Quên Dường như tôi đã quên làm thơ?
Trang giấy trắng trong trước mắt mờ.
Mỏi mòn sợi bạc râu tóc rũ....
Ý tưởng mờ câm thôi nhởn nhơ!
Dường như quên mất mình là ai?
Tạm hỏi, “Khỏe không, kính thưa ngài?”
Thấy ngài quen thuộc, quên tên tuổi…
Giông giống thằng Tôi lúc xỉn say.
Dường như quên mất nghĩa chửi thề?
Cứ tưởng từ “chuyên” của ngành nghề!
Má, mẹ… Sao mà nghe nhớ quá.
Tủi phận mồ côi, khổ mấy bề!
Dường như quên hẳn cái ngày mai?
Chẳng biết nó ngắn hay nó dài?
Nó đến thế nào, sao đưa đón?
Nó là quá khứ hay tương lai?
Dường như quên mất cái mình quên?
Chẳng biết tìm đâu, quá là phiền!
Quên tình, quên nghĩa, quên nòi giống.
Quên mất từ lâu mình đã điên?
- dohop, Nam Bán Cầu 25 tháng giêng năm 2017 —
r
Cám ơn Lá Thu Phai đã nhớ đồ hộp! Thân mến
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2017 13:23:44 bởi Nguyệt Hạ >