BÔNG LỤC BÌNH
Gửi người...
Vườn thơ đông đúc bao người
Sao anh lại nói đơn côi một mình?
Anh chơi đuổi bóng bắt hình...
Cuộc vui kết thúc nhớ tình nghĩa xưa...?
Vui, buồn- khúc hát say sưa!
Tình thơ còn đó thốt thưa giữ gìn
Làm sao đổi dạng thay hình
Quên ân nghĩa cũ quên tình Thương Giang
Ơn nghĩa cũ vẫn còn mang
Xưa em mới đến ,ngỡ ngàng chưa quen...
Có anh như người bạn hiền
Giúp gửi bài viết ... em quên sao đành...!
Thương Giang-Sĩ Đoan
TRỐNG VẮNG
Vườn thơ bè bạn vui đông
Mà nghe trống vắng vì lòng đơn côi
Nụ cười héo hắt trên môi
Mua vui chốc lát lại rồi buồn hơn
Quen sống khép kín cô đơn
Niềm đau thân phận chập chờn chưa phai…
Anh ơi sao mãi u hoài
Đời người ngắn ngủi ,mấy ai vẹn tròn...
Đừng giữ nụ cười héo hon
Hãy vui khi thấy mình còn ở đây
Chốn hư ảo như cõi mây
Bồng bềnh anh đến chốn này tìm vui
Bài thơ em viết "GỬI NGƯỜI"
Lâu rồi anh ấy ghé chơi ,than buồn
Nhờ em đánh thức khơi nguồn
Tình thơ đã ngủ trong hồn từ lâu
Em vụng về viết mấy câu
Dành gửi người ấy ...Đừng sầu nữa anh!
Đêm đêm gió thoảng thâu canh
Ngủ đi lòng nhé chớ sanh lụy phiền
Phiêu diêu đồi núi dốc triền
Tìm gờ vách đá ngủ liền một hơi.
Ngủ để quên chuyện qua rồi...
Để mơ tròn giấc...Cuộc đời nở hoa
Dòng sông chở nỗi buồn xa
Niềm vui ở lại chan hoà như xưa
Biển Xanh -Thương Giang-Sĩ Đoan
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Gửi người...
Vườn thơ đông đúc bao người
Sao anh lại nói đơn côi một mình?
Anh chơi đuổi bóng bắt hình...
Cuộc vui kết thúc nhớ tình nghĩa xưa...?
Vui, buồn- khúc hát say sưa!
Tình thơ còn đó thốt thưa giữ gìn
Làm sao đổi dạng thay hình
Quên ân nghĩa cũ quên tình Thương Giang
Ơn nghĩa cũ vẫn còn mang
Xưa em mới đến ,ngỡ ngàng chưa quen...
Có anh như người bạn hiền
Giúp gửi bài viết ... em quên sao đành...!
Thương Giang-Sĩ Đoan
TRỐNG VẮNG
Vườn thơ bè bạn vui đông
Mà nghe trống vắng vì lòng đơn côi
Nụ cười héo hắt trên môi
Mua vui chốc lát lại rồi buồn hơn
Quen sống khép kín cô đơn
Niềm đau thân phận chập chờn chưa phai…
Anh ơi sao mãi u hoài
Đời người ngắn ngủi ,mấy ai vẹn tròn...
Đừng giữ nụ cười héo hon
Hãy vui khi thấy mình còn ở đây
Chốn hư ảo như cõi mây
Bồng bềnh anh đến chốn này tìm vui
Bài thơ em viết "GỬI NGƯỜI"
Lâu rồi anh ấy ghé chơi ,than buồn
Nhờ em đánh thức khơi nguồn
Tình thơ đã ngủ trong hồn từ lâu
Em vụng về viết mấy câu
Dành gửi người ấy ...Đừng sầu nữa anh!
Đêm đêm gió thoảng thâu canh
Ngủ đi lòng nhé chớ sanh lụy phiền
Phiêu diêu đồi núi dốc triền
Tìm gờ vách đá ngủ liền một hơi.
Ngủ để quên chuyện qua rồi...
Để mơ tròn giấc...Cuộc đời nở hoa
Dòng sông chở nỗi buồn xa
Niềm vui ở lại chan hoà như xưa
Nhắc chi những chuyện xa xôi
Để cho sóng gió cuốn trôi cuối trời
Vần thơ trao đổi vui chơi
Tình bạn nồng ấm cho đời thêm tươi...
Biển Xanh-Thương Giang-Sĩ Đoan
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
THÔI RỒI !...
Được tin em đã có chồng
Tim như ngưng đập nghe lòng nát tan
Thôi rồi…tình đã dở dang
Thôi rồi…em đã sang ngang mất rồi
Từ đây sống kiếp đơn côi
Chiều buồn ra ngóng đò trôi xuôi dòng
Thôi rồi…còn đâu mà mong
Ngày về tay bế tay bồng con thơ
Bến xưa lẻ bước bơ vơ
Thấy em hạnh phúc thẩn thơ đứng nhìn
Âm thầm đau xót phận mình
Em ơi !...sao nở vô tình bỏ anh
Lòng anh thì rất chân thành
Quê nghèo lam lủ nên đành xa nhau
Xứ người cuộc sống sang giàu
Hai lúa chân đất làm sao sánh bằng
Thôi đành cắt nửa vầng trăng
Ôm sầu lẻ bóng…thấu chăng hỡi người !!!…
Biển Xanh
KHÔNG QUÊN
Vầng trăng xưa đã xẻ đôi
Mỗi người một mảnh đơn côi ngàn trùng...
Chẳng thể xây mái nhà chung
Đành chịu vỡ mộng tương phùng phượng loan...
Trời sinh duyên phận đa đoan
Người ơi!Đừng trách ,sầu lan tím chiều...
Chúng mình như phận cánh bèo,
Lênh đênh trôi dạt mãi theo dòng đời...
Kẻ xuôi ,người ngược nổi trôi...
Chẳng dừng một bến để người đợi ta
Giờ lưu lạc mãi nơi xa
Thu sang gợi nhớ quê nhà xiết bao...
Mình không duyên nợ ba đào.
Thôi đành giữ khúc ca dao trong lòng
Làm hồi môn khi lấy chồng
Bấy nhiêu đã đủ để không quên người....
Thương Giang
Em Đã Xa Rồi
Em ơi bây giờ ở nơi nào
Lạc loài trong những giấc chiêm bao
Ưu sầu năm tháng ngàn thương nhớ
U uẩn lòng ai thấy nghẹn ngào
Từ khi em từ giã quê nhà
hướng trời tây ấy biệt mù xa
In vào ký ức bao hoài cảm
Nước non cách trỡ biết đâu là...
Góc biển chân mây mấy dặm trường
Ôm mối tình buồn mãi vấn vương
Cách biệt nghìn trùng trới mây nước
Món mõi trông chờ trong khói sương
Ai qua gởi chút tơ vương
Ít nhiều lưu luyến trên đường từ ly.
Nghinh Nguyên
Em đã xa rồi...
Em ơi bây giờ ở nơi nào
Lạc loài trong những giấc chiêm bao
Ưu sầu năm tháng ngàn thương nhớ
U uẩn lòng ai thấy nghẹn ngào
Nghinh Nguyên
Em vẫn ở đây...
Em vẫn ở đây có đi đâu...
Nhờ vườn người khác bắc nhịp cầu
Giao lưu bè bạn trong thư quán
Trêu đùa chọc ghẹo vui với nhau...
Thương Giang
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Em đã xa rồi...
Em ơi bây giờ ở nơi nào
Lạc loài trong những giấc chiêm bao
Ưu sầu năm tháng ngàn thương nhớ
U uẩn lòng ai thấy nghẹn ngào
Nghinh Nguyên
Em vẫn ở đây...
Em vẫn ở đây có đi đâu...
Nhờ vườn người khác bắc nhịp cầu
Giao lưu bè bạn trong thư quán
Trêu đùa chọc ghẹo vui với nhau...
Thương Giang
Em ở đây mà hồn nơi đâu
Nói sang anh mà chẳng qua cầu
Để anh vẫy gọi khan cả cổ
Bảo cố gắng chờ...nhưng còn lâu...
Biển Xanh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: