TÌNH ĐƠN PHƯƠNG
Giá Như
Giá có thể quay thời gian trở lại
Ta sẽ không yêu như thể dại khờ
Giá có thể chưa bao giờ hội ngộ
Ta không buồn rơi lệ bởi chia ly
Hoangmikha
Dấu Chấm Câu
Ta quay ngược kim đồng hồ
Trở về ngày xa xưa lắm
Thuở viết câu văn còn chậm
Lỡ một lần đã đặt dấu chấm câu
Ta quay lại lúc bắt đầu
Thuở có kẻ lang thang tìm thi hứng
Mưa gió ngút ngàn, đêm vắng
Lối nào về nơi ta đã chấm câu?
Làm sao có thể quên mau
Xóa vết tích như bút chì trên giấy
Ta biết muôn đời không dễ vậy
Dẫu nhỏ nhoi ....
Một dấu chấm cũng thành câu
Hoangmikha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2011 23:15:37 bởi Hoàng Mi Kha >
Lưng Chừng
Hoàng hôn yên lặng bên đồi
Sương bàng bạc phủ hồn ta lạnh lẽo
Cơn gió lạnh bao trùm mọi nẽo
Rũ hồn ta héo úa xác lá vàng
Lưng chừng trăm nỗi ngổn ngang
Giữa quên - nhớ chẳng phía nào phân định
Tìm một góc để ru hồn yên tịnh
Chỉ lưng chừng cũ - mới ...những trái ngang
Hoangmikha
Vô Đề
Đi tìm tươi sáng ngày mai
U hoài vứt bỏ ta say với đời
Ngạo lên một thoáng môi cười
Mong ngày hạnh phúc rạng ngời nở hoa
Hoangmikha
Nó ...Ngàn Năm ...Mộng
Không hẹn hò nó vẫn thức cùng đêm
Mưa ngoài hiên, tiếng thạch sùng buồn bã
Ngày đã đi qua nó chạy theo mệt lã
Đêm về không chấp vá nổi cơn mơ
Nó hiểu rằng khó viết trọn bài thơ
Đủ ý tứ âm vần như mong đợi
Nó không thể gom u buồn buộc lại
Thả trôi sông khuất lấp những đêm dài
Nó biết mong chờ gì những ngày mai?
Ôi ngày mai đón hoài trên tay mọn
Mơ tìm hoa trãi vàng trên lối mộng
Suốt trăm năm hằn vết tích mơ hồ
Nên cũng đành dang dỡ một bài thơ
Làm sao ước xây lâu đài mơ trọn?
Nó nhó bé trên lối đời xa rộng
Suốt ngàn năm cứ lạc nẻo đi về
Hoangmikha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2011 23:17:12 bởi Hoàng Mi Kha >
Mơ Sao Băng
Vì sao ngự ở trên trời
Ta người trần thế bộn bề lo toan
Dù thơ đẹp tựa tơ vàng
Quấn làm sao được đôi đàng cách ngăn
...
Mơ hoài một ánh sao băng
Hoangmikha
Vô Tâm
Trách sao người nỡ vô tâm
Để cho con tạo âm thầm trở xoay
Người đi bóng đổ ngàn mây
Để người ở lại đắng cay từng ngày
Hoangmikha
Không Đề
Em vẫn biết đá mòn theo năm tháng
Vàng sẽ tan khi nung nóng vô cùng
Tình anh đó giờ trong chốn mông lung
Không hiện hữu như những gì anh hứa
Em không trách vì thời gian bôi xóa
Đá đã phai , vàng đã nhạt lâu rồi
Anh bây giờ như con nước trôi xuôi
Hòa với biển muôn ngàn năm mất dấu
Ký ức cũ em một mình che giấu
Nở nụ cười mà mắt chợt cay cay
Muốn xóa hết những gì không ở lại
Sao trong lòng vẫn tiếc nuối…lạ thay
Người ta trách em chung tình ngớ ngẩn
Ai còn vương mà cứ mãi đợi chờ
Mãi một thời không tỉnh nổi cơn mơ
Để hụt hẫng đọng trên làn tóc rối
Em sẽ quên một thời yêu nông nổi
Ta đã yêu như những kẻ dại khờ
Chợt một ngày tan biến những ước mơ
Thực tế đắng vỡ tan bao hy vọng
Em sẽ sống , ngày không anh đã sống
Mây vẫn bay , nắng vẫn hát trên đầu .
Mưa trong đời rồi cũng sẽ tan mau .
Cầu vồng sẽ tươi màu sau giông bão
Hoangmikha
Nhớ !
Bao đêm em không ngủ
Nghe sương rơi hiên nhà
Nhớ ai mà trăng vỡ
Cây nguyệt quế nở hoa
Nhớ ai hoa không ngủ
Hương lan tỏa khắp nhà
Phải chăng hoa cũng nhớ
Một người gần mà xa
Hương hoa ơi hãy dỗ
Ru em say giấc nồng
Người dưng đâu hiểu rõ
Sao em hòai chờ mong
Hoangmikha
Tương Tư
Em mãi miết đi tìm hình dáng anh
Chỉ thấy bóng mình liêu xiêu trên cỏ
Cớ sao tình yêu ưa tìm mùi lạ
Để có kẻ khờ mơ mãi niềm thương
Em tự trách mình sao mãi vấn vương
Gom tơ trời quấn quanh thành nỗi nhớ
Tự dưng biến mình thành người mang nợ
Trả một thời không hết vốn tương tư
Em giận mình lừng khừng giữa thực hư
Cứ quên nhớ những điều không có thật
Đêm về với bao nỗi sầu chất ngất
Kiếm tìm hoài , mơ một cõi dừng chân
Ừ , thì người ta cũng chỉ người dưng
Một thoáng qua rơi nụ cười trên cỏ
Em dại khờ ngỡ tim mình ở đó
Ôm trọn vào lòng cất giữ nâng niu
Những đêm dài một bóng lẽ đìu hiu
Không ai tỏ chỉ trăng vàng thấu hiểu
Sương rơi lạnh , trăng treo trên cành liễu
Rũ hồn em trăm ngàn nhánh mơ hồ
Hoangmikha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2009 10:14:33 bởi Hoàng Mi Kha >
Dỗi
Giận người sao nỡ dửng dưng
Để cho trăng lạnh rưng rưng lệ sầu
Chưa đông , rét buốt hồn nhau
Chưa tròn mộng ước hàng cau võ vàng
Hoangmikha
Chỉ là Tiếng Thở Dài
Một mình em trong bóng đêm
Đốt ngọn nến đời mình sưỡi ấm
Ngọn nến sắp tàn bùng sáng
Tắt ngấm trong màn đêm
Bình minh đang dần lên
Xóa tan màn đêm u tối
Xóa tan bao nông nỗi
Ngày giông bão trôi qua
...
Mong cơn bão đi qua
Hoangmikha
Giấu
Ta giấu tiếng thở dài
Sợ ai kia nghe thấy
Ta giấu giọt nước mắt
Vội rơi dài qua tay
Ta giấu vội cơn say
Chiều một mình uống cạn
Ta giấu che một thoáng
Ánh mắt buồn mênh mang
Giấu cô đơn ngút ngàn
Phía sau đôi vai nhỏ
Giấu lời yêu chưa ngỏ
Trong nữa chừng bài thơ
Giấu che những ước mơ
Ngại ngùng không dám nghĩ
Giấu che niềm bi lụy
Khẽ khàng trên tóc mai
Giấu che những đêm dài
Bên hiên mưa thổn thức
Giấu che bao ký ức
Còn in hằn quanh đây
Hoangmikha
Hấp Hối
Ta bây giờ như thú dữ bị thương
Gầm lên tiếng cuối cùng rồi gục chết
Vì biết không thể làm gì khác được
Nên uất hờn rung chuyển cả màn đêm
Ta bây giờ như một kẻ bị điên
Ước trở lại thuở mình hai mươi tuổi
Thèm viễn tưởng hái mây trời kết lại
Thành bài thơ mang riêng tặng cho người
Nhưng ước mơ chỉ là ước mơ thôi
Mây một thóang đã vui cùng gió nắng
Nên bài thơ chỉ còn là dấu lặng !
Kết trăm năm chưa trọn một âm vần
Mang nợ đời , ta cứ mãi lần khân
Không trả hết một thời vay nông nổi
Trăm ngàn hướng cuộc đời là sóng dội
Đẩy xô ta xuống vực thẳm không cùng
Ta thấy hồn mình ở chốn mông lung
Bước hụt hẫng cuối cùng còn chới với
Vai trĩu nặng , tim mòn , hai gối mõi
Ngã chỏng chơ , con mãnh thú im đời
Hoangmikha
Trích đoạn: Hoàng Mi Kha
TÌM
Tôi đi tìm
Sự thật của tình yêu
Tôi đi tìm
Ý nghĩa lời anh nói
Tôi đi tìm
Sự thật ý mắt anh
Đường chông gai
Mưa
Nắng
Gió
Bão bùng
Tôi đi tìm
Lời nói thật của lòng tôi
Dâng tặng anh
Anh không cần
quay đi
Tôi không còn lại gì
Lời yêu thương
rơi xuống
Gót giày anh giẫm phải
vở tan
Đôi dòng lệ bẽ bàng
rơi xuống
.......
Hoangmikha
Trốn -Tìm Em biết phải làm gì đây? Đường tình quá nhiều lối rẽ Trái tim nhỏ Biết bao lần rượt –tìm -tránh -né Anh chẳng thể nào nhìn thấy Em biết phải làm gì đây? Đôi lần khôn dại Rẽ ngang Thế là tai hại Em sẽ lại phải đi qua Lối này Mọi việc rồi sẽ thế nào ? Nếu em mất đi mọi thứ Chỉ còn giữ lại được niềm tin của anh Hạnh phúc mong manh Đường tình vạn lối Mong anh là thỏi nam châm Hút em về một mối Em nhiễm từ tình anh Đẩy xô từ bỏ cuộc trốn –tìm
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: