Đời là ... tô phở
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 7 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 92 bài trong đề mục
dohop 29.11.2010 06:36:03 (permalink)
0
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/68461/36A6BBFF29CC4CB88B8F54B5DD7068F2.jpg[/image]
Cuối cùng là thế
 
Rồi cuối cùng hoa tàn theo giấc mộng
Cánh bướm vàng còn chi nữa vấn vương
Mây đã tan theo ngọn gió vô thường
Nước mắt khô xa rời môi mặn đắng
 
Rồi cuối cùng tình mình là mây trắng
Nhẹ như sương, như khói lấm bụi mờ
Mình chẳng quen, xa lạ cả trong mơ
Hai mảnh vỡ không tạo nên gương vỡ
 
Rồi cuối cùng mình không còn dĩ vãng
Không môi ngon vai ấm mộng ban đầu
Không còn thương không còn nhớ... mình xa nhau
Lần gặp tới em anh là gió thoảng...
 
dohop, Nam Bán Cầu 7-5-2008
 





Đã mang vào trang thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.02.2012 04:43:17 bởi Ct.Ly >
Attached Image(s)
#76
    lathuphai 29.11.2010 08:47:12 (permalink)
    0
    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/68461/36A6BBFF29CC4CB88B8F54B5DD7068F2.jpg[/image]
    Cuối cùng là thế
     
    Rồi cuối cùng hoa tàn theo giấc mộng
    Cánh bướm vàng còn chi nữa vấn vương
    Mây đã tan theo ngọn gió vô thường
    Nước mắt khô xa rời môi mặn đắng
     
    Rồi cuối cùng tình mình là mây trắng
    Nhẹ như sương, như khói lấm bụi mờ
    Mình chẳng quen, xa lạ cả trong mơ
    Hai mảnh vỡ không tạo nên gương vỡ
     
    Rồi cuối cùng mình không còn dĩ vãng
    Không môi ngon vai ấm mộng ban đầu
    Không còn thương không còn nhớ... mình xa nhau
    Lần gặp tới em anh là gió thoảng...
     
    dohop, Nam Bán Cầu 7-5-2008





    CẰN CỖI

    Cành khô khốc trụi tàn không còn lá
    Chẳng trổ hoa búp nụ trái non mơ
    Chẳng còn vần để trang nhớ thành thơ
    Chẳng gì cả những giắc mơ ảo mộng

    Cây trơ trụi đứng giữa đồi cao lồng lộng
    Không bóng người cũng chẳng cánh chim muông
    Cội thông buồn lặng ngắm ánh tà dương
    Dần khuất mãi cuối con đường kiếp đợi

    Còn bao xa hỡi con đường vời vợi
    Còn lối nào để hấp hối tiếp thời gian
    Hay còn trơ ngỏ cụt chốn địa đàng
    Đang chờ sẵn bước sang hoá thành kiếp mới

    lathuphai


    @ He he he ... Chú Hưng ơi ! Chú khoẻ chưa ạ ? Công việc có nhiều lắm không ?
    Hi hi hi ... Hôm nay, chú Hưng làm thơ 8 chữ hay ghê nơi đi ! Ha ha ha
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2010 08:48:25 bởi lathuphai >
    #77
      dohop 21.12.2010 07:13:52 (permalink)
      0
      Yêu người khác đạo
       
      Ngày còn kẹp tóc tôi yêu người ngoại đạo
      Một tình yêu tinh khiết như sương mai
      Chúng tôi yêu nhau nhưng chẳng dám nắm tay
      Anh ấy ngại tôi bị rầy la, thương tổn
      Tôi thường sợ là đứa con hư đốn
      Lấy “người ngoài” khổ mẹ biết bao nhiêu!
      Ba bị mắng, họ hàng sẽ lắm điều!
      Ôi tôi sợ tình yêu đầy trắc trở!
      Anh với tôi lời yêu không bỡ ngỡ
      Mấy lần anh xin nói với mẹ tôi
      Tôi run sợ van anh đừng mở lời…
      “Em chết mất! Anh ơi, em chết mất!”
       
      Rồi một hôm, tủi buồn cho duyên phận
      Chúng tôi gặp, nguyện chấm dứt thương đau
      Mình nắm tay – cái nắm tay lần đầu
      Rồi nhìn nhau để cùng tuôn nước mắt!
      Từ hôm đó chúng tôi bớt gặp mặt
      Đã hứa nhau “…thương mãi như anh em!”
      Anh tìm đường xuất ngoại, “…mình xa thêm
      Cho cánh cửa đời em thêm rộng mở!”
       
      Anh gửi lời từ biệt rồi xa xứ
      Anh đơn thân nơi đất lạ quê người
      Vẫn thư từ… dăm lá mỗi năm thôi
      Và mong ước tôi nên đôi trong hạnh phúc
      Tôi dấu anh nỗi buồn sâu trong ký ức
      Dối với anh “Em kiếm được người rồi!
      Một anh chàng… cũng giống như anh thôi!
      Nhưng khác chút, tụi em cùng có Đạo…”
      Tôi như đã vùi mình trên hoang đảo!
      Anh gửi quà tặng chú rể cô dâu,
      Lá thư chót anh khuyên tôi ít điều
      “…dành tâm trí cho gia đình hạnh phúc nhé!”
      Và thời gian trôi đi trong lặng lẽ
      Tôi cô đơn chẳng hiểu mình chờ ai?
      Tôi ngã bệnh – sau đau khổ miệt mài
      Tôi mê sảng, gọi thầm tên anh mãi
      Bố và mẹ chờ tôi tạm khỏe lại
      Khẽ hỏi tôi, người tôi gọi trong mơ
      Tâm yếu ớt, tôi kể bố mẹ nghe
      Về người ấy, một chàng trai ngoại đạo
      Và mẹ khóc, “…con tôi sao khờ khạo
      Sao đã không cứ nói bố mẹ nghe?
      Bố mẹ đâu nghiêm khắc, dù răn đe?
      Ôi hạnh phúc của con! Mẹ cha thật có lỗi!”
       
      Bố mẹ nhờ người kiếm anh khắp lối
      Kẻ kể rằng “…ông ấy đã xuất gia”
      Người tiếc cho ông tiến sĩ tài ba
      Khuôn mặt đẹp đượm vẻ buồn khó tả!”
      Tin không vui từ các chùa, tịnh xá
      “…Ông sư ấy chắc đã viên tịch rồi
      Trước khi rời tịnh xá đi nước ngoài
      Sư có nói… vô thường… đang gần lắm!”
       
      Ôi, hạnh phúc tưởng xa… nhưng gần lắm
      Và dù gần sao vẫn tít mù khơi!
      Tình là chi, một cõi của cuộc đời?
      Đời vô thường nên tơ duyên cũng thế?
      Tôi đã khóc cạn nguồn đôi dòng lệ
      Những hạt khô vẫn đọng trái tim tôi
      Anh đã xa hay vẫn trong cuộc đời?
      Tìm trọn chưa, trong tim anh, Phật tánh?
      Bố mẹ đã nói nhiều về Phật tánh
      Về vô minh, nhân quả và vô thường.
      Sáng hôm qua tự ngắm mình trong gương
      Trong một thoáng em, anh – mình là một!
       
      dohop, Nam Bán Cầu, ngày tuyết rơi trong mùa hè tại Blue Mountain 21/12/2010

      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/68461/E83759BC9DA04F0EA8A227C1841D817E.jpg[/image]

      Cám ơn Lá Thu Phai đã ghé thăm và đem hơi ấm đến những trang thơ lạnh lẽo của dohop. Bài thơ trên dohop làm .... hai năm hơn rồi còn gì nữa. Thương mến.





      Đã mang vào trang thơ
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.02.2012 04:45:32 bởi Ct.Ly >
      Attached Image(s)
      #78
        lathuphai 21.12.2010 10:03:01 (permalink)
        0

        Chú Hưng ơi !
        Thơ chú hay đến khóc luôn nè ! Hic [sm=mecry.gif]
        Vậy là Sư Ông kia chết queo rồi à ? Hu hu hu...Tội nghiệp quá ! Hic 
        Vậy là tới chết 2 đứa không có cưới ai hết. Đứa Cô kia không cưới ai, còn đứa Sư Ông cũng không cưới ai ! Hic
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2010 10:05:15 bởi lathuphai >
        #79
          lathuphai 21.12.2010 12:03:34 (permalink)
          0


          ĐỒ HỘP

          Cháu thường ngày thích ăn đồ hộp
          Vì thời gian tất bật không kiêng
          Ăn lót lòng để đầu óc làm việc liền
          Tay chân phải liên miên không ngơi nghỉ

          Mỗi lần ăn đồ hộp, cháu luôn nhớ nghĩ
          Chú Hưng yêu kính mến hiền từ
          Thơ chú hay tình nghĩ luôn tràn dư
          Thương chú lắm khóc bây chừ đó nhé

          Hu hu hu uuuuuuu...Khóc thật rồi đấy !

          <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2010 12:22:06 bởi lathuphai >
          #80
            dohop 23.12.2010 05:30:28 (permalink)
            0
            Cám ơn Lá Thu Phai đã ghé thăm và khen thơ của dohop. Mong LTP có một Giáng Sinh tươi đẹp, vui vẻ và hạnh phúc.

            Bố mẹ đã nói nhiều về Phật tánh
            Về vô minh, nhân quả và vô thường.
            Sáng hôm qua tự ngắm mình trong gương
            Trong một thoáng em, anh – mình là một!


            dohop không viết kết cục của câu chuyện, để tự độc giả cho kết cục. LTP nếu thích, có thể viết kết cục cho câu chuyện. Có lẽ gia đình sẽ kiếm được ông sư và ông ta có thể hoàn tục để kết duyên với cô gái. Có lẽ khi ngắm mình trong gương cô gái đã nhận thấy rằng mọi sinh linh đều như nhau, cô ta có thể hiểu được sự đời, thấy khuôn mặt trong gương cũng giống như khuôn mặt hiền từ của một Bồ Tát, cũng là khuôn mặt của người bạn trai của cô ta. Cũng có thể cô ta đã xuống tóc nên giống một Ni Cô. Có thể cô ta đã tìm được sự bình yên vì đã tìm được Phật tánh của mình...

            Thương mến
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2010 05:31:30 bởi dohop >
            #81
              Xa_xăm 01.01.2011 14:59:54 (permalink)
              0



              #82
                khucniemtu 29.01.2011 20:33:55 (permalink)
                0

                KÍNH CHÚC CHÚ HƯNG
                NĂM MỚI VẠN ĐIỀU NHƯ Ý



                #83
                  dohop 21.03.2011 10:09:12 (permalink)
                  0
                  Mạng Ảo - Tình chay
                   
                  Ôi mạng ảo mà cứ ngỡ như đời thật
                  Nên yêu nhau thắm thiết đến ngọt ngào
                  Từ kiếp nào hai đứa đã quen nhau,
                  Mà giờ đây đôi mái tóc ngắn dài trộn lẫn?
                   
                  Mình yêu nhau như đời không bao giờ tận
                  Và nồng nàn, Nam (Quan) Ải cho đến Mũi Cà Mau
                  Mình yêu nhau, đời chẳng có nỗi đau
                  Chẳng có chi đắng cay hay bể khổ!
                   
                  Thuở ban đầu mình “gặp nhau” trong bỡ ngỡ
                  Trên mạng, em – một thiếu nữ nết na
                  Anh – trai ảo nhưng khí phách hiền hòa
                  Hay khép nép nên em chọc anh “…khách sáo”
                   
                  Rồi bắt đầu vài “key stroke” táo bạo
                  Anh hỏi em một chuyện thật… thì thầm
                  Để trả lời em rằng “… anh có phải nhát gan?”
                  Tuy bẽn lẽn nhưng… “enter” anh đã nhấn!
                   
                  Phía bên em lặng im như bất tận
                  Anh vội vàng xin lỗi chẳng ngừng tay
                  Anh vắng em, thiếu, nhớ cả ngày dài
                  Nhưng may quá, em đã viết cho anh trở lại
                   
                  Anh đã nghĩ sẽ mất em mãi mãi
                  Lại có em và điều thầm kín anh hỏi han
                  Em đỏ mặt, gõ sai trong vội vàng
                  Còn rầy mắng anh đừng… “tò mò” nữa nhé!
                   
                  Thế rồi mình… gần nhau như hai trẻ
                  Mấy đại dương chẳng cách được hai lòng
                  Lửa gần rơm anh chẳng phải chờ mong
                  Hừng hực cháy nhưng… còn nguyên,  ôi thế giới ảo!
                   
                  Chẳng ai biết em (là) nữ sinh hay bà lão
                  Chẳng biết anh (là) ông cụ hay bé thơ
                  Mình hẹn nhau trong cõi ảo, và trong mơ
                  Rồi chung thủy mãi, mối tình chay nồng cháy.
                   
                  dohop, Nam Bán Cầu 21/3/2011
                   


                  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/68461/8E720F7FC5224602978BC09985F842E5.jpg[/image]
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2011 10:15:00 bởi dohop >
                  Attached Image(s)
                  #84
                    lathuphai 20.02.2012 02:22:30 (permalink)
                    0


                    Người đi sao chẳng trở về
                    Nhà hoang vườn trống hoa lê úa vàng
                    Người đi biệt mấy quan san
                    Sao không về lại ...thơ san sẻ cùng

                    @ Chú dohop đi đâu lâu quá không về !
                    #85
                      dohop 09.10.2017 17:15:18 (permalink)
                      0
                      Quên

                      Dường như tôi đã quên làm thơ?
                      Trang giấy trắng trong trước mắt mờ.
                      Mỏi mòn sợi bạc râu tóc rũ....
                      Ý tưởng mờ câm thôi nhởn nhơ!
                      Dường như quên mất mình là ai?
                      Tạm hỏi, “Khỏe không, kính thưa ngài?”
                      Thấy ngài quen thuộc, quên tên tuổi…
                      Giông giống thằng Tôi lúc xỉn say.
                      Dường như quên mất nghĩa chửi thề?
                      Cứ tưởng từ “chuyên” của ngành nghề!
                      Má, mẹ… Sao mà nghe nhớ quá.
                      Tủi phận mồ côi, khổ mấy bề!
                      Dường như quên hẳn cái ngày mai?
                      Chẳng biết nó ngắn hay nó dài?
                      Nó đến thế nào, sao đưa đón?
                      Nó là quá khứ hay tương lai?
                      Dường như quên mất cái mình quên?
                      Chẳng biết tìm đâu, quá là phiền!
                      Quên tình, quên nghĩa, quên nòi giống.
                      Quên mất từ lâu mình đã điên?
                      - dohop, Nam Bán Cầu 25 tháng giêng năm 2017 —
                       

                      r
                       
                          Cám ơn Lá Thu Phai đã nhớ đồ hộp! Thân mến
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2017 13:23:44 bởi Nguyệt Hạ >
                      Attached Image(s)
                      #86
                        dohop 02.07.2018 16:59:15 (permalink)
                        0

                        Chuyện ngụ ngôn con voi
                        Một chú voi TO LỚN
                        Tướng khỏe mạnh… như voi
                        Đang bị cột vào cọc...
                        Với sợi thừng mảnh mai!
                        Chú cảm thấy “độc lập”
                        Nào mình có thua ai?
                        Chú vui với “tự do”
                        Nài tượng đã ban cho!
                        Trong sở thú “Thiên Đàng”
                        Voi ta là “Số Một”!
                        “Chim chóc làm lớn chuyện!
                        “Hạnh phúc là nơi đây!
                        “Cần chi bầu trời rộng?
                        “Cần chi thức ăn đầy?
                        “Từ lúc ta sinh ra
                        “Sợi thừng đã có đó!
                        “Là căn bản của đời
                        “Như Bác Nài đã dậy!
                        “…Đây sợi dây vĩnh cửu”
                        “…niềm tự hào ‘tộc tượng’”
                        Thấy chim chóc huyên thuyên
                        Tâm voi cũng xao động!
                        Nhưng:
                        “Chuyện gì sẽ xảy ra
                        Nếu sợi dây bị đứt?”
                        “Ta có thêm tự do,
                        Hay thêm nỗi âu lo?
                        Không còn dây “bảo vệ”,
                        Khi Nài Tượng không còn?’
                        “Thôi ta cứ để yên
                        “Mặc kệ bầy chim chóc
                        “Khuyên lơn trò phản động!”
                        “Cứ tin dây chắc chắn
                        “Cứ tin ta “hạnh phúc”
                        “Chút đòn roi đã quen
                        “Còn hơn lũ chim hèn
                        “Chẳng biết chi vĩnh cửu
                        “Chẳng biết chi “sức mạnh”
                        “… của dây thừng thiêng liêng!”
                        “Ta đời đời ghi ơn
                        “Bác Nài đã gầy dựng
                        “Đại thiên đàng sở thú
                        “Nơi Hạnh phúc muôn năm!”
                        2 tháng 7, 2018
                        (Ảnh từ internet google image search)

                         
                        Attached Image(s)
                        #87
                          dohop 27.04.2020 21:55:23 (permalink)
                          0

                           
                          *** Tôi bán ***
                          Tôi đang nằm ngon giấc
                          Và hai mắt đang khép
                          Nhưng người lay vai tôi
                          Bảo thời cơ đang phất
                          Người muốn mua nỗi buồn
                          Từ lúc tôi lọt lòng
                          Người muốn mua nỗi đau
                          Từ khi tôi cắt rốn
                          Người muốn mua nỗi sầu
                          Từ khi tôi vừa lớn
                          Người muốn mua giận hờn
                          Từ lúc tim tôi yêu
                          Người muốn mua cảnh nghèo
                          Từ khi tôi biết khóc
                          Người muốn mua tang tóc
                          Cùng uất ức, sầu vơi
                          Tôi vội vàng bán tất
                          Tiền đổ đầy hồn tôi
                          Khi người đã đi rồi
                          Sản nghiệp tôi biến mất
                          Thì ra tôi đã bán
                          Ngay cả quê hương tôi
                          Mảnh đất của thương đau
                          Mẹ dắt tôi vào đời
                          Thì ra tôi đã bán
                          Linh hồn Tổ Quốc tôi
                          Ôi non nước đớn đau
                          Đón tôi vào phận người
                          Thì ra tôi đã bán
                          Tất cả của buồn đau
                          Tất cả của sầu thương
                          Nên chẳng còn gì nữa
                          Mình tôi cõi vô thường.
                          dohop 28/4/2011

                           
                          Attached Image(s)
                          #88
                            dohop 01.05.2020 22:34:11 (permalink)
                            0
                            ***Trung thu trên biển mặn***
                            Đêm đó trăng tròn lắm
                            Như mắt của người thương
                            Trăng tỏa ánh say đắm
                            Nước lóng lánh vấn vương

                            Đêm đó trăng tròn lắm
                            Nhỏ giọt xuống trần gian
                            Như nước mắt mẹ hiền
                            Đời chịu bao nỗi oan

                            Lạy mẹ con đi đây
                            Con hôn mẹ lần cuối
                            Đời còn bao chông gai
                            Con tặng mẹ nụ cười

                            Lạy mẹ con ra đi
                            Trong vô vàn bất hiếu
                            Mẹ nhìn con lần cuối
                            Để mãi mãi chia ly

                            Đêm đó trăng tròn lắm
                            Óng ánh ngàn ước mơ
                            Thương xót con còn thơ
                            Phải xa cha mẹ sớm

                            Đêm đó biển đen kịt
                            Tương lai con mịt mù
                            Đêm đó gần cõi chết
                            Mạng con ánh đèn lu

                            Đêm đó bánh trung thu
                            Con ăn cùng nước biển
                            Biển từ đó thêm mặn
                            Bởi tình mẹ dâng hiến

                            Đêm đó đời thay đổi
                            Con thoát kiếp ngục tù
                            Đêm đó vạn tội oan
                            Cha mẹ hứng đầy đầu

                            Vì sao người độc ác
                            Nỡ đầy đọa tuổi thơ
                            Vì sao đời độc ác
                            Vằm dập mọi ước mơ?

                            dohop 21 tháng 9, 2009
                            Để tưởng nhớ đêm Trung thu trên biển


                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2020 22:35:54 bởi dohop >
                            Attached Image(s)
                            #89
                              dohop 01.01.2021 21:33:11 (permalink)
                              0
                              Vô đề 
                              (Viết cho Nguơn Phan)


                              Một nỗi nhớ rồi thêm một nỗi nhớ
                              Nỗi nhớ nào đốt cháy mảnh đời anh?
                              Rót vào tim như rượu độc ngấm nhanh
                              Anh biết rồi mà sao như bỡ ngỡ?
                              Hai chúng mình có duyên nhưng chẳng nợ
                              Chỉ còn chăng nợ khói thuốc men cay?
                              Mắt đã khô, tim hãy cạn mối duyên này
                              Nhớ chi anh, một lần xa là mãi mãi…

                              Hn-dohop Nam Bán Cầu 18/12/2018
                               
                              Attached Image(s)
                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 7 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 92 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9