NGƯỜI THẦY GIÁO NGHÈO VÀ CON CHÓ LAI BECGIE .
Toctien1 15.05.2009 13:01:25 (permalink)
Có người nói "Tình yêu đến làm chi cho vấn vương sầu nhớ...".


PHẦN I


- Loan ơi. Thầy đã tới rồi kìa. Ra mở cửa dùm mẹ đi con. - Tiếng mẹ Loan vọng từ dưới lầu.
Đang nằm mơ màng theo tiếng nhạc, Loan bật mình ngồi dậy. Đưa tay khẽ vén mái tóc cột lại, Loan chạy vội xuống lầu. Ngoài sân, tiếng chó sủa vang gầm gừ hướng về phía cửa chính. Đứng ở ngoài cửa là một người đàn ông còn trẻ. Trên khuôn mặt sáng sủa của anh đeo cặp kính cận càng tăng thêm vẻ trí thức. Hai tay anh đang cầm chiếc ghi đông xe đạp. Loan mở cửa đẩy một cánh cổng tươi cười mời anh vào.
- Chào thầy. Mời thầy vào.
- Chào em. - Anh mỉm cười và từ từ dẫn chiếc xe đạp vào sân.
- Thầy vào phòng khách ngồi chơi, chờ mẹ em một chút. - Loan mời anh ngồi và đồng thời rót nước mời anh.
Anh ngồi nhẹ nhàng vào ghế sa lon, tay anh đưa ra đón ly nước từ tay Loan để xuống bàn. Anh khẽ kín đáo quan sát 1 vòng chung quanh phòng. Căn phòng thật là sang trọng, toàn là những vật dụng đắt tiền. Lúc đó có tiếng bước chân vọng tới.
- Chào thầy. - Mẹ Loan vừa ngồi xuống vừa nói.
- Dạ. Chào cô. - Anh trả lời.
- Đây là con của cô nó tên là Loan, còn đây là thầy Tiến chuyên dạy kèm. - Mẹ Loan cười giới thiệu hai người với nhau.
Tiến nhìn sang cô học trò nhỏ, khẽ gật đầu cười. Loan cũng nhìn thầy, mỉm cười đáp lại. Mẹ Loan nói tiếp :
- Em nó năm nay thi Đại học. Nói chung thì em nó học cũng tàm tạm, nhưng ông lại nhà sợ nó thi không nổi, nên mời thầy cố gắng giúp thêm cho em nó. Học phí thì thầy khỏi phải lo, chúng tôi chắc chắn sẽ không để thầy phải bị thiệt. Tôi mong thầy tận tình chỉ bảo cho em nó. Nếu như em nó mà vào được Đại học lần này, chúng tôi sẽ không quên công ơn của thầy đâu. - Bà ngừng một lát quan sát Tiến rồi quay sang Loan.
- Mời thầy lên lầu luôn đi con. Thầy cứ tự nhiên như ở nhà.

Sức học Loan tương đối khá. Tiến cảm thấy rất hài lòng khi Loan xuất sắc vượt qua các bài test mà Tiến cho Loan làm. Lúc về ra đến cửa, tiếng chó lại sủa vang gầm gừ. Loan quay sang nạt con chó và mỉm cười nói với Tiến:
- Nó sắp đẻ nên dữ lắm thầy. Mấy hôm nay nhà em phải xích nó lại chứ sợ thả ra nó cắn bậy thì phiền.
- Chắc thầy tới vài bữa là nó sẽ quen thôi. - Tiến cười và chắc chắc lưỡi, làm cho con chó càng sủa to hơn. Tiến nói tiếp vẻ hồi tưởng:
- Ở quê nhà của thầy cũng rất hay nuôi chó. Có nó thật cũng vui. Hễ mình đi đâu về là nó chạy theo mừng làm cho mình cũng phát mệt với nó. Nhưng có điều bây giờ thầy ở tập thể chỉ có một mình thì chẳng nuôi làm gì.
Loan nhìn thầy cười không nói. Tiến quay lại:
- Thầy về nha em.
- Dạ. Thầy về. - Loan trả lời.

*****

Thấm thoắt một tháng đã trôi qua. Loan học ngày càng tiến bộ. Tiến bắt đầu ôn cho Loan các đề thi đại học và lòng rất mừng khi thấy Loan giải đề rất sát với đáp án. Tiến rời bảng lại bàn Loan khen:
- Em học còn khá hơn thầy học hồi xưa.
- Dạ. Cũng là nhờ thầy đó. - Loan mỉm cười vẻ mặt e thẹn.
- Thôi. Hôm nay chỉ học tới đây thôi. Thầy về nha em. - Tiến vứt viên phần vào hộp.
- Dạ. - Loan vừa gấp sách, vừa trả lời.
Khi Tiến ra tới cổng, Loan cầm 1 cái giỏ vội chạy theo:
- Thầy ơi thầy...
- Sao em? - Tiến quay lại hỏi.
- Em nghe thầy nói thích nuôi chó nên...- Loan ngập ngừng đưa cái giỏ cho Tiến.
Tiến nhìn vào trong giỏ, trong đó là 1 con chó lai becgie nhỏ đang cuộn tròn ngủ. Lông nó đen tuyền pha lẫn vài lốm đốm trắng. Tiến cũng vội dựng xe và đón lấy cái giỏ không khách sáo:
- Cảm ơn em nhiều.

Về tới nhà, Tiến vội chạy đi mua một lon sữa, kiếm 1 cái thùng cacton làm chỗ ngủ cho con chó. Tiến đưa tay vuốt ve con chó 1 cách thật trìu mến lúc nó đang liếm sữa. Sau đó Tiến từ từ ngồi vào bàn, lấy ra một cuốn sổ bìa màu đen và lật cuốn sổ ra, Tiến viết vào sổ :
- Ngày...Tháng...Năm...Nàng tặng ta con chó. Ta sẽ nuôi và chăm sóc mày cẩn thận, để mỗi khi nhìn mày là ta lại nhớ đến nàng...Loan ơi, em có biết là anh yêu em nhiều lắm không? Kể từ ngày đầu gặp được em là ngày nào anh cũng mong trời mau tối để thấy em...

*****

Hai tháng sau, Loan tốt nghiệp trung học. Một buổi chiều tối, Loan cùng mấy người bạn đến nhà thầy Tiến. Loan rạng rỡ trong chiếc váy đầm màu xanh dài tới gối, bó chặt lấy thân hình khỏe mạnh. Nghe tiếng chó sủa, Tiến vội bước ra. Tiến sững sờ khi nhìn thấy Loan. Loan hôm nay trang điểm một chút nhè nhẹ, càng tôn thêm vẻ đẹp vốn có của mình. Loan nhìn thầy Tiến nói:
- Chào thầy.
- Chào các em. Các em vào chơi. - Tiến vừa suỵt chó vừa đẩy cửa cho Loan và các bạn vào.
Loan lại gần con chó tính đưa tay ra xoa đầu nó thì nó cảnh giác gầm gừ. Loan quay qua hỏi Tiến:
- Thầy đặt tên cho nó là gì?
- Thầy đặt tên cho nó là Phụng. - Tiến trả lời.
- Woa. Sao thầy đặt tên cho nó giống tên người vậy? - Loan hỏi ngạc nhiên.
- Thì...thầy đặt đại tên cho nó thôi mà. - Tiến lúng túng trả lời. Tất nhiên, Tiến không thể giải thích ý nghĩa sâu xa của tên Phụng cho Loan hiểu. Việc đặt tên cho nó, Tiến nghĩ mãi cố gắng kiếm cái tên để gợi nhớ đến người mình thương.
- Hôm nay em qua đây thăm thầy và đồng thời chào thầy em đi. - Loan nói.
- Em đi đâu? - Tiến hơi giật mình hỏi.
- Dạ. Ba mẹ em bảo em phải vào thành phố sớm để chuẩn bị cho tốt trước khi thi. - Loan đáp.
- Uh. Vậy cũng được. - Tiến cảm thấy trở nên hụt hẫng.
- Dạ. Đây là tiền công ba mẹ em gởi cho thầy. - Loan cười một cách vô tư và hai tay đưa phong bì cho Tiến.
- Cảm ơn em. - Tiến cầm lấy phong bì và lạnh lùng nói.
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9