BÔNG LỤC BÌNH
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 50 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 746 bài trong đề mục
THƯƠNG GIANG 12.07.2009 20:03:43 (permalink)
0
Gửi anh...

Chắc có chuyện hiểu lầm
Nên chị ấy hờn giận
Còn anh thì cáo bận
Bỏ vườn thơ trốn luôn???

Biển Xanh chớ có buồn
Xin lỗi  một lời  nhé
Em tin là có thể
Chị ấy hết giận  ngay...

Chứ để lâu thế này
Chị ấy cũng buồn khổ
Lời thơ toàn nhung nhớ
Hiện hữu bóng dáng anh...

Thôi nào , hỡi Biển Xanh.
Đừng bỏ đi như thế
Em mong anh vui vẻ
Và chị ấy luôn cười...

Anh về lại sang chơi
Bên vườn thơ chị ấy
Em nghĩ sao  nói vậy
Đừng trách em nghe anh...
-TG-


Liên Thơ 13.07.2009 02:04:03 (permalink)
0
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Gửi anh...
Chắc có chuyện hiểu lầm
Nên chị ấy hờn giận
Còn anh thì cáo bận
Bỏ vườn thơ trốn luôn???

Biển Xanh chớ có buồn
Xin lỗi  một lời  nhé
Em tin là có thể
Chị ấy hết giận  ngay...

Chứ để lâu thế này
Chị ấy cũng buồn khổ
Lời thơ toàn nhung nhớ
Hiện hữu bóng dáng anh...

Thôi nào , hỡi Biển Xanh.
Đừng bỏ đi như thế
Em mong anh vui vẻ
Và chị ấy luôn cười...

Anh về lại sang chơi
Bên vườn thơ chị ấy
Em nghĩ sao  nói vậy
Đừng trách em nghe anh...
                        -TG-

Có đàn có sáo
Nàng ra đi  chàng tiếp chân
Leo nheo  lũ trẻ lần đân theo cùng
Chúng hò chúng hụi lung tung
Cho nàng vơi giận, bớt sùng chàng ơi
Trở về réo gọi ời ời
Một đàn con nít kêu trời vui thay
Có đàn có sáo hay hay
Cùng vang lên tiếng lòng say đắm lòng...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
1 giờ ngày đầu tuần, 13/7/2009
THƯƠNG GIANG ơi , chị chỉ hoạ theo thơ em thôi đấy, tội vạ đâu em chịu tất, chị không biết đâu...Bí quá thì hai chị em mình cùng bỏ chạy ...
Dỗ ngọt này...
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/2E853AFB1A944A1BB39010C0A410830D.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2009 02:12:48 bởi Liên Thơ >
Attached Image(s)
Biển Xanh 13.07.2009 20:10:02 (permalink)
0
Nói đi em
Hai Lúa chất phác chân quê
Một lòng giữ vẹn lời thề sắt son
Dù cho biển cạn núi mòn
Lưng còng gối mỏi vẫn còn thiết tha
Yêu em chẳng nghĩ vợ ba
Bán mặt cho đất người ta đâu màng
Lấy chồng kén chọn giàu sang
Còn anh lam lũ bần hàn nông dân
Đâu phải người của họ cần
Mà em lo lắng phân vân làm gì?
Yêu nhau thành thật ngại chi
Đừng nên ôm mối tình si trong lòng
Quê nghèo ngày đợi đêm mong

Xin em chớ vội lấy chồng ...chờ anh...
Biển Xanh
THƯƠNG GIANG 14.07.2009 15:52:26 (permalink)
0
Nói đi em
Hai Lúa chất phác chân quê
Một lòng giữ vẹn lời thề sắt son
Dù cho biển cạn núi mòn
Lưng còng gối mỏi vẫn còn thiết tha
Yêu em chẳng nghĩ vợ ba
Bán mặt cho đất người ta đâu màng
Lấy chồng kén chọn giàu sang
Còn anh lam lũ bần hàn nông dân
Đâu phải người của họ cần
Mà em lo lắng phân vân làm gì?
Yêu nhau thành thật ngại chi
Đừng nên ôm mối tình si trong lòng
Quê nghèo ngày đợi đêm mong
Xin em chớ vội lấy chồng ...chờ anh...
Biển Xanh


RẰNG...

Chờ anh thao thức thâu canh,
Hai Lúa chẳng đến....nên đành phải xa.
Bởi biết Hai Lúa tài ba,
Dập dìu kẻ mến...vợ ba...chuyện thường
Chia tay mang nặng buồn vương
Trời Âu xa tít vẫn thương quê nhà.
Vẫn nhớ Hai    Lúa  thật thà...
Nên cùng một lúc... mấy bà...đang ghen...
Ai bảo Hai Lúa lại hiền?
Khách đến quậy phá vẫn quen nhịn nhường...
Mến người qua áng văn chương
Kết giao tri kỷ trên đường thơ ca...
Còn duyên gửi trả người ta.
Em không dám nhận....kẻo mà...tan xương!!!
Thôi xa Hai Lúa thân thương,
Mong anh hạnh phúc trên đường anh đi...
Nhớ rằng đừng có tự ti
Người yêu anh chẳng so bì giầu sang.
Hãy mau sang đón rước nàng.
Vu qui hạnh phúc chớ màng xa xôi...
-TG-
Liên Thơ 15.07.2009 14:16:25 (permalink)
0
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
QUẬY...
Rủ nhau sang hoạ vườn người ta
Chủ nhân   đi vắng ,chẳng ở nhà 
Chị em Thơ-Giang tha hồ quậy
Đề thơ tặng chủ rồi chạy xa...

Sợ chủ vườn  về sẽ rầy la
Chị Thơ dỗ ngọt bảo cho quà.
Một mình Giang nhận tội thôi nhé,
Nhất mực đừng khai chị Thơ ra...

Tham ăn Giang vui vẻ gật đầu,
Chẳng lường được cảnh chủ giận đâu
Nếu chủ vườn trách cũng đành chịu.
Ai bảo tham mồi...cá mắc câu...

Cầu mong gia chủ cũng hiền lành
Lạy trời đừng gặp kẻ chua chanh,
Nếu không...bao tội Giang lãnh đủ
Chị Thơ  cậy lớn  đã chạy nhanh....
                 -TG-


Rủ nhau đi phá thiên cung
Thiên lôi nổi giận đùng đùng vì sao
Có hai cô gái má đào
Răng nanh vuốt sắc anh hào kém chi
Không tài, chẳng có việc gì
Có dăm ba chữ đứng lì bên anh
Khổ thân ... đã nhận Biển Xanh
Thế mà vẫn bị sóng quanh Thị Màu
Cuốn đi ngày tháng buồn đau
Biển vui sóng hát tình sau ngọt ngào...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
15/7/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.07.2009 16:28:53 bởi Liên Thơ >
Biển Xanh 15.07.2009 21:29:15 (permalink)
0
Tơ vương
Xin em chớ quá tặng khen
Chân bùn tay lấm bởi quen ruộng đồng
Văn chương chữ nghĩa chưa thông
Học đòi thi phú vẽ rồng rắn thôi
Nào dám mơ ước xa xôi
Trèo cao té nặng để rồi người chê
Vui cùng bến nước sông quê
Thả hồn theo gió trôi về phương xa
Làm sao sang tận nước Nga
Tìm người trong mộng nhạt nhoà khói sương?
Đợi chờ trở lại cố hương
Anh đang ôm mộng tơ vương u hoài
Thương em đâu nghĩ đến ai
Làm sao tính chuyện một mai đành lòng?
Tình buồn em hiểu cho không
Cớ sao lại nói lòng vòng...khổ anh
Biển Xanh
 
THƯƠNG GIANG 16.07.2009 06:38:44 (permalink)
0
Tơ vương
Xin em chớ quá tặng khen
Chân bùn tay lấm bởi quen ruộng đồng
Văn chương chữ nghĩa chưa thông
Học đòi thi phú vẽ rồng rắn thôi
Nào dám mơ ước xa xôi
Trèo cao té nặng để rồi người chê
Vui cùng bến nước sông quê
Thả hồn theo gió trôi về phương xa
Làm sao sang tận nước Nga
Tìm người trong mộng nhạt nhoà khói sương?
Đợi chờ trở lại cố hương
Anh đang ôm mộng tơ vương u hoài
Thương em đâu nghĩ đến ai
Làm sao tính chuyện một mai đành lòng?
Tình buồn em hiểu cho không
Cớ sao lại nói lòng vòng...khổ anh
Biển Xanh

TỦI THẦM...

Cứ ngỡ Hai Lúa hiền lành.
Không ngờ miệng lưỡi khôn lanh quá chừng
Xin đừng nói thế...xin đừng...
Anh đùa dai quá...người dưng rầu lòng...
Em sợ khi thấy trời giông,
Em buồn thấy cảnh tình nồng rã tan...
Đa tài đi với đa đoan,
Nhưng tình anh mãi nồng nàn men say...
Anh đừng đùa  gió ,giỡn  mây
Để ai buồn tủi thân gầy héo hon...
Lời thương anh ngỏ  vẫn còn
Người ta đã nhận... sắt son vẫn chờ...
Xin đừng quay gót hững hờ
Xin đừng ghẻ lạnh thờ ơ hỡi người...
Còn em lưu lạc xứ người
Cánh chim bạt gió cuối trời mờ xa...
Mơ làm chi tới nước Nga
Nửa năm tuyết lạnh...cứ là thấu xương...
Đừng buông nhẹ thế lời thương,
Để người xa nhớ cố hương...Tủi thầm.

-Thương Giang-


duongquoctam 16.07.2009 13:00:29 (permalink)
0
Thư Em
 
Em gom nắng nhạt vào trang giấy,
Gởi về thăm tôi trong phút giây
Yêu thương ngày cũ em có giữ?
Hay để trôi theo tháng năm dài?
 
Có nhớ không em, những ngày xưa...?
Trời khuya dạo bước, sao lưa thưa...
Tay trong tay, công viên giá lạnh
Môi trao môi, thương nhớ sao vừa...
 
Tôi nhớ nụ môi ngọt, thơm nồng
Của thưở vào yêu, mỏi mòn trông
Nụ hôn ngày ấy, giờ xa lắm!
Em, tôi cách trở mấy dòng sông.
 
Nhận được thư em, tôi rất vui
Đọc thư tôi lại thấy ngậm ngùi
Trong thư em bảo :"Đò không đợi"
Bến đã sạt bờ, em xa tôi.
 
Biển Xanh 17.07.2009 16:22:31 (permalink)
0
Biển Xanh thân ái chào đón THƯƠN GIANG và  bạn duongquoctam đã ghé và lưu bút lại “Bông lục bình” một bài thơ rất hay.Mong được bạn ưu ái ghé thăm thường xuyên nhé!


Tình thơ anh gửi riêng em
Chân thành, mộc mạc, khi xem chớ cười
Ngỡ sống lại tuổi đôi mươi
Mơ ngày đoàn tụ thắm tươi duyên nồng
Chiều chiều ra đứng bến sông
Nhìn đò xuôi ngược mà lòng nôn nao
Bao giờ mình được gặp nhau
Kẻo trầu vàng úa, buồng cau héo sầu
Tình buồn biết gửi về đâu
Em đang lưu lạc trời Âu nghìn trùng
Có còn giữ vẹn thuỷ chung
Nhà tranh vách lá ta cùng sánh đôi.
Giờ đây cách biệt xa xôi
Quê nhà vò võ đơn côi thẫn thờ.
Dù là chỉ một giấc mơ
Mà sao anh mãi vật vờ chờ mong.
Đò chiều lướt vội trên sông
Chẳng dừng lại bến em không chịu về.
Hoàng hôn tắt nắng sông quê
Chân trời tím ngắt buồn tê tái lòng
Đường mòn phủ kín rêu phong
Âm thầm quay bước nỗi lòng quạnh hiu...
Biển Xanh
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2009 16:27:18 bởi Biển Xanh >
Biển Xanh 18.07.2009 22:05:34 (permalink)
0
Họp lớp
Bạn bè chung lớp giờ nơi đâu?
Thời gian nhuộm mái tóc bạc màu
Bao năm xa cách đều thất lạc
Có người đã nằm xuống mộ sâu
 
Năm cuối chia tay ước hẹn nhau
Dù cho lưu lạc tận phương nào
Nhớ đến ngày này về họp mặt
Giờ hẹn đến rồi nghe nôn nao...
 
Quán cũ năm xưa vôi đến chờ
Đếm giọt café hồn bơ vơ
Đêm tàn quán vắng ...không ai đến
Đèn khuya hắt bóng buồn thẫn thờ...
                 Biển Xanh
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2009 22:12:41 bởi Biển Xanh >
THƯƠNG GIANG 18.07.2009 23:30:58 (permalink)
0
[quote]Biển Xanh thân ái chào đón THƯƠN GIANG và bạn duongquoctam đã ghé và lưu bút lại “Bông lục bình” một bài thơ rất hay.Mong được bạn ưu ái ghé thăm thường xuyên nhé!


Tình thơ anh gửi riêng em
Chân thành, mộc mạc, khi xem chớ cười
Ngỡ sống lại tuổi đôi mươi
Mơ ngày đoàn tụ thắm tươi duyên nồng
Chiều chiều ra đứng bến sông
Nhìn đò xuôi ngược mà lòng nôn nao
Bao giờ mình được gặp nhau
Kẻo trầu vàng úa, buồng cau héo sầu
Tình buồn biết gửi về đâu
Em đang lưu lạc trời Âu nghìn trùng
Có còn giữ vẹn thuỷ chung
Nhà tranh vách lá ta cùng sánh đôi.
Giờ đây cách biệt xa xôi
Quê nhà vò võ đơn côi thẫn thờ.
Dù là chỉ một giấc mơ
Mà sao anh mãi vật vờ chờ mong.
Đò chiều lướt vội trên sông
Chẳng dừng lại bến em không chịu về.
Hoàng hôn tắt nắng sông quê
Chân trời tím ngắt buồn tê tái lòng
Đường mòn phủ kín rêu phong
Âm thầm quay bước nỗi lòng quạnh hiu...
Biển Xanh

Buâng khuâng...

Đọc thơ...bối rối cả chiều.
   Lời ai tha thiết  cô liêu chất chồng...
Người ơi ! Sao cứ nhớ  mong...
Sao mãi buồn  trách...cho lòng thêm đau
Nhắc   làm chi chuyện  trầu cau
Hỏi làm chi chuyện . ..vì đâu lỡ làng..
Em đâu bỏ ngãi tham vàng,
Phụ anh  đi lấy người sang người giầu....
Thôi đừng khơi lại nỗi đau.
Vết thương rỉ máu...bao lâu mới lành???
Em nào  quên được mái tranh
Có anh vò võ thâu canh đợi chờ..
Dầu rằng đó chỉ giấc mơ
Dẫu rằng câu chữ cho thơ cùng vần...
Mà sao trong dạ phân vân
Mà sao nghe tiếng lòng ngân...hỡi người...
Chiều xa quê...Tím sắc trời...
Chắc là nơi ấy có người nhớ thương...
Vẳng nghe bài hát "quê hương"...
Nao nao trong dạ... buồn vương đong đầy...
Câu thơ ám ảnh...mắt cay...
Bóng ai chờ đợi...hao  gầy thời gian...
Trời sinh ra kiếp hồng nhan
Sao còn xui khiến đa  đoan kiếp người...
Trăm năm duyên đã lỡ rồi...
Đò lướt vội sóng...chơi vơi   giữa dòng
Mong sao đừng gặp bão giông.
Để đò về với  bến sông thủa nào...

-Thương Giang-



<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2009 03:00:21 bởi THƯƠNG GIANG >
Liên Thơ 19.07.2009 05:52:38 (permalink)
0

Trích đoạn: Biển Xanh

Họp lớp
Bạn bè chung lớp giờ nơi đâu?
Thời gian nhuộm mái tóc bạc màu
Bao năm xa cách đều thất lạc
Có người đã nằm xuống mộ sâu
 
Năm cuối chia tay ước hẹn nhau
Dù cho lưu lạc tận phương nào
Nhớ đến ngày này về họp mặt
Giờ hẹn đến rồi nghe nôn nao...
 
Quán cũ năm xưa vôi đến chờ
Đếm giọt café hồn bơ vơ
Đêm tàn quán vắng ...không ai đến
Đèn khuya hắt bóng buồn thẫn thờ...
                 Biển Xanh
 



Biển Xanh thân mến, nghe tâm sự của bạn trong "Họp lớp" mình đoán thời đèn sách của bạn đã quá...quá xa so với lớp sĩ tử mùa thi này và so với bọn mình thì cũng đã xa hơn nhiều...nhỉ.Dẫu tâm trạng khác nhau  khi nhắc đến ngày "Họp lớp" nhưng mình cũng thân mến gửi tặng trang thơ của bạn chút tâm sự về ngày họp lớp của mình.Có lẽ nhớ thương bạn bè, thầy cô, một thời mà nhớ mãi một đời của ai thì cũng đáng quý, đáng trân trọng và xúc động vô cùng bạn nhỉ.
Mai ai về?
                                    Thương tặng Trần Loan....
Bạn ơi đến hẹn lại về
Thăm nhau nhắc lại hẹn thề năm xưa
Thương ơi biết mấy cho vừa
Kỉ niệm một thuở rạng ngời hồn ta
Ai về họp lớp năm qua
Mai ai có mặt... ai xa không về?
Ai nằm trong cõi trời quê
Tóc xanh xanh mãi chẳng hề bạc vôi?
Chúng mình nhắc gọi bạn thôi
Hồn thiêng nghe tiếng lòng ôi nhớ lòng
Ngắm sương đêm...nhớ lòng vòng
Thẫn thờ vai mỏi, ướt đầm áo mưa
Ngồi chờ mau sáng, mau trưa
Mong mau đến hẹn ...đò đưa bạn về
Mừng mừng tủi tủi đề huề
Cầm tay nhìn mặt trở về ngày xưa...
Ríu ran tiếng nói gốc dừa
Tụm ba tụm bảy ban trưa giường tầng...
Vẳng trong tim nhớ tiếng cười
Dáng bạn tha thướt, bóng người chung đôi
Kí túc xá ...mái nhà đông
Chia nhau tất cả chuyện không riêng mình...
 
Mai ai về nhỉ ...bạn mình...
                      Lê Minh Liên Thanh Thơ
                             4 giờ 25 phút chủ nhật, 19/7/2009
                           Kỉ niệm đêm thao thức nhớ và mong...
                            Hẹn Minh, Thông cùng đi Tam Kì
họp lớp Văn...

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2009 06:00:21 bởi Liên Thơ >
Biển Xanh 20.07.2009 22:33:49 (permalink)
0
   Bâng khuâng...
    Đọc thơ...bối rối cả chiều.
Lời ai tha thiết  cô liêu chất chồng...
   Người ơi ! Sao cứ nhớ  mong...
Sao mãi buồn  trách...cho lòng thêm đau
   Nhắc  làm chi chuyện  trầu cau
Hỏi làm chi chuyện . ..vì đâu lỡ làng..
   Em đâu bỏ ngãi tham vàng,
Phụ anh  đi lấy người sang người giầu....
    Thôi đừng khơi lại nỗi đau.
Vết thương rỉ máu...bao lâu mới lành???
    Em nào  quên được mái tranh
Có anh vò võ thâu canh đợi chờ..
   Dầu rằng đó chỉ giấc mơ
Dẫu rằng câu chữ cho thơ cùng vần...
   Mà sao trong dạ phân vân
Mà sao nghe tiếng lòng ngân...hỡi người...
   Chiều xa quê...Tím sắc trời...
Chắc là nơi ấy có người nhớ thương...
   Vẳng nghe bài hát "Quê hương"...
Nao nao trong dạ... buồn vương đong đầy...
   Câu thơ ám ảnh...mắt cay...
Bóng ai chờ đợi...hao  gầy thời gian...
   Trời sinh ra kiếp hồng nhan
Sao còn xui khiến đa  đoan kiếp người...
   Trăm năm duyên đã lỡ rồi...
Đò lướt vội sóng...chơi vơi   giữa dòng
   Mong sao đừng gặp bão giông.
Để đò về với  bến sông thủa nào...
                      -Thương Giang-
           Biết chờ ai?
    Đời anh sao lắm trái ngang
Yêu ai cũng gặp lỡ làng tình duyên
    Đơn phương ôm mối sầu riêng
Cho nhiều nhận ít triền miên khổ sầu
    Tình hờ nên chẳng bền lâu
Mỏng manh như giấy qua cầu gió bay
    Cam đành nuốt lấy đắng cay
Buồn cho duyên kiếp u hoài xót xa
    Yêu em...em của người ta
Mê muội...nông nổi mới ra thế này
    Giờ đây than gió trách mây
Bao nhiêu mộng ước đắp xây tan rồi
    Tìm đâu ánh mắt bờ môi
Lục bình bèo bọt nổi trôi theo dòng
   Tiền Giang sông nước mênh mông
Lang thang vô định nên không bến bờ
    Đành mang thân phận bơ vơ
Bến đỗ chẳng có biết chờ đợi ai?
                      Biển Xanh
 
      
 



<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.07.2009 22:36:31 bởi Biển Xanh >
THƯƠNG GIANG 24.07.2009 05:50:50 (permalink)
0
Bâng khuâng...

Đọc thơ...bối rối cả chiều.
Lời ai tha thiết cô liêu chất chồng...
Người ơi ! Sao cứ nhớ mong...
Sao mãi buồn trách...cho lòng thêm đau
Nhắc làm chi chuyện trầu cau
Hỏi làm chi chuyện . ..vì đâu lỡ làng..
Em đâu bỏ ngãi tham vàng,
Phụ anh đi lấy người sang người giầu....
Thôi đừng khơi lại nỗi đau.
Vết thương rỉ máu...bao lâu mới lành???
Em nào quên được mái tranh
Có anh vò võ thâu canh đợi chờ..
Dầu rằng đó chỉ giấc mơ
Dẫu rằng câu chữ cho thơ cùng vần...
Mà sao trong dạ phân vân
Mà sao nghe tiếng lòng ngân...hỡi người...
Chiều xa quê...Tím sắc trời...
Chắc là nơi ấy có người nhớ thương...
Vẳng nghe bài hát "Quê hương"...
Nao nao trong dạ... buồn vương đong đầy...
Câu thơ ám ảnh...mắt cay...
Bóng ai chờ đợi...hao gầy thời gian...
Trời sinh ra kiếp hồng nhan
Sao còn xui khiến đa đoan kiếp người...
Trăm năm duyên đã lỡ rồi...
Đò lướt vội sóng...chơi vơi giữa dòng
Mong sao đừng gặp bão giông.
Để đò về với bến sông thủa nào...
-Thương Giang-

Biết chờ ai?

Đời anh sao lắm trái ngang
Yêu ai cũng gặp lỡ làng tình duyên
Đơn phương ôm mối sầu riêng
Cho nhiều nhận ít triền miên khổ sầu
Tình hờ nên chẳng bền lâu
Mỏng manh như giấy qua cầu gió bay
Cam đành nuốt lấy đắng cay
Buồn cho duyên kiếp u hoài xót xa
Yêu em...em của người ta
Mê muội...nông nổi mới ra thế này
Giờ đây than gió trách mây
Bao nhiêu mộng ước đắp xây tan rồi
Tìm đâu ánh mắt bờ môi
Lục bình bèo bọt nổi trôi theo dòng
Tiền Giang sông nước mênh mông
Lang thang vô định nên không bến bờ
Đành mang thân phận bơ vơ
Bến đỗ chẳng có biết chờ đợi ai?
Biển Xanh

Người dưng...

Gió đùa con sóng chạy dài
Biển Xanh  ru khúc u hoài ngàn năm...
Lặng nghe Biển vẫn thì thầm...
Những lời  hờn trách tình câm...hững hờ...
Yêu nhiều nên Biển bơ vơ
Trăm con sóng đổ ngàn bờ  gần xa...
"Yêu e
m...em của người ta..."
Mất nhau ...Biển có hỏi là tại sao?
Vì tình Biển nổi sóng trào
"Cho nhiều nhận ít."...biết bao nhiêu lần
Một thời sương gió phong trần...
Nơi nào cũng thấy dấu chân...In rồi...
Biển Xanh tít tắp chân trời...
Biết bao bến đỗ là  nơi tạm  dừng...?
Khi nào chồn gối mỏi lưng
Về lại bến cũ...người dưng vẫn chờ!!!
-Thương Giang-

Biển Xanh ơi !Em chỉ hoạ thơ thế thôi  cho câu chữ cùng vần ,ý thơ liền mạch chứ không có ý gì đâu bảo người ấy đừng buồn nhé.Mà người ấy có máu Hoạn Thư không đấy báo để em còn luôn ở tư thế phòng bị xách dép...Chạy... nhé!


Chẳng thế nào...

Chẳng thể nào anh...
 giữ được em lâu,
Khi sân ga con tầu
rời bến...
Nỗi nhớ thương...
chợt hoá niềm bịn rịn...
Khoảng khắc chia tay...
hối thúc tiếng còi tầu..
Chẳng vô tình ,
anh nào dám nhìn lâu.
Cứ bối dối...
như lần đầu gặp mặt...
Em gượng cười
...mà...giấu buồn trong mắt
Má ửng hồng..
vì bè bạn cứ trêu...
Tầu rời ga...
bỏ lại phía đằng sau.
Những cánh tay còn theo em
 vẫy mãi...
Em đi rồi...
còn mình anh ở lại.
Giữa bao người...
sao trống trải cô đơn...

-Thương Giang-


Mách lẻo...

Lâu rồi anh đi vắng ,
Vườn thơ bỏ ai chăm?
Em bảo  chị ấy nhé ,
Sẽ qua bên này thăm...

Nếu có quà để "Măm",
Em lại càng hăng hái...
Nếu còn hờn giận lâu
Em-nhịp cầu nối lại...

Mong anh chị đừng ngại
Kẻ mách lẻo  tham ăn
Giúp  anh chị hạnh phúc
Là em vui bội phần...

-Thương Giang-











<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.07.2009 06:14:36 bởi THƯƠNG GIANG >
Biển Xanh 24.07.2009 22:14:52 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

Chẳng thế nào...
Chẳng thể nào anh...
giữ được em lâu,
Khi sân ga con tầu
rời bến...
Nỗi nhớ thương...
chợt hoá niềm bịn rịn...
Khoảng khắc chia tay...
hối thúc tiếng còi tầu..
Chẳng vô tình ,
anh nào dám nhìn lâu.
Cứ bối dối...
như lần đầu gặp mặt...
Em gượng cười
...mà...giấu buồn trong mắt
Má ửng hồng..
vì bè bạn cứ trêu...
Tầu rời ga...
bỏ lại phía đằng sau.
Những cánh tay còn theo em
vẫy mãi...
Em đi rồi...
còn mình anh ở lại.
Giữa bao người...
sao trống trải cô đơn...
-Thương Giang-


  Sân ga chiều mưa
   Tàu vừa rời khỏi sân ga
Mưa bay lất phất còn ta lặng nhìn
   Cố lưu lại bóng mình em
Mà tàu thì cứ vô tình rời xa
   Mưa chiều, buồn, vắng sân ga
Bờ vai ướt lạnh đẫm nhoà mắt... môi...
  Từ đây xa cách nhau rồi
Em đi về chốn xa xôi mịt mờ
   Bỏ anh ở lại bơ vơ
Sân ga lẻ bóng thẫn thờ nhớ thương
   Tiếng còi xé nát đêm trường
Đoàn tàu đi mãi về phương xa nào
   Bao giờ mới gặp lại nhau
Chia li đôi ngả hỏi sao không sầu
    Bóng tàu xa khuất từ lâu
Cô đơn lặng lẽ gục đầu dưới mưa
   Sân ga anh đến tiễn đưa
Khi nào ra đón người xưa trở về?
                Biển Xanh
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.07.2009 22:16:57 bởi Biển Xanh >
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 50 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 746 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9