TÌNH ĐƠN PHƯƠNG
Trích đoạn: HKBT138
MƯA
Trời làm chi cho mưa tuôn rơi
Ướt áo em tôi xám lối về
Xa xôi phương đó em giông bão
Tôi ở phương này tôi có vui ?
Trời làm chi cho mưa tuôn rơi
Tiếng ve mùa hạ ngân rã rời
Phượng hồng phai úa rơi lả tả
Mây xám giăng đầy, gió tái tê
Trời làm chi cho mưa tuôn rơi
Tôi nhớ em tôi dạ rối bời
Trăm năm lỗi hẹn tình viên mãn
Bạc tóc không tròn nghĩa phu thê
Trời làm chi cho mưa tuôn rơi
Ước chi mưa gió thôi qua đời
Em tôi hạnh phúc thôi giống tố
Quay bước trở về xa chốn mê
Hoangmikha
Mưa làm chi ướt áo em tôi
Đường về hôm ấy bỗng xa xôi
Em tôi lạnh lắm người có thấu
Bước giữa đêm khuya có chạnh lòng.
Mưa làm chi thấm ướt cõi lòng
Khơi niềm quá khứ cõi nhớ mong
Đau thương quằn quại ta tiếc nối
Một thuở êm đềm đã xa xôi.
Giờ đây bóng đêm chỉ có tôi
Trong căn phòng nhỏ quá đơn côi
Ngoài kia mưa vẫn cứ rơi mãi
Trong này tí tách giọt sầu rơi.
Mưa làm chi cho tôi ướt mi
Cho giọt sầu đọng trên lối đi
Chiều nay thu đến sầu giăng kín
Ngập lối mòn đi, ngập cả lòng.
HKBT.
Chào HoangmiKha, xin để lại đôi dòng cảm xúc mong được làm quen nhé !
Lâu lắm rồi phải không ? từ lúc HKBT họa bài thơ của MK đến nay cũng 2 năm rồi đó . Vậy mà bây giờ MK mới trả lời . Xin đừng buồn nhé . Bởi vì thời gian qua Mk không thể họa được . Cảm xúc đi hoang mất cả .Muộn vẫn hơn không , mong đừng buồn MK nhé ! . Chúc HKBT luôn vui nha !
Lời Xin Lỗi Em đã đi trên lối tràn mưa bão
Từ ngày xa em chưa nói một lời
Dù nhẹ nhàng một cái vẫy tay thôi
Em cũng lỡ lặng im từ độ ấy
Có buồn không ? em lạnh lùng không nói
Quá vô tâm tiếc rẻ một lời chào
Đừng giận nhé ! hôm nay ngày trở lại
Em mượn vần tạ lỗi một bài thơ
Mi Kha
Trích đoạn: Kẻ Ngông
THÔI Bao năm rồi tôi làm kẻ ngu ngơ
Mãi kiếm tìm một vần thơ ảo tưởng
Giờ trả anh cuộc tình vay mượn
Cho thôi say những giọt tình hờ
Anh xa rồi tôi bỏ mấy bài thơ
Thôi thi sĩ thôi một thời thơ thẩn
Được gì đâu sau bao đêm thức trắng
Không còn anh , chỉ sót giấc hoang đường
Hoangmikha Tiếng ai kia thổn thức đêm trường Nghe tê tái như dường xót đau! Bạn ơi ta hãy gần nhau Sớt chia san sẻ đổi trao tâm tình. Đời ảo vọng khó nhìn hư thực Tình chơi vơi- sức lực bào mòn Bạn ơi! Gìn giữ sót son Chớ đi sương gió héo hon vóc ngà! -KN-
Mảnh Tình Rơi
Một mảnh tình rơi bên bờ cỏ dại
Gót giày qua giẫm đạp biết bao lần
Em nhỏ bé trước cuộc đời bão nổi
Hạnh phúc mờ tay hụt mãi bao năm .
Em đã tìm trong chốn ảo phù vân
Ân tình đó có chứa bao mật đắng
Thực tế mặn , chát khô bờ môi mọng
Tìm bao giờ ghép trọn chữ “thủy chung “
Em vẫn đi …đường mưa, gió ,bão giông .
Mi Kha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2011 16:12:38 bởi Hoàng Mi Kha >
Mãnh Tình Rơi
Một mãnh tình rơi bên bờ cỏ dại
Gót giày qua giẫm đạp biết bao lần
Em nhỏ bé trước cuộc đời bão nỗi
Hạnh phúc mờ tay hụt mãi bao năm .
Em đã tìm trong chốn ảo phù vân
Ân tình đó có chứa bao mật đắng
Thực tế mặn , chát khô bờ môi mọng
Tìm bao giờ ghép trọn chữ “thủy chung “
Em vẫn đi …đường mưa, gió ,bão giông .
Mi Kha
Hứa trăm điều thì vẫn là lời hứa
Biết là không nên lòng dặn đừng buồn
Nhưng mỗi bận, những cơn mưa đổ cuồng
Ta cuống quít trốn mình khỏi ký ức
Nhưng lần nào cũng là lần bất lực
Buồn nhận chìm kẻ minh thức như ta
Ghét ngày xưa, ghét những gì đã qua.. Bn mến chào HMK, rất vui được tiếp chuyện với HMK ở đây đó nè, bn ra vào hoài mà ko có chữ nên.. đi luôn mà ko thanh thản
mấy dòng chẳng dc ưng ý lắm nhưng mún chào HMK nên có vài chữ quơ vội.. Chúc HMK vui và sáng tác đều nha.
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Mảnh Tình Rơi
Một mảnh tình rơi bên bờ cỏ dại
Gót giày qua giẫm đạp biết bao lần
Em nhỏ bé trước cuộc đời bão nổi
Hạnh phúc mờ tay hụt mãi bao năm .
Em đã tìm trong chốn ảo phù vân
Ân tình đó có chứa bao mật đắng
Thực tế mặn , chát khô bờ môi mọng
Tìm bao giờ ghép trọn chữ “thủy chung “
Em vẫn đi …đường mưa, gió ,bão giông .
Mi Kha
Hứa trăm điều thì vẫn là lời hứa
Biết là không nên lòng dặn đừng buồn
Nhưng mỗi bận, những cơn mưa đổ cuồng
Ta cuống quít trốn mình khỏi ký ức
Nhưng lần nào cũng là lần bất lực
Buồn nhận chìm kẻ minh thức như ta
Ghét ngày xưa, ghét những gì đã qua..
Bn mến chào HMK, rất vui được tiếp chuyện với HMK ở đây đó nè, bn ra vào hoài mà ko có chữ nên.. đi luôn mà ko thanh thản mấy dòng chẳng dc ưng ý lắm nhưng mún chào HMK nên có vài chữ quơ vội.. Chúc HMK vui và sáng tác đều nha.
Chào Băng Nguyệt . MK đang trở lại tạ lỗi cùng quý thi hữa đã vào thăm và chia sẽ cùng MK thời gian qua .Tình thực Mk đã im lặng với tất cả vì MK đã không thể viết . MK mong mọi người thông cảm nha! Khi cảm xúc chết thì chỉ im lặng là tốt nhất đó .
Vài dòng cùng Băng Nguyệt nha !
Phũ Phàng Em vẫn tin bao lời anh đã hứa
Rằng yêu em yêu đến hết cuộc đời
Nhưng trớ trêu ba độ lá thu rơi
Anh quên lãng , vui bên duyên tình mới.
Em với tay ôm tình đau hấp hối
Anh vô tâm quay mặt chẳng bận lòng
Hứa thật nhiều giờ nhớ chút gì không ?
Hay dĩ vãng phai theo màu tóc nhuộm .
Anh hãy đi...đừng bao giờ trở lại :((
Mi Kha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2011 16:14:18 bởi Hoàng Mi Kha >
Em Vẫn Đợi
Em vẫn đợi trên lối mòn xưa cũ
Lá vàng phai cũng dõi mắt kiếm tìm
"Anh nơi đâu giữa dòng đời cuộn chảy?"*
Em mỏi mòn tìm hơi ấm bàn tay.
Anh lối nào ? có hạnh phúc đắm say
Men tình ái có xanh màu hy vọng?
Em nơi này chắt chiu bao kỷ niệm
Thơ gối đầu chưa thuộc một từ yêu.
Anh nơi nào ? chốn ấy có cô liêu?
Màu hoàng hôn, anh nhớ ngày nồng ấm?
Em nơi này tay ấp lên tim lạnh
Vòng tay ôm ...em mơ giấc hoang đường.
Anh nơi nào ? có tràn ngập yêu thương?
Mùa đông rét ai là người bên cạnh?
Em vẫn đây bên gốc cây "hội ngộ"
Lá vàng bay ...mình em cuối con đường .
Vẫn mình em...khờ dại một niềm thương.
Mi Kha
Hãy Để Mùa Đông Đi Qua Ai khéo níu chi mùa đông lạnh
Hãy để mùa xuân nắng ấm về
Môi em khô nẻ vì anh vắng
Mãi ngóng chờ, ngày tháng lê thê .
Ngày tháng vô tâm đi qua vội
Ai níu được đâu chiếc lá vàng
Em theo ngày tháng mừng năm mới
Đợi mãi cuối đường anh chẳng sang .
Đừng vội trách em đã phũ phàng
Theo mùa háo hức đón xuân sang
Bài thơ thơm mực anh vừa gửi
Em ấp lên tim với nồng nàn .
Anh nhé ! hãy để mùa xuân sang
Mong gió mùa đông cuốn bẽ bàng
Hãy hôn lên má nồng xuân ấm
Lãng tử dừng chân hết lang thang.
Mi Kha
Mùa Xa Em vẫn biết mùa thu không trở lại
Không trách anh cũng không trách lá vàng
Bởi em im lặng, anh hoài bối rối
Nên thu tàn trên môi mắt em phai.
Thu hờn em. Thu không níu tháng ngày.
Anh cũng dỗi nên đông về réo gọi.
Cuối con đường anh không thèm đứng đợi.
Lạc lõng em, tội nghiệp giấc mơ dài .
"Tình thư cho người", em mãi trắng tay
Làm sao níu mùa xa quay trở lại ?
Đành lặng im nhìn anh dần xa mãi
Đông bốn mùa trên mi mắt em cay.
Mi Kha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2023 09:38:09 bởi Hoàng Mi Kha >
Dường Như
Dường như
em
dường như
tôi
Giấu điều chưa nói
giữa đời rêu rong
Dường như
"không chẳng bằng không"
Nên lòng
tự nhủ
với lòng
dường như...
Mi Kha
Đợi Chờ Mùa Đông
Lá vàng kín gót mùa thu
Mây hồng lãng đãng tương tư nắng vàng
Một cơn gió nhẹ lang thang
Xóa bao luyến ái, nồng nàn ngày xưa
Người đi rũ bỏ tình thơ
Ta về giấu rét đợi chờ đông sang
Cây không ngăn được lá vàng
Nên ta không trách phũ phàng thế nhân
Lỡ chân sa bước phong trần
Cầm bằng nhóm lá nhìn nàng thu đi
Cuối trời một cánh chim di
Qua bao giông bão chở đầy nhớ nhung
Có hay không nghĩa tình chung?
Mà bao nhiêu bận bâng khuâng cuối mùa
Người đi dệt mộng duyên ưa
Ta về hong mớ duyên thừa sưởi đông
Mi Kha
Đợi
Em vẫn chờ đây đã bao năm
Nơi mảnh sân xưa đã ươm mầm
Niềm vui , hờn dỗi còn lưu dấu
Trên nhánh yêu thương lớn lặng thầm
Em vẫn chờ anh phai sắc hương
Trên mái tóc mềm đã điểm sương
Làn môi lạnh giá từ lâu lắm
Biết người ngày cũ có còn thương?
Mười năm nhung nhớ đã già hơn
Mấy độ xuân qua trên mắt buồn
Ngây thơ không đọng trên cánh gió
Khi gã thời gian bấy lâu hôn
Mấy độ trăng nhòa dưới lớp sương
Người đi lặng lẽ mắt trăng buồn
Sao nay trở lại ...câu giã biệt
Đành sao?lần cuối,vĩnh biệt luôn
Muốn trách người xưa, muốn giận hờn
Nhưng làm sao được, lỡ yêu thương
Dù người biền biệt cùng năm tháng
Thơ và kỷ niệm chỉ em ôn
Nỡ đành...yêu dấu...để em chôn
17/01/2013
Mi Kha
Hỏi Anh Em mãi mơ về lúc bên nhau Dù nay xa cách nắng phai màu Yêu thương ngày cũ em còn giấu Trong trái tim mình, nơi góc sâu Em vẫn nhớ hoài ánh mắt trao Yêu thương, hờn dỗi thuở ban đầu Giọng anh vẫn ấm trong tâm khảm Chỉ mỗi anh giờ ...anh quên mau Chỉ ảo thôi mà em cũng đau Niềm yêu trọn vẹn đã gởi trao Ngỡ như là thực em hy vọng Một sáng mùa xuân tươi sắc màu Nếu biết rằng em vẫn đợi nhau Hỏi anh có trở lại ngày đầu Tình yêu có lại tươi như nắng Hạnh phúc có tràn trong mắt nâu Hỏi anh hết mộng còn yêu nhau? Mi Kha
DẤU TÌNH Dặn dò nhau cố dấu lặng thinh Đừng để ai biết chuyện chúng mình Sợ mai vỡ mộng, người đàm tiếu Tình thơ chốn ảo… sao vội tin. Mấy ai đoán trước được ngày mai Đường đời hai lối... rẽ gót hài Đôi tim lạc nhịp không đồng điệu Mất đi cảm xúc…tình nhạt phai. Thôi thì dấu tình cố gắng chờ Nỗi buồn phong kín gói vào thơ Biết em day dứt vì thương nhớ Hãy đến tìm nhau trong giấc mơ.
Về
Em về viết tiếp bài thơ
Một thời dang dỡ mộng mơ qua rồi
Tôi về lừa dối chính tôi
Ngỡ như mưa hạ chớm thời yêu xưa
Phải chăng mùa ướt rũ mùa
Ngày em trở lại tôi thừa thải tôi
Em thoa sắc phượng lên môi
Tôi nghiêng góc khuất hiên đời trông theo
Em về tôi lặng về theo
Mi Kha
Là Tôi Tôi vẫn là tôi của thuở xưa Dệt mộng thi ca rũ dối lừa Từ độ xuân qua không về lại Đâu còn nét ngọc đợi song thưa Tôi vẫn là tôi vẫn Trầm Kha Tóc nhuộm bao phen, nét nhạt nhòa Đổi họ thay tên mình mấy bận Cũng không hòa được với xa hoa Ừ nhỉ ! đôi lần có gã trai Hòa lẫn vào thơ giữa cơn say Bởi lẽ cuộc đời người nhi nữ Người ta lừa dối lắm đắng cay Đâu muốn ai người phải hoang mang Bao đêm thao thức nhọc mộng vàng Tôi chỉ là tôi, là Kẻ Dại Yêu Người, yêu chữ, ước tay đan Tôi đã bao lần mộng với mơ Gặp được người thơ thỏa nguyện chờ Là ai mà thốt lời tha thiết Có phải suốt đời chỉ là thơ ... 'Nhưng Người đừng đợi chỉ uổng công Tôi vẫn còn mang vết thương lòng' Mượn thơ cùng chữ yêu người ảo Đâu dám mơ dài chuyện duyên nhân Tôi- Kẻ Dại khờ đến muôn năm Mi Kha R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2016 13:05:04 bởi Nguyệt Hạ >
Kẻ Dại Em- người đàn bà đi nhặt mặt trời Lang thang ôm trái tim mình vấp ngã Người sang như mùa lạ Không tiếng thầm thì Em bây giờ mỏi cánh thiên di Bay qua tháng năm qua bao mùa giông gió Lời hứa đợi chờ bỏ ngỏ Chẳng ai tin Em – người đàn bà giờ đây chỉ yêu mỗi chính mình Không bon chen, không giật giành, không còn oán hận Người của ngày xưa từ lâu rất bận Bên ả đàn bà son phấn chua ngoa Em đã đi xa Mặt trời của em- mặt trời rơi rất xa Có nhặt hay thôi? Ánh mặt trời đã vỡ Mỏi gối chùng chân, em đành khất nợ Trái tim mình rỗng những cơn mơ Cuộc đời…đâu phải những bài thơ Và em- em là kẻ dại khờ Mi Kha
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: