lời nhắn cho anh !
bùi thanh hà 25.04.2009 19:38:14 (permalink)
Anh thân yêu!
Hà Nội bước vào một mùa hè mới ! em đi lang thang trên hè phố và đôi mắt em như trùng lại với những suy nghĩ về anh , vẫn còn đâu đây hơi ấm , giọng nói ngọt ngào và vòng tay âu yếm của anh , tất cả những điều ấy như đang ẩn hiện trong từng vòm cây , tán lá quanh bờ Hồ Hoàn Kiếm ! Có hai viên bi trong như ngọc chảy dài trên đôi má bầu bĩnh của em , em vẫn nhớ anh vẫn thường gọi em là " mít ướt'". Anh sợ mỗi khi em rơi lệ , anh bảo rằng sẽ không bao giờ làm đôi mắt trong veo này có thêm những viên ngọc nào nữa! Nhưng cuộc sống không như chúng ta hằng mong ước phải không anh?  Em không hiểu tình yêu có phải là kẻ trộm hay không? tại sao nó đi vào lòng em lúc nào em không hề hay biết và khi nó ra khổi lòng em và để lại trong nó một nỗi buồn sâu lắng , một nỗi cô đơn và tuyệt vọng! để khi anh ra đi mang theo linh hồn của trái tim em và chie để lại một sự hối tiếc của một giấc mơ không thành.Chiều nay em vô tình nghe bạn bè nhắc tới tên anh , trái tim em vẫn còn xao xuyến , vẫn rộn ràng như ngày chúng ta vẫn ở bên nhau. Liệu ở phương trời đó anh có cảm thấy như em có linh cảm với anh hay không? Liệu có lúc nào đó anh còn nhớ về một mùa đông Hà Nội hay không? Nhớ con phố nho nhỏ , một lời cầu nguyện trong một ngôi chùa và  nhớ những cái rất đặc trưng của Việt nam , nhớ về một cô gái yêu anh với tất cả tấm lòng ! Liệu anh còn nhớ không anh?
#1
    linhtieuthu 03.05.2009 21:53:30 (permalink)
    Nhớ để quên
    Anh có nhớ không anh? Ngày này 3 năm về trước mình đã gặp nhau. Và cho đến nay tròn 3 năm cũng là tròn 3 năm em bước chân vào đau khổ.
    Mình yêu nhau nhiều quá mà làm khổ nhau cũng nhiều quá. Vì vậy mà cho đến nay dù anh đã từ bỏ tất cả để ở bên người con gái khác thì em vẫn không thể quên nổi anh.
    Cho dù anh nói rằng anh đến với người ta vì bất cứ lý do gì thì thực tế cũng vẫn là: người anh chọn đã không phải là em.
    Anh có biết em đau đến thế nào không anh? Ngày em rời xa anh anh đã nói anh đau lắm nhưng với một người con gái thì nỗi đau đó gấp ngàn lần cơ. Tin anh lấy vợ nhanh đến chóng mặt. Em không bình luận gì về điều đó nữa. Nhưng lúc đó trong em như một cái tủ kính vỡ tan tành. Thực sự thì nó không thể làm em đau và không thể làm em mất một giọt nước mắt nào nhưng vết thương lòng dần kín miệng lại bị nổ tung ra.
    Có phải không đau vì quá đau. Em đã quyết tâm phải quên. Trước đó em thấy càng quên lại càng nhớ và dặn lòng cố nhớ để mà quên. Nhưng bây giờ em không thể. Còn nhớ còn dau và điều đó em thấy tội lỗi lắm. Và em đã quên. Không bằng sự tiêu cực mà bằng ý trí. Thậm chí vì muốn quên quá mà em còn quên luôn những việc hiện tại. Em như cố gắng để tấy hết đi mọi thứ trong bộ não của mình.
    Mọi chuyện qua rồi em đã tự mình lấy lại cân bằng. Bây giờ trong em anh chỉ là một chấm nhỏ của ký ức nhưng mà chưa thể xoá nốt nó đi. Em thử cố gắng đón nhận tình yêu của người khác để tìm hạnh phúc cho mình mà vẫn bị ám ảnh hình ảnh của anh. Hạnh phúc là điều em xứng đáng được nhận. Nhưng sao em luôn cảnh giác với nó vậy? Không thể nói thêm điều gì về chuyện của chúng ta nữa anh ạ. Em quên anh rồi và mãi mãi sẽ quên. Ngày này là lần cuối em cho phép mình nói về anh.
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9