BÔNG LỤC BÌNH
KHÔNG QUÊN Anh sẽ không bao giờ quên Mùa thu năm ấy…nhắc tên em hoài Bằng lăng hoa tím rơi bay Gió đưa hương thoảng đắm say nỗi lòng Tình em đất đỏ miền Đông Dù cho xa cách vẫn không thể nào Kỷ niệm đem xóa được sao Sắc hoa màu nhớ thấm vào máu tim Bao năm lữ khách đi tìm Dư hương tiếng vọng đắm chìm trong mơ Rừng chiều lá đổ bơ vơ Nhặt cành hoa tím đợi chờ người thương Thẩn thơ chiếc bóng bên đường Hoàng hôn tắt nắng khói sương nhạt nhòa Tình xưa giờ đã bay xa Một thời nhớ mãi sao mà đành quên… Biển Xanh MNS
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2009 20:00:58 bởi Nhân Sơn >
Biển và Sao
Đêm buồn Biển muốn tìm Sao
Quên ngày mệt mỏi ầm ào sóng xô
Tìm an ủi, chút mộng mơ
Để lòng Biển lặng phủ mờ ánh sao
Kìa ngàn tia sáng ngọt ngào
Vỗ về Biển giấc chiêm bao ấm nồng
SH Biển đẹp nhờ ánh trăng sao Nhấp nhô soi bóng sắc màu lung linh Thì thầm sóng bảo vô tình Biển xanh cô độc một mình thẩn thơ Thuyền đâu vắng biển mong chờ Sao hôm dẫn lối bến mơ thuyền về… Biển Xanh MNS
ANH SẼ CHỜ Chúng mình dù chưa gặp nhau Tình em thắm thiết khiến nao cả lòng Nơi đây ngày nhớ đêm mong Ước ao thấy được bóng hồng người thương Một lần thỏa mộng tơ vương Bóng chim tăm cá biết phương trời nào Em là mây gió trăng sao Anh như Lưu Nguyễn lạc vào thiên thai Mơ màng tưởng nhớ bóng ai Thâu đêm thao thức thở dài tàn canh Xin em đừng vội xa anh Hữu duyên thiên lý…mộng lành đẩy đưa Yêu em biết nói sao vừa Anh sẽ chờ mãi…nếu chưa lấy chồng… B.X. Mặc Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2009 19:59:45 bởi Nhân Sơn >
ANH SẼ CHỜ Chúng mình dù chưa gặp nhau
Tình em thắm thiết khiến nao cả lòng
Nơi đây ngày nhớ đêm mong
Ước ao thấy được bóng hồng người thương
Một lần thỏa mộng tơ vương
Bóng chim tăm cá biết phương trời nào
Em là mây gió trăng sao
Anh như Lưu Nguyễn lạc vào thiên thai
Mơ màng tưởng nhớ bóng ai
Thâu đêm thao thức thở dài tàn canh
Xin em đừng vội xa anh
Hữu duyên thiên lý…mộng lành đẩy đưa
Yêu em biết nói sao vừa
Anh sẽ chờ mãi…nếu chưa lấy chồng…
BX. Mặc Nhân Sơn
Gió lay rụng cánh hoa hồng
Anh ơi phận bạc long đong những ngày
Khi nào nhẹ gánh hai vai
Em về ấm lại những ngày giá băng
Cung đàn trổi khúc trăm năm
Bao nhiêu chua xót nhọc nhằn sẽ qua
Tóc ai buông lại mượt mà
Cây Quỳnh Hương sẽ nở hoa trong vườn.
Ladieubong
ĐỪNG ĐẮN ĐO Mái tóc anh đã thôi xanh Thêm vài năm nữa trở thành bạc phơ Vậy mà cứ mãi mộng mơ Tim còn rung động mong chờ người thương Lời em xao xuyến vấn vương Ngỡ như trẻ lại mới dường năm nao Yêu không tính tuổi thấp cao Đời người hơn nửa…cớ sao ngại ngần Em chớ lo lắng phân vân Đường tình lẻ bước mình cần có nhau Thời gian thấm thoát qua mau Tóc em rồi cũng bạc màu mà thôi Hãy để tình yêu lên ngôi Đắn đo suy tính mãi rồi phòng không Trời đã sắp sửa vào Đông Đêm về lạnh lẽo thấy lòng cô đơn Thâu canh giấc ngủ chập chờn Có nhau sưởi ấm còn hơn một mình… BX.Mặc Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2009 17:12:41 bởi Biển Xanh >
HỌA SĨ Em đang ngồi vẽ xinh đẹp ghê Nét mặt thanh tú mái tóc thề Nụ cười làm xiêu lòng lữ khách Nhìn em mà hồn mãi mẩn mê. Em vẽ ai ?..Hay vẽ tặng anh Ước ao nét cọ sẽ riêng dành Phác họa đơn sơ tô bóng dáng Dù biết hy vọng rất mong manh. Nhờ em vẽ giúp cho nỗi lòng Của một người ôm mộng chờ mong Tình như sương khói mờ hư ảo Mà sao lại buồn nhớ mênh mông… BX. Mặc Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2009 17:13:40 bởi Biển Xanh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: