Góp nhặt dịch thành thơ (Từ Tiếng Anh) - dohop
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 50 bài trong đề mục
dohop 04.12.2009 10:02:37 (permalink)
Những ngày xưa đó!
 
Ngày xửa ngày xưa nơi quán rượu
Chúng ta thường nâng cụng một vài ly
Nhớ không anh, mình đuổi thời gian đi
Với tiếng cười dòn tan, với mơ mộng,
Những hoài bảo lớn lao đang chờ hành động?
 
Những ngày xưa đó, bạn ơi, tưởng chừng như bất tận
Ta sẽ cùng hát múa mãi chẳng ngưng
Ta sẽ sống cuộc đời mà ta chọn
Sẽ đấu tranh và chiến thắng đến cùng
Vì ngày đó tuổi trẻ đầy nhiệt huyết
Đường ta đi, ta tin chắc từng bước chân.
 
*
**
 
Qua thật nhanh những năm dài tất bật
Những ý niệm xưa sáng chói ta mất dần
Nếu tình cờ gặp tại quán xưa quen
Ta sẽ cười với nhau và sẽ nói:
 
Những ngày xưa đó, bạn ơi, tưởng chừng như bất tận
Ta sẽ cùng hát múa mãi chẳng ngưng
Ta sẽ sống cuộc đời mà ta chọn
Sẽ đấu tranh và chiến thắng đến cùng
 
*
**
 
Mới hồi tối, tôi đứng bên quán rượu
Chẳng còn chi gợi lại cảnh ngày xưa
Trong cửa kiếng, hình bóng tôi lạ quá:
Bà lão gầy cô quạnh say trong mưa?
 
Những ngày xưa đó, bạn ơi, tưởng chừng như bất tận
Ta sẽ cùng hát múa mãi chẳng ngưng
Ta sẽ sống cuộc đời mà ta chọn
Sẽ đấu tranh và chiến thắng đến cùng
 
*
**
 
Qua khung cửa, giọng cười sao quen thuộc
Em thấy mặt anh và anh gọi tên em
Ôi anh bạn ơi mình già nhưng chẳng khôn thêm
Trong tim ta những giấc mơ chẳng đổi
 
Những ngày xưa đó, bạn ơi, tưởng chừng như bất tận
Ta sẽ cùng hát múa mãi chẳng ngưng
Ta sẽ sống cuộc đời mà ta chọn
Sẽ đấu tranh và chiến thắng đến cùng
 
*
**
 
Những ngày xưa đó, xa xưa đó
Ta đã nghĩ rằng  mãi trường tồn
 
………….
dohop (phỏng dịch) 4 tháng 12, 2009


Nguyên văn tiếng Anh - một bài hát - "Tình ca du mục"


THOSE WERE THE DAYS
(25/09/1968, Mary Hopkin?)


Once upon a time there was a tavern
Where we used to raise a glass or two
Remember how we laughed away the hours
And dreamed of all the great things we would do

Those were the days my friend
We thought they'd never end
We'd sing and dance forever and a day
We'd live the life we choose
We'd fight and never lose
For we were young and sure to have our way

La la la la la la
La la la la la la
La la la la, la la la la la la la

Then the busy years went rushing by us
We lost our starry notions on the way
If by chance I´d see you in the tavern
We'd smile at one another and we'd say

Those were the days my friend
We thought they'd never end
We'd sing and dance forever and a day
We'd live the life we choose
We'd fight and never lose

La la la la la la
La la la la la la
La la la la, la la la la la la la

Just tonight I stood before the tavern
Nothing seemed the way it used to be
In the glass I saw a strange reflection
Was that lonely woman really me

Those were the days my friend
We thought they'd never end
We'd sing and dance forever and a day
We'd live the life we choose
We'd fight and never lose
Those were the days, oh yes those were the days

La la la la la la
La la la la la la
La la la la, la la la la la la la

La la la la la la
La la la la la la
La la la la, la la la la la la la

Through the door there came familiar laughter
I saw your face and heard you call my name
Oh my friend we're older but no wiser
For in our hearts the dreams are still the same

Those were the days my friend
We thought they'd never end
We'd sing and dance forever and a day
We'd live the life we choose
We'd fight and never lose
Those were the days, oh yes those were the days

La la la la la la
La la la la la la
La la la la, la la la la la la la

 


#16
    golden daffodil 15.12.2009 10:21:55 (permalink)
    Mình thấy những bài thơ bạn dịch rất mềm mại, chau chuốt, nữ tính. Nhưng cho mình góp ý nhỏ nhé: bạn thử tìm một phong cách dịch thơ khác đi một chút để tạo chút mới mẻ xem sao. Các bài thơ của bạn đều được dịch theo thể thơ tự do, bạn thử tìm cách diễn đạt khác, ép những lời thơ của mình theo một thể mới để tạo màu sắc mới cho những bài thơ của bạn. Bạn cũng biết đấy, âm điệu thơ đóng góp không nhở vào thành công của tác phẩm thơ. Một bài học rất gần, hãy nghe những câu thơ về Sóng của Xuân Quỳnh:
    " Dữ dội và dịu êm
    Ồn ào và lặng lẽ
    Sông không hiểu nổi mình
    Sóng tìm ra tận bể..."
     
    Có phải trong những câu thơ này bạn có nghe thấy tiếng những con sóng đang ào ạt xô bờ phải không?
    #17
      dohop 18.12.2009 05:19:01 (permalink)

      Trích đoạn: golden daffodil

      Mình thấy những bài thơ bạn dịch rất mềm mại, chau chuốt, nữ tính. Nhưng cho mình góp ý nhỏ nhé: bạn thử tìm một phong cách dịch thơ khác đi một chút để tạo chút mới mẻ xem sao. Các bài thơ của bạn đều được dịch theo thể thơ tự do, bạn thử tìm cách diễn đạt khác, ép những lời thơ của mình theo một thể mới để tạo màu sắc mới cho những bài thơ của bạn. Bạn cũng biết đấy, âm điệu thơ đóng góp không nhở vào thành công của tác phẩm thơ. Một bài học rất gần, hãy nghe những câu thơ về Sóng của Xuân Quỳnh:
      " Dữ dội và dịu êm
      Ồn ào và lặng lẽ
      Sông không hiểu nổi mình
      Sóng tìm ra tận bể..."

      Có phải trong những câu thơ này bạn có nghe thấy tiếng những con sóng đang ào ạt xô bờ phải không?


      dohop xin cám ơn sự góp ý của bạn.

      Thật ra thì dohop lúc nào cũng thích thơ có vần điệu đàng hoàng hay dịu dàng tiếng sóng như bạn gợi ý, nhưng nhiều lúc việc đó ngoài khả năng của dohop khi mà dohop muốn dịch sát nghĩa với bài tiếng Anh, đối với dohop đó là sự tôn trọng tác giả. Một số bài hát mà dohop dịch đã được dịch ra tiếng Việt trong các bài hát lời Việt từ lâu và rất hay, có thể nói là lời tiếng Việt hay hơn lời tiếng Anh nữa nhưng nghĩa tiếng Anh đã bị sửa quá nhiều, đôi khi hoàn toàn đi xa ý ban đầu của tác giả.  Nói khác đi, người viết lời Việt nhiều khi chỉ mượn nhạc thôi mà không tôn trọng lời của bài nhạc (nếu không xin phép tác giả trước) theo thiển ý của dohop.

      dohop sẽ rất vui nếu bạn gửi bài dịch của bạn, cũng là cơ hội để dohop học hỏi thêm, nhất là về tiếng Việt vì hơn nửa đời của dohop ở ngoại quốc rồi.

      Thân mến.
      #18
        dohop 08.01.2010 09:33:10 (permalink)
        Đan Nữ ơi!
         
        Bị trói chặt trên cũi xe ra chợ
        Là chú bê với đôi mắt thảm buồn
        Bầu trời rộng én cánh xoải, vai vươn
        Vui tự do chim lượn bay trong gió mát
         
        Những ngọn gió đùa vui trên cánh đồng bát ngát
        Những ngọn gió rộ cười hoành tráng, cười thật lâu
        Những ngọn gió cười đùa không biết chán
        Cười suốt ngày và quá nửa đêm thâu
         
        Ôi nàng Đan Nữ ơi, ơi Đan Nữ
        Nàng có biết chăng, biết vì sao?
         
        Thôi đừng than nữa, bê con ơi!
        Số phận của ngươi ngươi an bài
        Sao không tạo cánh bay như én
        Hãnh diện tự do lượn suốt ngày?
         
        Bê con dễ trói và dễ xơi
        Chẳng biết vì sao, chỉ trách đời?
        Kẻ quý tự do hẳn biết rõ
        Học bay như én lượn bầu trời!
         
        dohop (Phỏng dịch) 7 tháng 1, 2010




        Donna Donna” (“Dana Dana”) là một bài hát Yiddish (lời của Aaron Zeitlin), một bài hát Cộng Sản và Xã Hội chủ nghĩa. Từng là một bài hát rất phổ biến ở Mỹ trong cộng đồng Yiddish và Do Thái giáo và ở nhiều quốc gia khác nhau. Thí dụ, ở Nhật, bài hát từng được hát ở các trường học; ở miền Nam Việt Nam trước năm 1975, bài hát Donna Donna cũng khá phổ biến và được hát tự do (“Ánh đèn vàng hiu hắt, khói trầm cay đôi mắt, em nằm đó sao thôi cười thôi nói…” lời Phạm Duy). Tuy nhiên, bài hát đã bị cấm ở Hàn Quốc. (Xem http://en.wikipedia.org/wiki/Donna_Donna)
         
        Translation by Secunda
        On a wagon bound and helpless
        Lies a calf, who is doomed to die.
        High above him flies a swallow
        Soaring gaily through the sky.
        Chorus:
        The wind laughs in the cornfield
        Laughs with all his might
        Laughs and laughs the whole day through
        An half way through the night
        Dona, dona, dona...
        Now the calf is softly crying
        "Tell me wind, why do you laugh?"
        Why can’t I fly like the swallow
        Why did I have to be a calf,
        Chorus
        Calves are born and soon are slaughtered
        With no hope of being saved.
        Only those with wing like swallow
        Will not ever be enslaved.
        Chorus
        Translation by Kevess & Schwartz
        On a wagon bound for market
        There's a calf with a mournful eye.
        High above him there's a swallow
        Winging swiftly through the sky.
        Chorus:
        How the winds are laughing
        They laugh with all their might
        Laugh and laugh the whole day through
        And half the summer's night.
        Dona, dona, dona...
        "Stop complaining," said the farmer,
        "Who told you a calf to be?
        Why don't you have wings to fly with
        Like the swallow so proud and free?"
        Chorus
        Calves are easily bound and slaughtered
        Never knowing the reason why.
        But whoever treasures freedom,
        Like the swallow has learned to fly.
        Chorus


        #19
          dohop 25.02.2010 06:02:12 (permalink)
          Anh chỉ đến để nói Anh Yêu Em

          Không là một ngày Tết
          để anh đến chúc mừng
          Không phải lễ tình nhân
          Để biếu kẹo hình tim
          Không là ngày đầu Xuân
          Không một bài hát mới
          Thật vậy, ngày hôm nay
          Là ngày bình thường thôi

          Không mưa trong tháng tư
          Muôn hoa không đua nở
          Không ngày lễ tân hôn
          Ngày thứ bảy tháng sáu
          Thế nhưng có gì đó
          Chân thật và thâm sâu
          đã làm nên ba chữ
          anh phải nói em mau

          Anh chỉ ghé đến
          để nói anh yêu em
          Anh chỉ đến thăm
          để nói anh quan tâm
          Bằng tiếng vọng đáy tim
          Bằng ước nguyện của tim

          Không phải hè nắng gắt
          Hay tháng bảy mưa Ngâu
          Chẳng có ánh dịu màu
          Được mùa, trăng tháng tám
          Không có gió thu mát
          Để lá rụng ngoài song
          Cũng chẳng phải mùa đông
          Trời Nam chim di tản

          Không có Nàng Mặt Trời
          Ngụ trong cung Thiên Xứng
          Không có Ha-Lô-Uyên
          Không phải mùa tạ ơn
          Niềm vui em mang đến
          trong mùa lễ Giáng Sinh
          Nhưng có điều gì đó
          Cổ điển nhưng rất tân
          Dịu mềm nhưng hùng hồn
          Để anh rót vào tim
          Như một câu ba chữ:
          Anh yêu em

          Anh chỉ ghé đến
          để nói anh yêu em
          Anh chỉ đến thăm
          để nói anh quan tâm,
          rất quan tâm
          Tiếng vọng từ đáy tim
          của trái tim

          Anh chỉ ghé đến
          để nói anh yêu em
          Anh chỉ đến thăm
          để nói anh quan tâm,
          rất quan tâm
          Ôi tiếng yêu chân thật
          Đến từ tận đáy lòng,
          Trái tim yêu chân chất

          Anh chỉ ghé đến
          để nói anh yêu em
          Anh chỉ đến thăm
          để nói anh quan tâm,
          rất quan tâm
          Lời nói yêu chân thật
          Đến từ tận đáy lòng,
          Của trái tim ngoan lành
          Em yêu của tim anh!

          dohop (phỏng dịch)
          Sydney, Nam Bán Cầu 25.2.2010



          I Just Called To Say I Love You :
          (Lời nhạc: Stevie Wonder)

          No New Year's Day to celebrate
          No chocolate covered candy hearts to give away
          No first of spring
          No song to sing
          In fact here's just another ordinary day

          No April rain
          No flowers bloom
          No wedding Saturday within the month of June
          But what it is, is something true
          Made up of these three words that I must say to you

          I just called to say I love you
          I just called to say how much I care
          I just called to say I love you
          And I mean it from the bottom of my heart

          No summer's high
          No warm July
          No harvest moon to light one tender August night
          No autumn breeze
          No falling leaves
          Not even time for birds to fly to southern skies

          No Libra sun
          No Halloween
          No giving thanks to all the Christmas joy you bring
          But what it is, though old so new
          To fill your heart like no three words could ever do

          I just called to say I love you
          I just called to say how much I care, I do
          I just called to say I love you
          And I mean it from the bottom of my heart

          I just called to say I love you
          I just called to say how much I care, I do
          I just called to say I love you
          And I mean it from the bottom of my heart, of my heart,
          Of my heart

          I just called to say I love you
          I just called to say how much I care, I do
          I just called to say I love you
          And I mean it from the bottom of my heart, of my heart,
          Baby of my heart



          <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2010 06:04:24 bởi dohop >
          #20
            dohop 31.03.2010 10:34:53 (permalink)
            The Road Not Taken
            By Robert Frost

            TWO roads diverged in a yellow wood,
            And sorry I could not travel both
            And be one traveller, long I stood
            And looked down one as far as I could
            To where it bent in the undergrowth;

            Then took the other, as just as fair,

            And having perhaps the better claim
            Because it was grassy and wanted wear;
            Though as for that, the passing there
            Had worn them really about the same,

            And both that morning equally lay

            In leaves no step had trodden black.
            Oh, I marked the first for another day!
            Yet knowing how way leads on to way
            I doubted if I should ever come back.

            I shall be telling this with a sigh

            Somewhere ages and ages hence:
            Two roads diverged in a wood, and I,
            I took the one less travelled by,
            And that has made all the difference
            Robert Frost(1916)


            Con đường không được chọn

            Hai lối tẻ giữa khu rừng hoe vàng bát ngát
            Tiếc rằng ta không thể chọn cả hai
            Ta độc hành, đã đứng một thời gian dài
            Nhìn một lối thật xa trọn tầm mắt
            Cho đến khúc quanh và bụi cây che khuất

            Ta lại ngắm con đường bên cạnh đó
            Xem thật lâu, để nhận định thật công bằng,
            Đường nhiều cỏ, dấu mòn như chưa có
            Chắc đẹp hơn. Và sự lựa chọn đã rõ ràng.
            Mặc dù vậy, bước chân ta mòn cỏ
            Ta đi rồi, hai ngả sẽ khó so đo,

            Và đến sáng cả hai lối cùng đầy lá
            Lá rụng rơi xóa mất bước chân ta
            Ồ, ta đánh dấu, mong thử lối kia vào “ngày khác!”
            Dù biết rằng bao ngõ ngách một lối sẽ rẽ ra
            “Ngày khác” đó, có lẽ, mãi mãi xa.

            Sẽ lâu lắm, ở một nơi, một phương trời xa lạ
            Chuyện trên, ta sẽ kể với một tiếng thở dài:
            Ngày xưa đó có ta, có khu rừng và hai ngả
            Ngả ít đi hơn đã được chọn bởi ta
            Và từ đó, mọi thứ đã khác xa

            Robert Frost(1916)
            dohop (Phỏng dịch, 31/3/2010)


            Có hai diễn giải (interpretation) về bài thơ trên và có lẽ chỉ có Robert Frost biết rõ cái nào đúng với ý nguyên thủy của ông ta.

            Diễn giải thứ nhất (từ chương – literal):

            Bài thơ ca tụng sự tự do cá nhân khi một người chọn một con đường ít người đi và có vẻ chỉ ra rằng một khi đã chọn hướng đi, sẽ không còn cách trở lại. Mặc dù người ta có thể đổi hướng đi, quá khứ không thể đổi được. Như thế, cho dù không biết con đường không được chọn sẽ như thế nào và cho dù có hối tiếc (“thở dài”), sự chọn lựa độc lập, và tự do cá nhân bao giờ cũng là sự lựa chọn đúng… Tuy nhiên, xét kỹ lại thì hai con đường có thể sẽ như nhau, làm thế nào để biết con đường mình đi là con đường ít người đi hơn, vì bước chân ta cũng làm cỏ mòn giống con đường kia và không mấy chốc, lá đổ làm che mất chân người bộ hành?

            Cách diễn giải này nhấn mạnh vào sự lựa chọn của cá nhân hơn là sự bỏ lỡ cơ hội.

            Diễn giải thứ hai (chua chát – Ironic):

            Bài thơ này mô tả sự hối tiếc, những huyễn hoặc cá nhân, sự biện minh cho những quyết định trong quá khứ… Con đường nào “ít người đi hơn” có lẽ chỉ có thể biết được trong tương lai, và có lẽ chỉ là cách đặt tên đường của tác giả, để phân biệt với con đường đã không được chọn…

            Chính Frost cũng đã nói là bài thơ này không đơn giản. Khi hỏi về “tiếng thở dài”, ông ta trả lời rằng “Tôi chỉ bẹo (nhéo đùa) nhẹ những ai có thể nghĩ là tôi đã tồn tại trong sự hối tiếc về sự chọn lựa hướng đi trong cuộc sống”

            Nguồn: http://en.wikipedia.org/wiki/The_Road_N ... %28poem%29


            - Ngả:
            o cô ta đi ngả nào?

            - Ngã:
            o ngã tư

            Nguồn: Vdict.com
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2010 10:40:28 bởi dohop >
            #21
              dohop 04.06.2010 10:42:47 (permalink)
              A stranger you were once.
              Then, with a gentle look you took my hand.
              As our lives engaged,
              you lit my life and I held both your hands.
              Now that decades have passed,
              ours souls have indeed become one.
              How fortunate we are
              that we have found the love so true
              that everyone dreams about.

              - Laura Veronica Merodio – Title unknown
               
              Đôi ta
              Anh trước đây từng là người xa lạ
              Đã nắm tay em, với ánh mắt hiền hòa
              Trong cuộc sống tất bật của hai ta
              Em giữ trọn tay anh để đời em anh chiếu sáng
              Mấy thập niên lướt qua như gió thoảng
              Mình là đôi nhưng chỉ một linh hồn
              Thật diễm phúc, mình mãi có nhau luôn
              Một ái ân mọi người hằng mong mỏi
               
              dohop phỏng dịch, Nam Bán Cầu 4 tháng 6, 2010


              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/68461/3A68DC01CF0647F89ECF30E25F757F99.jpg[/image]
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2010 10:58:30 bởi dohop >
              Attached Image(s)
              #22
                dohop 17.06.2010 10:28:34 (permalink)

                If I could have just one wish,
                I would wish to wake up everyday
                to the sound of your breath on my neck,
                the warmth of your lips on my cheek,
                the touch of your fingers on my skin,
                and the feel of your heart beating with mine...
                Knowing that I could never find that feeling
                with anyone other than you.

                - Courtney Kuchta – (Title unknown)

                Nếu chỉ có một điều ước

                Nếu em chỉ được ban một điều ước
                Em ước gì được thức dậy bên anh
                Mỗi buổi sáng, tiếng thở anh hiền lành
                Sưởi ấm cổ em, nhẹ đều như mơn trớn
                Những ngón tay anh trên da em mơn mỡn
                Môi ấm nồng anh làm ửng đỏ má em
                Hai trái tim ta hòa điệu nhạc êm đềm
                Và em biết
                Chỉ (có) anh ban em cảm giác đó!

                dohop phỏng dịch – Macquarie Park NSW 17/6/2010
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2010 10:30:00 bởi dohop >
                #23
                  dohop 23.06.2010 08:47:40 (permalink)
                  My Little Robot / R-U-ME2*

                  I have a little robot,
                  That goes around with me.
                  I tell him what I’m thinking,
                  I tell him what I see,
                  I tell my little robot,
                  All my hopes and fears.
                  He listens and remembers,
                  All my joys and tears.
                  At first my little robot,
                  Followed my command,
                  But after years of training,
                  He's gotten out of hand.
                  He doesn’t care what’s right or wrong,
                  Or what is false or true.
                  No matter what I try now,
                  He tells me what to do!
                  (Tác giả không rõ, có thể là Tiến Sĩ Denis Waitley, có thể là chỉ một học sinh)



                  Rô Bô nhỏ của tôi / Có phải bạn cũng là tôi?

                  Tôi có một người máy nhỏ tí ti
                  Luôn bên tôi dù tôi nằm, đứng, hay đi
                  Tôi nói với người máy những gì tôi đang nghĩ
                  Và những gì tôi trông thấy hay nghi

                  Tôi nói với người bạn nhỏ, Rô Bô
                  Mọi hy vọng, sợ hãi, mọi mối lo
                  Rô Bô nhỏ rất lắng nghe và ghi nhớ
                  Mọi niềm vui, mỗi lo sợ, mỗi đắn đo

                  Thuở ban đầu Rô Bô nhỏ rất ngoan
                  Luôn vâng lời, và chờ lệnh đàng hoàng.
                  Nhưng sau bao năm trời tôi dạy dỗ
                  Lời nói tôi, người máy chẳng còn màng.

                  Người máy nhỏ chẳng cần biết thực hay hư
                  Cũng chẳng quan tâm mọi thứ đúng hay sai
                  Và mọi cố gắng của tôi, mọi cách, đều vô ích
                  Rô Bô nhỏ ban lệnh tôi mỗi ngày!

                  dohop, Nam Bán Cầu 23/6/10 (Phỏng dịch)


                  Ghi chú:

                  *Sách “The Psychology of Winning” của Tiến Sĩ Denis Waitley ghi tựa bài là “My Little Robot” nghĩa là “Người máy nhỏ của tôi” và ám chỉ bài thơ là của một học sinh trường grammar. Tuy nhiên, có nguồn cho là bài thơ là của tiến sĩ và tựa bài là “R-U-ME2” nghĩa là “Có phải bạn cũng là tôi?”, cũng là một cái tựa khá hay.


                  Bài thơ nói về sự khuất phục của con người trước tiềm thức của mình. Thuở nhỏ, mình điều khiển đầu óc của mình nhưng khi mình lớn lên thì đầu óc của mình điều khiển và làm chủ mình luôn. dohop đọc điều này trong một cuốn sách Phật Giáo vỡ lòng – “our mind has a mind of its own, where do you put it?” và “Control your mind! Don’t let your mind control you!” – “Đầu óc của chúng ta có … bộ óc riêng của nó, chúng ta đặt nó ở đâu?” Và “Hãy điều khiển bộ óc của mình! Đừng để bộ óc của mình điều khiển mình!”

                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.06.2010 08:49:22 bởi dohop >
                  #24
                    dohop 29.07.2010 09:09:14 (permalink)
                    Em tôi
                     
                    Cô em nhỏ của tôi
                    Đang nằm ngủ trong phòng
                    Có tiếng thở nhẹ từ mũi
                    Và nụ cười trong mộng
                     
                    Làn tóc mịn rối vì em lăn
                    Mắt em nhắm nghiền và mi quăn
                    Đôi tay bé tí ôm thân nhỏ
                    Vì em đã đá văng tấm chăn
                     
                    Tôi hỏi em
                    “Có phải em đang ngủ?”
                    Dĩ nhiên, tôi đã biết câu trả lời
                    Và câu trả lời sẽ rất rõ
                    Vì chỉ là im lặng mà thôi
                     
                    Vâng, em tôi đang trong giấc ngủ
                    Những giấc mộng ngông cuồng
                    Tung tăng trong đầu em nho nhỏ
                     
                    Chân em đá tôi luôn
                    Tôi muốn đẩy em tôi nằm cho thẳng
                    Nhưng em chẳng  suy suyễn
                     
                    Tôi đẩy em với toàn sức lực
                    Tôi đẩy em với toàn sức mạnh
                    Nhưng em không thèm thức
                    Em vẫn ngủ ngon lành
                     
                    dohop (dịch) 28-7-2010


                    My little sister
                     
                    My little sister
                    My dear little sister
                    Was sleeping in the room
                    Her nose was snoring lightly
                    As she smiled in her dreams
                     
                    Her hair was scrunched from rolling
                    Her eyes were tightly closed
                    Her hands hugging herself
                    As she kicks the blankets
                     
                    I asked her
                    Are you asleep
                    Of course I knew the answer
                    That’s right the answer was nothing
                     
                    She indeed was sleeping
                    Her dreams were wild inside her head
                     
                    Her legs were kicking me
                    I wanted to push her back straight up
                    But she wouldn’t budge
                     
                    I pushed with all my strength
                    I push with all mind might
                    My sister is a sound sleeper
                    Always sleeping tight
                     
                    Kim N Nguyen (Melody Angel) –  Úc 2003, 8 tuổi



                    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/68461/43B04A67AE004F2D85D47CD14A317A9B.jpg[/image]
                    Attached Image(s)
                    #25
                      dohop 01.09.2010 07:36:42 (permalink)
                      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/68461/31F84220B7B14712A8EB9F540D06C87A.jpg[/image]
                      Đóa Hoa đó!
                       
                      Đóa hoa khô cằn
                      Ép trang giấy cũ
                      Hương sắc phai tàn
                      Như sách – lãng quên
                      Nhưng trong một thoáng
                      Hương tràn tâm tôi
                      Hình ảnh xa vời
                      Hồn tôi ấp ủ
                       
                      Hoa từ đâu tới?
                      Từ một dòng suối?
                      Với nhân duyên nào
                      Có từ bao lâu?
                      Ai đã ngắt hoa
                      Ép trang sách mỏng?
                      Chẳng biết vì sao
                      Trang này được chọn?
                       
                      Những câu nói yêu
                      Về trong tâm trí
                      Những lời khát khao
                      Đớn đau chia ly
                      Định mệnh phũ phàng
                      Tàn trong bước đi
                      Chìm trong quên lãng
                      Trong khu rừng buồn
                      Bóng mát đau thương?
                       
                      Anh vẫn trên đời?
                      Em yêu còn không?
                      Trong cõi hồng trần
                      Nơi nào vấn vương?
                      Hay đã phai tàn
                      Như hoa đơn côi
                      Khô trong sách úa
                      Lạ lùng, vô hương?
                      dohop (dịch), Nam Bán Cầu 1/9/2010




                      Nguyên văn tiếng Anh


                      The Flower
                      1828

                      The flower, very dry and scentless,
                      I see in the forgotten book;
                      And now, with the strangest fancies,
                      Is filled my soul’s every nook.

                      Where and in which spring was it grown?
                      And how long? By whom was cut?
                      By a hand known or unknown?
                      And why was put this page behind?

                      To the recall of the love-talking,
                      Or separation forced by fate,
                      Or quiet and alone walking
                      In the fields’ silence and woods’ shade?

                      Is he alive? And his sweet lady?
                      And where is now their little nook?
                      Or maybe they had both faded,
                      Like this strange flower in this book?
                      ALEXANDR PUSHKIN  





                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2010 07:38:22 bởi dohop >
                      Attached Image(s)
                      #26
                        dohop 06.09.2010 10:47:14 (permalink)


                        Rabindranath Tagore (1861 - 1941 / Calcutta / India)

                        Lover's Gifts II: Come to My Garden Walk

                        Come to my garden walk, my love. Pass by the fervid flowers that
                        press themselves on your sight. Pass them by, stopping at some
                        chance joy, which like a sudden wonder of sunset illumines, yet
                        elude.
                        For lover's gift is shy, it never tells its name, it flits
                        across the shade, spreading a shiver of joy along the dust.
                        Overtake it or miss it for ever. But a gift that can be
                        grasped is merely a frail flower, or a lamp with flame that will
                        flicker.

                        Rabindranath Tagore


                        Những món quà của tình nhân II -
                        Hãy đi bộ trong khu vườn của anh


                        Em yêu, hãy đến ngôi vườn của anh và dạo bộ!
                        Hãy đi qua những đóa hoa nóng bỏng, đang tha thiết đợi chờ
                        Chúng đang mong dáng em, hình ảnh em nên thơ
                        Mong đóa môi xinh, nụ cười đẹp lạ như vệt nắng hoàng hôn thẹn thùng nhưng tươi mát

                        Vì món quà cho tình yêu cũng bẽn lẽn, chẳng bao giờ lộ mặt
                        Mà chỉ lướt qua bóng râm, rồi khẽ run, vui theo phấn hoa
                        Em hãy bắt lấy món quà hoặc để nó mãi bay xa.

                        Nhưng rồi món quà trong tay em chỉ là cánh hoa yếu ớt
                        Hay một ánh đèn le lói, mong manh trong bóng chiều tà

                        Rabindranath Tagore (1861 - 1941 / Calcutta / India) - dohop phỏng dịch 6/9/2010
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2010 10:49:21 bởi dohop >
                        #27
                          dohop 14.09.2010 09:35:15 (permalink)




                          http://www.youtube.com/watch?v=kWMxX5MGuHI

                          The Summer Knows (Summer of '42)
                           
                          Words by Marilyn and Alan Bergman, Music by Michel Legrand

                          From the 1971 film, "Summer Of '42" starring Jennifer O'Neill
                          Legrand won an Oscar for his score.


                          The summer smiles, the summer knows
                          And unashamed, she sheds her clothes
                          The summer smoothes the restless sky
                          And lovingly she warms the sand on which you lie

                          The summer knows, the summer's wise
                          She sees the doubts within your eyes
                          And so she takes her summer time
                          Tells the moon to wait and the sun to linger
                          Twists the world 'round her summer finger
                          Lets you see the wonder of her arms

                          And if you've learned your lessons well
                          There's little more for her to tell
                          One last caress, it's time to dress for fall

                          And if you've learned your lesson well
                          There's little more for her to tell
                          One last caress, it's time to dress for fall

                           
                          Marilyn and Alan Bergman and Michel Legrand
                           
                           
                          http://www.youtube.com/watch?v=ta-Xd1QW9gc

                           
                          Đây là nhạc phẩm chính trong phim Mùa hè 1942 (Summer of ’42), một phim nổi tiếng ra đời năm 1971, dohop hy vọng là trong chúng ta có người may mắn được xem. Vì trong cuộc sống của mỗi chúng ta, ai cũng có “Mùa hè 1942”.



                          Mùa hè biết - Mùa hè 1942
                           
                          Mùa hè năm xưa đã nhoẻn cười
                          Mùa hè đã biết. (Tôi, cậu bé còn thơ)
                          Chẳng chút thẹn thùng chị cho tôi trọn vẹn
                          Thân gái ngọt ngào.
                          Và biển xót xa xua sóng vỗ vào bờ.
                           
                          Mùa hè đã xoa dịu bầu trời xanh bồng bột
                          Lớp cát tôi nằm, chị sưởi ấm trong hương yêu
                          Ôi, mùa hè từng trải, mùa hè khôn ngoan nhiều
                          Những lưỡng lự trong mắt tôi, chị đã thấy.
                           
                          Và vì thế chị dành thời gian trong hè ấy
                          Bảo ánh trăng chờ đợi, mặt trời hãy nấn ná thêm
                          Chị đã xoắn thế giới quanh ngón tay mềm
                          Để tôi thấy diệu kỳ trong vòng tay của chị
                           
                          Nếu tôi đã học bài cho thật kỹ
                          Thêm ít điều chị chia sẻ với tôi
                          Ôi, mơn trớn cuối cùng đã đến rồi
                          Giờ mặc áo cho mùa thu đang đến
                           
                          Nếu tôi đã học bài cho thật nhuyễn
                          Thêm ít điều chị chia sẻ với tôi
                          Ôi, âu yếm cuối cùng đã đến rồi
                          Mặc áo rồi. Và mùa thu đang đến
                           
                          dohop (phỏng dịch) Nam Bán Cầu 13/9/2010



                          Mùa hè năm 1942, một cậu bé 14 tuổi đang chơi ở một bãi cát trên biển thì bị lôi cuốn bởi sắc đẹp của một cô dâu mới đang được bế trên tay bởi một anh lính không quân trẻ đến một túp lều ở ven biển. Tuần trăng mật chưa chấm dứt thì anh lính bị gọi đi công tác.
                           
                          Mãi tưởng nhớ đến cô dâu, cậu bé (Hermie – “Hơ Mi”) đã làm quen với cô, xách giùm túi đi chợ và được trả công bằng bánh ngọt và nụ hôn trên trán..
                           
                          Một hôm Hermie đến, cô gái đang viết thư cho chồng. Thấy cô ta cô độc, Hermie hứa tối sẽ đến chơi, cô gái nói là sẽ mong đợi Hermie và cho biết cô ta tên là Dorothy. Tối hôm đó Hermie ăn diện thật đẹp chạy đến túp lều của Dorothy thì thấy một sự im lặng khủng khiếp, trên bàn là một chai rượu đã uống cạn, nhiều đuôi thuốc lá và một bức điện tín của quân đội chỉ mới đóng mộc trước đó một tiếng – Chồng của Dorothy đã tử nạn khi máy bay của anh bị bắn rơi ở Pháp. Hermie chỉ nói được câu “Em rất tiếc…” (“I’m sorry.”) với Dorothy. Bị nỗi cô đơn hành hạ, cô dâu trẻ mở nhạc và mời Hermie khiêu vũ. Cả hai đều khóc và hai chị em ôm nhau hôn trong nước mắt ngay cả khi nhạc đã hết và chỉ còn tiếng sóng biển rì rào… Cô gái kéo Hermie vào phòng ngủ và dành đêm đó cho Hermie, một cách nhẹ nhàng… Khi Hermie tỉnh dậy thì Dorothy đang dựa vào lan can nhìn bầu trời và không nói gì ngoài câu “Hermie ngủ ngon nha!” Đó là lần cuối cùng mà Hermie thấy Dorothy trong cuộc đời*
                           
                          Tối hôm đó, Dorothy rời đảo. Đến sáng Hermie tìm đến túp lều để định thần lại thì không gặp Dorothy được nữa, và có một bao thư cài ở cửa với dòng chữ “Gửi Hermie”.
                           
                          Nội dung thư như sau:
                           
                           
                          Gửi Hermie của chị
                          Em của chị, mến yêu
                          Hy vọng em sẽ hiểu
                          Chị phải về quê hương
                          Chẳng còn gì cho chị
                          Để mà nấn ná nữa
                          Với em chị xin hứa
                          Không bao giờ quên em
                          Chị mong khi em lớn
                          Sẽ có cách tìm về
                          Kỷ niệm của chúng ta
                          Hiểu những gì xảy ra
                          Trong đêm nay vận mệnh
                          Chị mãi mãi nguyện cầu
                          Trong cuộc sống của em
                          Sẽ không phải chịu đựng
                          Những thảm họa của đời
                          Những đắng cay vô nghĩa.
                           
                          Chị Dorothy
                          (dohop phỏng dịch)
                           
                           
                           
                          * Khi cuốn phim The Summer of ’42 và cuốn tiểu thuyết ra đời thì Hermie khoảng 43 tuổi và là một văn sĩ. Do cuốn phim này mà khoảng một tá phụ nữ viết cho Hermie tự nhận mình là “Dorothy”. May thay, Hermie đã nhận ra được Dorothy thật qua tuồng chữ quen thuộc kể lại những kỷ niệm không ai biết ngoài bà ta và Hermie. Cũng là một điều đáng mừng cho Dorothy sau cả 30 năm trời sống với cảm giác tội lỗi là mình đã có thể làm hại đời Hermie và Dorothy đã mừng là Hermie đã “bình an vô sự”. Dorothy khuyên là có lẽ cả hai đừng tìm về quá khứ là tốt nhất!
                           
                          Buồn thay, Hermie đến nay vẫn không được thêm tin tức nào khác của Dorothy. Ông ta vẫn hy vọng là Dorothy còn sống.

                          Nguồn:
                          http://en.wikipedia.org/wiki/Summer_of_%2742
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2010 12:15:18 bởi dohop >
                          #28
                            dohop 28.09.2010 08:22:23 (permalink)
                            dohop vừa xem lại phim Mùa Hè 1942 và ghi lại trọn lá thơ của Dorothy gửi cho Hermie, dohop xin ghi ra ở dưới đây và sửa lại bài thơ “Gửi Hermie của chị” chút ít cho đúng hơn.
                             
                            Dear Hermie,
                            I must go home now.  
                             
                            I'm sure you'll understand, there's much I have to do.
                            I won't try and explain what happened last night because I know that, in time you'll find a proper way in which to remember it.
                             
                            What I will do is remember you, and I pray that you be spared all senseless tragedies.
                             
                            I wish you good things, Hermie, only good things.
                             
                            Always, Dorothy.
                             
                             
                            Hơ-Mi mến yêu
                             
                            Bây giờ chị phải về quê.
                             
                            Chị biết chắc em sẽ hiểu là có rất nhiều thứ chị phải làm.
                             
                            Chị sẽ không tìm cách giải thích những gì đã xảy ra vào đêm qua… bởi vì chị biết rằng trong tương lai em sẽ tìm ra được cách đúng đắn để tìm về kỷ niệm trong đêm đó.
                             
                            Chị sẽ luôn nhớ đến em và chị cầu nguyện rằng em sẽ không phải trải qua những thảm họa vô nghĩa.
                             
                            Chị chúc em mọi điều tốt lành, Hơ-Mi, chị mong em chỉ gặp những điều tốt đẹp mà thôi.
                             
                            Chị Dorothy, mãi mãi.
                             
                             
                             
                             
                             
                            Gửi Hermie của chị
                            Em của chị, mến yêu
                            Hy vọng em sẽ hiểu
                            Chị phải về quê hương
                            Có nhiều thứ phải làm
                            Chị không thể nấn ná.

                            Với em chị xin hứa
                            Không bao giờ quên em
                            Chị mong khi em lớn
                            Sẽ có cách tìm về
                            Kỷ niệm của chúng ta
                            Hiểu những gì xảy ra
                            Trong đêm nay vận mệnh.

                            Chị mãi mãi nguyện cầu
                            Trong cuộc sống của em
                            Sẽ không phải chịu đựng
                            Những thảm họa của đời
                            Những đắng cay vô nghĩa.

                            Chúc em mọi điều lành
                            Gặp được những điều tốt.
                             
                            Chị Dorothy
                            (dohop phỏng dịch)

                            [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/68461/0EB22D40B7CB4DCFB916BCC9E53E3A3B.jpg[/image]
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2010 08:25:56 bởi dohop >
                            Attached Image(s)
                            #29
                              dohop 29.09.2010 14:03:42 (permalink)

                              What feeling do I borrow?

                              By Melody Angel

                              Sometimes I am happy
                              Sometimes I am sad
                              I can feel my heart
                              telling me I feel bad

                              First I’m up there
                              Now I’m down here
                              I’m holding my fear
                              But it’s hard to bear

                              What I sing to day
                              is what I feel tomorrow
                              I can hear my thoughts
                              (Says) ‘What am I to borrow?’

                              My feelings change
                              Nearly every minute
                              I can feel my heart
                              Still holding fear in it

                              Kim N Nguyễn - 9 tuổi (Melody Angel) 27 September 2004
                              (From “The Grand Piano”)



                              Phỏng dịch

                              Cảm Xúc nào tôi đang mượn?


                              Có những lúc trong tôi là hạnh phúc
                              Có những lúc sầu muộn lại đong đầy
                              Trái tim tôi tâm sự với tôi đây:
                              Tôi thấy xấu, buồn đau và khổ ải!

                              Đang trên cao cảm thấy lòng thoải mái
                              Bỗng ngờ đâu phút chốc lại rơi đài
                              Sợ hãi nào tôi đang giữ trong tay
                              Nó giẫy dụa, quấy rầy cho tôi khổ?

                              Tôi đang hát một bài ca nào đó
                              Lời nhạc này - cảm giác của ngày mai
                              Tôi đang nghe trí óc tôi tâm sự:
                              Cảm giác nào cần phải mượn nữa đây?

                              Dẫu biết rõ cảm xúc tựa gió mây
                              Luôn luân chuyển vô thường trong mỗi phút
                              Tôi thương cảm trái tim tôi nhỏ dại
                              Nhịp đập nào thiếu vắng nỗi lo đây?

                              (dohop - phỏng dịch từ tiếng Anh)


                              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/68461/8A198B3894C341D7B4BABB23919637E5.jpg[/image]
                              Attached Image(s)
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 50 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9