Bỏ mặc căn nhà , bỏ mặc tôi "
Em đi đâu mà vội
Nhớ nhung quá , vày vò đêm nhức nhối
Lãng quên thôi !
Kìa lộc Xuân vẫn non tươi
Không có em nắng vẫn bừng lên phơi phới
Thôi nhìn mắt em , anh nhìn xanh cao vời vợi
Khác gì nhau !
Tội gì mà phải đớn đau
Làn môi kia cùng lắm chỉ ngọt bằng viên kẹo béo
( Lại chẳng phải nghe xì xèo í éo
Dẫu anh nặng mùi Smoking )
Nếu lúc chiều về chân bước có chông chênh
Anh sẽ tạt ngang làm một chai "trả lái "
...và online anh làm Thơ
( đợi phút dại khờ của đôi ba cô gái )
....cứ thế này anh tập... Lãng Quên em !