Em có hạnh phúc không em ?
trieuam 08.05.2009 14:40:43 (permalink)



Em sống thế nào có hạnh phúc không em
Câu hỏi ấy bao lần anh muốn hỏi
Lời đã ở trên môi lại lặng yên không nói
Bởi em trả lời sao anh cũng chẳng vừa lòng

Nếu như em trả lời là không
Anh vui được chăng khi người mình yêu đau khổ
Còn nếu như em trả lời là có
Anh sẽ buồn hơn vì đã đánh mất em

Bài toán tình yêu dù đã cũ mèm
Anh tìm mãi vẫn không ra lời giải
Nên chúng mình đành chia xa dù tim còn nhức nhối
Thương nhớ gửi dần vào những câu thơ

Chiều nay gặp em trên phố tình cờ
Anh lặng lẽ quay đi như người xa lạ
Để đêm về day dứt hoài câu hỏi
EM SỐNG THẾ NÀO CÓ HẠNH PHÚC KHÔNG EM?

Chỉ khi mất mát con người ta mới học được cách trân trọng những gì mình đang có.

Nhiều năm trước có hai người đã học được bài học đó.

- Anh đã có quãng thời gian êm đẹp nhất với em, với tất cả những gì em đã đem đến cho anh. Đó là kỷ niệm đẹp.

- Anh tôn trọng em, tôn trọng lựa chọn của em. Chỉ mong em hứa với anh, em sẽ sống thật hạnh phúc, em nhé..

Thật lòng khi viết những dòng đó cho em trên YIM và email, anh chỉ muốn cầm ống nghe, gọi em dậy, kêu tên em để mong em đừng rời xa anh, nhưng rồi anh lại lựa chọn sự im lặng. Anh nhận ra khi mình biết mình sai, thì tất cả đã quá muộn.

Tình yêu có cả ngọt ngào lẫn cay đắng, hạnh phúc lẫn nỗi đau. Mình yêu nhau suốt bao nhiêu năm. Anh chưa một lần nói yêu em. Anh nghĩ mình thật sự đã quá ích kỷ khi choàng lên vai cả hai chúng ta gánh nặng quá lớn. Anh thật sự đã quá nhẫn tâm khi trói buộc em với cái quá khứ đầy u ám do chính mình xây nên. Đi bên em anh đã buộc em phải sống gấp gáp, sống vội vã. Anh đã bỏ qua những phút giây riêng tư cần có của hai đứa vì theo đuổi những điều không có thật

Để rồi cho đến tận bây giờ anh vẫn luôn tự hỏi, tại sao em lại chọn anh dù em vẫn hay nói "giống như anh có một vạn người"?

Rồi cuối cùng điều ấy cũng xảy ra
Tất cả, hay không ai là người có lỗi?
Duy chỉ có tình yêu là vô tội
Dẫu đã biến anh thành kẻ dối lừa

Em không trách anh chuyện của những ngày xưa
Chuyện một thời ai mà chẳng có
Nước mắt em rơi cũng không phải vì đổ vỡ
Em khóc cho niềm kiêu hãnh, niềm tin

Anh cứ bước đi đừng quay lại ngoái nhìn
Từ " hối hận" em sẽ không bao giờ nói
Chỉ đâu đó trong tim em thẳm sâu nhức nhối
Khi ký ức ngày xưa ào ạt dội về

Sẽ không còn từ nay những đam mê
Cũng sẽ chẳng còn những cơn giận dỗi
Hay những câu chuyện rầm rì mỗi tối
Liệu có khi nào anh chợt nghĩ tới ngày xưa?

Những buổi chiều về cùng nhau dưới cơn mưa
Anh vẫn nói hai đứa mình thật lạ
Cứ đi với nhau là trời mưa tầm tã
Em thì hồn nhiên bên anh quá vô tư

Anh bảo em đừng trách anh ư?
Em có trách đâu, em giận em vội vã
Thôi thì thêm một lần trả giá
Em cũng biết rằng mình sẽ lớn khôn lên

Nỗi đau nào rồi cũng sẽ quên
Em sẽ quen với cuộc sống không có anh bên cạnh
Quen cả với những nỗi đau buốt lạnh
Nụ cười trên môi còn nước mắt trốn vào tim!

Anh sẽ vẫn ở lại nơi ấy, nơi đã từng là chốn bình yên nhất cho em trở về sau những mất mát, căng thẳng... Nhưng em sẽ không thể trở về như thế nữa vì tất cả đã khác, phải không em?

Nguồn : Site Mẹ Nấm : http://menam0.multiply.com/journal/item/21/21?replies_read=3
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9