Chim bay tìm tổ...tối rồi
LẠC LOÀI -1
Đường xa, trời tối, lối quanh co Vực thẳm, non cao, sao chưa mọc... Ta biết về đâu -sầu muôn thuở! Xót kiếp lênh đênh chênh dốc đá. Cuộc đời trôi nổi- trỗi bi thương! Trời cao, đất rộng vọng sông ngòi... Giá rét bao mùa lùa tim trẻ Thỏ thẻ mây ngàn- đàn đâu hởi! -LL-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2009 20:48:21 bởi Lạc Loài >
LẠC LOÀI-2 Hoa chớm nở gió lùa tơi tả Sắc chưa tàn vội vả rụng rơi Thương đời một kiếp chơi vơi Bình minh loé sáng vùi nơi đáy bùn! Đọng muôn thuở nỗi buồn sâu thẳm Suốt thiên niên lệ đẫm hoen mi Cuộc đời sao quá thương bi Lênh đênh kiếp sống ôm ghì sầu đau! Hỡi đất trời, vì sao, cung nguyệt, Hỡi mây gió... nghẻn tiệt sinh tồn? Ươm bao uất hận tâm hồn Đầy vơi thống khổ bồn chồn âu lo...! Đời ngắn ngủi thiếu no đôi bữa Áo che thân trăm nửa nên mành Duyên tơ nửa gánh đọan đành Xoay lưng cúi mặt- mộng lành bay xa. -LL-
Trích đoạn: Lạc Loài
LẠC LOÀI -1
Đường xa, trời tối, lối quanh co
Vực thẳm, non cao, sao chưa mọc...
Ta biết về đâu -sầu muôn thuở!
Xót kiếp lênh đênh chênh dốc đá.
Cuộc đời trôi nổi- trỗi bi thương!
Trời cao, đất rộng vọng sông ngòi...
Giá rét bao mùa lùa tim trẻ
Thỏ thẻ mây ngàn- đàn đâu hởi!
-LL-
Chào bạn Lạc Loài, mừng bạn đến vườn thơ MT và để bài thơ dễ thương lắm, nhưng xin hỏi bạn có phải thơ đường không LL ? không biết sao MT hơi lúng túng khi tìm ý và tìm luật để họa thơ của bạn, MT chờ LL cho ý kiến ha vì MT sợ bạn không vừa ý bài họa của MT. Cám ơn trước nha.
Mỹ Trinh
LẠC LOÀI-3 Trái xanh lủng lẳng giữa lưng trời Mơn mởn xinh tươi thật tuyệt vời! Tinh mơ rơi rụng vàng mặt đất Chiều tà chất ngất xám khung trời Khóc đời phận mỏng sinh đoản mệnh Thương kiếp lạc loài tồn vong lơi Trăm năm bi lụy còn vương mãi Nặng gánh tình riêng chẳng thể rời! -LL-
Chào weocom lạc loài đến với dd VNTQ nha, chúc vui và sáng tác đều nè. Vài dòng đọc vui, hong nghĩa j a nghen hihihi Nơi trú an cõi tạm Tới lui đời hai nẻo Khó định và khó phân Tiếng véo von trong trẻo Vẻ ngụy tạo đơn thuần Cánh chim non đã mỏi Sao ráng chịu chết trân Cành cao làm sao vói Cành thấp phải nhập nhằng Lạc loài không nơi trú Đợi hết kiếp phù vân Không có nơi cư ngụ Cánh én lã quỵ dần Đã yên vì tổ ấm Thì giữ chốn an thân Bầu trời đêm thăm thẳm Giữ lấy hạnh phúc gần.
LẠC LOÀI -4 Lạc loài giữa chốn phương xa Tâm tư Khắc khoải lòng đà khát khao Nhớ về cội rễ biết bao Nhớ con cò trắng nghiêng chao chiều tà Còn in đáy mắt là đà Bao niên ngọc đỗ chẳng xoa hương mùa Cũng là cơn gió thổi lùa Cũng mây cũng nước... sao chua cõi lòng Tha hương tách biệt bóng hồng Lạc loài giữa chốn bụi hồng âm u. -LL-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2009 11:20:43 bởi Lạc Loài >
LẠC LOÀI- 5 Bước thấp, bước cao- cào tấc dạ Mây giăng, gió tạt... vạt trùng dương Tròng trành nghiêng ngữa lửa hương tan Định mệnh vương mang càng cay đắng Hận tình thế thái hái đau thương Trĩu cả tâm can mang suốt kiếp Ngủ thiếp còn vương thương sầu hận Buốt tận thiên thu bù chẳng đặng. -LL-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2009 11:20:21 bởi Lạc Loài >
LẠC LOÀI- 6 Lá xanh ôm ắp giọt sương đêm Buồn vui mưa nắng hót êm đềm Tung tăng chao lượn hòa gió thỏang... Não nùng rơi rụng rũ bên thềm. Cội già điêu đứng đất khô hạn Lá mơn nghiêng ngữa trời vũ thêm Tiêu điều xơ xác quang cảnh vắng Ảm đạm thê lương khó nén kềm. -LL-
THƯƠNG ĐAU Ngọn gió nào đưa ta bến đỗ? Giọt nắng nào chỉ chỗ tình yêu? Tìm hoài giữa chốn cô liêu Đọng tồn tâm tưởng trăm điều đắng cay Ta thao thức tình say ngơ ngẩn Mộng duyên tình thơ thẩn con tim Tìm đâu hơi ấm dịu êm? Mái đầu giờ đã đắm chìm tuyết sương. Giữa chợ đời tình thương tan biến Chết tâm linh đau điếng tim hồng Tình xưa chan chứa cõi lòng Trăm năm rỉ máu ngập dòng sông Tương. Đời cay đắng còn vương mãi mãi Vị ngọt bùi cánh sải bay xa Bây chừ còn lại riêng ta Hòa theo hơi thở để mà thương đau! -LL-
LẠC LOÀI-8- Dòng sông xuôi chảy về đâu Để cho con nước bạc đầu nổi trôi? cát cồn chắn lối nơi nơi Đỗ về góc bể chơn trời mù khơi Hững hờ dương gió... buông lơi... Đầy vơi, tồn đọng, chơi vơi kiếp đời. -LL-
LẠC LOÀI- 9
Một phút sa chân vạn khúc sầu
Một giờ hoan lạc vạn niềm đau!
Lang thang cõi tục sầu thiên cổ
Dừng chốn âm cung hận cơ cầu!
Hai cảnh đôi lòng khó đổi trao
Đôi quê cách trở nén lệ trào
Thâu canh ruột cắt đau âm ỉ
Ngày trỗi tơ vò rối biết bao!
Ba già mẹ yếu ngó trước sau
Tứ huynh ngũ đệ chẳng hỏi chào
Lục tìm kí ức dạ đau xót
Bát niên mái tóc nhạt sắc màu...!
Cửu tuyền đi trước... ta xin chào
Thập cẩm đắng cay- triệt anh hào
Ta về ai ở cầu hạnh phúc
Nửa bước sa chân lệ úa màu.
Đính kèm (1) Nụ cười lúng liếng làm sao Lúm tiền xinh xắn má đào thêm xinh Soi mình mặt nước lung linh Hờn ghen ganh tỵ bóng hình kiêu sa! -LL-
CHIẾC ÁO NGÀY XANH Buồn thay chiếc áo tả tơi Ngày xưa xinh xắn em thời thích yêu Qua bao bão tố tiêu điều Nay đà còn đấy sớm chiều đong đưa Hứng bao giận dữ gió mưa... Vẫn là chiếc áo em chừa cho ai? Em đi tìm hướng gió lay Để anh ở lại tháng ngày sầu vương Trĩu lòng vì bởi nhớ thương Trăm năm tách biệt con đường duyên tơ. Buồn thay chiếc áo đơn sơ Chui vào góc tủ bạc phơ sắc màu! -LL-
TÌNH MẸ BAO LA Thương về quê mẹ Gió nhẹ chiều đông Cõi lòng xao xuyến Lưu luyến khôn cùng! Thương về quê mẹ Lay nhẹ tâm hồn Bồn chốn chốn xưa Mẹ vừa nhuốm bếp... Thương về quê mẹ Nhẻ nhẹ lời ru Chơn tu thuở nào Dạt dào trao con. Thương về quê mẹ Nhanh nhẹ sớm chiều Nuông chìu con trẻ Thỏ thẻ lời răn... Thương về quê mẹ Tình mẹ thiết tha Cho ta nguồn sáng Xứng đáng giống nòi! Tình mẹ sông ngòi... Mơ hoài bên mẹ San sẻ nhọc nhằn Đã hằn mắt sâu. -LL-
LẠC LOÀI - 10
(KHÚC GỖ TRÔI)
Bồng bềnh mặt nước ngắm trời mây
Lênh đênh trôi dạt khắp đó đây
Nổi chìm ba bảy thân mục rữa
Chìm nổ bảy ba chẳng ai hay
Thương đời trôi nổi rày đây đó
Hận kiếp chơi vơi thân đày đọ
Trời đất sinh chi loài thảo mộc
Trầm mình giữa bể sóng gió lay!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: