Chim bay tìm tổ...tối rồi
Cám ơn bạn đã tặng hoa
Mà ngưồi chưa biết khiến ta bồi hồi
Chỉ là một bó hoa thôi
mà sao chứa đựng ngàn lời yêu thương
Biết lấy gì để cảm ơn?
Câu thơ chất chứa nỗi buồn xa xôi
Phải chi gần được người ơi
Tôi người bên cạnh bạn thôi Chỉ là chiếc bóng đứng ngôi xa xa Ngày ngày ngắm bạn ươm hoa Gió đưa hương ngát…. Lòng đà khát khao…. Buồn, vui thả mộng ngàn sao… Len vào khí quyển với bao nỗi niềm. Cám ơn hoa cắm bên thềm. -LL-
KHƠI NGUỒN ĐẦU XUÂN Người đi khuất nẻo mịt mù xa Lắng đọng trong ta nỗi diết da Tồn trử lâu ngày sinh khí độc Cuối thu cỏ mọc lấp điều qua. Khơi nguồn xuân mới nở nhụy hoa Khai sinh hạnh phúc mối tình ta Vẹt đi quá khứ vùi dỉ vãng Cho lòng thanh thản vút bay xa. Bao mùa thu cũ đủ diết da Người đã đi xa âu cũng là Trọn tình trọn nghĩa tròn son sắt Cũng nên nắm bắt …kẻo chiều tà. Ngắm trăng thưởng nguyệt đón chim ca Vén sắc vun hương rộ nét hoa Hòa gió du dương cùng bể cả Trời thu rủ bỏ hát ngân nga. -LL-
Phương Xa...
Nghe trong tiếng gió lao xao
Cánh chim phiêu bạt phương nào ghé qua
Thăm người viễn xứ không nhà
Quê hương là những khúc ca dao buồn
Lau dùm ta, giọt lệ tuôn
Bốn mùa trăn trở tìm nguồn yêu thương
Còn không anh, những con đường
Xưa chung lối mộng ... lá vương tóc thề ?
Nhớ nhiều điệp khúc tình quê
Những chiều hai đứa đi về có đôi ...
jacaranda
Tình sầu Dòng đời chia cách xa xôi Em đi xứ lạ - lòng tôi trĩu sầu Tình chung đã rạn nhịp cầu Còn đâu lối mộng ban đầu dệt thêu? Cánh chim bạt gió phiêu diêu Trời nam bể bắc tiếng kêu lạc loài Đong sầu chất ngất u hoài Nén lòng- lệ thắm tháng ngày buồn tênh. Bồng bềnh sóng nước lênh đênh Chỡ thương chỡ nhớ ấp nên tình sầu! -SD-
Thiết Tha tiếng Vọng... Hãy nghe trong tiếng vó câu
Thiết tha tiếng vọng ... tình đầu mãi vương
Gửi ai tiếng nói dặm trường
Một ngày rồi sẽ ... yêu thương dung hòa
Như người xưa thuở rất xa
Bỏ công chăm bón ...nở hoa một ngày
Tình thơ thật ảo ai hay ?
Vương vương như khói như Mây giữa trời
Như hai ta lạc giữa đời
Vẫn còn tao ngộ bên lời thơ trao
jacaranda LỜI THƯƠNG Gặp nhau hạnh ngộ biết bao Gửi niềm khát vọng...trôi vào hư không Thầm mơ ước mộng...đợi trông... Ru hồn thanh thản, thầm mong xa vời! gặp nhau có quá nửa đời? Âu là duyên phận - đất trờ ban cho Lời ai dịu ngọt thơm tho Ta xin lưu trử đầy kho tâm hồn. Ngày kia tiếng sóng dập dồn Trỗi dâng muôn khúc- ôn tồn: Lời thương! -HTS-
Giấc Đêm... Khi tôi biết người quẩn quanh... giấc mộng Nhịp luyến lưu cứ xao động bồi hồi Đó... vui buồn... từ đâu rất xa xôi Đó... vụng dại...niềm riêng đang tiềm ẩn Trở giấc đêm... bỗng nghe tim hụt hẩng Có gì đâu sao ngớ ngẩn bao ngày Chẳng hơi men sao cứ thấy lòng say Bao đắm đuối trở nên cơn rát buốt Ta được gì khi duyên tình chẳng thuộc Vòng tay trao giữa trong suốt hư vô Rồi tự mình rung rẫy... Lá vàng khô Rơi trong Gió bay về mô... lá hỡi? jacaranda
Mộng tàn
Ta nghe mộng tàn theo mùa thu lá
Góc đêm đông lạnh quá những tàn phai
Chỉ thơ ta đốt lửa tim bừng cháy
Từng giọt đau vừa chảy xuống thành dòng
Những con chim buổi chiều về nghe ngóng
Những thân yêu trong ngờ vực khôn lường
Nếu mai này đời đôi ngã hai phương
Con chim nhỏ lạnh buồn đêm đông gió
Rồi một ngày băng sương đong ngọn cỏ
Chim chết dần khi khát đói quanh đời
Thơ có đủ ảo huyền mang xuân tới
Hay vĩnh hằng đông ở lại cùng ta ?
Mỹ Trinh
Như Gần Như Xa... Thơ ai một khúc tình vương? Khát khao giấc mộng miên trường âm vang Ta nghe như điệu nhạc vàng Trỗi lên âm hưởng của ngàn hiến dâng Lời yêu thương... chẳng ngại ngần Quyện theo Mây, Gió đến gần bên ta Ôi đời có phải phù hoa? Yêu thương có lúc ngỡ xa... nhưng gần Thơ ơi một thóang bâng khuâng Yêu tôi mãi nhé... như gần như xa... jacaranda NHƯ XA NHƯ GẦN Lời thơ thắm đượm thiết tha Gửi người thương mến đấy là con tim Giao thoa tự khắc kiếm tìm Dung hòa nên khối êm đềm khúc ru Tình đời đã gặp xem như Hữu duyên hạnh ngộ - thuở từ xa xưa! Biết rằng tỏa ánh lưa thưa Dẫu sao cũng rạng chẳng thừa phải không? Là thơ...lòng mãi chờ mong Vần, âm ghép chặt đợi trông chữ tình! -LL-
Giấc Đêm... Khi tôi biết người quẩn quanh... giấc mộng Nhịp luyến lưu cứ xao động bồi hồi Đó... vui buồn... từ đâu rất xa xôi Đó... vụng dại...niềm riêng đang tiềm ẩn Trở giấc đêm... bỗng nghe tim hụt hẩng Có gì đâu sao ngớ ngẩn bao ngày Chẳng hơi men sao cứ thấy lòng say Bao đắm đuối trở nên cơn rát buốt Ta được gì khi duyên tình chẳng thuộc Vòng tay trao giữa trong suốt hư vô Rồi tự mình rung rẫy... Lá vàng khô Rơi trong Gió bay về mô... lá hỡi? jacaranda Chẳng buông lỏng Dòng lá thắm chẳng bao giờ cách trở Lượn xuôi chiều luôn đầy ắp niềm tin Dẫu đêm đen vẫn óng ánh lung linh Niềm ước vọng ắt đong đầy mĩ mãn! Tình tuy ảo - chẳng bao giờ quên lãng Bước chân quen mon men lối vườn xưa Lòng khắc khoải dẫu sớm tối chiều trưa Thả niềm mơ thỏa mộng tình khao khát! Tôi biết rằng tâm mình không quãng bác Muốn dang tay ôm hết cả trăng sao Ôm thật chặt nếu không sẽ sầu đau Và mãi mãi chẳng bao giờ buông lỏng! -LL
Mộng tàn
Ta nghe mộng tàn theo mùa thu lá
Góc đêm đông lạnh quá những tàn phai
Chỉ thơ ta đốt lửa tim bừng cháy
Từng giọt đau vừa chảy xuống thành dòng
Những con chim buổi chiều về nghe ngóng
Những thân yêu trong ngờ vực khôn lường
Nếu mai này đời đôi ngã hai phương
Con chim nhỏ lạnh buồn đêm đông gió
Rồi một ngày băng sương đong ngọn cỏ
Chim chết dần khi khát đói quanh đời
Thơ có đủ ảo huyền mang xuân tới
Hay vĩnh hằng đông ở lại cùng ta ?
Mỹ Trinh KHƠI MỘNG Mùa thu đến mộng tàn theo lá rụng Gió ru hời nghe chết lịm tim si Vì đâu hỡi! Chan chứa khối thương bi Lòng khắc khoải những đêm về giá lạnh. Cuộc đời ta đong đầy bao hiu quạnh Bước đường trần chịu bão táp phong ba Trồi ngụp mãi rồi sóng nhồi ra xa Cố bám víu nhưng thân ta kiệt sức Hỡi người tình! lắm niên dài thao thức Muốn cùng em khơi mộng xuân xanh Để đôi ta cùng hát mãi thâu canh Xua gió lạnh đừng bao giờ len lỏi. -LL-
CHIM chiều mỏi cánh trong sương BAY về viễn xứ đâu phương ẩn mình? TÌM trong thương nhớ ly sinh TỔ xưa đâu nữa một mình bơ vơ TỐI buồn hoang điểu ngẩn ngơ RỒI trong hoang tưởng ý thơ lệ trào. (nguyenngoat)
CHIM chiều mỏi cánh trong sương BAY về viễn xứ đâu phương ẩn mình? TÌM trong thương nhớ ly sinh TỔ xưa đâu nữa một mình bơ vơ TỐI buồn hoang điểu ngẩn ngơ RỒI trong hoang tưởng ý thơ lệ trào. (nguyenngoat) Chim lên tận đỉnh trăng sao Bay trong vũ trụ ẩn vào ngàn mây Tìm hương trời lạ ngất ngây Tổ nồng , ấm áp tháng ngày bình yên Tối mơ ,sáng mộng- tình duyên Rồi ngày mai đẹp uyên ương kết thành! -HTS-
XUÂN PHAI
Xuân đã phai rồi anh biết không ?
Từ khi buồn về ngự cõi lòng
Suy tư em đứng bên dòng suối
Xa tít mù khơi một cõi không.
Xuân đã về đâu anh biết không ?
Quanh em sương tuyết phủ ngày đông
Nhớ ai em nhớ chiều hiu quạnh
Một thuở nắng vàng trải mây hồng
Ai đem mưa ướt một mùa xuân
Khao khát trời xanh giấc mộng lành
Người hỡi làm sao tình xuân thắm
Có phải mùa xuân rất mong manh?
Trăng hỡi về đâu lạc lối mơ
Xuân đi biền biệt dẫu ta chờ
Chiều em hoang vắng tìm quanh lối
Nụ hôn ngày ấy thoáng sương mờ!
Hồng Quế TÌNH ĐƯỢM Xuân phai chẳng nệ phải không nào? Vị thắm, men say- đượm ngọt ngào Dạ sắt, lòng son- tình quí báu Trăm năm hạnh phúc mãi tuôn trào! Én chao đồng lúa báo xuân sang Em có nghe chăng đông sắp tàn? Gió mới lượn vòng mai chuyển lá Chẳng còn lâu nữa nắng xuân tràn. Xuân ở trong lòng xuân thắm tươi Dẫu se se lạnh- rạng môi cười Đừng suy viễn rộng- u sầu não Xuân đã, đang nồng Hồng Quế ơi! Ta nghe xuân dậy- mộng làm sao! Ta hết niềm đau thuở lệ trào Uốn lượn, vươn mình ôm nắng gió... Tắm dòng Suối Ngọt thỏa tình trao!!! -SD-
KHƠI MỘNG Mùa thu đến mộng tàn theo lá rụng Gió ru hời nghe chết lịm tim si Vì đâu hỡi! Chan chứa khối thương bi Lòng khắc khoải những đêm về giá lạnh. Cuộc đời ta đong đầy bao hiu quạnh Bước đường trần chịu bão táp phong ba Trồi ngụp mãi rồi sóng nhồi ra xa Cố bám víu nhưng thân ta kiệt sức Hỡi người tình! lắm niên dài thao thức Muốn cùng em khơi mộng xuân xanh Để đôi ta cùng hát mãi thâu canh Xua gió lạnh đừng bao giờ len lỏi. -LL-
TIẾNG LÒNG
Em nghe rõ tiếng lòng nhau rất thật
Lời bi thương như cào xé mộng tàn
Có thể không thơ đi nhặt mơ hoang
Kết kỷ niệm bằng chuỗi dài nước mắt
Tình rồi tan trong tim còn ghi khắt
Bóng hình nhau ở lại tháng năm dài
Biết có khi nào tiềm thức mình phai
Đừng anh nhé đừng quên nhau lời hứa
Này tim em đốt lên hồng ngọn lửa
Nhớ những lần thơ hát mộng vàng son
Nếu ngày mai dù sông cạn đá mòn
Thơ in nét ngọt ngào xuân mộng khởi
Mỹ Trinh
TIẾNG LÒNG
Em nghe rõ tiếng lòng nhau rất thật
Lời bi thương như cào xé mộng tàn
Có thể không thơ đi nhặt mơ hoang
Kết kỷ niệm bằng chuỗi dài nước mắt
Tình rồi tan trong tim còn ghi khắt
Bóng hình nhau ở lại tháng năm dài
Biết có khi nào tiềm thức mình phai
Đừng anh nhé đừng quên nhau lời hứa
Này tim em đốt lên hồng ngọn lửa
Nhớ những lần thơ hát mộng vàng son
Nếu ngày mai dù sông cạn đá mòn
Thơ in nét ngọt ngào xuân mộng khởi
Mỹ Trinh TẤC DẠ Tiếng lòng ai anh nghe rồi em hỡi! Quyện một màu chẳng thay đổi thời gian Thu bao mùa nhưng thân cội vẫn bình an Đơm hoa lá trĩu cành tươi sắc thắm. Lời hứa xưa vẫn còn nguyên hơi ấm Vẫn nồng nàn, vẫn son sắt thủy chung. Dòng thơ trẻ ta cùng dệt ung dung Gom kết lại chất vào kho tiềm thức. Dòng đời chảy xuôi về miền kí ức Chẳng bao giờ quên kỉ niệm hôm nay Và khắc ghi tự thuở đắm mê say Bên dòng suối hoa mơ đang rộ nở. -SD-
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: