MƯA KỶ NIỆM
Em quen anh một buổi chiều Đà Lạt
Mờ trong sương, tê lạnh một làn mưa.
Em quen anh một buổi chiều Đà Lạt
Mưa lạnh hoen mi còn ướt đến bây giờ.
Đà Lạt ơi còn nhớ kỷ niệm qua,
Em đã đánh rơi một nụ hôn nồng thắm
Bờ hồ Xuân Hương không hoàng hôn tím ngắt,
Chỉ lần đầu em đã đánh mất tình anh.
Dòng nước Xuân Hương lững lờ trôi
Mờ trong sương kí ức chiều Đà Lạt
Anh xa em, xa dần cùng kỷ niệm
Những giọt mưa còn ướt đến bây giờ...
Đà Lạt ơi còn giữ kỷ niệm qua,
Khi em từ chối bàn tay anh ấm áp.
Em vô tình vì em ngây dại quá
Không nhận ra mình đã làm tê lạnh một trái tim?
Chiều Đà Lạt ấy, hồ Xuân Hương không hoàng hôn tím
Mưa vẫn là mưa, chỉ rơi ướt một làn mi.
Anh xa rồi, xa luôn chiều Đà Lạt
Mưa bây giờ là lệ khóc chia li...