Chim bay tìm tổ...tối rồi
.....................................................................................
VỀ ĐÂU Chim thản thốt- mịt mờ mây phủ
Trời âm u- tựa, ngủ nơi nào?
Gió giông đổ trút ào ào
Đất bằng dậy sóng chông hào mắc giăng.
Về đâu hỡi! Còn chăng tổ ấm?
Bao mùa qua đẫm thấm hoen sầu
Về đâu!Chim biết về đâu?
Đất trời rộng lớn- cả bầu thê lương!
Tan mây xám trời dường nắng gắt
Cỏ cây trơ chưa bắt mầm xanh
Gió gào rả rít thâu canh
Lá vàng rơi rụng loanh quanh đất trời.
Chim cám cảnh cuộc đời bất hạnh
Biết về đâu- hiu quạnh đeo mình?
Nhạt nhòa mắt biếc lung linh
Xếp đôi cánh nhỏ khỏi nhìn thế nhân!
-sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2009 22:19:28 bởi SĨ ĐOAN >
GHÉT Rõ nhìn nhân thế ghét thay lòng Kể cả tâm ta ghét huyết hồng! Sóng động- thuyền neo ghét bão tố Trời yên- cá vẫy ghét cuồng phong. Thu về lá rụng ghét thời tiết Hạ đổ nắng tràn ghét khí trong Dang dở tình riêng ghét số phận Trăm năm nuốt hận ghét mùa đông. -SD-
HẬN Hận đời cô lẻ hận thân ta Hận kiếp phôi pha hận ánh tà Hận tuyết là đà hận bão tố Hận sương lố nhố hận mưa sa Hận buồn số phận hận dòng ngọc Hận tủi tơ duyên hận lệ sà Hận mãi thiên thu hận bất tận Hận không đọan kết hận đời ta! -sd-
VỊ NGỌT HƯƠNG CAY
Vị đắng bờ môi mãi đọng vương
Ngọt bùi tan biết giữa đêm sương
Hương nồng phản phất trôi theo gió
Cay xé lòng ta suốt nẻo đường.
-sd-
ĐÂY RỒI ! Đây rồi, anh của em ơi! Lênh đênh phiêu dạt đất trời Phương Nam Nhớ anh đau thắt ruột gan Quên ăn, quên ngủ, lang bang kiếm tìm Gặp anh bừng cháy con tim Bao ngày héo hắt, im lìm, hoang vu Về đi, em nguyện đắp bù Rượu thơm, đồ nhắm...em chu cấp đều. Saohom VỀ BÊN EM Anh sẽ về , chung mái lều Đói no, ấm lạnh ta đều sớt san Thấm bao vất vả gian nan Tìm em khắp chốn thiên đàng bồng lai. Nào ngờ... tay lại cầm tay Mừng mừng tủi tủi...mấy ai cầm lòng! Nơi đây là cõi non bồng Anh- em mãi mãi hái dòng hoan ca. -SD-
Lạc Loài tìm trọ vườn quê
Thả hồn thương cảm, tái tê lòng mình
Mong rằng ngọn nến lung linh
Sưởi hồn ấm áp tránh tình trớ trêu!!!
-LL-
Có
loài chim
không bao giờ...
không bao giờ bay!!!
hót hay !!! Và hay hót!!!
lông mượt mà mồng tươi huyết đỏ
đêm thỏ thẻ.. .ngày thường líu lo...
mặc tình trời nắng gắt hay mưa dầm...
Luôn âm vang... theo từng nhịp thở tim tôi...
Đã lâu rồi, không sao quên được lời hót khẻ!!!
-sd-
NỖI NIỀM Chim dáo dác gọi bầy đêm tối Mưa ngập tràn phủ lối ngàn non Về đâu hỡi! Lo toan chồng chất Cánh rã rời mặt đất trợt trơn... Đời gian khó ngàn cơn bão táp Nhạn lạc bầy ấm áp còn đâu! Âm vang vọng loanh sâu rừng thẳm Đáp khẩn cầu- khí ẩm, lá xiên... Đau vạn thuở niềm riêng khép kín Hận muôn đời chẳng tính đầu thai Lay lắt sống qua ngày đọan tháng Lếch thếch bay - chán ngán kiếp đời. Yêu tất cả những lời an ủi... Hạnh ngộ đây- tạ buổi tương phùng Cầu hoa nở hòa cùng mây gió... Cánh chim này nhân đó giãi khuây!!! -sd-
Cô liêu
Bến cũ rêu phong chẳng chuyến đò
Dòng sông phẳng lặng vắng câu hò.
Yêu thương xưa ấy đời êm ả...!!!
Hận, tủi...ngày nay sống dật dờ!
Nguyệt Lão se duyên không thắc mối
Cao xanh an định chẳng hay so!
Cõi sầu thăm thẳm ai nhung nhớ?
Tội mảnh tim yêu sống thập thò.
-sd-
MƠ TÀN Buổi phân ly - nỗi sầu vạn cổ Biết về đâu mọi chỗ đau thương Lòng ta đọng mãi vấn vương... In bao khát vọng thuở đương sinh thời. -sd-
TIẾNG TƠ LÒNG Một tiếng tơ lòng mãi vọng vang Người ơi có thấu dạ vương mang...! Trăm năm yêu mãi lời da diết Tồn đọng tâm tư thuở đã đang...! -sd-
TÌNH VƯƠNG MANG
Có những chuyện lòng cất tiếng vang
Bao năm còn đó nặng vai mang
Như về chen lấn tràn tiềm thức
Thổn thức yêu người như vẫn đang
-LHM-
VƯƠNG MANG
Loài hoang điểu xa rừng từ độ ấy
Đến bây giờ chưa thấy lại chốn xưa
Rừng đêm nay trong bão lũ gió mưa
Tiếng gào thét lay cả lòng viễn khách
Nhớ rừng xưa buồn triền miên nối mạch
Tuôn theo dòng thác lũ của thời gian.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2009 08:28:35 bởi nguyenngoat >
Thân chào SĨ ĐOAN, Mình quá bận rộn nên trả lời muộn,đừng buồn nha! NIỀM THƯƠNG NỖI NHỚ Lặng lẽ ra đi nhỏ lệ thầm! Tình quê khắc mãi ở trong tâm Đàn ngân réo rắt âm khoan nhặt Sáo vọng du dương tiếng bổng trầm Gửi những niềm thương về phố xá Mang bao nỗi nhớ đến sơn lâm Chiều vàng ngắm lá lơ thơ rụng Lẻ bóng bên bờ đứng lặng câm! Thi Nang
Có Phải Xưa...
Hãy để thơ ... hồn nhiên bên trang sách
Tắm gội đời, từng ngỏ ngách con tim
Như rừng sâu suối len lỏi kiếm tìm
Hoa Trinh Nữ khép mình nghe Gió gọi
Đời dẫu buồn ... nhưng yêu thương ngập lối
Buông niềm đau xua bóng tối cuộc đời
Tay vụn về nhặt lấy cánh lá rơi
Ngân khe khẽ ... lã lơi theo tiếng Gió
Hoa Tím xưa ... vẫn bên con suối đó
Mỗi ngày trôi nhìn bóng đỏ tà dương
Đếm tháng năm ghi dấu nỗi đoạn trường
Ôm mơ ước những đêm xuân về lại
Mỗi đoạn đời khó tránh điều tê tái
Nên con tim cứ nghi ngại thực hư
Rồi một lần Tim mở ngỏ vô tư
Thơ gỏ cửa ... vu vơ...người xa lạ
Hoa Tím xưa ... bừng lên theo Nắng Hạ
Suối hiền hòa bên đàn cá bao dung
Có phải Xưa ... mang Xuân ấy về cùng
Nuôi sống lại những gì ta ngỡ mất
jacaranda AN LÀNH TRONG GIÓ LỐC Đời gian khó với vô vàn tất bật Sóng triều lên con nước cuốn ra khơi Giữa mênh mông thấy lòng mãi chơi vơi Về đâu hỡi! Chơn trời dường vô tận Bước đường đời biết bao điều lận đận Đè đôi vai trĩu nặng những ưu tư Hoài kỉ niệm khát khao khúc điệp ru Thuở trưa hè mẹ thường hát con ngủ. Thả mây gió biết bao lời cho đủ Lưu vần thơ...ôi! Giá buốt hằng đêm Tựa gờ bao ngắm sao trời buồn thêm Cơn gió tạt giật mình sương rơi đọng. Những u hoài mãi đuổi đeo âm vọng Tiếng nhạn khuya nghe đau xé cõi lòng Đượm nỗi sầu giọt lệ bổng tuôn dòng Mí mắt cay khí trời không xoa được. Phận số xui ai đà dám đánh cược? Cược giản đơn- so vai bước song hành. Xem duyên phận- Nguyệt Lão đã sẳn dành Cho đôi ta an lành trong gió lốc. -Lạc Loài-
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: