LỜI CUỐI CHO NHAU
Lạc nẻo linh hồn
Tôi gục đầu trên tay
Cứ tưởng mình ngủ say
Trong vũ trụ sầu thảm
Êm đềm những chuỗi ngày
Chợt nhìn vào hư không
Tôi thấy hồn long đong
Như bóng ai lạc lõng
Giữa sa mạc mênh mông
Cuộc đời bỏ đi hoang
Trên vạn nẻo thời gian
Kỷ niệm vùi dĩ vãng
Chất thành đống tro tàn
Tháng năm dài lê thê
Mang linh hồn trở về
Với bao nhiêu tội lỗi
Đầy lở lói máu me
Linh hồn ngất lịm dần
Chờ chết bên tử thần
Tôi giã từ cuộc sống
Như một kiếp thiêu thân
Tôi không yêu cuộc đời
Không yêu linh hồn tôi
Vì nó là bóng tối
Của u hoài đơn côi
Linh hồn chạy về đâu?
Còn mang nặng u sầu
Trong tâm tư cằn cỗi
Chôn vùi xuống mộ sâu?!
Nguyễn Hoàng Đạo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2012 19:00:19 bởi NGUYEN_HOANG_DAO_65 >
Chuốc...
Hãy uống đi cho hồn chìm đáy cốc Rượu ân tình ta chuốc đến no say Cho không gian tuyệt diệu của đêm nay Luôn rộn rã âm vang lời chúc phúc Hãy uống đi cho hồn chìm đáy cốc Rượu quan hà ta nốc đến lăn quay. Nguyễn-hoàng-Đạo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2012 08:12:50 bởi NGUYEN_HOANG_DAO_65 >
Trích đoạn: Nguyễn Hoàng Đạo
Tiếng hát côn trùng
Chợt nhớ mùi thơm tho cỏ lúa
Xin hãy trả tôi về vùng trời thân thương tuổi nhỏ
Xin cho tôi những giây phút lặng yên
Lắng nghe tiếng hát côn trùng vang trong nắng sớm
Réo gọi mùa màng hãy trĩu nặng vai người
Đồng khô cỏ cháy thành trù phú xanh tươi
Tiếng hát sang mùa...lao xao bờ ruộng
Giai điệu trầm buồn,rộn rã, êm ả, nỉ non...
Lúa hè thu trổ đòng đòng đang thời gon gái
Liu riu nước chảy róc rách bờ mương
Em là thôn nữ đảm đang, hiền lương
Anh đây mục tử ngao du sơn thủy
Lưng trâu mà ngỡ tuấn mã dặm trường
Gặp em hái nụ tầm xuân bên cầu tre lắc lẻo
Mắt trao ánh mắt, lòng bồi hồi vấn vương
Tiếng hát gọi hè...rung đôi cánh mỏng...
Có phải lời trần tình của chú dế than?!
Hay khúc thương ca của chàng cồ lửa?!
Hòa cùng điệp khúc ve sầu vang vọng râm ran
Ru tôi, ru tôi quên cả thời gian
Từ buổi bình minh đến lúc chiều tàn
Bát ngát, mơn man, hương đồng gió nội
Ngây ngất hồn tôi, giấc ngủ thiên đàng
Em có cùng tôi một ngày trẩy hội?
Qua những đồng quê qua những kênh mương
Tiếng hát côn trùng nỉ non, tha thiết
Ru tôi, đưa tôi về với tuổi thơ hồn nhiên
Trên chiếc nôi xanh biếc...đậm nghĩa tình quê hương.
Nguyễn Hoàng Đạo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2014 11:52:35 bởi NGUYEN_HOANG_DAO_65 >
Lời cuối cho nhau Em đâu biết tôi nhớ vô cùng?! Nhớ từ dáng ngọc,mái tóc nhung Nhớ đôi môi nhỏ,buồn đôi mắt Như cả mùa thu đẹp não nùng... Em là đối tượng của hồn tôi Tôi yêu em lắm,nhất trên đời Nhưng giờ tôi khóc trong cay đắng ! Vì chuyện tình duyên lỡ dở rồi !! Thu Hằng ơi ! em có biết không? Tình tôi dệt mộng đã bao năm?! Yêu em từ độ trăng mười sáu Thời gian chồng chất những thương mong ! Tình tôi thắm thiết lắm người ơi ! Sao người lại nỡ bỏ quên tôi?! Đi theo tiếng gọi ân tình khác ! Xé nát tim tôi vỡ mộng đời !! Tháng ngày lặng lẽ vắng tin em ! Ray rứt trong tôi một nỗi niềm ! Biết làm sao nói lời tiễn biệt?! Trả lại em kỷ vật làm tin?! Không ngờ hôm nay tôi gặp em Tình đời sao lắm cảnh trái ngang ! Xui khiến chi cho ta gặp gỡ Để cho duyên kiếp tôi bẽ bàng ! Lần cuối gặp nhau biết nói gì?! Cầu chúc cho em trên chuyến đi Lên chuyến xe hoa...tròn hạnh phúc Vui sướng theo chồng lúc vu quy Em nhủ rằng:"anh hãy cố quên Hình ảnh sầu muộn của riêng em..." Nhưng trời hỡi ! làm sao quên được?! Dáng dấp yêu kiều ở trong tim?! Dù cho thời gian có đổi thay Ngàn đời tôi vẫn nhớ hôm nay Làm sao nói được giờ phút cuối?! Tình tôi ngây ngất tựa như say... Dù đời tôi có lạc bến nào?! Thì hồn vãn nhớ,vẫn thương đau ! Vẫn yêu em mãi trong cung bậc: "Lỗi một đường tơ,lỡ nhịp cầu !!" Đây bài Thơ cuối viết cho em Bằng lời tha thiết của trái tim Xin em giữ lấy làm lưu niệm Làm quà đưa tiễn lúc sang ngang. NGUYỄN-HOÀNG-ĐẠO PHỤ PHÀNG !! Anh đến tìm tôi để làm gì?! Tôi sắp lấy chồng...anh đi đi... Đừng có si tình,lưu luyến nữa ! Làm phiền lòng tôi có ích chi?! Trời đất ơi ! tôi đâu có ngờ?! Có dè đâu em đã giăng tơ?! Rồi ôm thuyền tình sang bến khác ! Đau đớn hồn tôi trong cõi mơ !! Vì yêu em nên tôi đến đây Gặp em trong những phút giây này Rồi suốt đời tôi đâu găp nữa ! Một bóng hình ai đã đổi thay ! "Em nở phụ phàng đến thế sao?! Tình ta kết tụ từ năm nào?! Mà nay em đành tâm bóp nát ! Một trái tim yêu chết nghẹn ngào" Bây giờ tôi mới hiểu được rồi ! Vì sao người lại phụ phàng tôi?!?! Vì ham tiền bạc, mê danh vọng?! Vì muốn cao sang trên đỉnh đời?! Là thi nhân nên tôi rất nghèo ! Đâu có cửa rộng với nhà cao ! Để xây mộng ước trong nhung gấm Thỏa mãn lòng em những ước ao ! Nếu biết yêu rồi sẽ dở dang ! Người đành phụ rẫy bước sang ngang ! Thì tôi đâu có thèm yêu nữa Chuốc lấy làm chi chuyện" phụ phàng !!" Thôi nhé ! từ nay vĩnh biệt người ! Đường đời hai đứa cách đôi nơi ! Tình tôi xin gởi trăng và gió Gởi áng mây trôi tận cuối trời. NGUYỄN-HOÀNG-ĐẠO Con gái đời nay mấy kẻ chung tình?!?!?! Biết em còn nhớ,còn nhớ hay không? Mùa đông năm ngoái khi anh về phép Chúng mình yêu nhau những ngày rất đẹp Có nắng vàng hoa hé nụ chờ xuân Biển xôn xao vỗ nhịp đá Hòn Chồng Trước không gian êm đềm pha sắc thắm Em khẽ bảo:"em thương anh nhiều lắm Nếu anh đi đừng quên bến Nha Trang Thiếp xin hứa sẽ mãi mãi đợi chàng Dù tháng năm có vật dời sao đổi Thì lòng này vẫn không hề phản bội..." Nhưng hôm nay cũng lại một mùa đông Sau bao ngày gian khổ và đợi mong Từ hải tuyến anh xin về nghỉ phép Để tiếp nối chuyện chúng mình thuở trước Chuyện ngày xưa hai đứa vốn yêu nhau... Nhưng Trời ơi!!em đã bước qua cầu !!! Anh đau đớn nghe tim mình nức nở ! Mộng ước ngày xưa,nay đành tan vỡ Anh cố dõi tìm từng dấu chân em Những phút say sưa,những thoáng êm đềm Có còn chăng là lâu đài kỷ niệm Chứng tích yêu thương vẫn còn hiện diện Ở khung Trời này và cả trong tim Gọi mãi tên em sao vẫn im lìm?! Xin trả lại em những lần hò hẹn Những tiếng yêu thương không thành ước nguyện Giấc mộng ban đầu nay đã nhạt phai Cố nhân ơi ! nếu biết được tương lai? Là thế đó,là cuộc tình tan vỡ !! Và người yêu chỉ yêu trong tạm bợ !! Thì tôi sẽ tự nguyện với lòng mình Đừng si dại mang tất cả ân tình Cho người hết và cũng đừng chung thủy Để giờ đây tôi mang nhiều khổ lụy ! Nhặt những buồn đau kết tụ hồn mình ! Con gái đời nay mấy kẻ chung tình?!?!?! Họ nói yêu trên đầu môi chót lưỡi !! Và thề ước muôn đời không thay đổi ! Nhưng có bao giờ họ giữ lời đâu?! Vì lính nghèo và thường phải xa nhau Nên một sớm một chiều họ đổi khác Con gái đời nay sao mà phụ bạc?!?! Đã trót yêu rồi tôi biết nói sao?! Đành chịu câm lặng, cay đắng nghẹn ngào Ôi ! nhân thế,ôi ! tình đời đen bạc !!! NGUYỄN-HOÀNG-ĐẠO Xin đừng nhắc chuyện ngày xưa Thôi nhé ! em đừng sầu Những ngày xưa nức nở Những ngày xưa thương đau... Vì chúng mình đã lỡ Một lần yêu thương nhau Và một lần dang dở Thì xin em đừng sầu Đừng khóc thầm lặng lẽ Cho nước mắt mặn môi Cho u hoài quạnh quẻ... Chuyện ngày xưa qua rồi Em chớ buồn nhung nhớ Dù còn yêu thương tôi Và hãy quên tất cả Những kỷ niện trong đời Vì chúng mình đôi ngã Chẳng bao giờ đẹp đôi Tôi bây giờ rộn rã Trong tiếng hát trùng khơi Hay những ngày vất vả Nơi góc biển chân trời Tìm vui nơi bến lạ Ai? hiểu được lòng tôi?! Xin em đừng nhắc nữa Chuyện ngày xưa qua rồi. Và cũng đừng than thở Dù chỉ một lần thôi ! Cũng đủ làm tan vỡ Tất cả mảnh hồn tôi !! NGUYỄN-HOÀNG-ĐẠO Vì...Yêu Người Vì...Yêu Người nên tôi thương đau Vì xa người nên tôi u sầu Ngày mai này người qua nơi đâu?! Còn đời tôi đi theo con tàu... "Đời thường buồn tương lai ra sao?! Mơ là sương mong manh chiêm bao Đâu niềm tin trần gian thương đau?! Đâu niềm vui mình trao cho nhau?!" Nên giờ đây tình tôi ly tan Nên giờ đây hồn tôi đi hoang Sao người vui trong cơn đau thương?! Sao ngừng quay khi tơ đang vương?! Người vô tình hay tôi đa mang?! Người im lìm sao tôi than van?! Tình yêu là con chim trong sương Bay đi rồi còn đâu du dương?! Vì...Yêu Người nên tôi căm hờn Vì xa người nên tôi cô đơn ! Dù mai này người đi sang ngang ! Tình yêu đầu tôi luôn suy tôn. NGUYỄN-HOÀNG-ĐẠO
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2014 23:04:42 bởi NGUYEN_HOANG_DAO_65 >
Trăng thao thức Mai,hồng nở rộ trước sân Chào chị"vườn trăng thao thức" Hạnh ngộ bên thềm mùa xuân Bắt găp nàng trăng ký ức Một thời ôm ấp thi nhân Trăng xưa huyền thoại,cổ tích Trăng nay thao thức,phong trần Trăng ai âm thầm ray rứt?! Ru"giấc ngủ nửa vầng trăng" Kẻ sĩ cùng trăng đọc sách Chữ"Tâm"xin gởi Thánh nhân Thi sĩ ôm trăng ngồi khóc Nước mắt ướt đẫm thời gian Bên trời trăng non mới mọc Mây che,tuyết phủ bao lần !! Sáng ngời vầng trăng tâm thức Ngàn đời đẹp mãi trăng thanh(ngân) NGUYỄN-HOÀNG-ĐẠO
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2012 07:52:11 bởi NGUYEN_HOANG_DAO_65 >
KHÓC HÀN MẶC TỬ
Hàn Mặc Tử cùng nỗi đau nhân thế
Đến bây giờ dòng lệ vẫn còn nguyên
Những mối tình qua dù không vẹn lời nguyền
Cùng năm tháng đã hóa thành bất tử
Trăng bơ vơ ,trăng ngập tràn máu ứ
Trăng chở đầy tâm sự của chàng thơ.
Chào bạn nguyenngoat !
Chắc bạn yêu thơ Hàn Mặc Tử lắm phải không? Tôi cũng như bạn, rất ngưỡng mộ nhà thơ tài hoa siêu việt và bạc mệnh ấy lắm... xin cám ơn bạn đã ghé thăm và chia sẽ... Mong có dịp đáp lễ bạn với một bài thơ về Hàn Mặc Tử ưng ý nhất...
Chúc bạn luôn vui khoẻ
Nguyễn Hoàng Đạo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.10.2009 11:50:15 bởi NGUYEN_HOANG_DAO_65 >
ANH KHÔNG THỂ KHÔNG YÊU ! Anh không thể không yêu ! Trước cành hoa diểm tuyệt Trước dung nhan mỹ miều Và con tim tha thiết... (Dù cuộc tình phiêu lưu?!) Em ơi, em có biết?! Bởi anh là thi nhân Luôn sống bằng cảm xúc Rung động và hiến dâng Cho tình yêu,nghệ thuật Em ơi,trăm nghìn lần Dù có phải hủy diệt ! Anh vẫn cứ luôn yêu Làm sao em hiểu được?! Mà tha thứ mọi điều ! Khi con tim đã quyết Thì không thể không yêu ! Vì tình yêu rất tuyệt Hạnh phúc và khổ đau Đắng cay và dịu ngọt Cùng hòa lẫn với nhau Thành bài ca trác tuyệt... Anh không thể không yêu?! Vì yêu là hơi thở Và mạch sống buồng tim Tình yêu là nỗi nhớ Là bóng mát tâm hồn Làm sao em hiểu rõ?! Anh không thể không yêu ! Bầu trời xanh bát ngát Gió núi và sương chiều Mây giăng trôi bàng bạc Lững lờ và phiêu diêu... Anh yêu từng khúc nhạc Theo tình tự quê hương Anh yêu lời biển hát Nồng nàn và du dương... Em là làn gió mát?! Hay như trận cuồng phong?! Chôn vùi trong bão cát ! Một tình yêu đơm bông !! NGUYỄN-HOÀNG-ĐẠO
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.02.2012 09:03:08 bởi NGUYEN_HOANG_DAO_65 >
Khúc Xuân
Tháng giêng chào hoa cúc
Hoa mai cũng vội cười
Mùa Xuân vừa thức giấc
Ong ,bướm đã sang chơi
Vành Khuyên lên giọng hát
Khúc Xuân tình thắm tươi...
Mừng Xuân cùng non nước
Đất trời rộn niềm vui
Xuân lòng ta dào dạt
Hồn phiêu lãng nguồn khơi.
NGUYỄN-HOÀNG-ĐẠO
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.02.2012 08:58:00 bởi NGUYEN_HOANG_DAO_65 >
Hồn Thơ cũ Cho tôi trở lại thời xuân trẻ Với những vần Thơ đẹp não nề Say sưa uống cạn hồn Thơ cũ Giọt sầu,giọt thương,giọt tái tê... Nguyễn-hoàng-Đạo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.02.2012 09:04:53 bởi NGUYEN_HOANG_DAO_65 >
C h u ố c... Hãy uống đi cho hồn chìm đáy cốc Rượu ân tình ta chuốc đến no say Cho không gian tuyệt diệu của đêm nay Luôn rộn rã âm vang lời chúc phúc... Hãy uống đi cho hồn chìm đáy cốc Rượu quan hà ta nốc đến lăn quay. NGUYỄN-HOÀNG-ĐẠO
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2012 17:25:17 bởi NGUYEN_HOANG_DAO_65 >
T h à ! ! Thà như tăm cá bóng chim Xa xăm,khuất nẻo biết tìm nơi đâu?! Thà đừng Ô Thước bắc cầu Ngưu Lang,Chức Nữ nhớ nhau cũng đành !! NGUYỄN-HOÀNG-ĐẠO
Chào chị nắng Sáng nay em bước đến trường Rộn ràng chị nắng ra đường đón em Nắng mai,chào chị nắng lên Lung linh vạt nắng đổ trên hàng dừa Miệt mài nắng rọi sớm trưa Cho em đến lớp say sưa học hành Bõ công cha mẹ sinh thành Thày cô dạy bảo sao đành lãng quên?! Nắng mai, chào chị nắng lên Em noi gương chị chăm hơn mỗi ngày Từng giờ,tiết học mê say Ngoài trời chị nắng cũng ngây ngất vàng Nắng ơi,là nắng chói chang Chị theo em suốt thời gian đến trường Bình minh nắng đẹp quê hương Xin cho em những ngày thường nắng êm Tuổi hoa,mực tím,xanh thơm Đi trong biển nắng,căng buồm ước mơ. NGUYỄN-HOÀNG-ĐẠO (Cho con gái út tuổi học trò)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2012 17:13:07 bởi NGUYEN_HOANG_DAO_65 >
Một thời hoa bướm Xuống vườn anh thấy hoa trêu bướm Dưới hiên anh thấy bướm hôn hoa Ái tinh,như hoa giăng ong,bướm Êm ái,ngây ngất cõi lòng ta... Bao giờ ong,bướm không còn nữa?! Hoa sẽ cô đơn nhụy héo tàn... Trên chuyến xe đời một thời phiêu lãng Biết mấy bến tình anh đã ghé sang? Có đêm đất trời còn mê ngủ Một mình anh thức với trăng suông Hỏi trăng, hỏi gió có còn giữ? Những mảnh tình anh đã đánh rơi ! Anh là cánh bướm trong vườn mộng Em bắt đem về để ép chơi Nào ngờ cánh bướm mê trờ rộng ! Vượt khỏi tay em bay mất rồi ! Hăm ba năm trước tình chớm nụ Năm năm sau tình mới nở hoa Thắc thỏm trong em nỗi lòng thiếu phụ Anh nay cánh bướm đã già nua Trót ngủ quên trên cành hồng phấn Nên đâu còn nhớ đóa hoa xưa ! Anh là thi sĩ phương trời mộng Tuy đa tình nhưng rất thủy chung Em ơi ! đừng hờn ghen quá nhé !! Ai,chẳng một thời mộng bướm hoa?! Ai,không đi qua mùa Xuân tuổi trẻ?! Rộn rã tim lòng theo cánh bướm đong đưa... Bao giờ ong,bướm không còn nữa?! Hoa sẽ cô đơn nhụy chóng tàn Anh là cánh bướm còn mê mải Hút nhụy vườn em đóa hoa tim. NGUYỄN-HOÀNG-ĐẠO
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2014 11:58:54 bởi NGUYEN_HOANG_DAO_65 >
TÌNH CỜ ?! Bão không mời nổi lên ! Gió không kêu mà đến Mưa không gọi lại về Cho nước ngập tràn bến Mây bỗng dưng lại che Đêm không chờ mà tới Ngày không đợi sao lên? Trăng từ đâu xuất hiện? Sao nở rộ từng đêm Trời vì sao có mặt? Sấm chớp rất tự nhiên Hoa không sầu sao úa? Tàn lụi lúc đang xuân ! Đời vòng quay muôn thuở Sinh,tử luôn bất ngờ Anh đâu muốn lúc nhỏ Mình lại được sinh ra Với bao điều khổ sở... Thật tình cờ,tình cờ?! Người không mong lại gặp Người không gặp lại mong Còn em,anh mong nhất Nhưng sao vẫn biệt tăm Nhớ thương, hồn chất ngất Anh không em, cô đơn ! Trái tim già héo hắt ! Em không anh,tủi buồn?! Dù lửa tình sắp tắt ! Tình cờ hay cội nguồn? Chuyện trần gian, trái đất Bởi nguyên lý âm dương? Anh đi vào vô cực Còn em ở một phương Biết bao giờ mới gặp ! Hởi ! em thương,em thương !! NGUYỄN-HOÀNG-ĐẠO
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: