Chim bay tìm tổ...tối rồi
ĐỢI MỘT NGÀY Em ơi đừng vọng động Khi có thể… anh về Hiện bão tố tư bề Tâm hồn đang buốt giá. Ước thề kia vàng đá Long lanh rạng muôn đời Lấp lánh tỏa ngời ngời In đôi ta hiện hữu. Ngày mai trên lối cũ Kỉ niệm hóa hương hoa Mặn nồng lẫn thiết tha Dìu nhau vào mộng mị Triệt tiêu mối hiềm tị Lồng lộng ánh trăng treo Thì thầm ngọn gió reo Bướm, hoa vờn sặc sỡ. 07.10.10 SD
Mua sương nợ gió Gánh đời trĩu nặng đôi vai Mua sương nợ gió trả vay kiếp trần Mẹ hiền tất bật muôn phần Tình nhà nghĩa nước nhạt dần sắc xuân. Con thơ nào thấu gian truân Sóng đời xô đẫy bâng khuâng đi- về Truyền con luân lý vẹn bề Trổ màu nhân cách xanh thề nước non. Một đời tiết hạnh sắt son In nền nhật nguyệt sáng con đường làng Bồi hồi tắm ánh trăng vàng Khát khao lờ mẹ ngân vang tâm hồn!
Giấc mộng
Điệp khúc tơ tình quyện với ai
Hòa chung nhịp đập suốt đêm ngày.
Mưa sa vững bước tràn mê đắm
Bão táp gìn lòng ngập tỉnh say.
Một khắc thiên thai lòng mộng mãi
Nửa đời hiện thực dạ mơ hoài!
Trang thơ khép lại dư âm đọng
Kỉ niệm xuân thời chẳng thể phai! Kỉ niệm xuân thời chẳng thể phai! Vương mang suốt kiếp dạ u hoài. Niềm thương đượm nét mơ cùng mộng Nỗi nhớ đơm màu tỉnh với say. Lưu luyến hương xưa tràn tháng tháng Bồi hồi vị cũ trổi ngày ngày. Tình duyên chớm nở tan sương khói Hận, tủi...vì đâu ai hiểu ai? sd
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.10.2010 18:08:07 bởi SĨ ĐOAN >
Lòng em nào ngại chi đâu
Chỉ cần bên ấy gật đầu là xong
Bồng bềnh giữa chốn hư không
Hãy cho em thử một lần xem sao
Dắt em đi hái trăng sao...
Để cho em biết: Thế nào kẻ ngông!
Thubuon
Những đêm giá lạnh hay ngông
Hái trăng sao để ngắm trông một người
Lạc loài khắp chốn mây trời
Uống sương, tắm gió, nằm nơi bụi bờ...
No cơm dệt mấy vần thơ
Ấm êm thêu chiếc thảm mơ - cùng ngồi.
Sơ chưa???
SĐ
GỬI ANH
Sợ gì? Em chẳng sợ gì
Giường đơn chiếu chiếc...em thì sợ thôi
Nhâm nhi uống chén đầy vơi
Hái trăng sao để...biết thời kẻ ngông
Em mơ có kẻ mơ cùng
Ái ân dù mộng nhưng không lạc loài!
Tb
Gửi em
Ngẩn ngơ hồn lạc...ước hoài
Chăn đôi, gối cặp - trong, ngoài có nhau.
Hôn môi... bút động, ý trào...
Vần thi xướng họa - sắc màu lung linh
Trăng sao lấp lánh nghiêng mình...
Dạ ngông thêu dệt... chữ tình làm duyên.
sd
Sầu Thế cuộc nương dâu đã bốn mươi Thăng trầm bể ái khóc hơn cười Phong ba bão táp mờ môi thắm Tuyết phủ sương sà nhạt má tươi. Mấy bận ngược dòng qui xứ lạ Bao phen trượt dốc ẩn phương người Tần ngần đếm bước trong thầm lặng Mặc lá thu rơi kín góc đời. 20.10
MỘT THƯƠNG MƯỜI CHỜ
Một thương, chín đợi, mười chờ, Trắc trở hai bờ dạ ngẩn ngơ. Phím lỡ, chùng tơ vơi ước vọng, Cung sai, lỗi nhịp đọng hoài mơ. Non đời hạnh ngộ lòng tu niệm, Nửa kiếp tương phùng dạ khấn hờ. Bảy nổi, ba chìm tâm vững chí Tứ phương, tám hướng trọn tình thơ. Sd
Bao trăn trở giữa dòng sóng gió Bấy yêu thương tiếc khó vuông tròn Đời anh chẳng thể cúi lòn Em về cha mẹ anh còn núi sông.
Đò ngang rẽ sóng lướt trùng khơi Vùng vẫy mây trời khoát thảnh thơi Sải cánh trông theo mờ mắt biếc Sương sa giá tuyết phủ chơi vơi.
Tình thầy
( KN 20.11)
Tình thầy, nghĩa mẹ, ơn cha
Sánh như bể cả bao la nghìn trùng.
Nâng con bay bổng không trung
Dõi theo từng bước hoà chung đất trời.
Ân tình chan chứa thanh ngời
Ấm lòng trò nhỏ- nẻo đời- hành trang.
Dòng đời khúc ngoặc vô vàn
Bâng khuâng nỗi nhớ...lòng càng diết da!
Thầy ơi! tận chốn phương xa
Con xin thành kính- thi ca dâng Người. 14.11
Tình thầy
( KN 20.11)
Tình thầy, nghĩa mẹ, ơn cha
Sánh như bể cả bao la nghìn trùng.
Nâng con bay bổng không trung
Dõi theo từng bước hoà chung đất trời.
Ân tình chan chứa thanh ngời
Ấm lòng trò nhỏ- nẻo đời- hành trang.
Dòng đời khúc ngoặc vô vàn
Bâng khuâng nỗi nhớ...lòng càng diết da!
Thầy ơi! tận chốn phương xa
Con xin thành kính- thi ca dâng Người. 14.11
Cùng Về Thăm Thầy
Cùng về thăm nghĩa ơn thầy
Nhớ ghi tâm não ơn dầy tình sâu
Dạy con từ thuở ban đầu
Bước lên từng bước đi đâu cũng tường
Tri ân tri thức vô thường
Máu tim dòng chảy can trường hồng ân
Tình thầy là cả trời xuân
Đưa con lên nẻo thanh tân sáng ngời
Con về đội sách cõng lời
Chữ ân chữ nghĩa bên đời trong tim
Cùng về lữ thứ đàn chim
Thương yêu tung cánh chiều nghiêng dáng Thầy
Cùng nhau con trở về đây
Thân yêu chúc tụng tình xây vuông tròn
Hồng Quế
Hồng Quế xin tặng cho Thầy của HQ !
Cùng Về Thăm Thầy
Cùng về thăm nghĩa ơn thầy
Nhớ ghi tâm não ơn dầy tình sâu
Dạy con từ thuở ban đầu
Bước lên từng bước đi đâu cũng tường
Tri ân tri thức vô thường
Máu tim dòng chảy can trường hồng ân
Tình thầy là cả trời xuân
Đưa con lên nẻo thanh tân sáng ngời
Con về đội sách cõng lời
Chữ ân chữ nghĩa bên đời trong tim
Cùng về lữ thứ đàn chim
Thương yêu tung cánh chiều nghiêng dáng Thầy
Cùng nhau con trở về đây
Thân yêu chúc tụng tình xây vuông tròn
Hồng Quế Trở lại trường xưa Ta trở lại mái trường xưa cũ Bên hàng cây lá rũ chiều tà Vẳng nghe thánh thót xa xa Ví chuông đồng trổi ngân nga mây ngàn. Con đường cũ cát vàng còn đó Lũy tre xanh lồng đóa hoa rừng Bồi hồi chân bước ngập ngừng Xuyến xao kỉ niệm nở bừng- ấu thơ! Rồi lặng lẻ… như chờ như đợi Cánh phượng hồng khơi gợi hè sang… Giật mình tiếng trống trường tan Đưa ta trở lại- bởi đang thăm Thầy. Qua năm tháng hao gầy thể xác Tóc điểm sương … màu mắt khi xưa Nụ hồng rạng rỡ sớm trưa… Trao con ấm áp thuở vừa về thăm. Đời sóng gió thăng trầm dâu bể Thuyền vững tin bất kể ngày đêm Rèn trò cất bước nhẹ êm Bay cao đỉnh núi hướng tìm cảnh quang. Tình thầy rộng vương mang tâm khảm Ân thầy sâu con cảm yêu vì Trọn đời dạ khắc tâm ghi Theo gương đức hạnh con đi vào đời. 18.11.10
Chúc anh luôn vui và hạnh phúc nhân dịp lễ nhà giáo ngày 20/11
Thăm Thầy
Đường xa hối hả em về
Thăm thầy vượt mấy sơn khê vui mừng
Bầu trời lam tựa mùa xuân
Bao nhiêu thu vẫn chưa lần phôi phai
Về đây tìm hạt nắng mai
Bao năm nắng ở tim này ấm êm
Bao lời chỉ dạy ơn trên
Ghi trong tâm khảm bồng bềnh nghĩa ân
Lam Hồng Minh
SÓNG LÒNG... Dửng dưng sóng vỗ chân đê Câu thương câu nhớ tư bề ngổn ngang Ngoảnh nhìn một chiếc thuyền nan Ngẩn ngơ con nước lang thang cuối mùa. Dửng dưng cơn gió thoảng lùa Cầu tre lắt lẻo ướp vừa bước chân Bên ta chẳng có người thân Hương ai ngan ngát như gần như xa. Trời thu sót giọt tím tà Ca dao xưa cũ mượt mà vang ngân Sóng lòng theo ngọn triều dâng Bóng nàng mờ mịt bâng khuâng chợt về.
Trở lại trường xưa Ta trở lại mái trường xưa cũ Bên hàng cây lá rũ chiều tà Vẳng nghe thánh thót xa xa Ví chuông đồng trổi ngân nga mây ngàn. Con đường cũ cát vàng còn đó Lũy tre xanh lồng đóa hoa rừng Bồi hồi chân bước ngập ngừng Xuyến xao kỉ niệm nở bừng- ấu thơ! Rồi lặng lẻ… như chờ như đợi Cánh phượng hồng khơi gợi hè sang… Giật mình tiếng trống trường tan Đưa ta trở lại- bởi đang thăm Thầy. Qua năm tháng hao gầy thể xác Tóc điểm sương … màu mắt khi xưa Nụ hồng rạng rỡ sớm trưa… Trao con ấm áp thuở vừa về thăm. Đời sóng gió thăng trầm dâu bể Thuyền vững tin bất kể ngày đêm Rèn trò cất bước nhẹ êm Bay cao đỉnh núi hướng tìm cảnh quang. Tình thầy rộng vương mang tâm khảm Ân thầy sâu con cảm yêu vì Trọn đời dạ khắc tâm ghi Theo gương đức hạnh con đi vào đời. 18.11.10
Kẻ Ngông Nhớ Ơn Công Đức
Về thăm thầy thu rơi trước ngõ
Chạnh lòng đau ngọn gió heo may
Trông thầy dáng chút hao gầy
Xót xa tim tím chiều mây lặng lờ
Trao nụ cười tuổi thơ ngày ấy
Lòng còn thơm trang giấy học trò
Nghĩa tình còn đó thơm tho
Bao năm xa cách truyện trò hàn huyên
Thương dáng thầy còn nguyên giãng bụt
Dạy trăm điều từ lúc còn thơ
Vẫn bên hiên cũ lờ mờ
Thanh cao vầng trán bến bờ nghĩa nhân
Bao lời hay ân cần ý đẹp
Giữ trong tim thẳng nếp tươi hồng
Dù mai trời đất hư không
Thầy qua mấy bể dang vòng tay yêu
Suốt một đời nâng niu đèn sách
Rèn cho con ngõ ngách tương lai
Đi qua mấy đoạn trần ai
Anh minh soi sáng cho ngày nắng lên
Nguyện ơn thầy mông mênh ghi nhớ
Trong tim này hoa nở hồng ân
Dẫu xa lòng vẫn thật gần
Nhớ ơn công đức vấn an con về
Hồng Quế
SÓNG LÒNG... Dửng dưng sóng vỗ chân đê Câu thương câu nhớ tư bề ngổn ngang Ngoảnh nhìn một chiếc thuyền nan Ngẩn ngơ con nước lang thang cuối mùa. Dửng dưng cơn gió thoảng lùa Cầu tre lắt lẻo ướp vừa bước chân Bên ta chẳng có người thân Hương ai ngan ngát như gần như xa. Trời thu sót giọt tím tà Ca dao xưa cũ mượt mà vang ngân Sóng lòng theo ngọn triều dâng Bóng nàng mờ mịt bâng khuâng chợt về
Kẻ Ngông.
Mùi Thơm
Sóng lòng anh đã yên chưa?
Cho thuyền về bến bờ xưa như ngày
Qua cầu gió thổi hương bay
Thơm ơi làn tóc của ai xiêu hồn
Lòng anh buồn lắm phải hôn?
Ai đi ai ở để hồn lại đây
Ngày xa em mặc áo mây
Mùi thơm bay mất nên gầy hơn xưa
Tình anh ngủ thức dậy chưa?
Sáng rồi mà nắng lưa thưa mất hồn
Nếu mà gió gửi nụ hôn
Bâng khuâng chợt tỉnh lay hồn người yêu
Lam Hồng Minh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: