Chim bay tìm tổ...tối rồi
NỨC NỞ Rảo bước hoàng hôn nhớ bình minh Yêu con chim nhỏ hót bên mình Nức nở lòng ai sầu nhân thế Đày đoạ buồng tim- nhớ bóng hình! -LL-
Đò chiều nay có còn kịp chuyến? Sông Thu buồn đã tiễn người đi Trăng ngà lẩn tránh sầu bi Nước trôi vạn dặm ôm ghì phù sa.
Mang tình anh theo bước chân em
Em mang tình anh trong rương hành lý
Vần chữ chen nhau thương nhớ thì thầm
Từng bước chân hạt bụi đường nhắc nhở
Lấm lem buồn trên vạt áo trầm ngâm
Em mang tình anh cất trong tim nhỏ
Nuôi lớn từng ngày giọt máu tim hồng
Chờ ngày không qua đợi đêm không dứt
Lẩn thẩn tìm nhau giây phút ấm nồng
Em mang tình anh qua ghềnh qua thác
Qua suối trong veo chảy ngọt dòng đời
Mưa từ muôn ngã đổ về cội nguồn
Vượt từ dâu bể nối vòng tay lơi...
Em mang tình anh về từ muôn lối
Dấu ái nồng nàn muôn thuở chưa phai
Về cùng em ôm chiêm bao khắn khít
Về cùng em qua hải lý sông dài...
Mỹ Trinh
viết ngày 31/05/09 trên một chuyến bay
MỖI BƯỚC CÓ NHAU Anh mang tình em nhốt tim hồng Qua bao ghềnh thác vẹn tấc lòng Ru hồn vào mộng tim thổn thức Nhớ mãi em yêu thuở ấm nồng. Anh mang tình em hong gió reo Mưa nguồn nước lũ vẫn bám theo Trên bước độc hành ấp yêu mãi Vẹn gìn tình nghĩa dạ trong veo. Anh mang tình em- giấc mơ chìm Bên hiên gió thỏang mộng êm đềm Lời ru tiếng hát bay bể cả Gửi đến lòng em khúc nhạc êm. Anh mang tình em gói giấy hồng Tô màu xanh đỏ tỏa cầu vòng Thắm mãi thiên niên trong trời đất Trăng sao chứng giám - dạ chung lòng! 01.06.09 -LL-
Hè về hoa Phượng nhuộm đất trời Tô hồng đôi má dạ ngời ngời...! Song nao tấc dạ sầu nhân thế! Ai khóc hoa rơi chôn cánh rời? -LL-
VIẾNG THĂM Thăm bạn đường xa... bạn đường xa Trãi bao mưa gió vẫn vượt qua Lâu ngày chưa gặp lòng nhung nhớ Một phút tao phùng dạ thiết tha! -LL-
LL ơi... sao anh họa thơ nhanh thế ? hồi trưa MT post thơ rồi đi làm, chiều về đã thấy họa xong hết rồi, vui ghê đi Không bao giờ xa nhau
Không có nơi nào em xa anh
Anh ở trong tim mộng ấm lành
Vẫn đôi mắt ấy màu xanh biếc
Thương nhớ về hoài chớm mong manh!
Không có nơi nào em quên anh
Từ ngàn năm ấy mộng kết thành
Vẫn bờ môi ấy nồng hơi thở
Giọt vắn giọt dài...em nhớ anh!
Gọi xuân cho mùa thơm hoa lá
Gọi hạ nắng về ướp men say
Em gọi thu lá vàng về cội
Gọi anh về Đông sưởi nắng mai...
Không có nơi nào ta xa nhau
Cỏ cây nắng gió còn thì thào
Còn nghe tâm sự bên dòng suối
Còn đó trăm năm những ngọt ngào...
Mỹ trinh
Viết ngày 31/05/09 trên một chuyến bay
BAO GIỜ XÍCH LẠI? Xa nhau dạo ấy đã bao mùa Rừng thay bao lá vẫn chưa thua Trái mộng héo sầu theo năm tháng Bao giờ xích lại? Ai thốt thưa??? Nửa kiếp xa xôi đợi sum vầy Ngày mong đêm nhớ vẹn đong đầy... Nắng hong , trăng ấp...an lành mộng Biết đến bao giờ xích lại đây??? Đông tràn giá buốt...em phương nao? Hạ đỗ cháy lòng...em tính sao? Quê người rực rỡ đèn hoa hội... Vui quá quên về- nhớ biết bao! Xuân này còn biết hợp lòng nhau? Hay người con gái hẹn ước trao... Vứt hết sau lưng - chân bước rảo Để người ở lại ngẩn trăng sao!!! -LL-
Happy Mother's Day !
Anh nhận nơi em cả tấm lòng
Qua bao thức thách đượm hương nồng...!
Mẹ ơi đón lấy bạn con đấy!
Dâng mẹ kính yêu đóa hoa hồng.
Xin lỗi em nhé! Anh biết nhận mà quên mất lời cám ơn, có lẻ vui quá...
Có quá muộn không em?
Trăm năm còn đó em vẫn chờ
Từng câu từng chữ kết thành thơ
Tặng anh tặng mẹ ơn tiền kiếp
Nhờ mẹ có anh... em còn mơ.
Kẻ Ngông, Mỹ Trinh
Đẹp thay cho mối duyên tình nồng
Trăm năm vẹn giữ đáy tim hồng
Lung linh huyền ảo trong muôn thuở
Để mãi ai yêu trọn tấc lòng.
-LL-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2009 09:48:23 bởi Lạc Loài >
Những Đóa hồng tặng anh
Xuân về đầy những đóa hồng sắc thắm
Mỗi cánh hoa là mỗi đóa yêu thương
Những hừng đông hoa chờ uống tinh sương
Mang sức sống nuôi tình em khôn lớn
Tặng cho anh những cánh hoa vừa nở
Như lòng ta chớm nở một mùa xuân
Và từ ấy xuân chưa tàn năm tháng
Hỏi rằng ai có nở nụ bâng khuâng ?
Mỹ Trinh
NHẬN MỘT ĐÓA HOA
Bâng khuâng nỗi niềm tim rung động
Tự thuở nhìn em má ửng hồng
Bao mùa lá đỗ vương vấn mãi
Tồn đọng trong ta một bóng hồng.
Bâng khuâng nỗi nhớ dạ thiết tha
Cánh hoa nàng tặng rộn hồn ta
Ép tận tim yêu chìu hơi thở
Tưới bồi nước mát đượm hương xa.
-LL-
Dáng ai thấp thóang đâu đây...? Để lòng nhung nhớ đọa đày con tim! Hôn em rã hết son mềm Đắp bù một thuở kén kềm yêu thương.
Luyến lưu dừng lại bên đường
Thơm hoa cỏ mới giọt sương trong lành
Mở lòng ôm trọn bóng anh
Mới hay muôn thuở tình xanh xanh hoài.
Mỹ Trinh, Kẻ Ngông
Thương thay thân phận lạc loài
Đêm ngày tơ tưởng hình hài mờ xa
Nhớ con chim sáo bay qua
Vương mang khát vọng - diết da cõi lòng!
-LL-
"SỐNG KHÔNG TÌNH LÀ SỐNG GIỮA BÃI THA MA ĐẦY GIÓ LẠNH SƯƠNG SA TUYẾT PHỦ"
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2009 21:35:36 bởi Lạc Loài >
CHUYỆN XƯA VÀ NAY Và khi ấy có người ngắm mãi
Đê mê nhìn...giậm phải ngọn gai
Nhưng thích thú khi trời nắng gắt
Vội chạy về bụng đói mới hay.
Ngày mỗi ngày len lén mẹ cha
Vòng núi cao nhìn ngắm người ta
Cho thỏa thích cõi lòng rung động
Tuổi thiếu niên ước vọng cao xa.
Thời gian trôi... chầm chậm trôi qua
Như giấc mộng diệu kì chớm hoa
lòng khát khao vô tình mắt chạm...
Rồi một ngày cũng đượm thiết tha.
Mong trời sáng tắm giữa bình minh
Chìm mộng tưởng- mơ ước hương tình...
Trời không phụ vun bồi lý trí...
Chim líu lo hót mãi bên mình!!!
Rồi một hôm trở gió thình lình
Mây giăng đen che khuất bóng hình
Ta tìm mãi giữa cơn giá buốt
Giữ bình an vẹn giữ chung tình.
Bao năm tháng kỉ niệm còn đây
Mong tao ngộ, trọn mộng sum vầy
Nhưng bão tố phủ đầy khắp lối
Nẻo đường xưa ứ đọng bùn lầy.
Rồi thời gian phai mờ kỉ niệm
Đã một thời con tim chết lịm...!
Bước lang thang... rừng xanh- trọ ngủ
Chim bướm hoa...sắc thắm dịu êm.
Loang quẩn nghĩ...tìm mãi chưa ra
Vì sao hỡi! Tấc lòng thiết tha...!!!
Thì ra thế... Ta chào vĩnh biệt!
Giữa trùng khơi vẫn có thuyền qua.
Ta đau đớn lầm lũi bước đi
Về cuối ngỏ- lá rơi thầm thì...
Đêm thổn thức trôi theo dòng lệ
Nén vào lòng bao nỗi sầu bi.!
Nơi nẻo vắng tìm chút gió lành
Sưởi hồn thơ rã nát trăm mành
Hong nắng ấm kết nhành hoa lá Bên trăng vàng nên cảnh tươi xinh.
Và một đêm kẻ ở người về
Ta lặng yên nuốt dòng châu lệ
Hỡi thiên thần! Tâm can thấu hiểu???
Một chữ tình- đau nhói tim yêu!!!
-LL-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2009 21:36:29 bởi Lạc Loài >
MÔNG LUNG Tôi rảo bước loang quanh kiếm tìm Tìm gì đây giữa thế giới mênh mông Cánh màng đêm buông phủ nẻo đi về Tôi đếm bước trong não nề sâu lắng Đọng tâm tư mặn đắng tim hồng Đeo đẳng mãi đến bao giờ nguôi ngoai! -LL-
NHỚ MÃI QUÊ XƯA Nhớ thiết tha làn khói lam chiều Yêu hương lúa, cánh diều bay lả Một nỗi niềm lan cả tâm tư Ánh hoàng hôn, gió ru dìu dặt Trăng đầu mùa - cung bật tình yêu! Ngà ngà say... đăm chiêu mơ màng Đôi suối nhỏ nhịp nhàng uốn lượn Đàn reo vui vay mượn thủy triều Cò sải cánh sớm, chiều tuyệt đẹp Trắng ruộng đồng- bó hẹp âu lo Bay là đà...nhỏ, to- yêu thích Sà ngọn cây ngủ xích gần nhau Đồng nội xưa dạt dào nhân ái Quê thanh bình cây trái sum sê...! -LL- NHỚ QUÊ EM
Nhớ chiều quê đồng vàng hương lúa
Yêu muôn vàn cánh gió diều bay
Một tuổi thơ thơm đầy ngực áo
Ánh nắng chiều gói lại chưa phai
Trăng hẹn hò lưng thơm mềm cỏ
Ngà hương đêm chờ giot tình yêu
Đôi trẻ nít như vừa khám phá
Đàn chim xanh ngủ góc đa chiều
Cò tìm mồi nuôi con đêm vắng
Trắng đêm còn soi dấu yêu thương
Bay vào đêm nghe lòng thật ấm
Sà vầng mây nghe hát suối nguồn
Đồng quê em giàu tình thân ái
Quê xưa hoài nuôi trái tim yêu....!
CÁNH BÈO Nước trôi lơ lững bên dòng Cùng trời cuối đất - tơ lòng ai theo? Buồn vui cám cảnh kiếp nghèo Ngẩn nhìn suối mát- cánh bèo chui ao. -LL-
Tình về ghé lại tương chao
Thương nhau cay đắng ngọt ngào em theo
Bình yên sông nước mái chèo
Chung vai chung sức cánh bèo còn trôi
MT
KHÓC CHO CUỘC TÌNH Thương con nước biếc ngủ bên dòng Gió reo, lá hát giữa mênh mông Ru giấc mơ xưa tình thắm thiết Trỗi khúc bi thương dưới mai hồng. Khóc vầng mây trắng lững lờ trôi Hùng hổ phong ba lướt xa xôi Đất trời buông màng che nắng ấm Gió gào, giông vũ phủ đơn côi. Yêu ánh trăng ngà rãi đêm thâu Giọt sương lấp lánh giữa bể dâu Nghìn trùng vạn dặm hào quang rực Dịu dàng khép nép lẩn mưa ngâu. Khóc thương buồn tủi chiếc lá rơi Thu về lác đác rụng nơi nơi Cành xanh, hoa rộ bừng tươi trẻ Phút chốc hóa vàng tự buông lơi. Bao mùa đông nữa lệ lăn, tuôn? Hạ sang, thu đến- suối đầu nguồn! Xuân tràn nắng rạng lòng lưu giữ... Khóc mãi ngày sau - cuộc tình buồn! -LL-
TÌNH BUỒN
Ai đem tình buồn gieo bến sông
Thương đau con nước chảy ngược dòng
Tay rời tay nghe lòng đau xót
Em xa anh nắng nhạt phai hồng
Ai khóc tình buồn thả vào mây
Cho màu sương khói trắng hao gầy
Ai đem giông tố về mưa bão
Biết có khi nào mộng về xây
Trăng buồn tóc liễu rũ trên cành
Em về tay trắng không có anh
Nghìn xa heo hút đồi thông gió
Mưa khóc cho mình hạt mong manh
Thu khóc tình buồn nước mắt xanh
Rừng thu lá đổ ướt mộng lành
Xa nhau từ giã mùa dấu ái
Nghìn thu đi em gọi tên anh
Ai thả giot lòng giăng theo mưa
Về đâu xuân hạ đã sang mùa
Về đâu nỗi nhớ bàn chân mỏi
Tình buồn ai biết chuyện ngày xưa!
Mỹ Trinh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: