Chiều 6/5/09
5h30, vẫn bàn cũ của quán cũ. Cái quán mà từ những ngày đầu mới quen nhau ta đã trò chuyện và dùng cơm trưa.
Em đến trước, ngồi trầm ngâm. Anh đến sau trong tíc tắc thôi nhưng cũng không kịp được nhìn dáng em chân sáo khuấy chút tỉnh cho quán.
Có nhớ anh chìa tay ra nói mấy lần em mới đặt tay vào tay anh không!?
5 lần.
Nhưng hạnh phúc vẫn chuyền rất nhanh cho nhau... bằng động tác siết chặt của anh.
và em cũng thế.
Em dúi vào túi anh những đồng ít ỏi khi lương anh chưa có.
Những chia sẻ như vầy có là gì so với tình cảm hai đứa mình dành cho nhau phải không !?
Em tựa vào vai anh, trong một lúc cao hứng quên... anh ngồi thẳng dậy lo hỏi rồi trách em sao không thèmm dựa anh? Nhìn em phụng phịu nói tại anh.. thì hai đứa phì cười cho cái ngớ ngẩn riêng anh.
Rồi anh làm em buồn.
Câu hỏi vô tình làm em khóc suôt đường về.
_Nếu như.... phải hứa.....
tại sao lại có lời hứa như thế với một người chưa bao giờ hứa !?
có phải anh quên rằng sẽ xúc phạm cả hai không?
Quyển nhật ký GMV khép lại
em khép lại như giết lần mòn nhau.