BÔNG LỤC BÌNH
MỚI BIẾT... Mỗi đêm em về trong giấc mộng Anh không còn trăn trở cô đơn Có em giấc ngủ hết chập chờn Vẳng bên tai những lời âu yếm. Mơ màng anh choàng tay mò kiếm Quờ quạng tìm hơi ấm em đâu Gối chăn đơn lạnh lẽo nát nhàu Tỉnh giấc ngẩn ngơ đầy tiếc nuối. Chưa gặp…đã mê say đắm đuối Bởi em mang nét đẹp thanh cao Có trái tim nhân hậu ngọt ngào Gây ấn tượng lòng anh xao xuyến. Tình thiết tha càng nhiều lưu luyến Lỡ mai này ước mộng không thành Tên em khắc đậm nét tim anh Suốt đời này chẳng thể quên được. Thân lữ khách bao năm mỏi bước Sưu tầm tìm kỷ niệm mà thôi Đã hơn nửa thế kỷ buồn trôi Đến nay biết thế nào xao động… Biển Xanh MNS
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2009 07:07:09 bởi Biển Xanh >
HOA TUYẾT Bao giờ anh đến bên em
Chắc là hoa tuyết ngoài thềm ngừng rơi...
Trái tim băng giá tan trôi
Phương Nam tỏa nắng ấm nơi tâm hồn
Cô đơn giá lạnh đâu còn
Khi anh chung thủy sắt son đợi chờ...
Hoa tuyết đậu xuống trang thơ
Nhắc anh chớ có bao giờ quên em...
Thương Giang
Hoa tuyết từ bên đất Nga Gói thêm nỗi nhớ làm quà gửi anh Tình em sao lại quên đành Nơi đây anh cũng riêng dành cành hoa Tặng em với cả thiết tha Hoa thường được gọi tên là Lưu Ly Nước ngoài họ gọi hoa chi Forget me not…anh ghi nhớ lòng Đừng quên nhau nhé…chờ mong Hẹn ngày tao ngộ trong vòng tay nhau… BX. Mặc Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2009 21:48:45 bởi Nhân Sơn >
MỘT
MẢNH THU BUỒN
*******
***
Giọt sương buồn ru em từng giấc ngủ
Lạnh cõi lòng nghe vương mối tình xa
Lặng thinh âm những nghẹn ngào xưa cũ
Mà ngậm ngùi thương tiếc tháng ngày qua
Duyên tình mình thôi anh, đà đánh mất
Chỉ còn chăng là lệ mắt đắng cay
Tay chới với níu nồng nàn đã khuất
Mảng thu buồn còn đọng chút hương say
Mộng nghe rã nát niềm cô quạnh
Một nửa cuộc đời em vắng anh
Một nửa thời gian là hoang lạnh
Thôi đã mất rồi mảnh đời xanh
Chừng dĩ vãng là niềm thương nỗi nhớ
Thu cũng buồn khi vắng mối tình ta
Vườn xưa ấy anh ơi xin hãy mở
Đừng để trong em...lệ lại nhòa...
* thuỵ du
Thu tàn rồi Thu tìm đến nữa thôi
Còn anh thì đã mất hẳn em rồi
Biết đến khi nào gặp nhau lại được
Tình buồn vỡ vụn theo gió cuốn trôi.
Khơi lại làm chi nữa cho thêm đau
Ngày tiễn đưa em…anh đứng nghẹn ngào
Hồi còi xé nát con tim rỉ máu
Sân ga còn đó…tàu về nơi nao.
Đường xưa lối cũ lá vẫn rơi bay
Đèn khuya hiu hắt bóng đỗ nghiêng dài
Vọng tiếng bước chân vang trên phố vắng
Bao lần thu đến thơ thẩn tìm ai…
Mặc Nhân Sơn
HOA TUYẾT Bao giờ anh đến bên em Chắc là hoa tuyết ngoài thềm ngừng rơi... Trái tim băng giá tan trôi Phương Nam tỏa nắng ấm nơi tâm hồn Cô đơn giá lạnh đâu còn Khi anh chung thủy sắt son đợi chờ... Hoa tuyết đậu xuống trang thơ Nhắc anh chớ có bao giờ quên em... Thương Giang Hoa tuyết từ bên đất Nga
Gói thêm nỗi nhớ làm quà gửi anh
Tình em sao lại quên đành
Nơi đây anh cũng riêng dành cành hoa
Tặng em với cả thiết tha
Hoa thường được gọi tên là Lưu Ly
Nước ngoài họ gọi tên chi
Forget me not…anh ghi nhớ lòng
Đừng quên nhau nhé…chờ mong
Hẹn ngày tao ngộ trong vòng tay nhau…
Hoa tuyết tinh khiết một mầu
Anh kết vương miện đội đầu cho em
Món quà anh gửi theo kèm
Nhành Lưu Ly trắng như rèm cô dâu...
Forget me not...quên đâu...
Nghĩa là luôn nhớ tới nhau suốt đời...
Bên em tuyết vẫn đang rơi
Bao giờ mới gặp anh - người em mong...?
Thương Giang
Forget-Me-Nots - Myosotis scorpioides
Forget me not!
< _____________________________
Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang...
Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước...
Thương Giang
<
<
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2009 06:10:09 bởi THƯƠNG GIANG >
LÀM SAO QUÊN ĐƯỢC
Làm sao quên được em ơi
Khi hoa đã gợi một thời yêu xưa
Em đi trời có đổ mưa
Anh che giọt nhớ cho vừa lòng nhau!
MỚI BIẾT... Mỗi đêm em về trong giấc mộng
Anh không còn trăn trở cô đơn
Có em giấc ngủ hết chập chờn
Vẳng bên tai những lời âu yếm.
Mơ màng anh choàng tay mò kiếm
Quờ quạng tìm hơi ấm em đâu
Gối chăn đơn lạnh lẽo nát nhàu
Tỉnh giấc ngẩn ngơ đầy tiếc nuối.
Chưa gặp…đã mê say đắm đuối
Bởi em mang nét đẹp thanh cao
Có trái tim nhân hậu ngọt ngào
Gây ấn tượng lòng anh xao xuyến.
Tình thiết tha càng nhiều lưu luyến
Lỡ mai này ước mộng không thành
Tên em khắc đậm nét tim anh
Suốt đời này chẳng thể quên được.
Thân lữ khách bao năm mỏi bước
Sưu tầm tìm kỷ niệm mà thôi
Đã hơn nửa thế kỷ buồn trôi
Đến nay biết thế nào xao động…
Em về trong giấc mơ anh Dẫu bây giờ chẳng còn bé bỏng
Quá nửa đời say sóng tình ư...?
Em hỏi lòng ...tình thật hay hư
Mà gieo vào trong nhau nỗi nhớ...?
Khoảng cách xa bao điều cách trở.
Thương yêu nào khắc khoải thâu canh...
Chẳng thể nào quên vần thơ anh
Nặng nỗi niềm mênh mang ,da diết
Bao tâm sự...em giờ mới biết.
Giấc mơ anh luôn có bóng em...
Và nỗi nhớ hiện hữu từng đêm
Mơ và thực đan xen dằn vặt...
Đọc thơ anh tim đau quặn thắt
Mộng không thành...đừng khắc tên em...
Bởi em sợ kỷ niệm đầy thêm
Sẽ đồng hành yêu thương đau khổ
Anh biết đấy mình xa xôi cách trở
Biết bao giờ đến được với nhau...
Giá Bụt ban cho phép nhiệm mầu
Để biến giấc mơ anh thành thực..
Khi đêm về anh không thao thức
Quờ quạng tìm hơi ấm em đâu...
Mạc Nhân Sơn-Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2009 05:35:11 bởi THƯƠNG GIANG >
Em về trong giấc mơ anh
Dẫu bây giờ chẳng còn bé bỏng
Quá nửa đời say sóng tình ư...?
Em hỏi lòng ...tình thật hay hư
Mà gieo vào trong nhau nỗi nhớ...?
Khoảng cách xa bao điều cách trở.
Thương yêu nào khắc khoải thâu canh...
Chẳng thể nào quên vần thơ anh
Nặng nỗi niềm mênh mang ,da diết
Bao tâm sự...em giờ mới biết.
Giấc mơ anh luôn có bóng em...
Và nỗi nhớ hiện hữu từng đêm
Mơ và thực đan xen dằn vặt...
Đọc thơ anh tim đau quặn thắt
Mộng không thành...đừng khắc tên em...
Bởi em sợ kỷ niệm đầy thêm
Sẽ đồng hành yêu thương đau khổ
Anh biết đấy mình xa xôi cách trở
Biết bao giờ đến được với nhau...
Giá Bụt ban cho phép nhiệm mầu
Để biến giấc mơ anh thành thực..
Khi đêm về anh không thao thức
Quờ quạng tìm hơi ấm em đâu...
DUYÊN KIẾP Hơn nửa đời đâu còn bé bỏng Ngở đã quên hai chữ TÌNH YÊU Khép mình an phận sống cô liêu Gặp lại em…Lòng nghe rạo rực. Tim đập mạnh muốn tung lồng ngực Đòi lại một nửa của chính mình Đã từ lâu đánh mất niềm tin Mãi đến hôm nay tìm thấy được. Lời ước nguyện của từ kiếp trước Gặp được nhau tuy đã muộn màng Duyên phận còn trắc trở gian nan Chịu cách xa mỗi người mỗi ngả. Dòng sông đều đỗ ra biển cả Trước sau cũng sum hợp bên nhau Sống hạnh phúc đến tóc bạc màu Thực hiện đúng lời xưa hẹn ước… Mặc Nhân Sơn-Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2009 12:10:29 bởi Nhân Sơn >
Em về trong giấc mơ anh
Dẫu bây giờ chẳng còn bé bỏng
Quá nửa đời say sóng tình ư...?
Em hỏi lòng ...tình thật hay hư
Mà gieo vào trong nhau nỗi nhớ...?
Khoảng cách xa bao điều cách trở.
Thương yêu nào khắc khoải thâu canh...
Chẳng thể nào quên vần thơ anh
Nặng nỗi niềm mênh mang ,da diết
Bao tâm sự...em giờ mới biết.
Giấc mơ anh luôn có bóng em...
Và nỗi nhớ hiện hữu từng đêm
Mơ và thực đan xen dằn vặt...
Đọc thơ anh tim đau quặn thắt
Mộng không thành...đừng khắc tên em...
Bởi em sợ kỷ niệm đầy thêm
Sẽ đồng hành yêu thương đau khổ
Anh biết đấy mình xa xôi cách trở
Biết bao giờ đến được với nhau...
Giá Bụt ban cho phép nhiệm mầu
Để biến giấc mơ anh thành thực..
Khi đêm về anh không thao thức
Quờ quạng tìm hơi ấm em đâu...
DUYÊN KIẾP
Hơn nửa đời đâu còn bé bỏng Ngở đã quên hai chữ TÌNH YÊU Khép mình an phận sống cô liêu Gặp lại em…Lòng nghe rạo rực. Tim đập mạnh muốn tung lồng ngực Đòi lại một nửa của chính mình Đã từ lâu đánh mất niềm tin Mãi đến hôm nay tìm thấy được. Lời ước nguyện của từ kiếp trước Gặp được nhau tuy đã muộn màng Duyên phận còn trắc trở gian nan Chịu cách xa mỗi người mỗi ngả. Dòng sông đều đỗ ra biển cả Trước sau cũng sum hợp bên nhau Sống hạnh phúc đến tóc bạc màu Thực hiện đúng lời xưa hẹn ước… Đợi chờ Duyên tình ta nợ từ kiếp trước
Dẫu muộn màng vẫn được gặp nhau...
Cho dù em có ở nơi đâu
Anh vẫn biết ,bởi trái mách bảo...
Ai đã từng nói rằng tình ảo
Nhưng hiện hữu người thật đó thôi...
Em và anh cách nửa bầu trời
Luôn tồn tại trong nhau nỗi nhớ...
Mỗi đêm nghe tiếng lòng trăn trở
Ước ao gặp để trả nợ tình người...
Trời sao thử thách mãi chưa thôi
Nên khiến mình xa xôi ,ngăn cách...
Mối duyên mình đâu sợ thử thách
Thời gian là bằng chứng thủy chung.
Mình chờ dù mưa gió bão bùng.
Vẫn đợi ngày tương phùng tao ngộ...
Mặc Nhân Sơn-Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2009 06:53:24 bởi THƯƠNG GIANG >
EM VỀ THĂM Em về thăm anh một chiều mưa Mừng vui chào đón nói sao vừa Gặp lại cố nhân bao xa cách Đưa em thăm lại kỷ niêm xưa. Cầu dừa bắc ngang qua con mương Mỗi ngày dìu nhau đi đến trường Đêm trăng hai đứa ra ngồi ngắm Đôi bóng giao kề dệt yêu đương. Thăm lại cây đa bến sông quê Khi tiễn đưa em đã hẹn thề Nước vẫn trôi lục bình lơ lững Nhớ em ra ngóng buồn tái tê. Đã bao năm chúng mình cách xa Tuy thời gian nhuộm tóc bạc già Tình vẫn mãi mặn nồng thắm thiết Không gì ngăn cách được đôi ta… Mặc Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2009 22:33:12 bởi Biển Xanh >
EM VỀ THĂM Em về thăm anh một chiều mưa Mừng vui chào đón nói sao vừa Gặp lại cố nhân bao xa cách Đưa em thăm lại kỷ niêm xưa. Cầu dừa bắc ngang qua con mương Mỗi ngày dìu nhau đi đến trường Đêm trăng hai đứa ra ngồi ngắm Đôi bóng giao kề dệt yêu đương. Thăm lại cây đa bến sông quê Khi tiễn đưa em đã hẹn thề Nước vẫn trôi lục bình lơ lững Nhớ em ra ngóng buồn tái tê. Đã bao năm chúng mình cách xa Tuy thời gian nhuộm tóc bạc già Tình vẫn mãi mặn nồng thắm thiết Không gì ngăn cách được đôi ta…
Em sẽ về thăm anh Hò hẹn mãi...cuối cùng em trở lại
Thăm quê hương...mà chẳng kịp gặp anh...
Mười ngày phép ngắn ngủi trôi nhanh
Nhiều dự định em đành bỏ lỡ....
Mười ngày phép.. đã bị chia nhỏ
Bao kế hoạch nào có thời gian...
Muốn thăm anh ,nơi ấy Phương Nam
Chưa thực hiện ,giờ thành hoài ước
Đừng buồn trách, em chưa vào được
Sẽ có ngày em trở lại thăm anh
Cầu khỉ cheo leo, bước chòng chành...
Em chẳng ngại có anh ...nếu ngã...
Về quê anh... thanh bình yên ả...
Có hàng dừa che mái tóc em
Mình ngắm sao ,hóng mát bên thềm
Em sẽ về...anh chờ đợi nhé...
Mặc Nhân Sơn -Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2009 02:38:42 bởi THƯƠNG GIANG >
LO XA… Em rấtđtình cảm khôn ngoan Khiến lòng xao xuyến nên càng mến yêu Nhớ em hồn phách liêu xiêu Muốn được nói hết bao điều vấn vương Nói rằng thương rất là thương Gửi mây nhắn gió về phương xa vời Tình nhớ…buồn lắm em ơi Ôm ấp hình bóng nên đời cô đơn Đêm về giấc ngủ chập chờn Gối chăn lạnh lẽo trống trơn chạnh lòng Tình anh…em hiểu cho không Hay đang mơ mộng pháo hồng kiệu hoa Sang thuyền về bến lạ xa Tình xưa nghĩa cũ nhạt nhòa khói sương… BX. Mặc Nhân Sơn
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: