BÔNG LỤC BÌNH
Gửi anh...
Chắc có chuyện hiểu lầm
Nên chị ấy hờn giận
Còn anh thì cáo bận
Bỏ vườn thơ trốn luôn???
Biển Xanh chớ có buồn
Xin lỗi một lời nhé
Em tin là có thể
Chị ấy hết giận ngay...
Chứ để lâu thế này
Chị ấy cũng buồn khổ
Lời thơ toàn nhung nhớ
Hiện hữu bóng dáng anh...
Thôi nào , hỡi Biển Xanh.
Đừng bỏ đi như thế
Em mong anh vui vẻ
Và chị ấy luôn cười...
Anh về lại sang chơi
Bên vườn thơ chị ấy
Em nghĩ sao nói vậy
Đừng trách em nghe anh...
-TG-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2009 02:12:48 bởi Liên Thơ >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.07.2009 16:28:53 bởi Liên Thơ >
Tơ vương
Xin em chớ quá tặng khen
Chân bùn tay lấm bởi quen ruộng đồng
Văn chương chữ nghĩa chưa thông
Học đòi thi phú vẽ rồng rắn thôi
Nào dám mơ ước xa xôi
Trèo cao té nặng để rồi người chê
Vui cùng bến nước sông quê
Thả hồn theo gió trôi về phương xa
Làm sao sang tận nước Nga
Tìm người trong mộng nhạt nhoà khói sương?
Đợi chờ trở lại cố hương
Anh đang ôm mộng tơ vương u hoài
Thương em đâu nghĩ đến ai
Làm sao tính chuyện một mai đành lòng?
Tình buồn em hiểu cho không
Cớ sao lại nói lòng vòng...khổ anh
Biển Xanh
TỦI THẦM...
Cứ ngỡ Hai Lúa hiền lành.
Không ngờ miệng lưỡi khôn lanh quá chừng
Xin đừng nói thế...xin đừng...
Anh đùa dai quá...người dưng rầu lòng...
Em sợ khi thấy trời giông,
Em buồn thấy cảnh tình nồng rã tan...
Đa tài đi với đa đoan,
Nhưng tình anh mãi nồng nàn men say...
Anh đừng đùa gió ,giỡn mây
Để ai buồn tủi thân gầy héo hon...
Lời thương anh ngỏ vẫn còn
Người ta đã nhận... sắt son vẫn chờ...
Xin đừng quay gót hững hờ
Xin đừng ghẻ lạnh thờ ơ hỡi người...
Còn em lưu lạc xứ người
Cánh chim bạt gió cuối trời mờ xa...
Mơ làm chi tới nước Nga
Nửa năm tuyết lạnh...cứ là thấu xương...
Đừng buông nhẹ thế lời thương,
Để người xa nhớ cố hương...Tủi thầm.
-Thương Giang-
Thư Em Em gom nắng nhạt vào trang giấy, Gởi về thăm tôi trong phút giây Yêu thương ngày cũ em có giữ? Hay để trôi theo tháng năm dài? Có nhớ không em, những ngày xưa...? Trời khuya dạo bước, sao lưa thưa... Tay trong tay, công viên giá lạnh Môi trao môi, thương nhớ sao vừa... Tôi nhớ nụ môi ngọt, thơm nồng Của thưở vào yêu, mỏi mòn trông Nụ hôn ngày ấy, giờ xa lắm! Em, tôi cách trở mấy dòng sông. Nhận được thư em, tôi rất vui Đọc thư tôi lại thấy ngậm ngùi Trong thư em bảo :"Đò không đợi" Bến đã sạt bờ, em xa tôi.
Họp lớp
Bạn bè chung lớp giờ nơi đâu?
Thời gian nhuộm mái tóc bạc màu
Bao năm xa cách đều thất lạc
Có người đã nằm xuống mộ sâu
Năm cuối chia tay ước hẹn nhau
Dù cho lưu lạc tận phương nào
Nhớ đến ngày này về họp mặt
Giờ hẹn đến rồi nghe nôn nao...
Quán cũ năm xưa vôi đến chờ
Đếm giọt café hồn bơ vơ
Đêm tàn quán vắng ...không ai đến
Đèn khuya hắt bóng buồn thẫn thờ...
Biển Xanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2009 22:12:41 bởi Biển Xanh >
[quote]Biển Xanh thân ái chào đón THƯƠN GIANG và bạn duongquoctam đã ghé và lưu bút lại “Bông lục bình” một bài thơ rất hay.Mong được bạn ưu ái ghé thăm thường xuyên nhé!
Mơ
Tình thơ anh gửi riêng em
Chân thành, mộc mạc, khi xem chớ cười
Ngỡ sống lại tuổi đôi mươi
Mơ ngày đoàn tụ thắm tươi duyên nồng
Chiều chiều ra đứng bến sông
Nhìn đò xuôi ngược mà lòng nôn nao
Bao giờ mình được gặp nhau
Kẻo trầu vàng úa, buồng cau héo sầu
Tình buồn biết gửi về đâu
Em đang lưu lạc trời Âu nghìn trùng
Có còn giữ vẹn thuỷ chung
Nhà tranh vách lá ta cùng sánh đôi.
Giờ đây cách biệt xa xôi
Quê nhà vò võ đơn côi thẫn thờ.
Dù là chỉ một giấc mơ
Mà sao anh mãi vật vờ chờ mong.
Đò chiều lướt vội trên sông
Chẳng dừng lại bến em không chịu về.
Hoàng hôn tắt nắng sông quê
Chân trời tím ngắt buồn tê tái lòng
Đường mòn phủ kín rêu phong
Âm thầm quay bước nỗi lòng quạnh hiu...
Biển Xanh
Buâng khuâng...
Đọc thơ...bối rối cả chiều.
Lời ai tha thiết cô liêu chất chồng...
Người ơi ! Sao cứ nhớ mong...
Sao mãi buồn trách...cho lòng thêm đau
Nhắc làm chi chuyện trầu cau
Hỏi làm chi chuyện . ..vì đâu lỡ làng..
Em đâu bỏ ngãi tham vàng,
Phụ anh đi lấy người sang người giầu....
Thôi đừng khơi lại nỗi đau.
Vết thương rỉ máu...bao lâu mới lành???
Em nào quên được mái tranh
Có anh vò võ thâu canh đợi chờ..
Dầu rằng đó chỉ giấc mơ
Dẫu rằng câu chữ cho thơ cùng vần...
Mà sao trong dạ phân vân
Mà sao nghe tiếng lòng ngân...hỡi người...
Chiều xa quê...Tím sắc trời...
Chắc là nơi ấy có người nhớ thương...
Vẳng nghe bài hát "quê hương"...
Nao nao trong dạ... buồn vương đong đầy...
Câu thơ ám ảnh...mắt cay...
Bóng ai chờ đợi...hao gầy thời gian...
Trời sinh ra kiếp hồng nhan
Sao còn xui khiến đa đoan kiếp người...
Trăm năm duyên đã lỡ rồi...
Đò lướt vội sóng...chơi vơi giữa dòng
Mong sao đừng gặp bão giông.
Để đò về với bến sông thủa nào...
-Thương Giang-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2009 03:00:21 bởi THƯƠNG GIANG >
Trích đoạn: Biển Xanh
Họp lớp
Bạn bè chung lớp giờ nơi đâu?
Thời gian nhuộm mái tóc bạc màu
Bao năm xa cách đều thất lạc
Có người đã nằm xuống mộ sâu
Năm cuối chia tay ước hẹn nhau
Dù cho lưu lạc tận phương nào
Nhớ đến ngày này về họp mặt
Giờ hẹn đến rồi nghe nôn nao...
Quán cũ năm xưa vôi đến chờ
Đếm giọt café hồn bơ vơ
Đêm tàn quán vắng ...không ai đến
Đèn khuya hắt bóng buồn thẫn thờ...
Biển Xanh
Biển Xanh thân mến, nghe tâm sự của bạn trong "Họp lớp" mình đoán thời đèn sách của bạn đã quá...quá xa so với lớp sĩ tử mùa thi này và so với bọn mình thì cũng đã xa hơn nhiều...nhỉ.Dẫu tâm trạng khác nhau khi nhắc đến ngày "Họp lớp" nhưng mình cũng thân mến gửi tặng trang thơ của bạn chút tâm sự về ngày họp lớp của mình.Có lẽ nhớ thương bạn bè, thầy cô, một thời mà nhớ mãi một đời của ai thì cũng đáng quý, đáng trân trọng và xúc động vô cùng bạn nhỉ. Mai ai về?
Thương tặng Trần Loan....
Bạn ơi đến hẹn lại về
Thăm nhau nhắc lại hẹn thề năm xưa
Thương ơi biết mấy cho vừa
Kỉ niệm một thuở rạng ngời hồn ta
Ai về họp lớp năm qua
Mai ai có mặt... ai xa không về?
Ai nằm trong cõi trời quê
Tóc xanh xanh mãi chẳng hề bạc vôi?
Chúng mình nhắc gọi bạn thôi
Hồn thiêng nghe tiếng lòng ôi nhớ lòng
Ngắm sương đêm...nhớ lòng vòng
Thẫn thờ vai mỏi, ướt đầm áo mưa
Ngồi chờ mau sáng, mau trưa
Mong mau đến hẹn ...đò đưa bạn về
Mừng mừng tủi tủi đề huề
Cầm tay nhìn mặt trở về ngày xưa...
Ríu ran tiếng nói gốc dừa
Tụm ba tụm bảy ban trưa giường tầng...
Vẳng trong tim nhớ tiếng cười
Dáng bạn tha thướt, bóng người chung đôi
Kí túc xá ...mái nhà đông
Chia nhau tất cả chuyện không riêng mình...
Mai ai về nhỉ ...bạn mình...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
4 giờ 25 phút chủ nhật, 19/7/2009
Kỉ niệm đêm thao thức nhớ và mong...
Hẹn Minh, Thông cùng đi Tam Kì
họp lớp Văn...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2009 06:00:21 bởi Liên Thơ >
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Chẳng thế nào...
Chẳng thể nào anh...
giữ được em lâu,
Khi sân ga con tầu
rời bến...
Nỗi nhớ thương...
chợt hoá niềm bịn rịn...
Khoảng khắc chia tay...
hối thúc tiếng còi tầu..
Chẳng vô tình ,
anh nào dám nhìn lâu.
Cứ bối dối...
như lần đầu gặp mặt...
Em gượng cười
...mà...giấu buồn trong mắt
Má ửng hồng..
vì bè bạn cứ trêu...
Tầu rời ga...
bỏ lại phía đằng sau.
Những cánh tay còn theo em
vẫy mãi...
Em đi rồi...
còn mình anh ở lại.
Giữa bao người...
sao trống trải cô đơn...
-Thương Giang-
Sân ga chiều mưa
Tàu vừa rời khỏi sân ga
Mưa bay lất phất còn ta lặng nhìn
Cố lưu lại bóng mình em
Mà tàu thì cứ vô tình rời xa
Mưa chiều, buồn, vắng sân ga
Bờ vai ướt lạnh đẫm nhoà mắt... môi...
Từ đây xa cách nhau rồi
Em đi về chốn xa xôi mịt mờ
Bỏ anh ở lại bơ vơ
Sân ga lẻ bóng thẫn thờ nhớ thương
Tiếng còi xé nát đêm trường
Đoàn tàu đi mãi về phương xa nào
Bao giờ mới gặp lại nhau
Chia li đôi ngả hỏi sao không sầu
Bóng tàu xa khuất từ lâu
Cô đơn lặng lẽ gục đầu dưới mưa
Sân ga anh đến tiễn đưa
Khi nào ra đón người xưa trở về?
Biển Xanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.07.2009 22:16:57 bởi Biển Xanh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: