Hoa Quỳnh Anh
QN 19.05.2009 15:55:46 (permalink)
Hoa Quỳnh Anh
 
Năm 1979, gia đình tôi dọn về Thanh Đa sau một vài biến cố lớn. Từ trường Trương Định, Mạ tôi đã xin chuyển anh em tôi về học tại trường Thanh Đa cấp I&II.
Quyền em tôi đã vào học lớp 9A4 được một tuần. Còn tôi, vì thương nhớ trường xưa nên cứ nằn nì đòi Mạ mua cho chiếc xe đạp để có thể đạp đi học. Nhưng điều đó vượt quá sức của Mạ tôi. Thôi thì đành vậy.
 
Trường Thanh Đa là một ngôi trường rất nhỏ so với trường cũ của tôi. Ngôi trường 2 tầng xây trên một mãnh đất vuông vức đối diện lô N, các dãy lớp học bao quanh  khoảnh sân trồng vài cây cao lấy bóng mát. Phía trước cổng bên trong và dọc theo hành lang tầng trệt là những bồn trồng hoa nhiều màu sắc. Ngôi trường tạo cho tôi một cảm giác thân thuôc ngay từ phút đầu bước chân đến.
 
Đón tôi là Cô Hạnh, Hiệu phó của Trường. Cô Hạnh có cặp mắt đen lay láy và nụ cười dể mến. Liếc qua học bạ của tôi, cô chậm rãi nói bằng giọng Bắc êm tai:
-         Học lực của em rất tốt. Cô chào mừng em đến học trường của Cô. Lớp 9A4 vẫn còn chổ trống, em vào lớp 9A4 nhé!
-         Dạ, Cô cho em học lớp khác đi Cô, lớp nào cũng được.
Cô thoáng ngạc nhiên. Mạ tôi mĩm cười:
-         Vì Quỳnh không học giỏi bằng Quyền, nên không muốn học chung.
Thật ra thì không phải như vậy. Chỉ vì tôi muốn có gì đó riêng tư một chút thôi.
 
Cô dẫn tôi lên lớp 9A2. Đó là giờ Văn. Thầy dạy môn Văn là thầy Phát. Thầy thấp người, cặp mắt kiếng dầy cộp, có nụ cười rất..chấc phát.
 
Cả lớp đứng dậy chào Cô. Sau khi nói vài lời chào hỏi với Thầy, Cô giới thiệu tôi với lớp:
-         Cô xin giới thiệu với các em một bạn mới của lớp 9A2: Bạn Quỳnh. Bạn Quỳnh chuyển từ trường Trương Định về. Các em giúp đở bạn Quỳnh nhé!!
 
Lớp trưởng là một cô gái người Bắc tên Dạ Hương. Dạ Hương nhanh nhẹn hướng dẫn tôi vào dãy bàn ở cuối lớp. Tôi lí nhí cám ơn Thầy Cô và Dạ Hương, rồi đi về bàn mình. Ngồi đầu bàn là một thằng có cái nốt ruồi lớn ở dưới cằm. Nó liếc tôi và làu bàu:
-         Vô trong đi
Lạy trời đừng có thêm một thằng “Guỳnh Hắt” nào nữa trên trái đất này.
Tôi vốn thích ngồi đầu bàn để thuận tiện cho mấy bài toán “chạy”. toán “chạy” là một cách kiểm tra bài của mấy ông Thầy dạy toán thời đó. Mỗi học sinh lấy ra một tờ giấy chiếc. Thầy đọc đề toán, 10 bài nộp đầu tien sẽ được Thầy chấm điểm ngay lập tức. Đúng: 10 điểm; sai: trứng ngỗng.
Tôi đang chần chừ không muốn ngồi bên trong thằng mụt ruồi thì một thằng  ở bàn trên đã ngồi nhích vào trong nhường cho tôi. Tôi cảm ơn nó rồi ngồi xuống. Thằng vừa nhường chỗ quay qua hỏi nhỏ:
-         Mày tên gì??
-         Quỳnh
-         Guỳnh hắt hay Guỳnh cu??
-         Cu
-         Tao tên Đạt.
Phía trên, Thầy cũng bắt đầu tiết học.  Thầy viết lên bảng bằng nét chữ uyển chuyển:
   “Dân ta gan dạ anh hùng
Trẻ làm đuốc sống già xông lửa đồn”
Thầy nói:
-         Hôm nay Thầy sẽ hướng dẫn các em làm một bài văn nghị luận. Nhưng trước hết, Thầy hỏi các em một câu. Các em thường nghe nói 2 chữ ANH HÙNG. Ai có thể cho Thầy biết Anh Hùng là gì!!
Phía dưới lớp nhao nhao
-         Anh Hùng là gan dạ
-         Anh Hùng là dũng cảm
-         Anh Hùng là…là Anh Hùng chứ là gì nữa???
Thầy vẫn lắc đầu đưa mắt tìm kiếm khắp lớp.
Tim tôi đập mạnh. Tôi vừa mới đọc chú giải 2 chữ này trong Truyện Kiều  tối hôm qua mà!! Tôi đưa tay xin phát biểu. Thầy mỉm cười cho phép. Tất cả ánh mắt đổ dồn về tôi. Tôi chậm rãi đứng lên, giọng run run, nhưng rất mạch lạc:
-         Thưa Thầy, Anh Hùng được trích từ trong 2 câu Thơ “ Thảo trung chi Anh, Thú trung chi Hùng” , có nghĩa : Anh là vua của loài hoa, Hùng là vua của loài thú. Người ta dùng hai chữ Anh Hùng để chỉ những người có hành động kiệt xuất, phi thường.
Cả lớp “Ồ….” Rồi im lặng. Thầy gật đầu tán thưởng. Tôi không còn nghe gì khác ngoài tiếng ù ù trong tai. Tôi tận hưởng “vinh quang” đến sớm!
Thằng Đạt nhích lại gần tôi hơn:
-         Ê mậy!! Hùng là con gấu phải không mậy?
-        
-         Vậy còn Anh là hoa gì??
-         Hoa Quỳnh Anh.
-         Hoa Quỳnh Anh màu gì?
-         Màu vàng
-         Đẹp không??
Tôi gật đầu. Không nói gì, tỏ ra cực kỳ quan trọng.
Hôm đó, Thằng Đạt về cùng tôi một quảng đường. Trên đường về nó cứ hỏi loanh quanh về loài hoa “Thảo trung chi Anh” đó. Tôi đưa tay chỉ lên cái đám hoa vàng vàng trên lầu tư lô K:
-         Hoa Quỳnh Anh đó!!
-         Vậy hả?? Ừ, đẹp quá há mậy!!
Sau này tôi mới biết mấy cái hoa vàng vàng kia là hoa mướp hay hoa chuông gì đó. Cho đến bây giờ, tôi vẫn chưa tìm thấy loài hoa được tôn vinh là “Vua của loài hoa” ấy, nhưng Quỳnh Anh đã nở một đóa tuyệt đẹp trong tình bạn giữa tôi và thằng Đạt.   
 
 
 
 
 
#1
    Ct.Ly 20.05.2009 15:34:12 (permalink)
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9