suối yêu thương vẫn nước chảy xuôi dòng Có bà mẹ quyến luyến đàn con Theo con mãi trong hạt sương ánh nắng… dohop Sydney – Melbourne – Sydney 25-26/2/2006 R
Mẹ tôi Mẹ ơi con đã lớn rồi Nhưng mà thiếu mẹ, thành người chưa khôn! Mẹ tôi vất vả sớm hôm Buôn bưng bán gánh, trèo non vượt ngàn Lo cho con trẻ một đàn Hạt cơm trắng trẻo canh chan mặn mà Nhà nghèo nên thiếu thịt thà Rau khoai mẹ nấu cũng là cao lương Sắn ngô ấp ủ tình thương Chắt chiu tình mẹ, rau vườn cũng ngon Ầu ơ mẹ hát ru con Con ngoan con ngủ mẹ còn bán buôn Khó khăn mẹ chẳng hề buồn Miễn sao con lớn sẻ suôn cuộc đời Mẹ thì chữ nghĩa xa vời Mong con giỏi chữ, cho người nhờ trông Khi con khôn lớn học xong Chắc mẹ đã yếu – còn không phận người? Tội cho con mẹ thiệt thòi Mẹ già, con nhỏ, biển đời bao la Chưa khôn, vắng mẹ, xa cha Đầu xanh đã khổ đâu là tương lai? Mong con đèn sách miệt mài Đừng lo cho mẹ…đường dài con đi! dohop 19.9.05 (còn sửa chữa)
Hạt giống
Ngày xưa con lên bốn
Mẹ dắt con đến chùa
Nghe tiếng chuông chùa đổ
Con miệng cười ngây ngô
Đường xa con dốc bụi
Con mỏi mẹ bế bồng
Thấp thoảng cánh sen hồng
Xa xa trồi ngọn núi
Mẹ gieo vào tâm con
Hạt giống của Bồ Đề
Con ngọt ngào đón nhận
Hạt chìm vào chốn mê
Mẹ nuôi con no lớn
Trong biển đời bao la
Mẹ dạy con thật thà
Khoan dung và độ lượng
Con lớn trong tình thương
Khi cha già mẹ yếu
Tưởng có chút thành tựu
Để báo hiếu song đường
Đời càng không phẳng lặng
Trong chính thể hận thù
Sóng to con gục ngã
Trong biển sống ngục tù
Con gẫy cánh học đường
Mẹ không còn sức giúp
Con thất tình lận đận
Mẹ u buồn xót thương
Thế rồi con đi xa
Bỏ nước bỏ mẹ cha
Bỏ tình yêu mực tím…
Đau buồn rồi cũng qua.
Đời chưa hết chông gai
Con lặn ngụp ngày ngày
Có chút thành quả mọn
Mẹ mất rồi, có hay?
Biển đời nào có yên
Con đơn thân độc thuyền
Lái chèo con chưa vững
Yếu ớt sao làm nên?
Tâm trí con mỏi mòn
Tủi nhục và cô đơn
Chợt nhớ con đường dốc
Mẹ bế đến hồ sen
Con nhớ tiếng chuông chùa
Nhớ ngày tháng ngây thơ
Giọt nước tròn óng ánh
Trên lá sen, ở nhờ.
Những đóa sen hồng tươi
Đón chào muôn hạt nước
Được duyên thoát bùn nhơ
Dù chỉ trong đôi phút
Đóa sen lòng đang mở
Hương sắc như đón chào
Nhắc con chăm hạt giống
Mẹ gieo cấy năm nào
Ngày xưa con lên bốn
Mẹ gieo hạt Bồ Đề
Mẹ xa rồi cõi mê
Độ con, hạt lên búp
Đất xấu hoa chậm nở
Nhưng lá vượt bùn nhơ
Con: nước được duyên cơ
Có phút giây khôn lớn
Mẹ ơi hoa sẽ nở
Nhờ hạt giống Bồ Đề
Hành trang trong cõi mê:
Món quà mẹ trao tặng
dohop. Nam Bán Cầu – 14/5/2009
Đã gửi lên ở chủ đề
Tâm của Dì 7.
Cám ơn Dì 7 đã tặng con
Lá Bồ Đề R
Đừng
Em ơi đừng xinh thế
Cho lòng anh xốn xang
Em ơi đừng hiền thế
Cho tim anh rộn ràng
Mắt nhung đừng đen láy
Cho anh khỏi đắm chìm
Trong hồ thu mắt biếc
Tóc ơi đừng theo gió
Vờn ngang qua má hồng
Ánh tà dương rạng rỡ
Để anh khỏi mơ màng
QuachDaiLo 28-06-2005 *
**
*
Đừng
Anh Quách ơi em đâu cố ý
Mẹ sinh ra em đã như vậy rồi
Lòng anh xốn thì tim em cũng nhột
Nhìn mẹ đi anh đừng nghĩ xa xôi
Mẹ từng đẹp nghiêng thành đổ nước
Nhưng nay già đầu tóc lấm mồ hôi
Đôi mắt nhung - hố thẳm của cuộc đời
Còn đâu nữa hồ thu và nước biếc
Mái tóc em nay bồng bềnh theo gió
Mai bạc đầu sợi lấm tấm quệt vôi
Đôi môi đỏ trắng bệch theo phận người
Anh thất vọng vì hoa tàn theo tuổi
Cám ơn anh đã khen em hiền thục
Hai chữ này xin chuyển đến mẹ em
Nuôi đàn con đến tóc bạc xương mòn
Là mẹ hiền – ánh tà dương rạng rỡ
dohop 30/6/05
Nước mơ (Dream-Water)
Kim Nguyen & dohop
Giọt nước rơi
Vấn vương trong mộng mơ rồi
Mộng vẫn trôi
Bầu trời mãi mãi xanh
Đóa môi xinh
Cười với muôn vì sao
Với chim muôn,
Nhịp nhàng thác reo.
Ngọt mắt ai
Nước thánh thót theo đàn yêu
Mười ngón tay
Nhịp nhàng cùng suối mơ
Gió mây ơi
Ghi mãi thời gian
Nước reo vui
Đùa cùng ánh trăng.
Nhịp nhàng đàn bươm bướm
Muôn sắc hoa cười cùng muôn thú
Róc rách suối ngọt cùng ca hát
Chơi cùng chú nai
Rộn ràng đàn chim én
Múa hát ca ngợi
Tình mây nước
Nước vẫn mong đợi
Mây ơi vẫn nhớ?
Đàn ơi, hoa đang chờ mong người
Mây trôi, thời gian đang chờ mong
Rừng hãy vui cùng muôn thú,
cùng xây đắp
yên bình mỗi ngày.
Rộn ràng đàn chim non
Ríu rít bên nàng tiên nhỏ bé
Ngón tay dịu dàng trên bàn phím
Nhạc trầm hay hương hoa?
Dịu dàng muôn hoa nở
Giấc mơ bình thường
Cho nhân thế
Cho đời hòa bình
Ơi người ơi?
Nước đang mơ...
Đời ngọt ngào dịu dàng, hòa bình đang đón người
Nước vẫn yêu thương, rừng thiêng đang còn mong người
Người thật hiền hòa để hòa bình luôn mãi với người
Những giấc mơ xinh yên vui đến với người
Hạt nước mơ
Bình an đến người
Ngọt mắt ai
Vui chờ đón người
Giọt nước ơi
Vui về bên người
Giọt nước rơi
Giọt nước rơi
Giọt nước ơi
Ngọt mắt ai…
Vui về bên người
Giọt nước mơ…
Nhạc cho bài hát và Dương Cầm: Melody Angel (Kim N Nguyen), 12 tuổi
Thơ: dohop
Lời Anh Ngữ: Melody Angel (Kim N Nguyen)
Copyright 2007- 2009 Kim N Nguyen - NSW Australia
Hoa tím thôi cài trên tóc mây
Hoa tím thôi cài trên tóc mây
Ngoài hiên hoa trắng vẫn tung bay
Nắng vàng đùa nghịch cho môi đỏ
Vắng bóng người xưa cho mắt cay
Nước mắt thôi đùa đóa môi xinh
Ngọt ngào má phấn say men tình
Lỡ làng phận gái tim trong trắng
Mắt khép chờ ai chẳng bóng hình
Dĩ vãng có còn đến trong mơ
Có còn quyến luyến với hương thơ
Có còn trêu ghẹo ai nức nở
Gợi nhớ gợi thương trong mây mờ
dohop 16/8/06 cho những người tôi quen trong giấc mơ
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/68461/205AC0AC1EC74CE4B3796218BCBD0B6D.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2010 08:20:12 bởi dohop >
Chuyện kể: một cậu bé dù biết là cô bạn gái của mình đã chết, vẫn cứ gọi điện thoại cho cô ta để nghe được giọng nói của cô bé trong máy nhắn, và để lại những lời nói yêu thương… Đến khi máy nhắn đã đầy tin nhắn, không ghi thêm được nữa, cậu ta vẫn gọi và vẫn gọi để tiếp tục nghe lại những lời nói ngọt ngào đã đi vào huyết mạch của mình… Điện Thoại đến Em Reo reo reo,
“Ai gọi cho em đó?
Máy nhắn đây, xin để lại đôi lời,
Vài con số để mà em gọi tới!
Ai đó chăng thích nghe tiếng em cười?” Reo reo reo,
“Anh đây em bé nhỏ!
Anh gọi em, thích nghe tiếng em cười
Muốn hôn em môi ngọt nụ hồng tươi
Anh muốn nghe, giọng dịu dàng “thẻ thỏ!”” Và như thế, điện thoại reo, reo mãi
Giọng nói ngọt ngào thay tiếng nấc phút chia tay
Máy nhịp nhàng thay hơi thở không còn đây
Cho tim anh đập thay em nơi Chín Suối… Anh không được nhìn em lần cuối
Chẳng được nói một lời cuối cho nhau
Anh chỉ được chia sẻ nỗi đau
Của mất mát, của chia ly trong tuyệt vọng Reo reo reo,
“Ai gọi cho em đó?
Máy nhắn đây, xin để lại đôi lời,
Vài con số để mà em gọi tới!
Ai đó chăng thích nghe tiếng em cười?” Reo reo reo,
“Anh đây em yêu dấu!
Muốn mời em ra phố, mình cùng nhau
Tay trong tay, anh nối tiếp mộng ban đầu
Anh chưa dám hôn, anh chỉ nhìn em say đắm!
Em sẽ nói, “Anh ơi, anh kỳ lắm!
Nhìn (người) ta hoài, mắc cở chết đi thôi!””
Quen bao lâu mà anh vẫn bồi hồi
Khi nhìn lén em, và thấy em đang lớn.” Đời của anh thật nhiều đau đớn
Anh yêu ai rồi yêu mãi ngàn năm
Để tim anh mãi khóc người xa xăm
Anh chỉ được gần em trong giấc mộng? Reo reo reo,
“Ai gọi cho em đó?
Máy nhắn đây, xin để lại đôi lời,
Vài con số để mà em gọi tới!
Ai đó chăng thích nghe tiếng em cười?” Reo reo reo,
“Anh đây! Trời đang nóng
Muốn rủ em đến quán nước thân quen
Mình cùng kêu sinh tố mãng cầu xiêm
Nhìn thiên hạ lao đao, mình cười tỉm! Hãy chia nhau ân cần và hơi ấm
Kể nhau nghe những kỷ niệm ban đầu
Và hứa sẽ chẳng bao giờ xa nhau
Đừng lặng tiếng, lỡ có khi hờn dỗi …” Đời bể khổ, nỗi đau không nguồn cội
Và tình anh chẳng có bến có bờ
Nhớ nhung nào cho anh mãi ngẩn ngơ
Cho tóc trắng nhuộm tình anh trong trắng. Reo reo reo,
“Ai gọi cho em đó?
Máy nhắn đây, xin để lại đôi lời,
Vài con số để mà em gọi tới!
Ai đó chăng thích nghe tiếng em cười?” “Bíp bíp bíp – hộp tin nhắn đã đầy
Xin quý vị gọi lại trong nay mai
Tiểu thơ bận, nhưng vẫn mong ai đó
Đến đây đi, cho trọn vẹn ngày dài…” … Reo reo reo,
“Ai gọi cho em đó?
Máy nhắn đây, xin để lại đôi lời,
Vài con số để cho em gọi tới!
Ai đó chăng thích nghe tiếng em cười?” “Bíp bíp bíp – hộp tin nhắn đã đầy
Xin quý vị gọi lại trong nay mai
Tiểu thơ bận, nhưng vẫn mong ai đó
Đến đây đi, cho trọn vẹn ngày dài…” … Reo reo reo,
“Ai gọi cho em đó?
Máy nhắn đây, xin để lại đôi lời,
Vài con số để cho em gọi tới!
Ai đó chăng thích nghe tiếng em cười?” “Bíp bíp bíp – hộp tin nhắn đã đầy
Xin quý vị gọi lại trong nay mai
Tiểu thơ bận, nhưng vẫn mong ai đó
Đến đây đi, cho trọn vẹn ngày dài…” …………………………………… dohop, Nam Bán Cầu 18/11/2009
Miếng bánh ngọt
Chị cho em một miếng nhỏ bánh đậu xanh
Bánh ngon quá, em ăn rồi thèm mãi
Bánh thật ngon, nhưng biến mất thật nhanh
Em rưng nước mắt, tìm đâu ra thêm bánh?
Hai trẻ nhỏ rong chơi trong Tịnh Xá
Bát cơm chay, miếng xôi nhỏ cũng ngon
Nhưng em thèm thuồng miếng bánh nhỏ con con
Phần lớn hơn, chị lỡ ăn rồi, còn đâu nữa!
Chị vội vã đi từng bàn hỏi nhỏ
Có bánh đậu xanh… cô chú cho em tôi?
Bánh thật ngon nên đã hết thật rồi.
Em rơi lệ chị nghẹn ngào tủi tủi.
Em lớn thêm nhưng sự đời chẳng mấy đổi
Mới hơn mười em nếm vị tình yêu
Ôi ngon quá! Tình yêu thơm ngọt quá!
Nuốt vào rồi, khát vọng sẽ thêm nhiều.
Em đau đớn, tìm tình yêu đã hết
Vạn bánh ngon, thế giới em chẳng màng
Em đang sống nhưng tim em như chết
Tình yêu ngon, nên người hưởng vội vàng!
Ngày xưa đó, đi tìm mảnh bánh ngọt
Có chị em chia sẻ giòng lệ rơi
Nay chưa lớn, sự đời em chưa hiểu
Em cô đơn nuốt lệ chẳng hề vơi.
Giọt nước mắt chảy ngược vào tim nhỏ
Chẳng làm tan miếng bánh ngọt năm xưa
Tóc em phai theo ngày tháng tiễn đưa
Bạc mái đầu, nhưng tình xưa còn đó…
Em thèm mãi vị thơm ngon ngọt mặn
Em lỡ rồi, dù nếm một tí thôi
Vị ngọt thơm làm thay đổi một đời
Và em mãi ngây thơ đi tìm mãi…
dohop, Nam Bán Cầu 7 tháng 12, 2009
Để nhớ về thời thơ ấu của bé dohop…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2009 07:39:10 bởi dohop >
Chàng Ngốc Hôm nay em kêu cứu “Toán khó quá đi thôi Sinh vật cũng … Trời ơi! Xin anh đến nhà giúp!” Anh hẹn giờ hẹn giấc Đến phụ em học bài. Hoa thơm ngát, gió lay Nhưng em than trời nóng. “Cả nhà đều đi vắng Quần áo đẹp đang phơi Xin anh đừng chê cười Có anh mà bê bối!” Anh cười vui thông cảm “Ở nhà anh lèm xèm Cũng xà lỏn, áo lót, Cũng mỏng lét như em!” Anh giảng bài thao thao Khen hương em ngọt ngào Khen trà ngon thơm mát “…Giường em đẹp, ôi chao!” Anh giảng bài đến phê Rồi vội xin phép về Mắt em chợt đỏ giận: “Anh...ư... sao ngốc ghê!” Năm tháng rồi trôi nhanh Chuyện xưa quên đã đành Anh học ở ngoại quốc Ngôn ngữ …lộn tùng phành Họ gọi anh là…“Ngôốc” “Ngọc”, “Ngốc” đều… như nhau! Tim anh chợt nhói đau Nhớ “ngày xưa… áo mỏng!” Ngày xưa còn bé bỏng, Mình đã “Ngốc” thật sao? Anh tâm sự với “Đào” (Một cô bạn cùng lớp.) Anh kể chuyện ngày xưa Ngày râu vẫn còn thưa Anh giảng bài tận tụy Còn bị trách “Ngu chưa…!” “Như thế là thế nào? Giải thích giùm đi Đào!” Đào chợt cười, mắt hí “Anh… ngốc bỏ xừ đi!”
………………………
Thời gian cơn gió lốc Anh kể chuyện vợ nghe Vợ cũng cười răng nhe “Đúng anh thật là … Ngốc! Nếu anh đã chẳng ngốc Thì em đâu có phần Sao anh chợt lớn khôn Đoạt em… trong thần tốc?” dohop 29/3/2010 – Dựa vào một chuyện có thật.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2010 09:26:30 bởi dohop >
TÌM VỀ HOA TÍM VƯỜN MƠ
Hoa tím ngày xưa đường dài đến ngỏ
Anh trông phố nhỏ ngắm cảnh vườn mơ
Màu tím có chờ tình ta đã hẹn
Trăm năm còn vẹn trọn chữ tình chung
Sóng bước nhau cùng trên đường thiên lý
Tình còn đẹp ý hay đã phôi phai
Tình thắm trúc mai hay là dĩ vãng
Một người buồn thảm, một kẻ đợi mong
Héo hắt cõi lòng quanh năm quạnh vắng
Tình còn sâu lắng hay nhạt phai rồi
Còn ước chung đôi hay đành lẻ bạn
Tình anh trút cạn duyên thắm trang thơ
Em đừng hững hờ rời xa anh nữa...
HRPT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2010 10:21:08 bởi HRPT >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: