Đại hiệp trong giang hồ Vi vu gió thổi một chiều Đông
Mùi mẫn Việt ngôn thấm rượu nồng
Huynh đệ kiếu từ như kiếm hiệp
Thân gầy, áo rách cũng oai phong
Thùng rác nhà ga cũng hữu tình
Cặp mắt anh hùng sáng long lanh
Hai tay gầy guộc bươi rác rưởi
Vừa ca vừa vọc rất oai nghinh.
Xột xoạt lá cải * của hôm nay
Linh kinh nước ngọt …cặn của ngày
Không ngại chất đờm ai khạc mửa
Anh hùng, đại hiệp có mấy ai?
Bánh mì, bánh ngọt và cơm rơi
Bánh hẩm, bánh thiu sáng mắt người
Tráng sĩ cười tươi, tay cầm bánh
Lẩm bẩm “… người sao phí của trời!”
Đại hiệp phát bánh cho đàn chim
Phải chăng tứ hải là bạn hiền
Hải âu, se sẻ từng kết nghĩa
Bồ Tát đâu cần đội lớp tiên? dohop 28/7/05
__________________________________________
* lá cải = báo chí trong ngày, bị bỏ trong thùng rác
Một hôm dohop đang chờ xe lửa ở một ga nhỏ ở Úc Đại Lợi thì nghe tiếng hai người Việt khoảng gần ngũ tuần nói chuyện với nhau giống như trong phim truyện kiếm hiệp Tàu, huynh đệ rất là thân mật và khí khái, giọng nói có vẻ đã ngâm rượu nhưng vẫn dòn như bắp rang, tuy là quần áo rách rưới và có vẻ rất dơ…
Xe lửa đang đến từ xa, một “đại hiệp” xin phép kiếm chút ít đồ ăn, và… đi đến thùng rác của nhà ga để bươi rác… dohop đã từng thấy mấy người bươi thùng rác kiếm đồ ăn để ăn và uống rồi (có lẽ họ bị tâm thần nhiều hơn là nghèo… Ở Úc làm gì mà thiếu ăn!) … Lần này thì dohop hơi thất vọng vì… hai đấng này là người Việt…
Thế nhưng đại hiệp này lục đồ ăn nhưng không phải để ăn mà tung ra cho chim trời ăn. Làm xong việc, đại hiệp vội vàng bước lên xe lửa…. dohop rất thán phục hai vị này, trong tâm của dohop, có lẽ họ không phải là người tầm thường và họ đã dạy cho dohop biết là đừng đánh giá một con người quá vội vàng… dohop thấy được một việc làm từ thiện rất là… từ thiện, dohop chưa làm được những việc như vậy….