TÌNH ĐƠN PHƯƠNG
Cỏ Úa
Bóng hình ai mượn để yêu
Giờ như cỏ úa trong chiều gió mưa
Cỏ bây giờ chẳng cỏ xưa
Để cho nỗi nhớ như mưa ngút ngàn
Hoangmikha
Lạc
Lừng khừng ...ta lạc mất nhau
Tay chưa kịp nắm đã vào hư không
Thì thôi cũng chỉ người dưng
Tiếc chi hãy để lưng chừng buồn vui
Hoangmikha
Nhắn Nhủ
Người trở về quê cũ
Thăm mẹ già dấu yêu
Ta đôi lời nhắn gửi
Niềm thương yêu thật nhiều
Người về qua lối cũ
Mang giúp ta chút tình
Đọng trên cành sương sớm
Trong nắng hồng bình minh
Người trở về chốn cũ
Mang nắng gió quê nhà
Ướp chút tình đến muộn
Làm quà người phương xa
Hoangmikha
Tự Dưng
Tự dưng ....ta nhớ người dưng
Người dưng đâu vắng ?...tự dưng ta buồn
Tự dưng ...gió bể mưa nguồn
Tự dưng gặp gỡ ... vương buồn riêng ta
Hoangmikha
Mười Năm Xa
Mười năm người bỏ đi rồi
Mười năm ở lại ta mười năm đau
Mười năm sau có còn nhau ?
Mười năm xa có phai màu dấu yêu ?
Hoangmikha
Phượng
Ngoài kia hoa phượng mở đầy
Một màu đỏ thắm mừng ngày hè tươi
Mây xanh nắng ấm đời vui
Một đàn trẻ nhỏ nói cười , hát ca
Hoangmikha
Thu Sang
Cúc vàng thắm rực cả thềm sân
Ta đón mùa thu đang đến gần
Hạ lướt nhẹ qua còn lưu luyến
Ta thương nhớ hạ thoáng bâng khuâng
Hoangmikha
Ta Đi Qua Nhau
Định mệnh nào cho ta bước qua nhau ?
Để ngàn năm sau tình em còn hụt hẫng
Tình vỡ tan có còn ai vướng bận ?
Trái tim buồn còn lưu dấu vết tình đau ?
Hoangmikha
Hạnh Phúc Là Gì Hỡi Người ?
Hạnh phúc là gì hỡi ngưởi ?
Một câu hỏi muôn đời không lời đáp
Mỗi con người riêng một miền ký ức
Riêng ước mơ, riêng hoài bão trong đời
Hạnh phúc là gì hỡi ngưởi ?
Sao ta mãi kiếm tìm vô vọng
Ta chợt hiểu vì sao ta sống
Giữa thực hư hạnh phúc cứ vô bờ
Hoangmikha
Mộng Xa Vời
Sao không rơi ta mãi hoài đón đợi
Khắp tinh cầu ngạo nghễ bảo ta điên
Dãy Ngân Hà trách ta mãi ưu phiền
Thích ngóng đợi những điều xa tầm với
Hoangmikha
Vô Đề
Nụ cười ai rớt bên thềm
Vô tình ta nhặt làm mềm nỗi đau
Nụ cười xóa bớt hanh hao
Để người đơn lẽ xuyến xao bồi hồi
Hoangmikha
Lạc
Nữa tim lạc ở nơi này
Người xa xôi quá nên ngày trôi nhanh
Thu về lá rụng buồn tênh
Đơn côi một bóng bên thềm chờ mong
Hoangmikha
Hồn Mưa
Hôm nay đường vắng ngõ thưa
Vô tình em nhặt giọt mưa bên đường
Mang về em ủ mười thương
Sáng ra mới biết đêm trường chiêm bao
Hoangmikha
Sầu
Giọt buồn đọng sẵn trong tim
Nhờ gió cuốn đi những ưu phiền
Cớ sao gió nỡ vô tình trốn ?
Để mắt mi sầu phai nét duyên
Hoangmikha
Quên
Có một chiều ta thấy trái tim đau
Thu thương xót có một chiều lá đổ
Có một chiều ta mong người hội ngộ
Hụt hẫng chiều, có một kẻ quên mau
Hoangmikha
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: