XUÂN NHỚ
Xuân về chưa thấy em sang
Hoa mai sầu héo rụng vàng đầy sân
Nhìn đôi én lượn bâng khuâng
Xuân đi xuân đến bao lần vắng em….
Biển Xanh
Tết nhớ người xa
Tệt đến bùng lên nỗi buồn mong
Nhìn cảnh xuân sang thêm mủi lòng
Người người rộn rã vui xuân mới
Riêng mình cô quạnh giữa mênh mông.
Nhớ` người tri kỉ cách núi sông
Chẳng thể cùng nhau nhắp rượu nồng
Chén trà lạnh ngắt, hương bay hết
Vấn thơ ước họa nghẹn giữa dòng.
Biết ở nơi xa người cũng trông
Mong làm cánh én vượt khỏang không
Đem đào đến bên mai vàng thắm
Để bước xuân sang thỏa nguyện lòng !
Sao Hôm