Thương ơi.. Cánh chim lẻ
Lạc loài chiều rơi rơi
Bao con đường xa thẳm
Nối bước giữa chợ đời !
Thương ơi... chiều lạc loài
Đôi cánh mỏi trần ai
Về đâu mà hụt hẫng
Sao không lưu gót hài ?
Thương ơi... nghìn kỷ niệm
Theo ai nặng gánh dài
Xin dừng chân trời tím
Hoài niệm mãi chưa phai...
Mỹ trinh
Nàng ơi… nơi góc nhỏ
Nhịp tim như muốn ngỏ…!
… Chân trời xa thăm thẳm
Ước mơ đành hủy bỏ.
Nàng ơi…Sống lạc loài
Tha phương cuối sông ngòi
Đêm đêm kêu gọi bạn
Mịt mờ giữa mù khơi.
Nàng ơi…bao kỉ niệm
Theo nhau…lòng ngất lịm
Biết bao giờ nguôi ngoai
Giữa sương màng, gió đệm…!
-LL-
TIẾNG VE SẦU
Hoàng hôn nức nở tiếng ve sầu
Ùy mị lòng ta – tựa bên cầu!
Sóng sánh xuôi dòng con nước bạc
Long lanh trút ngược giọt sầu đau
Bi thương mây gió trôi rừng thẳm
Buồn thảm trăng sao dạt núi sâu
Khóc phận bọt bèo bi vạn kiếp
Trăm năm hồn lụy chẳng nên câu.
-LL-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2009 10:56:20 bởi Lạc Loài >
LẠC LOÀI
Lạc bầy lẻ bạn bơ vơ
Loài chim thấu hiểu bến bờ là đâu!
Thương mình chất ngất nỗi sầu
Kiếp người tạm bợ nhịp cầu dỡ dang
Lạc cung tỉnh mịt- ngỡ ngàng
Loài này giống nọ… bàng hoàng ngây ngô
Miếng ăn nửa bát nguội khô
Cơm ngày hai bữa bắp ngô trộn đều
Manh chiếu nhàu náy khá nhiều
Áo tơi mạng vá…. Gió hiu xé lòng!
Mệt mê giữa cảnh tang bồng
Nhoài người chới với đắm dòng thương đau
Xác xơ thân thể gầy hao
Thân tàn ma dại khó cầu nhân duyên. -LL-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2009 10:55:45 bởi Lạc Loài >
LẠC LOÀI
Trời đất rộng khó cầu mưu sinh
Nước mênh mông khó nhận bóng hình
Người đông đảo khó nhìn sự thật
Nửa cuộc đời bão tố rung rinh
Về đâu hỡi! Bẽ bàng duyên nợ?
Tủi sầu đau tình chồng nghĩa vợ
Thảm thương thay! Lệ tràn ngập bể
Nuốt hờn đau bởi tiếng ầu ơ…!!!
-LL-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2009 20:44:38 bởi Lạc Loài >
TIẾNG VE SẦU
Hoàng hôn nức nở tiếng ve sầu
Ùy mị lòng ta – tựa bên cầu!
Sóng sánh xuôi dòng con nước bạc
Long lanh trút ngược giọt sầu đau
Bi thương mây gió trôi rừng thẳm
Buồn thảm trăng sao dạt núi sâu
Khóc phận bọt bèo bi vạn kiếp
Trăm năm hồn lụy chẳng nên câu.
-LL-
CHIM VỀ ĐÂU
Thương sao thổn thức giọng anh sầu
Nước chảy bàng hoàng dưới chân cầu
Xuôi ngược về đâu dòng nước lũ
mênh mông trôi mãi khúc tình đau
người ơi mấy đổi xa hun hút
Ai đã muôn lần khuất bóng sâu
Lệ đẩm chiều về tìm tổ ấm
Chim sầu mòn mỏi sẽ về đâu ?
MT
Chim gọi đàn bay về tổ
LẠC LOÀI
Lạc bầy lẻ bạn bơ vơ
Loài chim thấu hiểu bến bờ là đâu!
Thương mình chất ngất nỗi sầu
Kiếp người tạm bợ nhịp cầu dỡ dang
Lạc cung tỉnh mịt- ngỡ ngàng
Loài này giống nọ… bàng hoàng ngây ngô
Miếng ăn nửa bát nguội khô
Cơm ngày hai bữa bắp ngô trộn đều
Manh chiếu nhàu náy khá nhiều
Áo tơi mạng vá…. Gió hiu xé lòng!
Mệt mê giữa cảnh tang bồng
Nhoài người chới với đắm dòng thương đau
Xác xơ thân thể gầy hao
Thân tàn ma dại khó cầu nhân duyên
-LL-
XÓT XA
Xót xa sóng lũ con thuyền
Chơi vơi bến lỡ qua miền bể dâu
Lạc loài em biết tìm đâu ?
Người xưa yêu mến dãi dầu cùng nhau
Lạc bờ ghềnh thác lao đao
Chim sâu rít bọ cũng sầu đắng cay
Ngày qua ngày lại đêm dài
Thương đau đói lạnh đọa đày trần gian
Làm sao tìm được bóng chàng
Mang chim về tổ bên đàng cùng em
Làm sao chia ấm giọt mềm
Lau dòng lệ nóng qua ghềnh khổ đau !
MT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2009 16:52:30 bởi Mỹ Trinh >
TIẾNG VE SẦU
Hoàng hôn nức nở tiếng ve sầu
Ùy mị lòng ta – tựa bên cầu!
Sóng sánh xuôi dòng con nước bạc
Long lanh trút ngược giọt sầu đau
Bi thương mây gió trôi rừng thẳm
Buồn thảm trăng sao dạt núi sâu
Khóc phận bọt bèo bi vạn kiếp
Trăm năm hồn lụy chẳng nên câu.
-LL-
CHIM VỀ ĐÂU
Thương sao thổn thức giọng anh sầu
Nước chảy bàng hoàng dưới chân cầu
Xuôi ngược về đâu dòng nước lũ
mênh mông trôi mãi khúc tình đau
người ơi mấy đổi xa hun hút
Ai đã muôn lần khuất bóng sâu
Lệ đẩm chiều về tìm tổ ấm
Chim sầu mòn mỏi sẽ về đâu ?
MT TÌM TỔ ẤM Đơn côi lẻ bóng mãi ưu sầu Lạc bước tha hương ước vọng cầu Gió tủi bay ngang trao nỗi nhớ Mây hờn uốn lượn chứa niềm đau Sông cuồng sóng cuộn trườn tung toé Bể động trồi dâng hốt đáy sâu Chập chững lê chân lòng khoắc khoải Ta tìm tổ ấm ở nơi đâu? -LL-
TIẾNG VE SẦU
Hoàng hôn nức nở tiếng ve sầu
Ùy mị lòng ta – tựa bên cầu!
Sóng sánh xuôi dòng con nước bạc
Long lanh trút ngược giọt sầu đau
Bi thương mây gió trôi rừng thẳm
Buồn thảm trăng sao dạt núi sâu
Khóc phận bọt bèo bi vạn kiếp
Trăm năm hồn lụy chẳng nên câu.
-LL-
CHIM VỀ ĐÂU
Thương sao thổn thức giọng anh sầu
Nước chảy bàng hoàng dưới chân cầu
Xuôi ngược về đâu dòng nước lũ
mênh mông trôi mãi khúc tình đau
người ơi mấy đổi xa hun hút
Ai đã muôn lần khuất bóng sâu
Lệ đẩm chiều về tìm tổ ấm
Chim sầu mòn mỏi sẽ về đâu ?
MT TÌM TỔ ẤM Đơn côi lẻ bóng mãi ưu sầu Lạc bước tha hương ước vọng cầu Gió tủi bay ngang trao nỗi nhớ Mây hờn uốn lượn chứa niềm đau Sông cuồng sóng cuộn trườn tung toé Bể động trồi dâng hốt đáy sâu Chập chững lê chân lòng khoắc khoải Ta tìm tổ ấm ở nơi đâu? -LL-
CÙNG EM VỀ
Cùng em chấp cánh lượn khung sầu
Lướt thướt hoàng hôn rớt xuống cầu
Nắm níu cùng nhau tìm tổ ấm
Chia đôi mỗi đứa sớt tình đau
Chiều về sương thấm vai đè nặng
Đêm đến mưa tràn mắt híp sâu
Đừng để tim người buồn lạnh giá
Tình anh như đã lạc về đâu ?
MT
ĐÔNG TÀN Tàn đông ánh lửa chẳng còn hồng Giá buốt tim ta nát cõi lòng Chất ngất buồn đau cào thể xác Chứa chan sầu thảm xé bên trong Yêu thương bóng sắc đầy nhung nhớ Hận tủi thân mình vơi ước mong Sải bước cô liêu lòng uất ức Cũng thời trang lứa hỏi buồn không? -LL- ĐÔNG QUA XUÂN ĐẾN Đông hàn qua sẽ đến xuân hồng Ánh nắng lung linh sưởi ấm lòng Lấy chí hiền nhân mà gạn đục Đem lòng quân tử để khơi trong Quên đi hận tủi,đừng than thở Dứt bỏ u sầu,chẳng ngóng mong Muốn hết khổ đau nên diệt dục * Vì đời có có lại không không ** Thi Nang *diệt dục:từ mượn của nhà Phật nghĩa là "dứt bỏ lòng ham muốn" **Từ mượn của nhà Phật: "sắc tức thị không" hoặc "sắc sắc không không"
ĐÔNG QUA XUÂN ĐẾN
Đông hàn qua sẽ đến xuân hồng
Ánh nắng lung linh sưởi ấm lòng
Lấy chí hiền nhân mà gạn đục
Đem lòng quân tử để khơi trong
Quên đi hận tủi,đừng than thở
Dứt bỏ u sầu,chẳng ngóng mong
Muốn hết khổ đau nên diệt dục *
Vì đời có có lại không không **
Thi Nang
THU TÀN HẠ ĐỔ
Lập thiên đã có ánh mai hồng
Chỉ tiếc thân ta lạnh cõi lòng
Quân tử tha phương nhìn gió thoảng
Anh hào ẩn trú ngắm trời trong
Nhân tình cay đắng muôn lừa lọc
Thế thái ngọt bùi vạn ước mong
Tuyết phủ sương sa đầu đã bạc
Hơi tàn lực kiệt biết an không? -LL-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2009 18:37:23 bởi Lạc Loài >