Trích đoạn: LaChanh
Anh CP, Lá hổng có phiền lòng tẹo nào đâu! vui vì có người chỉ thêm cho Lá học hỏi, nên anh CP nhớ nhe! nhớ bổ xung thêm cho Lá về mọi mặt ngheng!
Bên kia thì huynh Triart nói Lá có cá tính mạnh mẽ, quyết đoán...anh CP thì nói Lá "tomboy" Lá hổng biết mấy anh coi bói ở đâu về Lá dzậy?...chỉ cho Lá đi coi với!
Đặt tên! 

anh CP biết Lá dở dụ này mà! hình của Lá rất nhiều, hổng có tên vì Lá hổng kiếm ra tên gì 
bên kia Lá thấy Ngàn đặt tên cho tấm hình của anh, hay ghê! Lá không thể nào nghĩ ra được như vậy mà anh vẫn chưa chịu....
. Nhưng khi Lá ngắm tấm hình trên của anh CP, hổng biết đúng không? khi anh CP hỏi Lá, có phải anh đang tập cho Lá cách đọc hình ảnh hay không? Lá thấy cánh hoa mở ra như mời gọi nụ (đàn em) nhập cuộc, lòng hoa mở ra như chỉ cho "nụ" thấy những cái đẹp sẽ được khai mở...v...v...Lá có cảm tưởng như hoa là anh CP, còn nụ là Lá. Nên Lá đặt tên là "Dẫn dắt"...chắc anh cười vỡ bụng với cái nhìn của Lá héng.
CP đâu cần làm thầy bói để có thể nói hai chữ "Tomboy"?
Vì nó là sự thật, CP nói về cách chụp của Lá đó:
"Tomboy" nên muốn dùng hết khả năng của máy ảnh trong tay của mình...
Thật vậy, máy ảnh chỉ là phương tiện không hơn không kém!
Chỉ có người cầm máy mới thật sự là quan trọng...
Cảm ơn Lá đã nhín thời gian "đọc" và phân tích ảnh CÕI LÒNG của CP.
Lá đã nói đúng, CP dùng ảnh này để một lần nữa nhắc Lá rằng messages chất chứa trong mỗi hình ảnh là điều đầu tiên quyết định giá trị của nó!
Thứ đến mới là nội dung... Tiếp theo sau mới là phần trình bày và kỹ thuật của ảnh.
CP cũng không thể cười Lá khi phân tích như trên... Vì cũng như MN, Lá đọc được phần nào messages mà người chụp gửi gắm vào trong ảnh của mình. Như thế là tiến bộ rõ ràng...
CP cảm thấy rất vui vì thế!
"Đọc" quen hình ảnh của người khác, Lá sẽ biết cách "build up" tác phẩm của chính mình. Đôi khi không phải chỉ một vài ngày. Mà có khi vài tháng, vài năm... cho đến độ chín mùi rồi mới đi tìm phương tiện mà bấm máy!
Cũng như MN với ảnh hoa sen của CP, Lá đọc được gần đúng những messages trong ảnh hoa cosmos, tuy rằng CP không dám ngạo nghễ tự cho mình là người dẫn dắt người khác...
CP chỉ mong rằng chúng ta trao đổi và học hỏi lẫn nhau trong diễn đàn được thì rất vui...
Thực tế cho thấy kiến thức tổng quát và kinh nghiệm sống luôn luôn là những gì quý báu cho việc theo đuổi những gì dính dáng đến nghệ thuật!
Vì thế, nếu CP vô tình được sinh ra trước (già hơn) người khác và cũng vô tình góp nhặt được chút kinh nghiệm, kiến thức gì đó... Thì CÕI LÒNG cũng như các ảnh hoa sen gần đây chỉ là suy nghĩ lẩm cẩm của CP tự nhắc nhở cho chính mình:
Hãy tôn trọng và quý mến những người đi sau và trẻ hơn mình..., thế thôi!
Riêng trong ảnh hoa sen mà MN gọi là "LUÂN HỒI", MN đã đọc đưọc ý của người chụp:
"Hoa rõ gương sen mờ
đóa hoa sen rồi cũng trở thành gương sen".
Nhưng người chụp chỉ muốn dẫn ý cho thế hệ đi trước tin tưởng và nhường lại tương lai cho thế hệ đi sau được tươi sáng hơn...
Diễn tả ý niệm "LUÂN HỒI" thì ảnh kia chưa đủ (và không có khả năng làm được!).
Ngược lại, ý niệm luân hồi lại giới hạn sức phát triển của xã hội khi không đề cập đến các thế hệ theo sau rồi sẽ giỏi giang hơn phụ huynh của mình! Đây lại là ý niệm cốt lõi mà người cầm máy gửi gấm vào ảnh.
Ảnh sau này, CP dùng để diễn tả một bất hạnh khi hai thế hệ không có được sự tin tưởng và tiếng nói chung:
Lá hãy chú ý đến gương sen còn non (chưa chín chắn) hướng sang phía ánh sáng về bên TRÁI của khung hình.
Nụ sen vươn cao lên sang PHẢI (dù đó là phần khuất sáng!)
CP dùng hình ảnh này để tự nhắc nhở lấy mình trong luật tiến hóa của tự nhiên và xã hội...
Trong ảnh này, dù đã vươn cao và tách hẳn sang phía đối diện, cuống của nụ sen vẫn in đậm cái bóng (shadow) của gương sen... Bất hạnh nằm trên cái shadow ám ảnh này đó, Lá ạ!
CP còn nợ Lá một bài viết về ánh sáng và contrast khi chụp hình. Sẽ viết sau khi có điều kiện.
Thân,