BÔNG LỤC BÌNH
Trích đoạn: Biển Xanh
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Chẳng thế nào...
Chẳng thể nào anh...
giữ được em lâu,
Khi sân ga con tầu
rời bến...
Nỗi nhớ thương...
chợt hoá niềm bịn rịn...
Khoảng khắc chia tay...
hối thúc tiếng còi tầu..
Chẳng vô tình ,
anh nào dám nhìn lâu.
Cứ bối rối...
như lần đầu gặp mặt...
Em gượng cười
...mà...giấu buồn trong mắt
Má ửng hồng..
vì bè bạn cứ trêu...
Tầu rời ga...
bỏ lại phía đằng sau.
Những cánh tay còn theo em
vẫy mãi...
Em đi rồi...
còn mình anh ở lại.
Giữa bao người...
sao trống trải cô đơn...
-Thương Giang-
Sân ga chiều mưa
Tàu vừa rời khỏi sân ga
Mưa bay lất phất còn ta lặng nhìn
Cố lưu lại bóng mình em
Mà tàu thì cứ vô tình rời xa
Mưa chiều, buồn, vắng sân ga
Bờ vai ướt lạnh đẫm nhoà mắt... môi...
Từ đây xa cách nhau rồi
Em đi về chốn xa xôi mịt mờ
Bỏ anh ở lại bơ vơ
Sân ga lẻ bóng thẫn thờ nhớ thương
Tiếng còi xé nát đêm trường
Đoàn tàu đi mãi về phương xa nào
Bao giờ mới gặp lại nhau
Chia li đôi ngả hỏi sao không sầu
Bóng tàu xa khuất từ lâu
Cô đơn lặng lẽ gục đầu dưới mưa
Sân ga anh đến tiễn đưa
Khi nào ra đón người xưa trở về?
Biển Xanh
Dâng người
Sân ga chiều ấy biệt li
Phương trời xa nhớ biết khi nào về?
Tàu ơi chở những hẹn thề
Về bên nhau với đề huề tình mong
Một ngày nhớ chín tháng trông
Trăm năm ai vẫn ngóng lòng về ai...
Cho dù biến đổi hình hài
Trong ta vẫn chẳng một mai nghĩa tình
Lòng này vẫn nhớ đinh ninh...
Ánh nhìn tha thiết gửi mình đem đi
Mưa nguồn chớp bể kể chi
Trung trinh một tấm tình si dâng người...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Ngày cuối tuần, 25/7/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.07.2009 19:59:34 bởi Liên Thơ >
Thư Em
Em gom nắng nhạt vào trang giấy,
Gởi về thăm tôi trong phút giây
Yêu thương ngày cũ em có giữ?
Hay để trôi theo tháng năm dài?
Có nhớ không em, những ngày xưa...?
Trời khuya dạo bước, sao lưa thưa...
Tay trong tay, công viên giá lạnh
Môi trao môi, thương nhớ sao vừa...
Tôi nhớ nụ môi ngọt, thơm nồng
Của thưở vào yêu, mỏi mòn trông
Nụ hôn ngày ấy, giờ xa lắm!
Em, tôi cách trở mấy dòng sông.
Nhận được thư em, tôi rất vui
Đọc thư tôi lại thấy ngậm ngùi
Trong thư em bảo :"Đò không đợi"
Bến đã sạt bờ, em xa tôi.
Dương Quốc Tâm
Ngậm ngùi...
Đọc thư..người dưng cũng ngậm ngùi
Kỷ niệm đong đầy những buồn vui
Bao nhiêu yêu thương ngày xưa ấy
Giờ thành dĩ vãng...mãi chôn vùi...
Lời thương lời nhớ...ngọt mềm môi.
Ngày xưa ai hứa mãi yêu người...
Thời gian ,khỏang cách...không ngăn được
Tình yêu - Ngọn lửa sáng bừng soi...
Nồng nàn còn đó đã quên sao...
Chia tay...sóng lòng chút gợn chao?
Người vui duyên mới đâu còn nhớ,
Một mảnh tình xưa...có khi nào...?
Người đi ,ai đợi trong mỏi mòn...
Vẫn biết ngày về...chẳng còn son...
Sao vẫn mong chờ...một lần gặp,
Người xưa vẫn đợi dẫu...héo hon.
Thương Giang
TG thấy bài thơ của Dươngquoctam buồn quá mà không thấy BX hoạ lại nên mạn phép hoạ.Có gì không phải mong chủ-khách thứ lỗi nhé!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2009 14:38:20 bởi THƯƠNG GIANG >
Chẳng thế nào...
Chẳng thể nào anh...
giữ được em lâu,
Khi sân ga con tầu
rời bến...
Nỗi nhớ thương...
chợt hoá niềm bịn rịn...
Khoảng khắc chia tay...
hối thúc tiếng còi tầu..
Chẳng vô tình ,
anh nào dám nhìn lâu.
Cứ bối dối...
như lần đầu gặp mặt...
Em gượng cười
...mà...giấu buồn trong mắt
Má ửng hồng..
vì bè bạn cứ trêu...
Tầu rời ga...
bỏ lại phía đằng sau.
Những cánh tay còn theo em
vẫy mãi...
Em đi rồi...
còn mình anh ở lại.
Giữa bao người...
sao trống trải cô đơn...
-Thương Giang-
Sân ga chiều mưa
Tàu vừa rời khỏi sân ga
Mưa bay lất phất còn ta lặng nhìn
Cố lưu lại bóng mình em
Mà tàu thì cứ vô tình rời xa
Mưa chiều, buồn, vắng sân ga
Bờ vai ướt lạnh đẫm nhoà mắt... môi...
Từ đây xa cách nhau rồi
Em đi về chốn xa xôi mịt mờ
Bỏ anh ở lại bơ vơ
Sân ga lẻ bóng thẫn thờ nhớ thương
Tiếng còi xé nát đêm trường
Đoàn tàu đi mãi về phương xa nào
Bao giờ mới gặp lại nhau
Chia li đôi ngả hỏi sao không sầu
Bóng tàu xa khuất từ lâu
Cô đơn lặng lẽ gục đầu dưới mưa
Sân ga anh đến tiễn đưa
Khi nào ra đón người xưa trở về?
Biển Xanh
Xa em...
Chiều mưa giăng mắc não nề
Chia tay...hai đứa đỏ hoe mắt sầu...
Từng hồi còi thúc ...đằng sau..
Làm sao giữ nổi đoàn tầu chở em...?
Mưa rơi càng nặng hạt thêm...
Anh chôn chân đứng lặng im...thẫn thờ...
Xa em đau đớn ,ngẩn ngơ.
Tầu vừa khuất dạng đã mơ ngày về...
Em đi muôn nẻo sơn khê
Tình anh vẫn giữ ,câu thề vẫn ghi.
Cuộc đời là một chuyến đi
Hợp ,tan,buồn khổ ,phân ly...đâu lường...
Gần nhau...sao chẳng nói thương.
Để giờ xa mãi còn vương nợ gì...?
Thương Giang
Giọt buồn
Con tầu chuyển bánh xa dần...
Sân ga người đứng tần ngần trông theo...
Chiều thu buồn bã đìu hiu,
Giọt buồn trong mắt...Ướt chiều tiễn đưa...
Thương Giang
Hi Thu Giang! Bài thơ Tình cha hay quá.
Từ khi còn bế còn bồng
Tình cha nhen ánh lửa hồng trong con.
Dẫu đời chìm nối gót son
Trong con vẫn cháy ấm lòng tình cha. Ngân Giang Dòng đời dài, rộng... bao la Tình cha trải lối lướt xa ngàn trùng Con đi đồi, núi chập chùng... Cha soi ngọn lửa bập bùng trong tim. Thu Giang
* Nhầm nhà xin gia chủ cảm thông. * Tiện thể xin được giao lưu cùng Biển Xanh ( Sông, biển cùng họ há)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2009 18:17:09 bởi Thu Giang >
NGẨN NGƠ Tìm ai chẳng biết tìm ai Trời quang mây tạnh gió lay- hững hờ! Tìm ai tìm đến bao giờ? Tim ai thổn thức đợi chờ ai đây! Rảo quanh mấy lượt nắng đầy Trăng nghiêng mấy nẻo vẫn ngây trơ nhìn. Tìm đâu sương đọng lung linh Tiếng chim lảnh lót bình minh gợi lòng...! Ta về nhớ mối tơ hồng... -SD-
Giọt buồn
Con tầu chuyển bánh xa dần...
Sân ga người đứng tần ngần trông theo...
Chiều thu buồn bã đìu hiu,
Giọt buồn trong mắt...Ướt chiều tiễn đưa...
Thương Giang
Giọt vui
Em đang sống ở trời Tây
Tình thơ thắm thiết vơi đầy lời yêu
Để anh hồn phách liêu xiêu
Đêm nằm tơ tưởng nhớ nhiều người dưng
Biển Xanh
Anh đến...
Giọt buồn ngấn lệ rưng rưng...
Trong đôi mắt ướt tưởng chừng tràn mi...
Chợt nghe nắng , gió thầm thì...
Giọt vui anh đến buồn đi mất rồi...
Thương Giang
NGẨN NGƠ
Tìm ai chẳng biết tìm ai
Trời quang mây tạnh gió lay- hững hờ!
Tìm ai tìm đến bao giờ?
Tim ai thổn thức đợi chờ ai đây!
Rảo quanh mấy lượt nắng đầy
Trăng nghiêng mấy nẻo vẫn ngây trơ nhìn.
Tìm đâu sương đọng lung linh
Tiếng chim lảnh lót bình minh gợi lòng...!
Ta về nhớ mối tơ hồng...
-SD-
NHỚ...
Ta về nhớ mối tơ hồng...
Chỉ riêng nỗi nhớ con sông...quên rồi...
Trời xanh buông nắng lả lơi...
Thả hương thả sắc gọi mời dừng chân...
Ngắm trời...nhớ nước bội phần...
Tiếc rằng chẳng thể phân thân đôi đường...
Sông trong mặt nước như gương,
Khiến lòng càng nhớ càng thương một người...
Ngước lên đầu thấy bầu trời...
Giật mình...giấu vội những lời yêu thương...
Đành ôm nỗi nhớ đêm trường...
Trời ,mây,sông nước tơ vương...rối lòng...
Trăng nghiêng soi bóng dòng sông
Sầu đong chất chứa nói không nên lời...
Câu thơ nghẹn đắng làn môi
Nhớ nhung day dứt...hỡi người thấu chăng?
-TG-
Cười như anh cười như em
Cười duyên cười nụ làm ghen lòng chồng
Cười cho đổ quán xiêu lòng
Cho gan ruột rối bòng bong nhớ người ..
Biển Xanh
Lâu không có dịp ghé thăm BX. Hôm nay tình cờ bắt gặp các bạn nói về nụ cười , TK nghe một thầy bói nói dựa về nụ cười mang giao lưu với các bạn nhé.Chúc vui Những nụ cười Nụ cười hàm tiếu xinh ghê Ngọt lòng vui dạ say mê ngắm hoài Nụ cười khanh khách tràng dài Tính tình dễ dãi ra người vô tư Nụ cười gửi họng ự hừ Cuộc đời chẳng mấy được như ước nguyền Nụ cười của gái thuyền quyên Như trăng treo giữa một miền thơ ca Nụ cười như một bông hoa Cánh bung hết cỡ đúng là khó coi Nụ cười méo sệch con thoi Là người thâm hiểm không chơi được nào Nụ cười phát tiếng khào khào Cuộc đời vất vả gian lao kéo dài Nụ cười rải chuỗi cầu tài Nịnh trên nẹt dưới chẳng ai muốn cầu Nụ cười để tặng cho nhau Cười sao đừng để môi đau nụ cười T.T.K.3.8.2009
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: