CHO EM
NHỚ VỀ EM
Trang thơ này anh viết cho em
Người con gái vai mềm tóc xoả
Thuở yêu thương nhưng tình xa nghiệt ngã
Em vẫn còn bờ bến lạ - anh mong
Đã bao thu lá rụng bên song
Em vất vả nơi giảng đường - đêm trắng
Anh lang bạc, dãi dầu mưa nắng
Mang trong lòng trĩu nặng tình em
Tình bên nhau sao ta mãi kiếm tìm
Tình có thực hay chỉ là ảo vọng
Đêm thao thức nghe hồn như dậy sóng
Em quê người có còn mộng tình xa
Hai mùa phượng nữa thôi sao cứ như là
Thời gian dừng lại để ta hoài xa cách
Trời trớ trêu như đang thử thách
Đêm nay buồn - gục đầu trên sách - nhớ về em
QH
Môi tím em dành cho ai đó
Khi một thời mình đã vắng xa
Tít mù khơi một dãi ngân hà
Vành môi ấy cho người nơi phương ấy
Còn gì nữa chút tình xa đọng lại
Cho em rồi một thuở em ra đi
Ngày tình yêu năm nay còn lại gì
Đã khuất dãi ngân hà xa thẳm...
QH
Cảm ơn bạn Galaxies đã ghé thăm để Tình xa không cô đơn những ngày xuân. QH tìm hoài khg thấy topic của Ga la để thay lời cảm ơn
Anh tìm em trăm năm dài thế kỉ
Xa nghìn trùng tình mãi mãi còn xa
Trắng canh thâu anh trông mỏi dải ngân hà
Mà vẫn khuất bặt xa tăm nhạn
***
Galaxies thân viễn xứ xa nhà
Tìm đâu được mảnh Trăng ngà để nhớ
Thôi quên đi mối tình thơ một thuở
Dải sông ngân sương mờ phủ mù xa
Giờ nơi đây ta chỉ một mình ta
Trăng thổn thức_Tim ta hằn đau nhức !
HRPT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2010 17:57:35 bởi Xa_xăm >
CHIẾC BÓNG CHIỀU THU Người thì ở tận trời xa Xót thương phận gái mưa sa giữa dòng Nhớ ai bạc thếch má hồng Chim trời, cá nước cho lòng ai đau Thương em mưa nắng dãi dầu Gửi em chia sẻ đôi câu liệu rằng... Nỗi buồn vơi bớt đi chăng Em buồn ta cũng vạn lần xót xa Giảng đường một thoáng mơ qua Nhớ người đi mãi, biết là về đâu? Chiều thu lá úa rơi sầu Vàng trên lối cỏ một màu...chiều thu Đường về lẻ bước tương tư Thương em quá, thuở giã từ người đi Hỏi người còn nhớ nhung gì Che nghiêng vành nón sầu bi riêng mình... QH Tặng Galaxies "Kiếp hồng nhan quá mong manh Đầu xuân sao vội gãy cành thiên hương" (dựa Nguyễn Du) Em ơi! một chút tình vương Vần thơ xướng hoạ đoạn đường đâu đây Ta đi một quãng đường dài Trở về em chẳng một lời chia ly Mà em đã vội ra đi Vườn thơ vắng lạnh, còn gì... buồn tênh Ngân Hà một dãi mông mênh Vì sao sáng nhất, bồng bềnh... là em??? Tìm em, anh biết đâu tìm Ôi thôi lệ vỡ hương chìm còn đâu Trong ta nặng một nỗi sầu Chiều Đông lá úa một màu chiều Đông Còn đâu em, ước mơ hồng Em đi, ta bỗng nghe lòng quặn đau .... QH
Ngày qua áo trắng phượng hồng
Mà nay giá rét cuối đông đã về
Em ơi ngày ấy tóc thề
Giờ đây hoang vắng, lê thê lạnh lùng
Vì sao lạc giữa hư không
lòng tôi nghẹn lại...phượng hồng đã rơi
QH
Đính kèm (1) CHIỀU Gió rung hạt nắng rơi đầy Lá khô xào xạc tiễn ngày chân mây Dịu dàng tà áo tung bay Ngẩn ngơ tóc xõa bờ vai ai gầy Ru nhau cơn mộng ước này Lao xao còn tiếng thở dài lãng quên Có người qua chốn bình yên Nhớ người ở lại hồn nhiên ngóng chờ Dòng sông con nước lững lờ Lặng nghe tiếng sóng xô bờ xa xôi Thoảng từng nỗi nhớ nổi trôi Tìm nhau cánh gió ngược xuôi phương trời Chiều nay thả bước bên đời Trên con phố vắng nhớ người thủa xưa Nỗi buồn trổ nhánh đong đưa Rung rinh chiếc lá cuối mùa chờ rơi Vi Thông Đã đưa vào Trang Thơ
THU VỀ Tiết Thu nhẹ gót về đây Gió lay chiếc lá rơi đầy lối xưa Phất phơ tà áo dìu đưa Bài thơ nón lá che vừa nắng hanh Dõi theo bóng em bước nhanh Màn sương chắn phủ chạnh lòng màu thu Buồn theo tiếng gió vi vu Mưa rơi lất phất lệ dư nỗi niềm Xạc xào lá khóc niềm riêng Chim muôn ríu rít huyên thuyên chuyền cành Dáng em bước nhỏ mong manh Giẫm lên xác lá trên cành vừa rơi Mộng ước ngày nao ru hời Tiếng xưa trút lá một thời lãng quên Người đi qua chốn bình yên Người còn ở lại dõi miền giá đông Mưa tuôn nước lũ xuôi dòng Ra nơi biển lớn mênh mông đôi bờ Em đi bỏ dở vần thơ Có người chờ đợi đường tơ năm nào Thu rơi lá úa xạc xào Người đi qua lối thu nào năm xưa Mưa rơi trắng xoá đường xưa Buồn trông lặng lẽ mấy mùa Thu qua ? ! Hà Ngân Hà
( Vi thông ca ca ơi ! Thấy Vi Thông ca ca khoẻ , chúng em mừng quá ! Hi...hi...hi...Mừng lắm cơ ! )
+ Bài thơ " Chiều " của Vi thông ca ca hay quá ! Em nhìn theo tranh mà hoạ lại thí đại cào cào , hổng biết đúng không nữa ! Hi...hi...hi...
Sư cụ Quang Hiển
* Kính thưa Sư cụ Quang Hiển , bài thơ trên là cháu hoạ với Vi Thông Tiền Bối ạ ! Nhìn hình mà hoạ theo đấy , chứ không phải là nỗi lòng của ai đâu ạ ! ạ...ạ...ạ... Mô phật cứu khổ cứu nạn Quan Thế Âm Bồ Tát ! Ma ha Tát tát Quang Hiển sư cụ ác ! Hu...hu...hu... CHIẾC BÓNG CHIỀU THU Người thì bay tận trời xa Xót thương phận gái mưa sa giữa dòng Nhớ ai bạc thếch má hồng Chim trời, cá nước cho lòng ai đau Thương em mưa nắng dãi dầu Gửi em chia sẻ đôi câu liệu rằng... Nỗi buồn vơi bớt đi chăng Em buồn ta cũng vạn lần xót xa Giảng đường một thoáng mơ qua Nhớ người đi mãi, biết là về đâu? Chiều thu lá úa rơi sầu Vàng trên lối cỏ một màu...chiều thu Đường về lẻ bước tương tư Thương em quá, thuở giã từ người đi Hỏi người còn nhớ nhung gì Che nghiêng vành nón sầu bi riêng mình... QH
( Người yêu ở Huế của anh tội nghiệp quá vậy anh Quang Hiển nhỉ ? )
CHIỀU ẤY EM ĐI
Từ ấy em đi bỏ lại
Tình xa anh mãi lệ dài tương tư
Chiều về nhìn ánh tà dư
Nhớ sao là nhớ dáng người tình xa
Em đi đã mấy Thu qua
Bỏ anh ở lại tuôn sa giọt sầu
Mỗi năm trời đổ mưa Ngâu
Con chim Ô Thước bắt cầu Chức, ngưu
Em đi xa mãi mấy Thu
Mình anh đơn lạnh sương mù vây quanh
Nhớ em nước mắt tròng đoanh
Nhớ sao là nhớ em anh có tường
Tình xa anh mãi nhớ thương
Hoài chờ mãi đợi bước đường người đi
Em đi để lại tình si
Trong anh tim rối lệ bi luỵ tình
Trong mơ thấp thoáng dáng hình
Tình xa xa mãi một mình anh đau
Em đi gửi lại lời chào
Để anh từ đấy nghẹn ngào tủi thân !
Hà Ngân Hà
( Vài vần thơ chia sẻ nỗi lòng của anh Quang Hiển nhớ tình xa ! )
DÁNG THU
Dáng thu xưa vẫn còn đây
Màu thu lá đổ vẫn đầy lối mơ
Lời đùa vang tiếng trong thơ
Vậy mà người cũ hồn ngơ phương nào
Mưa ngâu nặng trĩu mi trào
Cay từ khoé mắt lạc vào tim sai
Lối thu mờ mịt sương mai
Nai vàng ngơ ngác lá bay bay buồn
Hồn về tết bím tóc suôn
Thắt vào ngày tháng vấn vương bước sầu
Trời thu tím ngắt một màu
Rừng thu vàng lá lao xao gọi hồn
Bờ vai tóc mỏng dài buông
Dáng thu em bước hoàng hôn sương mờ
Thu nay ai có đợi chờ
Đông nay vẫn lạnh vần thơ lỡ làng
Xuân nay người có qua sang
Thăm vườn thơ cũ bên hàng dậu thưa
Có còn vần thơ để thừa
Cho em tôi nhặt dành trưa nắng hồng
Để mùa hạ nhớ và trông
Hoạ hình cánh phượng bên song cửa chờ
Quê hương còn đọng vần thơ
Em không vể nữa ... hồn vờ dật bay
Như sương như khói từ nay
Có chăng trong giấc ngủ say hiện về
Poem
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2011 09:57:29 bởi Nguyên Đỗ >
Nuối tiếc tình xa
Từ dạo ấy trên bước đường dong ruổi
Bỏ tình xa một thuở xao lòng
Bước thân đơn những ngày gió bụi
Gởi tâm hồn vào chốn hư không
Ngày cuối đông trở về trang thơ cũ
Trái tim côi còn ủ rũ rưng buồn
Trang thơ lạnh như lòng người viễn xứ
Em đi rồi, tin sét đánh, lệ trào tuông
Ôi tình xa, trang thơ là để nhớ
Thương yêu nào một thuở...đừng quên
Nhưng hôm nay đời đà ngăn trở
Để tình xa vĩnh viễn xa luôn
Thương em quá, thương mình phận bạc
Duyên chưa xe và chỉ thắm phai hồng
Cánh rừng xưa nai con còn ngơ ngác
Xa mẹ rồi, mưa lạnh chiều đông
... Tặng người ra đi...
QH
NGỠ NGÀNG TÌNH XA
Bánh thời gian cứ xuôi dòng
Tháng ngày qua vội và lòng sẽ không
Qua rồi một chút...cũng xong
Thời gian lại cứ xoay vòng mà thôi
Sáng mai trời lại sáng tươi
Nắng trưa hồng sắc má môi vẫn là
Chiều về mái ấm thất gia
Thời gian vẫn thế lòng là vẫn như
Gửi người xưa ấy ra đi ?!
Vần thơ chỉ để để ghi theo vần
Hồn giờ như áng phù vân
Tan theo gió cuốn trời dần rạng đông
Hư không về với hư không
Là thân cát bụi về gần đất an
Táng cây phượng đổ hai hàng
Cành bàng chia biệt ngỡ ngàng ... Tình Xa
...
Poem
Em VỀ CÕI MÊNH MÔNG
Ôi em gái chưa một lần gặp gỡ
Chi vần thơ sao để nhớ để thương
Em vội đi, ta nghe hồn bỡ ngỡ
Chưa gặp nhau mà đã rẽ đôi đường
Em đã về nơi xa miền gió bụi
Những vần thơ ngày cũ chợt lòng đau
Ước mơ xưa, nay chỉ còn hờn tủi
Nhìn xa xăm lòng chợt ngẩn ngơ sầu
Ta vẫn đi trên nẻo đường sương gió
Đêm nay dừng nơi quán trọ đất Cà Mau
Mở trang thơ giữa khuya buồn vàng võ
Lệ vỡ chìm hương tự thuở nào
Em ước ngày mai về Quê hương
Khi hè sang, phượng nở rực trên đường
Em ước có ta đang đứng đợi
Chờ em trong bóng nắng phi trường
Giờ thì đã vĩnh viễn chia ly
Làm sao em vội bỏ ra đi
Dáng xưa trong ảnh, mờ... hư ảo
Một chút tình ta, nghĩa lý gì?!
Sài Gòn, một chút lạnh vào đông
Còn gì đâu em, quá chạnh lòng
Xin được gọi nhau - người trong mộng
Ngàn thu xa tít, cõi mênh mông
QH
XUÂN ĐÃ VỀ - EM GÁI THƯƠNG ƠI! Xuân đã về rồi, em gái thương Xuân nay ta chợt cảm thấy buồn Xuân nào em chúc mùa xuân đến Giờ đây đã đôi ngã, đôi đường Có chăng thể giới của bên kia Để em từ ấy hãy dõi về Vui xuân cùng những người thương mến Cùng ta - chút kỷ niệm quê hương Sài Gòn vào xuân rực ngàn hoa Thiếu nữ đón xuân dáng mượt mà Ta dõi hồn mình nơi vô định Cùng em, ơi em gái Ngân Hà QH
XUÂN ĐÃ VỀ - EM GÁI THƯƠNG ƠI!
Xuân đã về rồi, em gái thương Xuân nay ta chợt cảm thấy buồn Xuân nào em chúc mùa xuân đến Giờ đây đã đôi ngã, đôi đường Có chăng thể giới của bên kia Để em từ ấy hãy dõi về Vui xuân cùng những người thương mến Cùng ta - chút kỷ niệm quê hương Sài Gòn vào xuân rực ngàn hoa Thiếu nữ đón xuân dáng mượt mà Ta dõi hồn mình nơi vô định Cùng em, ơi em gái Ngân Hà
Quang Hiển
XUÂN ĐẾN ĐÂY RỒI - EM Ở ĐÂU
Xuân đến đây rồi, em ở đâu
Mà Xuân mưa trĩu nhánh mai sầu
Đào quằn cánh rủ buồn trong gió
Xuân đã tới rồi ... em ở đâu ???!!!
Trần gian Xuân thắm tươi đường phố
Thế giới bên kia em có về
Cùng hát vang câu Xuân hội ngộ
Bên nhau ta bước trên đường quê
Phố hoa Sài Gòn đua màu nở
Vệt nắng ửng hồng lên má thơ
Ai dõi tình xa còn kỉ niệm ? !
Vần thơ mực tím ý Xuân chờ ?!
HRPT
@ Thơ Sư Quang Hiển đọc nghe muốn khóc quá đi ! Tiểu đệ xin hoạ cùng cho vui nhé !
XUÂN ĐÃ VỀ - EM GÁI THƯƠNG ƠI!
Xuân đã về rồi, em gái thương Xuân nay ta chợt cảm thấy buồn Xuân nào em chúc mùa xuân đến Giờ đây đã đôi ngã, đôi đường Có chăng thể giới của bên kia Để em từ ấy hãy dõi về Vui xuân cùng những người thương mến Cùng ta - chút kỷ niệm quê hương Sài Gòn vào xuân rực ngàn hoa Thiếu nữ đón xuân dáng mượt mà Ta dõi hồn mình nơi vô định Cùng em, ơi em gái Ngân Hà
Quang Hiển
XUÂN ĐẾN ĐÂY RỒI - EM Ở ĐÂU
Xuân đến đây rồi, em ở đâu
Mà Xuân mưa trĩu nhánh mai sầu
Đào quằn cánh rủ buồn trong gió
Xuân đã tới rồi ... em ở đâu ???!!!
Trần gian Xuân thắm tươi đường phố
Thế giới bên kia em có về
Cùng hát vang câu Xuân hội ngộ
Bên nhau ta bước trên đường quê
Phố hoa Sài Gòn đua màu nở
Vệt nắng ửng hồng lên má thơ
Ai dõi tình xa còn kỉ niệm ? !
Vần thơ mực tím ý Xuân chờ ?!
HRPT
@ Thơ Sư Quang Hiển đọc nghe muốn khóc quá đi ! Tiểu đệ xin hoạ cùng cho vui nhé !
XUÂN VUI LẠI NHỚ MỘT NGƯỜI
Người đi từ ấy không về nữa
Bên cõi mây mù chỉ gió mưa
Nơi sương còn đọng trên đầu cỏ
Đêm nghe tiếng dế buồn sao vừa
Hồn người trinh nữ nghe lời nhớ
Của người năm cũ một thời thơ
Em xưa sẽ nhớ về kỷ niệm
Nơi anh xây ước vọng tôn thờ
Ngày ấy vần thơ màu mực tím
Gửi anh theo cả lời trong tim
Nay cách xa rồi miền âm cảnh
Tiếc thương hãy nhỏ lệ… mơ tìm
Ngọc Duy Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2012 00:03:24 bởi ngocduythanh >
XUÂN ĐÃ VỀ - EM GÁI THƯƠNG ƠI!
Xuân đã về rồi, em gái thương Xuân nay ta chợt cảm thấy buồn Xuân nào em chúc mùa xuân đến Giờ đây đã đôi ngã, đôi đường Có chăng thể giới của bên kia Để em từ ấy hãy dõi về Vui xuân cùng những người thương mến Cùng ta - chút kỷ niệm quê hương Sài Gòn vào xuân rực ngàn hoa Thiếu nữ đón xuân dáng mượt mà Ta dõi hồn mình nơi vô định Cùng em, ơi em gái Ngân Hà
Quang Hiển
XUÂN ĐẾN ĐÂY RỒI - EM Ở ĐÂU
Xuân đến đây rồi, em ở đâu
Mà Xuân mưa trĩu nhánh mai sầu
Đào quằn cánh rủ buồn trong gió
Xuân đã tới rồi ... em ở đâu ???!!!
Trần gian Xuân thắm tươi đường phố
Thế giới bên kia em có về
Cùng hát vang câu Xuân hội ngộ
Bên nhau ta bước trên đường quê
Phố hoa Sài Gòn đua màu nở
Vệt nắng ửng hồng lên má thơ
Ai dõi tình xa còn kỉ niệm ? !
Vần thơ mực tím ý Xuân chờ ?!
HRPT
@ Thơ Sư Quang Hiển đọc nghe muốn khóc quá đi ! Tiểu đệ xin hoạ cùng cho vui nhé !
XUÂN VUI LẠI NHỚ MỘT NGƯỜI
Người đi từ ấy không về nữa
Bên cõi mây mù chỉ gió mưa
Nơi sương còn đọng trên đầu cỏ
Đêm nghe tiếng dế buồn sao vừa
Hồn người trinh nữ nghe lời nhớ
Của người năm cũ một thời thơ
Em xưa sẽ nhớ về kỷ niệm
Nơi anh xây ước vọng tôn thờ
Ngày ấy vần thơ màu mực tím
Gửi anh theo cả lời trong tim
Nay cách xa rồi miền âm cảnh
Tiếc thương hãy nhỏ lệ… mơ tìm
Ngọc Duy Thanh
VIẾNG (Galaxies) Đông gọi xuân về tuyết vẫn rơi Ve sầu im tiếng từ lâu rồi Chuông canh vừa điểm buồn heo hút Bóng mây mờ khuất dần sau đồi Đâu đó còn rơi chiếc lá thu Vài tiếng vi vu… làn sương mù Em ngày xưa đó hay thơ mộng Nhặt từng xác phượng gọi hồn thu Em đi từ ấy quên ngõ phố Về chốn hư không miền vĩnh hằng Trơ vơ nắm mộ đồi hoang vắng Đêm về sương xuống hồn lạnh băng Nến trắng ta cầm trước mộ em Xua tan bóng tối phủ bên thềm Thấp nén hương trầm bay nghi ngút Hồn em bớt lạnh lúc về đêm… Ngọc Duy Thanh 18/01/2012
XUÂN CA...
Tuyết đong thành mộng hoa Xuân cười
Giao mùa thay áo màu tươi mới Xuân có về đâu mà ai đợi
Trắng hương lan toả hồn chơi vơi
Rừng Thu mơ ... ướt lá sương mù
Cánh hạc Xuân thì rớt cội Thu
Liễu rủ tóc buồn trông bóng lạc Dáng Thu khuất dấu hồn Thu du
Thu đi từ dạo trời đong lá
Mưa buốt vào hồn lạnh tím da
Khoắc khoải hồn Thu sương trắng xoá
Lệ hờn run rẩy giọt châu sa
Hương cao khói ngút luồn trong gió
Người có về Xuân kịp chuyến phà
Và thổn thức hồn nghe tiếng gọi
Ai sầu ai oán nhạc Xuân ca ...
Khúc Niệm Từ
24.1.2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2012 22:41:47 bởi khucniemtu >
XUÂN CA...
Tuyết đong thành mộng hoa Xuân cười
Giao mùa thay áo màu tươi mới
Xuân có về đâu mà ai đợi
Trắng hương lan toả hồn chơi vơi
Rừng Thu mơ ... ướt lá sương mù
Cánh hạc Xuân thì rớt cội Thu
Liễu rủ tóc buồn trông bóng lạc
Dáng Thu khuất dấu hồn Thu du
Thu đi từ dạo trời đong lá
Mưa buốt vào hồn lạnh tím da
Khoắc khoải hồn Thu sương trắng xoá
Lệ hờn run rẩy giọt châu sa
Hương cao khói ngút luồn trong gió
Người có về Xuân kịp chuyến phà
Và thổn thức hồn nghe tiếng gọi
Ai sầu ai oán nhạc Xuân ca ...
Khúc Niệm Từ
24.1.2012
XUÂN
Người đi, kẻ ở, hồn sầu
Xuân sang nỡ để hoa nhàu trời xuân
Người đi ta gọi - Cố nhân
Người quen mới. gặp mấy lần - chưa quen
Được không - gọi tiếng 'bạn hiền"
Người ở đâu - một chút duyên "bọt bèo"???
Tình xa lỡ đã buồn hiu
Cho em ngày ấy muôn chiều vời xa
"Ai sầu, ai oán xuân ca
Có chăng còn một chuyến phà xuân nay???!!!
QH
XUÂN CA...
Tuyết đong thành mộng hoa Xuân cười
Giao mùa thay áo màu tươi mới
Xuân có về đâu mà ai đợi
Trắng hương lan toả hồn chơi vơi
Rừng Thu mơ ... ướt lá sương mù
Cánh hạc Xuân thì rớt cội Thu
Liễu rủ tóc buồn trông bóng lạc
Dáng Thu khuất dấu hồn Thu du
Thu đi từ dạo trời đong lá
Mưa buốt vào hồn lạnh tím da
Khoắc khoải hồn Thu sương trắng xoá
Lệ hờn run rẩy giọt châu sa
Hương cao khói ngút luồn trong gió
Người có về Xuân kịp chuyến phà
Và thổn thức hồn nghe tiếng gọi
Ai sầu ai oán nhạc Xuân ca ...
Khúc Niệm Từ
24.1.2012
XUÂN
Người đi, kẻ ở, hồn sầu
Xuân sang nỡ để hoa nhàu trời xuân
Người đi ta gọi - Cố nhân
Người quen mới. gặp mấy lần - chưa quen
Được không - gọi tiếng 'bạn hiền"
Người ở đâu - một chút duyên "bọt bèo"???
Tình xa lỡ đã buồn hiu
Cho em ngày ấy muôn chiều vời xa
"Ai sầu, ai oán xuân ca
Có chăng còn một chuyến phà xuân nay???!!!
QH
@ Hi hi iiiiiii... Để Hạc em hoạ thơ cùng Quang Hiển huynh nha! Nghe đâu con nhỏ Khúc, nhóc ấy bận lu bù, ít khi vào thơ ứng xử kịp thời ! Hạc em thỉnh thoảng rỗi hơn nhỏ Khúc 1 tí xíu, nên hoạ thơ với huynh Quang Hiển nha ! Xin được phép ạ !
HỒN THU XA
Hồn Thu xa vắng ngàn vó câu
Lạnh buốt Tình Xa nguyệt quế lầu
Thiên san trần thế chia đôi ngả
Sương mùa lả chả giọt lệ châu
Người khuất xin đành gọi cố nhân
Người xa cõi tạm đến bạn gần
Thi thơ hiền hữu cùng đối ẩm
Hạ hồng vịnh nhánh chuông chùa ngân
Hồng Hạc
HUẾ ĐÃ XA RỒI
Em ở lại cùng mộng mơ xứ Huế
Quên một thời hẹn ước ngày mai
Tình ngày xưa đã khô rồi giọt lệ
Bên cạnh người, bóng anh đã dần phai
Ừ, như vậy vốn cuộc đời như vậy
Anh nhớ hoài câu em nói cùng anh
"Anh duy nhất trong cuộc đời em đấy
Em chết mất thôi nếu duyên kiếp không thành"
Mà thôi nhắc cũng chỉ là để nhắc
Từ ngàn xưa thề thốt chết ai đâu?
Tôi cô đơn giữa chợ đời tất bật
Em bên ai trong nhung lụa sang giàu
Hình như hạ sắp về - rồi phượng nở
Những hè qua tôi đón đợi ai về
Hè năm nay lòng tôi đang tan vỡ
Nắng hạ nồng lòng tôi lại tái tê
Tôi chúc phúc cho em ngày hạnh phúc
Chuyện chúng mình tôi dấu đáy tim đau
Bao vàng son và bao nhiêu cơ cực
Hạnh phúc cho em, cứ để mặc tôi sầu
Sài Gòn mưa trái mùa nặng hạt
Chợt nhớ mưa phùn trên bến văn lâu
Nhớ dáng ai xa lòng buồn man mác
Người đi tôi biết trở về đâu.....!!!???
QH
Đã mấy thu rồi xa em
Chiếc ghế ngày xưa im lìm
Chiều loang nắng buồn hiu hắt
Sầu dâng nặng trĩu con tim
Từ đó em xa, xa mãi
Từ đó tôi buồn mênh mông
Từ đó em không về lại
Trời buồn lá rụng ven sông ...
QH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2012 00:14:19 bởi Quang Hiển >
Sao nhà tu cứ gõ mõ mãi thế ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2012 15:19:31 bởi khucniemtu >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: