BÔNG LỤC BÌNH
Lục Bình tim tím trôi xuôi
Ai về Quê ngoại cho tui gửi lời
Nhắn nàng Biển biếc rằng tôi
Cảm ơn nàng lắm..tặng đôi thơ nì ...
Cm cám ơn BiểnXanh tặng thơ nhé... chúc luôn vui. CM
Trích đoạn: CỏMay
Lục Bình tim tím trôi xuôi
Ai về Quê ngoại cho tui gửi lời
Nhắn nàng Biển biếc rằng tôi
Cảm ơn nàng lắm..tặng đôi thơ nì ...
Cm cám ơn BiểnXanh tặng thơ nhé... chúc luôn vui. CM
Biển Xanh không phải là NÀNG
Mang danh Hai Lúa chính CHÀNG nhà quê
Quanh năm đồng áng bộn bề
Học đòi thi phú đừng chê thơ nghèo...
Biển Xanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2009 18:38:39 bởi Biển Xanh >
Nhân Sơn mang đến tặng bức tranh Bãi đá lôm chôm bên bờ gành Hoàng hôn tắt nắng chân trời đỏ Lung linh soi bóng trên biển xanh... -Nhân Sơn-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2009 16:49:19 bởi Nhân Sơn >
Biển Xanh tìm thăm cố nhân Bấy lâu xa vắng...bạn thân đâu rồi ?.. Cánh chim phiêu bạt xa xôi Hết còn cô lẻ...có đôi mớm mồi...
Biển Xanh Cánh chim gục ngả giữa trời Anh đi mất biệt ai dời thân chim? Buồn thay! Bão táp đắm chìm Cánh chim cô lẻ khó tìm chốn xưa. -sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2009 22:09:21 bởi SĨ ĐOAN >
Gởi Em Một Nhúm Lá Me
Sài Gòn không có mùa thu
Mưa và gió đến mịt mù chiều nay
Gởi em nhúm lá me bay
Gió đông bắc có đến tay người chờ ?
Dát vần thơ
Gói giấc mơ
Gởi qua Kiev xa mờ trùng dương
Trên đường lữ thứ dặm trường
Vời bao hoài cảm luyến thương một thời
Mùa thu bên ấy vàng rơi
Bên này nhung nhớ ngập trời gió mưa.
Nghinh Nguyên
Cám ơn anh
Món quà quá đỗi bất ngờ
Lá me anh gửi...em giờ nhận đây
Dẫu gửi theo gió theo mây...
Đường xa vạn dặm tới tay người chờ...
Dát vần thơ gói giấc mơ
Bao nhiêu nhung nhớ câu thơ héo buồn
Nhờ anh nơi ấy thổi hồn
Trong lá me gửi...Nỗi buồn dần vơi...
Cám ơn anh...dẫu xa xôi...
Lá me em giữ...mãi tươi sắc mầu...
Mai đây nếu gặp được nhau
Lá me kỷ niệm...lần đầu ta quen...
Thương Giang
Nếu Em Chưa Về
Dát vần thơ gói giấc mơ
Bởi tình mình cách đôi bờ đại dương
Lá me xưa bay tóc vương
Bây giờ rơi rụng trên đường chiều nay
Anh đưa tay vút tóc mây
Lá me còn bám xanh đấy tóc anh
Món quà theo gió đồng hành
Và người đã nhận, đây anh vui lòng
Đi qua năm tháng ruổi rong
Dặm xa còn có tấm lóng nhớ quê
Thu này nếu em chưa về
Anh gom gởi tiếp tình quê lá bàng
Lá bàng theo gió đông sang
Trời tây em có chút vàng quê ta.
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2009 04:47:29 bởi THƯƠNG GIANG >
Em về heo may...
Thu này em sẽ về nhà
Dẫu chỉ tranh thủ được ba bốn ngày
Ngàn trùng xa cách về đây
Rất mong hội ngộ sum vầy gặp nhau...
Lá bàng thu đến đổi mầu
Từ xanh sang đỏ bởi sầu chia xa...
Lá me anh gửi ,món quà
Rắc lên mái tóc khi mà nhớ quê...
Trăm ngàn vạn nẻo sơn khê
Nhớ thương thôi thúc em về...Heo may...
Thương Giang
Cuối Hạ
Chưa vào thu mà đã thấy lá bàng rơi
Ve khắc khỏai ca lời từ biệt
Mấy đóa sen hồng in mặt hồ xanh biếc
Dòng nước buồn tiễn biệt lục bình trôi
Mây lang thang mấy mảng giữa lưng trời
Gió nhẹ thoảng, nhạc rơi cành dương liễu
Lũy tre vàng nằng hoàng hôn giải chiếu
Vọng từ xa tiếng trúc trĩu ly sầu
Cánh cò chiều bảng lảng biết về đâu
Buồn man mác giữa hai đầu thương nhớ
Thương biết mấy những chuyện tình trắc trở
Khói lam chiều nhung nhớ cũng bạc mầu
Chuyện tình Ngưu-Chức chờ một nhịp cầu
Dòng Ngân Hà - bến bờ đâu xa vời vợi?
Cuộc tình mong manh nhưng đẹp vì mong đợi
Dẫu mùa thu chưa tới, hạ chưa tàn
Hạ đi rồi thu mong nhớ miên man
Bao kỷ niệm ngập tràn trong ký ức
Những hoài cảm đã hòa tan trong tiềm thức
Bởi ngày vui Ngưu-Chức có đâu nhiều !!!
Nghinh Nguyên
Đọc thơ anh...
Đọc bài thơ anh viết thật là buồn
Ngắm mây chiều lảng bảng...tím hoàng hôn
Cánh cò trắng trên cánh đồng sải cánh
Cuối hạ rồi...và tháng Ngâu...mưa tuôn
Sen hồng nghiêng in mặt nước gương soi
Nhẩn nha đến nhàn nhã ...Lục bình trôi...
Khóm tre uốn cong mình theo tiếng sáo
Cuối hạ rồi... bàng chuyển sắc đỏ...Rơi
Anh gửi cả cảnh sắc quê vào đây
Nỗi nhớ quê trong em lại dâng đầy
Cuối hạ rồi...em vẫn chưa về được
Anh có còn đợi người viễn khách này...?
Xin đừng nhắc chuyện Ô Thước bắc cầu
Mỗi năm Tháng Bảy mới gặp được nhau
Chuyện tình buồn Ngưu Lang -Chức Nữ
Yêu thương trắc trở...để nỗi lòng đau...
Em chẳng về...sợ tháng Bảy mưa Ngâu
Đợi mùa thu những ngày đầu tháng chín
Khi mùi hoa sữa về đêm ngọt lịm
Hoa cơm nguội vàng...vương nhẹ thơ anh...
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2009 05:51:52 bởi THƯƠNG GIANG >
Lục bình tím cả dòng sông Sáng trong tiềm thức một vùng ca dao. Loài hoa bình dị một đời Thắp lên ngọn lửa một trời ta mơ... Biển Xanh ......................
Miên mang trãi khắp dòng sông Đi về... xuôi ngược theo dòng.... tinh tang Không sang rực rỡ son vàng Hỏi sao... mãi nhớ như ngàn hoa quê Tím như... nhắc nhũ lời thề Tím như... hãy nhớ đường về chớ quên Tím cho... trời đất thênh thênh Tím cho... lòng chắc dạ bền thủy chung !
Em sao đành lòng để xa anh?
Cuối hạ thu sang...Hãy mộng lành
Qui luật ngàn đời đâu thay được...
Nhưng đừng buồn nữa...Em bên anh...
Thương Giang
EM NÓI...
Em nói… không bao giờ xa anh
Mà sao em lại nỡ đoạn đành
Liếc mắt đưa tình với người khác
Bỏ anh thờ thẫn đứng nhìn quanh.
Em nói…yêu em cố gắng chờ
Em về vun đắp những ước mơ
Sao đành đem tim trao ai đấy
Để anh mang lấy...tình bơ vơ..
Em nói…suốt đời mãi bên nhau
Anh chờ anh đợi tóc phai màu
Em lại vọng hướng về bến lạ
Khiến anh hụt hẫng…thế mới đau…
Biển Xanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2009 09:48:27 bởi Biển Xanh >
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Em về heo may...
Thu này em sẽ về nhà
Dẫu chỉ tranh thủ được ba bốn ngày
Ngàn trùng xa cách về đây
Rất mong hội ngộ sum vầy gặp nhau...
Lá bàng thu đến đổi mầu
Từ xanh sang đỏ bởi sầu chia xa...
Lá me anh gửi ,món quà
Rắc lên mái tóc khi mà nhớ quê...
Trăm ngàn vạn nẻo sơn khê
Một chiều cả gió...em về...Heo may...
Thương Giang
Cuối Hạ
Chưa vào thu mà đã thấy lá bàng rơi
Ve khắc khỏai ca lời từ biệt
Mấy đóa sen hồng in mặt hồ xanh biếc
Dòng nước buồn tiễn biệt lục bình trôi
Mây lang thang mấy mảng giữa lưng trời
Gió nhẹ thoảng, nhạc rơi cành dương liễu
Lũy tre vàng nằng hoàng hôn giải chiếu
Vọng từ xa tiếng trúc trĩu ly sầu
Cánh cò chiều bảng lảng biết về đâu
Buồn man mác giữa hai đầu thương nhớ
Thương biết mấy những chuyện tình trắc trở
Khói lam chiều nhung nhớ cũng bạc mầu
Chuyện tình Ngưu-Chức chờ một nhịp cầu
Dòng Ngân Hà - bến bờ đâu xa vời vợi?
Cuộc tình mong manh nhưng đẹp vì mong đợi
Dẫu mùa thu chưa tới, hạ chưa tàn
Hạ đi rồi thu mong nhớ miên man
Bao kỷ niệm ngập tràn trong ký ức
Những hoài cảm đã hòa tan trong tiềm thức
Bởi ngày vui Ngưu-Chức có đâu nhiều !!!
Nghinh Nguyên
Đọc thơ anh...
Đọc bài thơ anh viết thật là buồn
Ngắm mây chiều lảng bảng...tím hoàng hôn
Cánh cò trắng trên cánh đồng sải cánh
Cuối hạ rồi...và tháng Ngâu...mưa tuôn
Sen hồng nghiêng in mặt nước gương soi
Nhẩn nha đến nhàn nhã ...Lục bình trôi...
Khóm tre uốn cong mình theo tiếng sáo
Cuối hạ rồi... bàng chuyển sắc đỏ...Rơi
Anh gửi cả cảnh sắc quê vào đây
Nỗi nhớ quê trong em lại dâng đầy
Cuối hạ rồi...em vẫn chưa về được
Anh có còn đợi người viễn khách này...?
Đừng nhắc chuyện Ô Thước đã bắc cầu
Mỗi năm Tháng Bảy mới gặp được nhau
Chuyện tình buồn Ngưu Lang -Chức Nữ
Yêu thương trắc trở...để nỗi lòng đau...
Em chẳng về...sợ tháng Bảy mưa Ngâu
Đợi mùa thu những ngầu đầu tháng chín
Khi mùi hoa sữa về đêm ngọt lịm
Cây cơm nguội vàng...vương nhẹ thơ anh...
Thương Giang
Đọc Thơ Em
Anh đang đọc những lời thơ em viết
Như là lời từ biệt tình anh
Anh biết rằng tình anh quá mong manh
Trong hư ảo kết thành qua năm tháng
Dẫu tình yêu, anh em hay bè bạn
Anh đâu mong em đáp trả tình này
Tình người chừ góc biển chân mây
Đâu có được sum vấy ngày thất tịch
Đọc thơ em tâm tình người lữ khách
Bao nhớ nhung ngăn cách vạn trùng dương
Anh một đời mang nỗi nhớ niềm thương
Bước đơn lẻ độc hành cùng chiếc bóng
Mùa đông chờ tuyết sương lạnh cóng
Mùa xuân về hoài vọng cuộc tao phùng
Mùa hè qua mang nỗi nhớ mông lung
Mùa thu tới tìm về vùng kỷ niệm
Bốn mùa qua phủ lên màu tím
Để hồn anh tắc liệm nỗi mong chờ
Niềm ủi an là những vần thơ
Em đã viết từ bên bờ Trung hải
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2009 09:27:13 bởi nghinhnguyen >
HỜN TRÁCH
Hờn em nên oán trách vẩn vơ
Để anh cứ thấp thỏm đợi chờ
Mà em thả hồn vào cõi mộng
Bỏ mặc mình anh buồn thẫn thờ.
Nhớ em ngày đợi đêm chờ mong
Đơn phương ấp ủ mãi trong lòng
Mà sao em lại đành hờ hững
Có biết rằng anh khổ lắm không ?
Giận em nên anh nói vậy thôi
Hờn trách mà trong dạ bồi hồi
Bởi vì chúng mình chưa hẹn ước
Tại anh mơ mộng quá xa xôi…
Biển Xanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2009 16:06:07 bởi Biển Xanh >
HỜN TRÁCH
Hờn em nên oán trách vẩn vơ
Để anh cứ thấp thởm đợi chờ
Mà em thả hồn vào cõi mộng
Bỏ mặc mình anh buồn thẩn thơ.
Nhớ em ngày đợi đêm chờ mong
Đơn phương ấp ủ mãi trong lòng
Mà sao em lại đành hờ hững
Có biết rằng anh khổ lắm không ?
Giận em nên anh nói vậy thôi
Hờn trách mà trong dạ bồi hồi
Bởi vì chúng mình chưa hẹn ước
Tại anh mơ mộng quá xa xôi…
Biển Xanh
Còn thương...
.
Còn nhớ đến nhau nên mới mong
Còn thương nên mỏi mắt ngóng trông...
Hờn ,giận vu vơ...cho vơi nhẹ
Nỗi buồn chất chứa dâng ngập lòng...
Em chẳng biết mình làm khổ anh
Một người ngay thật, vốn hiền lành
Bao đêm thao thức ,trong hoài vọng
Ôm nỗi khổ đau suốt năm canh...
Nếu hờn, trách giận nhẹ lòng đi ,
Anh cứ nói tiếp ,đừng ngại gì...
Em đáng trách nhiều ,và hơn thế...
Nỡ bỏ anh lại..,để vu qui...
Dẫu chưa hẹn ước hay thề bồi
Sợ rằng lời "Chót lưỡi ,đầu môi"...
Nên cứ câm lặng , không dám nói..
Để tình đơn phương ...lỡ làng rồi...
Thương Giang
Anh BX ơi!Em không dám "thả hết hồn thơ " để hoạ vì sợ bị ăn đòn

Thành ra câu cú viết lủng củng , gương ép..,không được như ý mong anh đừng chê nghe

<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2009 08:26:03 bởi THƯƠNG GIANG >
Đọc Thơ Em
Anh đang đọc những lời thơ em viết
Như là lời từ biệt tình anh
Anh biết rằng tình anh quá mong manh
Trong hư ảo kết thành qua năm tháng
Dẫu tình yêu, anh em hay bè bạn
Anh đâu mong em đáp trả tình này
Tình người chừ góc biển chân mây
Đâu có được sum vấy ngày thất tịch
Đọc thơ em tâm tình người lữ khách
Bao nhớ nhung ngăn cách vạn trùng dương
Anh một đời mang nỗi nhớ niềm thương
Bước đơn lẻ độc hành cùng chiếc bóng
Mùa đông chờ tuyết sương lạnh cóng
Mùa xuân về hoài vọng cuộc tao phùng
Mùa hè qua mang nỗi nhớ mông lung
Mùa thu tới tìm về vùng kỷ niệm
Bốn mùa qua phủ lên màu tím
Để hồn anh tắc liệm nỗi mong chờ
Niềm ủi an là những vần thơ
Em đã viết từ bên bờ Trung hải
Nghinh Nguyên
Xin đừng nghĩ...
Thơ em viết giữa tháng mưa Ngâu
Nên anh đọc thấy sầu trong đó
Chẳng phải lời từ biệt em gửi gió
Chuyển tới anh nỗi nhớ để chia tay...
Thơ em viết từ xa lắc...trời Tây
Vương tủi buồn ,nỗi lòng người xa xứ...
Nếu anh đọc...xin anh đừng trách cứ
Em gieo buồn giăng ngập ứ lòng anh...
Nỗi buồn em như giọt sương long lanh
Sẽ tan biến khi bình minh.Anh đến...
Tình hư ảo chưa bao giờ hò hẹn
Nên mãi xanh nào chín được đâu???
Thơ em viết ...chỉ là xếp chữ câu
Đơn giản ,mộc mạc như em vậy
Nếu vô tình ,bất chợt anh nhìn thấy
Bài thơ buồn đừng nghĩ :Tuyệt tình anh...
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2009 08:28:11 bởi THƯƠNG GIANG >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: