Chém cha ...cái sự buồn !

Tác giả Bài
Hiền Văn Trần
  • Số bài : 1376
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.12.2005
  • Nơi: cánh đồng lúa cháy
Chém cha ...cái sự buồn ! - 11.05.2009 14:47:46
Nói đến buồn không biết phải nói như thế nào cho nó xong , tôi buồn đủ thứ chuyện , từ tình cảm đến gia đình rồi công việc... Có thằng bạn thân nói với tôi là : nổi buồn luôn tồn tại và không ngừng phát triển trong còn người mày vì vậy mày già nhanh quá.
Cuộc sống bộn bề và tấp nập quá nên đôi khi chả ai quan tâm đến những gì còn đọng lại hoặc mất đi trong tâm hồn mình để đến khi giật mình nhìn lại mới thấy chơi vơi.
Tôi, một thằng lông bông , tha phương gần chục năm trời làm đủ thứ việc để sống và gần đây là để học , trong tay không nghề nghiệp ,không bằng cấp, không thân thế. Tôi chỉ có tuổi trẻ , nhiệt huyết và khát vọng.... Nổi buồn thật nhiều , vất vả thật nhiều nhưng chẳng biết tâm sự cùng ai. Sự thật là những tâm sự kiểu như thế này thường được coi là sự than vãn nên nhiều khi ngại nói ra. Thì thôi ta viết chúng vào đây coi như là ta đang tâm sự với một ai đó ,ở đâu đó , một người bạn xa lạ đọc những dòng chử này. Mà nếu không có ai đọc cũng chả sao ta chỉ viết cho nhẹ nổi lòng thôi mà....
 
Nắng có còn như những ngày xưa cũ...?!

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 12.05.2009 14:40:12
Em nè,
 
Cuộc sống luôn có những cái buồn mà em, ng giàu họ có cái buồn của sự giàu, ng nghèo thì có cái buồn của cái  nghèo, chỉ có chính mình phải làm cân bằng sự buồn này và biết nhìn nó thông thoáng để tìm đến niềm an lạc, dù muốn dù không, vạn sự khởi đầu nan, gian nan bắt đầu nản hihihihi
 
Đùa chút cho e trai chị vui nè, có j thì nhắn chị nhé, chị chẳng sớt buồn dùm em thì chị sẽ san thêm cho em 1 tí hhiihi


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

Hiền Văn Trần
  • Số bài : 1376
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.12.2005
  • Nơi: cánh đồng lúa cháy
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 26.07.2009 17:05:23
Buồn ! Lại buồn , dạo quanh diễn đàn mà hỗng bắt sóng được chổ nào hết, hỗng biết viết gì ! Vào đây , đọc mấy dòng của Chị BN viết thấy cũng an ủi được chút chút... Lại viết....
Nhật kí ,gọi như vậy nghe có vẻ sang quá...buồn thì viết vậy thôi chứ nhiều khi chả biết mình đang viết cái gì nửa , gọi là buồn vậy thôi chứ nhiều khi chả biết mình buồn chuyện gì , có quá nhiều chuyện....
Phức tạp , cuộc sống ồn ào quá , con người tất bậc quá và ta , ta thế nào nhỉ : điên rồ, dại khờ, ngu ngơ , bơ vơ,lẽ loi. Không có từ nào để nói về mình cả?!À có rồi :cô đơn hay đại loại là như thế.
Mẹ mất  ,có một khoảng trống nào đó trong lòng mình , một khoảng trống  không thể nào bù đắp được...Ừ , một khoảng trống , cứ để vậy đi, đừng chạm vào....
Chia tay tình yêu , lại một khoảng trống nào đó , nhưng mình chả còn mong đợi gì nửa...Nhiều lúc cứ nghỉ không có người yêu lại khoẻ mặc dù hơi buồn....
Mà thôi vấn đề này để mai bàn tiếp , giờ phải về đi làm....
Nắng có còn như những ngày xưa cũ...?!

venus4t.vns_hnu
  • Số bài : 2914
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.02.2008
  • Nơi: Việt Nam yêu thương
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 26.07.2009 17:42:45
Hừ hừ...thế hoá ra cũng có người buồn không kể đâu cho hết kia a!
Bít Trần Văn Hiền ở diễn đàn VNTQ khá lâu...từ hồi chưa vào làm member của diễn đàn nè! Hum nay mới thấy you kêu buồn nha! Cuộc sống mà  Hiền!
Cái gì lỡ vuột khỏi tầm tay mình ---> Buồn!
Cái gì có nhưng không ưng -----> buồn!
Cái gì mong không đên ----> buồn!...
Nhìu lắm Hiền ơi! Thôi thì....thử tạm không lo nghĩ nữa đi vậy....xem có giảm không nha! Nhiều lúc ND cũng sống kiểu tửng tưng...vô vi vậy mà khá đó! Hic! Đang nói...lại buồn rùi...thôi vậy! ND đi an ủi bản thân ND đã...xong quay lại an ủi you nha!




7
8
blog

Hiền Văn Trần
  • Số bài : 1376
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.12.2005
  • Nơi: cánh đồng lúa cháy
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 27.07.2009 15:14:01
Dạo quanh D Đ rồi cũng quay lại đây...lại gặp "cái thằng " buồn này...thiệt là chán quá đi....Hôm nay có một bất ngờ nè :" bít Trần Văn Hiền ở diễn đàn VNTQ khá lâu...từ hồi chưa vào làm member của diễn đàn...". Tui bắt đầu thấy lo rồi đó..... Cảm ơn ND đã an ủi nha ! Loanh quanh chổ này coi chừng bị lây bệnh than đó, chưa chi đã bị lây virut buồn rồi thấy hông
 
 
 
Nắng có còn như những ngày xưa cũ...?!

Hiền Văn Trần
  • Số bài : 1376
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.12.2005
  • Nơi: cánh đồng lúa cháy
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 27.07.2009 16:04:50
Cuộc sống mà...!. Ừ cuộc sống...nếu một ngày nào đó ta thức dậy và biến thành một người điên , không nhớ gì , không buồn ,không vui...thì sẽ như thế nào nhỉ .
Cuộc sống mà , phải có lúc buồn thì mới cảm nhận được niềm vui , phải có lúc cô đơn thì mới biết nâng niu tình người...biết thế nên mình không hề sợ buồn , không hề sợ cô đơn...Mình thích ngồi ở một nơi yên tỉnh để có thể gặm nhắm cái buồn , gặm nhắm sự cô đơn( nếu có li cà phê nửa thì tuyệt ). Con người cần phải có những lúc như vậy để biết thông cảm ,biết sẽ chia và để lớn lên...Ta biết thế nhưng ta vẫn buồn ,  vẫn thấy cô đơn và rồi ta tìm ra một cách khác để đón nhận nó....
Ai đó nói :"tình yêu là đám đông biến mất khi bạn đi với một người " vậy còn cô đơn....cô đơn là đám đông biến mất khi bên bạn thiếu vắng  một người hay cô đơn là khi bạn cảm thấy mình là một mảnh ghép thừa trông cuộc sống này. Cô đơn là gì cũng được...có lẽ nó cũng là một món quà của cuộc sống. Như cà phê vậy , cái màu đen đó nhìn chả đẹp đẽ gì , cái vị đắng đó có thêm đường vào vẫn đắng , vậy mà người ta vẫn uống hằng ngày...
Sự thật là đôi lúc mình cảm thấy cô đơn đến lạ và mình muốn nổi diên ,muốn hét lên...và mình chạy trốn. Nhưng có chạy trốn được không khi sự cô đơn buồn bả đó đã đặt chổ trong tâm hồn mình...hắn chỉ tạm ngủ quên và hắn giả vờ im lặng đấy.
Thôi ta chả thèm chạy trốn...ta cứ ngồi lì ra đó , thách thức cô đơn , thách thức buồn phiền...hắn chả làm gì ta được đâu. Ngoài việc hắn làm trái tim ta chai sạn , làm tâm hồn ta trở nên khô cằn hơn...!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2009 16:09:17 bởi Hiền Văn Trần >
Nắng có còn như những ngày xưa cũ...?!

Ct.Ly

Hiền Văn Trần
  • Số bài : 1376
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.12.2005
  • Nơi: cánh đồng lúa cháy
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 28.07.2009 16:33:04
Cảm ơn....cảm ơn c..h...i..( ủa, hôm nay bị lẹo lưởi hay seo í ) E hèm cảm ơn chị Công Tử Lỳ đã đến thăm nhà em và an ủi....nhưng em tu luyện thành người rồi sao mà cư kêu là Gà Mái con hoài vậy nè...(nhỏng nhẻo vậy thôi chứ mọi người còn kêu em là Gà mái con thì em vui rồi , vì như vậy là mọi người chưa quên em )
Dạo này xảy ra nhiều chuyện quá , có những chuyện không thể than , có những chuyện không biết than vãn cùng ai nên mới chạy vô đây than tí xíu ,chị mà nói hỗng cho là em....khóc đó
Em cũng nghỉ như chị , cuộc đời có thể là một dòng sông,khi thẳng khi cong , khi êm ái khi thác gềnh...Nhưng dòng sông khi đến đoạn uốn lượn hay thác gềnh thì lòng sông thường nông cạn và hẹp , nước chảy xiết , tạo nên những quang cảnh đẹp. Con người cũng vậy khi gặp khó khăn trong cuộc sống thường suy nghỉ nông cạn , hẹp hòi ,có điều em tin rằng những khó khăn sẽ qua mau thôi và nó tạo nên sự thú vị của cuộc sống....hii hii triết lí nghe ghê quá....
 
 
Nắng có còn như những ngày xưa cũ...?!

Hiền Văn Trần
  • Số bài : 1376
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.12.2005
  • Nơi: cánh đồng lúa cháy
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 27.08.2009 11:58:13
Ấy chết...lại bị rơi vào caisuwj buồn này rồi. Ủa mà không biết mình bị rơi vào hay là ngủ quên trong này lâu quá rồi bửa nay mới tỉnh giấc đây....
Kể ra cái gọi là mê tín dị đoan cũng đúng ghê ta.... Gọi về quê nói chuyện với bà dì bên hàng xóm bả nói năm nay là năm tuổi của mình và khuyên mình nên cẩn thận , mình dạ dạ vâng vâng cho qua chứ thật ra chả thèm tin đâu....vậy mà mới sáng sớm hôm sau đó mình bị tai nạn ,bất tỉnh, người ta đưa vào bệnh viện cấp cứu...tỉnh ra mới  biết là mình bị gãy tay trái và "tróc sơn" nhiều chổ....
Nằm trong bệnh viện ngoài chuyện uống thuốc ,tiêm thuốc, chuyền dịch ,rồi mổ xẻ nửa thì cũng...vui lắm.Tự nhiên phát hiện ra có rất nhiều người quan tâm đến mình....từ chị y tá điều dưỡng đến bác sĩ rồi mấy cô bé thực tập nửa lúc nào cũng bị mình chọc cười....điện thoại thì reo hoài và những người trực tiếp đến thăm cũng nhiều...cảm ơn tất cả mọi người , cảm ơn cuộc đời....
Bây giờ xuất viện rồi lại thấy nhớ cái phòng bệnh đó nhưng thôi cầu xin cho đừng vào thăm lại....chỉ thấy bực mình là ko nhớ được vụ tai nạn nên mọi người đổ tọi cho mình là chạy ẩu....Chỉ nhớ sáng hôm đó thức dậy dắt xe ra khỏi khu nhà trọ , chạy đi đổ xăng , sau đó đi qua khỏi một ngã tư.... con đường mà gần như ngày nào mình cũng đi qua.....tỉnh dậy thì nằm trong bệnh viện
 
 
Nắng có còn như những ngày xưa cũ...?!

venus4t.vns_hnu
  • Số bài : 2914
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 16.02.2008
  • Nơi: Việt Nam yêu thương
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 27.08.2009 20:06:48
Thế đã hết buồn chưa dzị HVT ui! Hay lập hội những người BUỒN đi cho Mục Đồng tham gia với! Tự dưng cũng thấy buồn buồn thế nào í! Lạ ghê!

7
8
blog

Hiền Văn Trần
  • Số bài : 1376
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.12.2005
  • Nơi: cánh đồng lúa cháy
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 29.08.2009 13:19:19
Ý kiến này cũng được nè...nhưng có điều lập hội những người buồn thì không biết là phải tổ chức hoạt động thế nào đây Mục Đồng ha.....Tụ tập lại ôm nhau khóc nức nở ==> chắc người ta tưởng mình mở bệnh viện tâm thần á..... Tụ tập lại 8 tâm sự chia sẽ cùng nhau ==> một thời gian sau ai cũng vui hết vậy là hội tan rã. hi hi
Nói đùa vậy thôi Mục Đồng cô nương đừng giận nha....Mà chẳng hay ND buồn chiện chi....? Nếu tiện thì cho xin ít "tư liệu" về nghiên cứu được hem....
Nắng có còn như những ngày xưa cũ...?!

lang thang
  • Số bài : 5825
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.12.2006
  • Nơi: Quê hương của lá Phong
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 29.08.2009 13:40:29
Tiếc quá...chúng mình mà ở gần nhau thì làm vài chục chai sẽ vui phoi phới
Buồn vui là cái sự thường mà, nó đến rồi đi. Kể ra chú Trụi với LT cũng có chung 1 điểm, đó là bệnh nhớ mấy cô y tá.
Lần đầu LT gặp 1 cô y tá rất dễ thương, tiếc là mình bệnh nhẹ quá phải về sớm.
Chuyện đó coi như cho qua. Bẵng đi 1 thời gian cũng lại gặp các bác sĩ. Cô bác sĩ thì như phù thủy phái hắc ám, còn cô y tá thì rất dễ thương.
Theo sự suy đoán của LT chắc chắn sau này mình sẽ cưới vợ làm ngành y, dù rất sợ bệnh viện nhưng rất thích các cô y tá
Đang nhớ tới các cô mà nhìn avatar của chú em....khổ quá
"Khi người không yêu ta, Buồn đã thành một nhẽ
Khi ta không yêu người, Sao cũng buồn đến thế"


Hiền Văn Trần
  • Số bài : 1376
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.12.2005
  • Nơi: cánh đồng lúa cháy
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 29.08.2009 14:05:20
Uh, có lẽ mình cũng đã bớt buồn một ít rồi ấy nhỉ.Ít nhiều lòng mình cũng được sưởi ấm bởi sự quan tâm chia sẽ và giúp đở của những người xung quanh....Nhưng còn những khoảng trống...? Có những khoảng trống không thể lấp đầy , không gì có thể thay thế được. Có những khoảng trống chưa ai lấp đầy được,không dễ dàng chút nào. Có những khoảng trống do tự mình tạo ra bắt đầu từ sự thiếu tự tin hay bất cần nào đó...
Tóm lại mình vẫn buồn ấy nhỉ !
Bực mình quá đi...mình vẫn chưa thành thật với chính mình , chưa thể trả lời chính xác mình là ai....Đôi khi mình cảm thấy mình hơi ảo tưởng và ngộ nhận về một số vấn đề trong khi cuộc sống ngoài kia đang diễn ra rất thực tế và có phần tàn nhẫn. Mình luôn tự nhũ sẽ sống với những giá trị và khả năng thật sự của mình nhưng nhiều khi mình vẫn rất giả tạo và "sĩ diện ảo" đấy thôi.Phải chăng cuộc sống đời thường đầy âu lo toan tính và bộn bề vật chất ngoài kia đã xô đẩy thúc ép mình trở thành như vậy?!
 
Nắng có còn như những ngày xưa cũ...?!

Hiền Văn Trần
  • Số bài : 1376
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.12.2005
  • Nơi: cánh đồng lúa cháy
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 30.08.2009 13:24:31

Trích đoạn: lang thang

Tiếc quá...chúng mình mà ở gần nhau thì làm vài chục chai sẽ vui phoi phới
Buồn vui là cái sự thường mà, nó đến rồi đi. Kể ra chú Trụi với LT cũng có chung 1 điểm, đó là bệnh nhớ mấy cô y tá.
Lần đầu LT gặp 1 cô y tá rất dễ thương, tiếc là mình bệnh nhẹ quá phải về sớm.
Chuyện đó coi như cho qua. Bẵng đi 1 thời gian cũng lại gặp các bác sĩ. Cô bác sĩ thì như phù thủy phái hắc ám, còn cô y tá thì rất dễ thương.
Theo sự suy đoán của LT chắc chắn sau này mình sẽ cưới vợ làm ngành y, dù rất sợ bệnh viện nhưng rất thích các cô y tá
Đang nhớ tới các cô mà nhìn avatar của chú em....khổ quá

Hiii vấn đề có vẽ nan giải quá hả anh....nếu anh cưới được vợ làm ngành y thì tốt còn không thì chắc phải...ốm đau chừng chừng thôi chứ biết làm sao....Đa tình thì đa mang !
Nắng có còn như những ngày xưa cũ...?!

Hiền Văn Trần
  • Số bài : 1376
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.12.2005
  • Nơi: cánh đồng lúa cháy
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 30.08.2009 13:44:10

Trích đoạn: Hiền Văn Trần

Phải chăng cuộc sống đời thường đầy âu lo toan tính và bộn bề vật chất ngoài kia đã xô đẩy thúc ép mình trở thành như vậy?!


Lại nửa ,mình lại đi đổ lỗi cho cuộc đời cho số phận và cho những gì không phải là mình. Cứ mỗi lần mắc lỗi hoặc gặp khó khăn trong cuộc sống mình lại tìm một lí do nào đó để tự biện hộ. Tất nhiên là có 1001 lí do và lần nào mình cũng "thoát tội"......Tại hoàn cảnh, tại số phận ,tại thế này thế kia , tại người này người nọ chứ đâu phải tại mình....!!! Cái thằng tôi ơi ! hãy nhìn lại và thành thật với mình đi...cuộc đời của mi là những chuỗi sai lầm bồng bột ,đến khi giật mình, ta đã làm rất nhiều việc nhưng cộng lại cũng chỉ bằng không.Ừ ,mi có chửng chạc hơn , khôn ngoan hơn và trải nghiệm....nhưng mi đã đánh đổi bằng nhiều thứ trong đó có thời gian 1/3 đời người. Khoảng thời gian đó người ta đã có thể làm được nhiều việc ,học được nhiều thứ hơn thế....
 
Nắng có còn như những ngày xưa cũ...?!

Hiền Văn Trần
  • Số bài : 1376
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.12.2005
  • Nơi: cánh đồng lúa cháy
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 31.08.2009 17:47:53
Một đêm ta ngồi lại một mình trong căn phòng vắng , mọi người đi nhậu nhẹt đâu đó , ta cảm thấy mệt mỏi vả lại đang uống thuốc tây nên không đi. Mưa ,Sài Gòn mùa nắng rồi mà sao vẫn hay mưa , màn mưa kia như thể bức tường cô lập mình trong sự trống vắng....chỉ nghe tiếng mưa rì rầm trên mái tôn , chỉ nghe thấp thoáng tiếng nói từ ti vi....lạnh.
Ta nhớ....nhiều kỉ niệm ùa về....!!!
Nhớ những năm tháng tuổi thơ ,mỗi bận trời mưa to thì mái nhà tranh ấm áp không đủ sức che mưa cho cả gia đình....Nhớ mùa thu hoạch lúa phơi đầy sân cứ trời mưa là chạy đi xúc lúa vội vả mà nhiều khi không kịp....Nhớ những sáng sớm trời mưa như trút nước, má mặc cái áo mưa tốc hành mỏng manh , đội chiếc nón cời , dắt chiếc xe đạp cũ , má khuất mất trong mưa để mong kịp chuẩn bị cho buổi chợ quê. Nhớ...ôi quê hương nghèo khó , ba má phải nhọc nhằn biết bao mới nuôi được banh anh em khôn lớn. Nhớ ngày anh cả thi đậu đại học ở SG ,sau đó chị hai phải thi vào trường cao đẳng sư phạm ở tỉnh để việc học đở tốn kém, và mình lên cấp THPT....
Nắng có còn như những ngày xưa cũ...?!

Hiền Văn Trần
  • Số bài : 1376
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.12.2005
  • Nơi: cánh đồng lúa cháy
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 01.09.2009 18:12:40
Lại nhớ....
Dạo này nhờ cái tay bị gãy mà mình rảnh rỗi quá....cứ miên mang bâng quơ hết chuyện này lại chuyện khác....mắt mình chắc có vấn đề ,online lướt wed một chút là lòa hết cả chả nhìn thấy gì....trốn vào đây nhớ gì thì viết đó cũng hay....mai mốt ngồi đọc lại thử xem thế nào...
Không biết có nên tin vào số phận ? Nếu mỗi người sinh ra trên đời đều gắn liền với một định mệnh nào đó thì có lẽ mỗi ngày ta sống là một cuộc chiến đấu với những đấng tối cao ,những người quyết định số phận. Ta là một người không được số phận ưu ái , lại không có tài cán gì để có thể chiến đấu và vượt lên số phận , ta tầm thường nếu không muốn nói là bất tài vô dụng. Nhưng nếu là vậy thì ta được  sinh ra trên đời để làm gì....?
Một ngày nào đó ta chợt nhìn lại những chặng đường mà mình đã đi qua có lầm lỗi , có khó khăn ,có buồn vui ,đau khổ , hạnh phúc....Ta biết cuộc đời là đáng sống. Ta sinh ra để lấp đầy một vài khoảng trống nào đó, có thể cần hoặc không cần thiết nhưng ít ra ta cũng góp thêm một chút sắc màu cho cuộc đời này đấy chứ !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2009 17:10:34 bởi Hiền Văn Trần >
Nắng có còn như những ngày xưa cũ...?!

Hiền Văn Trần
  • Số bài : 1376
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.12.2005
  • Nơi: cánh đồng lúa cháy
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 02.09.2009 17:28:03
Hôm nay mọi người rủ nhau đi chơi quá trời ,mình thì chả muốn đi đâu mà có đi thì cũng khó khăn quá vì cái tay vẫn chưa hoạt động được.Sáng mấy đưa bạn chở đi cà fe ngồi tán dốc , đánh cờ tướng rồi về ngủ tới giờ này.Định dậy nấu cơm ăn rồi tìm chổ cà fe cà pháo tiếp cho qua 1 ngày lễ nhưng lại nhớ đến chuyện viết "nhật kí" trong này nên online chút xíu. Chậc chậc....chả biết viết gì đây , hôm nay đầu óc trống rỗng.....
Kể cũng lạ thật , mấy năm gần đây hình như mình chả đi chơi đâu cho ra trò cả , ngày lễ tết cũng như ngày thường vậy thôi.Ngày lễ thì còn buồn hơn ấy chứ , mình tự thấy buồn buồn chắc vì ai cũng có vẽ vui hơn ngày bình thường....he he lạ thật....
Thôi chả biết viết gì nửa...về nhà kiếm gì ăn.... lúc trưa nay mình ăn mì tôm....giờ đói bụng thấy ghê
Nắng có còn như những ngày xưa cũ...?!

Hiền Văn Trần
  • Số bài : 1376
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.12.2005
  • Nơi: cánh đồng lúa cháy
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 04.09.2009 19:45:42
Chết tiệt thật....lại cái cảm giác đó....buồn chán và có gì đo lo lắng , mình không giải thích được chỉ thấy thật khó chịu....Vào phòng tán dốc , rồi ghé thơ vui mà hỗng biết viết cái gì....chán quá đi thôi....
Nắng có còn như những ngày xưa cũ...?!

Hiền Văn Trần
  • Số bài : 1376
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.12.2005
  • Nơi: cánh đồng lúa cháy
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 05.09.2009 16:15:13
Lâu lắm rồi mình không nói đến "tình iêu" bởi đơn gian là mình không còn tin vào nó nửa , mình không yêu ai mà cũng chả ai yêu mình. Có những lúc mình cảm thấy rất cô đơn lẽ loi giửa cái ồn ào náo nhiệt của cuộc đời nhưng mình chả thèm tìm kiếm tình iêu ,mình cho rằng sự cô đơn là cần thiết trong lúc này....
Mọi chuyện bổng trở nên rối tung khi người đó quay lại....kỉ niệm quay trở lại....những cảm xúc trở lại....và hình như tình yêu trở lại ! Mình đã có những thời gian vui vẻ và hạnh phúc bên người đó....nhưng mình bị từ chối , người ta chỉ xem mình như anh trai....mình bàng hoàng vì sự ngộ nhận đó. Mình tập quên và gần như đã quên. Những ngày qua mình lại nhận được sự quan tâm từ người đó , con bé đó thật khó hiểu , nhưng mình cảm nhận được cái bối rối lạ lẫm trong ánh mắt...ừ , chỉ là cảm nhận. Mình chẳng còn đủ tự tin để nói lên tình cảm của mình một lần nửa...biết đâu lại là một sự ngộ nhận...
Gần đây mình cảm nhận cuộc sống thật lạ....không ai giống như vẻ bề ngoài của họ...những gì mình nghĩ là đúng thì lại sai...có những chuyện tưởng thật lại là giả dối...
Nắng có còn như những ngày xưa cũ...?!

Hiền Văn Trần
  • Số bài : 1376
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.12.2005
  • Nơi: cánh đồng lúa cháy
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 09.09.2009 17:27:28
Hôm nay thiệt là chán...chán từ sáng tới trưa...từ lúc trời mưa đến khi trời tạnh....và bây giờ còn chán....thèm ăn gà rán quá...
Online gần 2 tiếng đồng hồ rồi mà chả làm được gì , định vào trang trí và viết bài trong blog để giao lưu với mọi người cho vui mà hỗng biết sao hôm nay hỗng đăng nhập vào blog được....cứ enter là hiện lên cái bảng gì toàn tiếng anh không....khổ , tiếng việt còn chưa học hết ,tiếng anh thì mới học lóm nên đành chịu thua sau khi đã quậy đủ đường....Lại vào diễn đàn....dạo này phòng tán dốc với thơ vui vắng teo luôn....cố gắng đăng mấy bài rồi định đi thay cái hình avtar bằng một cái hình mới tìm được trên mạng mà loay hoay mãi cũng không làm được...định chạy vô thắc mắc....chạy tới nơi mới vở lẽ là có thể nhờ mấy anh chị trong đó giúp đở nhưng lại đến lượt cái máy dở chứng....
Riết rồi thấy hình như mình có vấn đề nhỏ về thần kinh...he he...có thể lắm chứ ,nhiều khi thấy mình thật lạ, lạ đến nổi mình cũng không nhận ra....
Dạo này mình hay thất hứa quá...cứ hứa chuyện này chuyện nọ mà rồi hỗng làm...nhất là mấy chuyện đi chơi , hay gặp người này người kia.....không hiểu sao mình chả muốn đi đâu chả muốn gặp ai hết...cứ thấy lo lo sợ sợ , chả có chút tự tin nào trong con người mình cả.Chắc mọi người và bạn bè "chưởi" mình nhiều lắm đây.......
Chỉ riêng chuyện viết "nhật kí" trong này thôi đủ thấy mình lạ rồi....nhiều khi viết xong rồi đọc lại thấy mình điên quá nên hỗng muốn đăng nhưng rồi lại tiếc cái công ngồi gõ chử nên....mà thôi cứ đăng lên cũng chả sao mà...mình có điên hay không thì cứ cho thiên hạ người ta bàn luận chứ còn mình...điên thiệt rồi đó....
 
Nắng có còn như những ngày xưa cũ...?!

Hiền Văn Trần
  • Số bài : 1376
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 14.12.2005
  • Nơi: cánh đồng lúa cháy
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 09.09.2009 18:07:15
Hắn cứ hỏi lòng mình...sao buồn thế ?!
Rồi hắn gật gù...hắn biết hắn cô đơn !
Nổi nhớ da diết hơn...
Và hắn biết trái tim mình yếu đuối.
 
Người ta bảo tình yêu không có tội
Vậy mối tình đầu tan vỡ bởi vì đâu...!?
Tại hắn khờ , tại hắn sợ đớn đau...
Hay tại người ta vội vàng quay bước...
 
Giá có thể...có thể quay lại được
Để tìm sự yên bình trong ánh mắt người xưa
Cùng người ta đi ngơ ngẩn dưới mưa
Một vòng tay ôm tràn đầy hạnh phúc...
 
Nhưng hắn biết hắn là người trần tục
Đâu có phép màu để quay lại ngày xưa
Và hắn biết tình yêu không còn nửa
Hắn dại khờ như thế đủ chưa....
 
 
Nắng có còn như những ngày xưa cũ...?!

Leo*
  • Số bài : 1800
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 13.05.2009
  • Nơi: The best simple things
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 07.10.2009 11:04:29
Thanks so much. Chém đã rồi nên quăng đi.
 

  
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2009 21:47:36 bởi Leo* >
Cái gì xuất phát từ trái tim thì sẽ đi đến trái tim
G. Piet – Pháp
Leo*


trucly
  • Số bài : 253
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 01.01.2007
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 11.12.2009 22:54:39
Buồn là cái gì?nó là hiện vật...mà mình có thể chém được hà a HVT???Dậy mụi cũng đang buồn trên cả nỗi buồn mà mụi có thấy nó hiện diện ra để ma mình oánh nó,mình vứt nó đi được đâu!

lbebygones
  • Số bài : 436
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.12.2005
  • Nơi: đại dương xanh
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 17.01.2010 22:05:20


Trích đoạn: Hiền Văn Trần

Lâu lắm rồi mình không nói đến "tình iêu" bởi đơn gian là mình không còn tin vào nó nửa , mình không yêu ai mà cũng chả ai yêu mình. Có những lúc mình cảm thấy rất cô đơn lẽ loi giửa cái ồn ào náo nhiệt của cuộc đời nhưng mình chả thèm tìm kiếm tình iêu ,mình cho rằng sự cô đơn là cần thiết trong lúc này....
Mọi chuyện bổng trở nên rối tung khi người đó quay lại....kỉ niệm quay trở lại....những cảm xúc trở lại....và hình như tình yêu trở lại ! Mình đã có những thời gian vui vẻ và hạnh phúc bên người đó....nhưng mình bị từ chối , người ta chỉ xem mình như anh trai....mình bàng hoàng vì sự ngộ nhận đó. Mình tập quên và gần như đã quên. Những ngày qua mình lại nhận được sự quan tâm từ người đó , con bé đó thật khó hiểu , nhưng mình cảm nhận được cái bối rối lạ lẫm trong ánh mắt...ừ , chỉ là cảm nhận. Mình chẳng còn đủ tự tin để nói lên tình cảm của mình một lần nửa...biết đâu lại là một sự ngộ nhận...
Gần đây mình cảm nhận cuộc sống thật lạ....không ai giống như vẻ bề ngoài của họ...những gì mình nghĩ là đúng thì lại sai...có những chuyện tưởng thật lại là giả dối...

Nói thiệt với anh Trần trùng Trục ... Hiền Maicon ơi !
Lâu lắm ko vào thư quán , chẳng thấy ai hỏi thăm Guốc chi cả vậy ? Đến anh cũng hổng thèm nhắn cho G một nhời ??? hix hix...
Đọc những dòng tâm sự của anh nghe buồn quá ah .
Cái con bé trong bài viết này của anh là bé nào mà dốt vậy ? hok biết anh đặt hết niềm tin vào bé ..Ôi ... G có ai đó quan tâm như vậy ... G thấy thật hạnh phúc lắm à ...
Xin chia những tâm sự buồn của anh nhé .
Hãy vui lên , đời còn dài lắm người ơi .. và niềm hạnh phúc vẫn ở quanh anh .
* Đời người có bao nhiêu ước mơ
Mấy khi mơ mà đạt được ước mơ
Điều mơ ước cứ trôi dần xa mãi
Điều không mơ cứ nhích lại gần *

KHthanhhoa
  • Số bài : 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.12.2009
RE: Chém cha ...cái sự buồn ! - 18.01.2010 11:50:06
Bạn ơi còn biết vui buồn,
Còn thương, còn nhớ, còn hồn còn tâm.
Bao giờ chỉ biết lặng câm,
Không buồn không nhớ mới rằng mình nguy!
Nỗi buồn đừng chém mà chi.
Chém đi rồi biết cái gì là vui?
Ngẫm rằng cuộc sống con người,
Vui, buồn, thương, nhớ, cho đời thêm hương!
 
            Đừng bao giờ đánh mất niềm tin bạn nhé. Đó là thứ khó tìm nhất. Mất niềm tin bạn sẽ mất tất cả. Tình yêu không có chỗ cho sự hèn nhát đâu. Thà  ngộ nhận còn hơn không dám nhận! Chúc bạn có cả những nỗi buồn và niềm vui!