Hôm nay, em qua nhà Leo
Đọc thơ chị, thấy buồn theo từng lời
Chị ơi, vui lên đi thôi
Đừng buồn nữa nhé chị ơi đừng buồn !
MẶC KỆ
Sao cứ buồn dai dẵn
Sao thoát khỏi bờ ngăn
Sóng gợn lòng chát đắng
Giọt nước mặn chảy vòng
Vòm trời buồn mênh mông
Sóng biển đông vồ dập
Nước mắt rơi tràn ngập
Ứ động trái tim hồng
Cứ mỗi chiều phố đông
Sao lòng ta quạnh vắng
Cả không gian vắng lặng
Lịm chết giấc mộng lòng
Thu qua rồi lại Đông
Xuân lùi cho Hạ tới
Thời tiết thay áo mới
Sao trời mãi đổi ngôi
Trăng tròn rồi lại vơi
Người xa người vời vợi
Chia đôi tình hai nơi
Một nỗi sầu chơi vơi
Nhạc buồn không thành lời
Tiếng khóc không thành tiếng
Buồn cứ gợi buồn ơi
Tim thổn thức niềm riêng
Sóng gào thét gọi biển
Trả lại ai tình duyên
Tiếng sống gầm triền miên
Lệ trời cảm nỗi niềm
Đời người như giấc mộng
Có thực hay hư không
Cứ mơ mộng viễn vong
Khi vỡ mộng đau lòng
Ta không dám hy vọng
Vì giả thật mờ bóng
Không biết được gian ngay
Mặc con tạo lá lay
Ta thẳng bước đường dài
Miệt mài trong công việc
Cứ tiến thẳng tương lai
Không vướng bận u hoài.
Hà Ngân Hà
Hôm nay em qua nhà Leo
Ngồi nghe chị kể bọt bèo gió mây
Chuyện kể là như thế này
Chị có anh bạn..đến ngày...kết thân
TIỄN ANH !
(viết cho anh Việt )
Gặp lại anh anh mừng khôn xiết
ơi bé này anh có viết bài thơ
Gửi cho em mà em cứ giả vờ
Làm anh cứ thẫn thờ như có tội
Thấy em về mà anh không dám hỏi
Sợ em còn hờn còn dỗi anh đây
Tôi mỉm cười "ơ cái anh này hay
Giận gì chứ..coi như anh mặt dày...đi há !"
Anh mỉm cười "con bé này láu quá" Cứ xỏ xiên cho hoa lá tả tơi
"Ờ anh thế bé không thích thì thôi
Nhưng đừng có mà chưỉ..ôi trời..anh sợ !"
Nhìn điệu bộ của anh em cười rộ
"Cái anh này..! Sao cứ cố..nhăn răng
Còn bày đặt..níu gió hái trăng
Sao rồi nhỉ?..anh băn khoăn ai chửa?
"Ối nhỏ này...mi nói nghe răng rứa? Thế thư anh nhỏ..lấy lửa đốt à? Vô tình thế...anh chỉ..có một bà
Thêm bà nữa..cũng chính là em đó "
"Cái anh này....sao cứ hay..múa mỏ Đến bây chừ sao chẳng bỏ tật..dê Chọc em nữa em sẽ khóc bây giờ
Anh rối rít..."Anh bắt đền..em nhé "
Nè cô bé anh biết em còn trẻ
Nên trêu mà..cho em khẽ cười vui
Chớ ai ngờ em chằn thế...bé ơi
Anh xin lỗi..anh đến mời...đám cưới
Ối trời ơi..nghe xong em nhào tới
"cuối cùng rồi..anh ơi..có người yêu
Em mừng lắm chúc anh chị vui hoài
Em xin nguyện..cả đời làm...cô út ! "
Anh vuốt tóc gõ đầu khi em chúc
Bé cưng này..còn em lúc nào đây?
Đừng có sống kiểu sống như thế này
Anh lo lắm..sợ có ngày...em...khóc
Chẳng ai san sẽ chẳng ai nói dóc
Trêu em cười em lóc cóc làm thơ
Anh thương lắm em như đứa em khờ
Và ngoan ngoãn nên anh chẳng bao giờ...dám cãi !
Nghe anh nói lòng em bớt trống trãi
Dù mệt nhoài hay khắc khoải vì yêu
Không sao cả anh ơi..anh cứ liều Cùng chị sống..cho hết chiều cô quạnh
Anh vẫy tay "nhớ cưng nhé..bé chảnh !"
Anh lấy vợ rồi..em nên..gánh nợ...đi! Khi nào làm đám anh sẽ đứng ra chi
Tặng em chuyến vu vi..trên sao Hoả
Tiễn anh đi niềm vui như lan toả
Lại một người bị em đoạ....ra đi
Anh quay gót lòng chẳng suy nghĩ chi
Em cũng thế..chẳng có gì..miễn nói !
Ngày 18/06/09
Chúc vui !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2009 17:37:34 bởi Leo* >