TÌNH ĐƠN PHƯƠNG
SAO RƠI
Em vẫn đi lặng lẽ bên đời
Nghe anh đến bước chân dần thưa vắng
Có những đêm chờ anh bên hiên lạnh
Thấy sao rơi va khuyết một vành trăng
Mùa trăng nào rồi cũng xa xăm
Để xuân đến rồi xuân đi vội vã
Cây phượng xưa giờ cũng thành xa lạ
Khóc lá vàng lạc lỏng rớt chơi vơi
-----------------------
Hoangmikha
TÌNH BUỒN
Lời thề của ngày xưa
Giờ thoảng bay theo gió
Nhớ mắt anh ngày đó
Thốt nên lời yêu em
Nỗi buồn không có tên
Kể từ ngày xa vắng
Tình trôi theo ngày tháng
Nỗi nhớ cứ dày thêm
Lần tìm trong bóng đêm
Bức thư tình cũ kỹ
Con tim giờ hoen gỉ
Chai cứng xám một màu
Còn gì để nhớ nhau
Ngoài tháng năm sót lại
Tình buồn rồi mãi mãi
Thành ảo mộng trong đời.
----------
Hoangmikha
NỢ
Từ lâu rồi ta chẳng muốn làm thơ
Bởi những dòng thơ không làm ta đỡ đói
Ta không trách ý thơ nào đi vội
Bởi ta khô cằn sao giữ được mầm xanh .
Chợt một ngày ta nhận ra anh
Giữ bộn bề bon chen , ta xem anh thần thánh
Anh đã đến tự nhiên như ánh nắng
Giúp thơ ta xanh lộc đâm chồi
Anh rất gần ,sao quá xa xôi ?
Mà nhịp sống cứ đi qua quá vội
Ta vẫn nghe bên mình -anh -giọng nói
Mong gặp anh khó hơn bắt sao trời
Ta nhớ anh ra sân nhặt sao rơi
Giơ tay đón một ngôi xa rơi xuống
Tay ta ngắn niềm vui kia không trọn
Để sao xanh rơi khuất phía kia đồi
Ta tương tư một giọng nói xa vời
Anh không hiểu để thơ ta vụn vỡ
Ta khờ dại với thơ đành mắc nợ
Cứ gieo vần , thơ có sống được đâu
Ta thẩn thở tìm hỏi sông sâu
Vẫn chưa hiểu ta tìm nơi biển rộng
Tìm nơi đâu ra nguồn vui sống
Cho thơ ta thôi hết nhịp u sầu ?
----------------
Hoangmikha
Anh - Thế Giới Ảo
Em không thể làm bài thơ tặng anh -
- Một thiên tài bước ra từ thế giới ảo
Nắng trêu em bằng nụ cười gượng gạo
Mây ơ hờ và gió cũng hanh hao
Em giản đơn , nào đâu phải thi nhân
Làm sao viết câu thơ tình nồng cháy
Dẫu biết rằng em yêu thơ đến vậy
Thôi thì ...đành lặng im
Thế giới ảo em mãi mê tìm
Anh bước vội cho tình em hụt hẫng
Ngồi đọc lại vần thơ anh sâu lắng
Từng sợi thương ,sợi nhớ trĩu đôi mi
Thế giới ảo , anh ra đi
Chì còn mình em ở lại
Nghe hồn mình trống trãi
Đến tái tê ....
Anh ra đi có hẹn ngày về ?
Cho thơ và em thôi mùa giông bão
Mong gió mưa không làm em ướt áo
Câu thơ buồn thôi ướt bởi anh che .
(Tặng anh NH)
--------------
Hoangmikha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2009 00:38:49 bởi Hoàng Mi Kha >
HỜ HỮNG
Anh chợt đến chợt đi như cơn gió
Cứ vô tình cho em phải hiểu nhầm
Mắt nói gì mà môi vẫn lặng câm
Hay chỉ nói những lời không giống thực
Em sợ mất những điều không nên mất
Sợ một ngày em rời khỏi nơi này
Anh vô tình hơn cà những áng mây
Bay hờ hững qua đời em giông bão
Sợ mưa gió làm cho mình ướt áo
Không ai che em rét mướt một mình
Biết nói gì ? thôi thì hãy lặng thinh
Cho mây gió cứ muôn đời hờ hững
-------------
Hoangmikha
Tìm Lại Chính Tôi
Tôi đi tìm lại chính tôi
Tìm đâu cho thấy một thời đã xa
Nghẹn ngào tiễn bước anh qua
Nghe con tim buốt như là vỡ tan
Thôi đành tình đã sang trang
Thôi đành duyên phận lỡ làng mà thôi
Chỉ còn một bóng trăng trôi
Chỉ còn một kiếp một đời phù du
Ngỡ cho nhau đến thiên thu
Hóa ra tình giồng sương mù bay đi
Thôi còn tiếc nuối mà chi
Đã trôi mất cả một thì tuổi xanh
Thôi đành lá phượng lìa cành
Chỉ còn tôi mãi nhớ anh vô vàn
Ai xui lỡ nhịp cung đàn
Ai xui tôi mãi hai hàng lệ rơi
Ai xui oanh yến lìa đôi
Để tôi ôm lấy một đời vô duyên
Tôi giờ thành kẻ cuồng điên
Lại mang thêm nỗi muộn phiền người say
Gượng cười trên những đắng cay
Xin đừng trách cứ tôi này bi quan
Tôi buồn đếm bước lang thang
Tìm đâu cho thấy cung đàn ngày qua
-----------------
Hoangmikha
Em viết bài thơ tình, sao không đặt tên
Không nói anh nghe giữa mênh mong lớn
Thế giới ảo, ai là người em chọn
Phải nói rõ nè, không lại khổ em ơi,
Tình online lắm hình vạn khối
Những chuyến xe đêm rồi cũng sẽ dừng
Trái tim nào em gửi người dưng
Nhớ đề tên để tình đừng thất lạc...
Ta chới với giữa hai bờ thực ảo
Nghe trong đời mỗi bước cứ chênh vênh
Một lần yêu nhau trái tim nào trọn vẹn
Sao mình ta phía trước lắm thác ghềnh ----------------
Hoangmikha
Ta chới với giữa hai bờ thực ảo
Nghe trong đời mỗi bước cứ chênh vênh
Một lần yêu nhau trái tim nào trọn vẹn
Sao mình ta phía trước lắm thác ghềnh
Hoàng Mi Kha
HẸN
Đừng trách nữa người ơi tình tan vỡ
Đâu chỉ người dang dở một tình đau
Ta cũng thế, nặng lòng và nặng nợ
Ta nợ em, ta nợ mối tình đầu
Nợ chính mình nợ em - bao giờ trả
Tình có, duyên không, đôi ngả rưng sầu
Giờ tiếc nuối, đã hai khung trời lạ
Nỗi thương buồn nghiệt ngã gửi về đâu!
Thôi em ạ, trách chi tình mộng ảo
Em chênh vênh, đời ta cũng chênh vênh
Hai ta bước giữa thác ghềnh giông bão
Hẹn kiếp sau duyên phận sẽ đáp đền
ĐT
(chào Mi Kha, thơ MK hay quá, ghép hoạ đôi vần làm quen nha! chúc MK có những vần thơ tuyệt tác)
THÔI
Bao năm rồi tôi làm kẻ ngu ngơ
Mãi kiếm tìm một vần thơ ảo tưởng
Giờ trả anh cuộc tình vay mượn
Cho thôi say những giọt tình hờ
Anh xa rồi tôi bỏ mấy bài thơ
Thôi thi sĩ thôi một thời thơ thẩn
Được gì đâu sau bao đêm thức trắng
Không còn anh , chỉ sót giấc hoang đường
Hoangmikha
ĐƠN PHƯƠNG
Chiều nay tuyết phủ mù sương
Đơn phương tình bước dậm đường chơ vơ
Một cơn gió rít ơ thờ
Tà dương lảng đảng hững hờ lá rơi
Đơn côi cung điệu buồn ơi
Nhạc sầu lạc phím chơi vơi nỗi niềm
Lá rơi cứ rơi bên thềm
Vần thơ ảo vọng lệ thương u sầu
Đơn phương tình đổ giọt ngâu
Mưa buồn rả rít thảm sầu tình côi.
Hà Ngân Hà
Đơn phương
Tình ai như lá thu rơi
Chiều buồn xào xạc đơn côi lối về
Đánh rơi mất cả câu thề
Mộng du, chợt tỉnh chợt mê giấc nồng
Vì sao vụt tắt trên không
Cho cơn gió mới phập phồng sợi hương
Bài thơ nhạt vần yêu thương
Lời ru ngơ ngẩn đơn phương khúc tình!
Sát Thủ Trên Cây Đủ
ĐƠN PHƯƠNG
Tự tình ai buồn một mình
Làm cho ciếc lá rung rinh niềm sầu
Đơn phương tình khúc về đâu
Tình đầu ai mãi u sầu lệ tuôn
Ai đi cách mấy dậm đường
Để ai chất chứa sầu thương đong đầy
Thu về mưa phủ giăng mây
Trắng màu nhung nhớ lệ đầy buồn thương
Hà Ngân Hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2009 00:30:19 bởi Ha Ngan Ha >
Gió Tương Tư
Có nỗi nhớ không tên
Len vào trong hơi thở
Có một điều lo sợ
Chất đầy nỗi sầu riêng
Ta trăm nỗi muộn phiền
Nặng lòng thêm cơn gió
Khối tình ta lặng lẽ
Vương vãi khắp trăm miền
Từ phút gặp đầu tiên
Ta biết mình vụng dại
Cuộc hành trình xa ngái
Tan vỡ giấc mộng hiền
--------
Hoangmikha
Gió Tương Tư
Có nỗi nhớ không tên
Len vào trong hơi thở
Có một điều lo sợ
Chất đầy nỗi sầu riêng
Ta trăm nỗi muộn phiền
Nặng lòng thêm cơn gió
Khối tình ta lặng lẽ
Vương vãi khắp trăm miền
Từ phút gặp đầu tiên
Ta biết mình vụng dại
Cuộc hành trình xa ngái
Tan vỡ giấc mộng hiền
--------
Hoangmikha
MIÊN MAN
Ngoài trời mưa triền miên
Trong lòng ta lạnh vắng
Giọt lệ sầu lắng đọng
Vùng kí ức hư không
Đời sắc sắc không không
Kiếp trần thế ảo mộng
Chỉ mong lòng từ tâm
Vạn đời khổ ấm lòng
Kiếp phù sinh nhân duyên
Gặp nhau như bèo nước
Họp tụ rồi lại tan
Hư vô lối địa đàng
Mưa rơi sầu miên man
Người ngồi trong đơn lẻ
Lá thu chết hoang tàn
Mưa cứ rền tiếng than
Nhã Trân
Cafe
Từng giọt từng giọt cà phê
Tí tách rơi loang đáy cốc
Từng giọt từng giọt sầu vơi
Tan nhanh thôi vương khóe mắt
Từng ngụm từng ngụm niềm vui
Thấm sâu vào trong ký ức
Từng ngụm từng ngụm đời tươi
Xóa tan một thời mõi mệt
---------------
Hoangmikha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2009 11:42:44 bởi Hoàng Mi Kha >
MƯA
Trời làm chi cho mưa tuôn rơi
Ướt áo em tôi xám lối về
Xa xôi phương đó em giông bão
Tôi ở phương này tôi có vui ?
Trời làm chi cho mưa tuôn rơi
Tiếng ve mùa hạ ngân rã rời
Phượng hồng phai úa rơi lả tả
Mây xám giăng đầy, gió tái tê
Trời làm chi cho mưa tuôn rơi
Tôi nhớ em tôi dạ rối bời
Trăm năm lỗi hẹn tình viên mãn
Bạc tóc không tròn nghĩa phu thê
Trời làm chi cho mưa tuôn rơi
Ước chi mưa gió thôi qua đời
Em tôi hạnh phúc thôi giống tố
Quay bước trở về xa chốn mê
Hoangmikha
Mưa làm chi ướt áo em tôi
Đường về hôm ấy bỗng xa xôi
Em tôi lạnh lắm người có thấu
Bước giữa đêm khuya có chạnh lòng.
Mưa làm chi thấm ướt cõi lòng
Khơi niềm quá khứ cõi nhớ mong
Đau thương quằn quại ta tiếc nối
Một thuở êm đềm đã xa xôi.
Giờ đây bóng đêm chỉ có tôi
Trong căn phòng nhỏ quá đơn côi
Ngoài kia mưa vẫn cứ rơi mãi
Trong này tí tách giọt sầu rơi.
Mưa làm chi cho tôi ướt mi
Cho giọt sầu đọng trên lối đi
Chiều nay thu đến sầu giăng kín
Ngập lối mòn đi, ngập cả lòng.
HKBT.
Chào HoangmiKha, xin để lại đôi dòng cảm xúc mong được làm quen nhé !
Tháng 6 Trời Mưa
Tháng sáu trời mưa ,mưa trong câu hát
Trời không mưa sao cố lạy trời mưa ?
Một thuở yêu nhau sót lại duyên thừa
Qua giông tố tình ta còn run rẩy
Người đã đi mang theo cơn nắng cháy
Ta nơi này nghe đời gió mưa giăng
Đã một thời mình hẹn ước trăm năm
Giờ hụt hẫng ta chỉ còn tay trắng
Hoangmikha
Trích đoạn: Đình Thế
Ta chới với giữa hai bờ thực ảo
Nghe trong đời mỗi bước cứ chênh vênh
Một lần yêu nhau trái tim nào trọn vẹn
Sao mình ta phía trước lắm thác ghềnh
Hoàng Mi Kha
HẸN
Đừng trách nữa người ơi tình tan vỡ
Đâu chỉ người dang dở một tình đau
Ta cũng thế, nặng lòng và nặng nợ
Ta nợ em, ta nợ mối tình đầu
Nợ chính mình nợ em - bao giờ trả
Tình có, duyên không, đôi ngả rưng sầu
Giờ tiếc nuối, đã hai khung trời lạ
Nỗi thương buồn nghiệt ngã gửi về đâu!
Thôi em ạ, trách chi tình mộng ảo
Em chênh vênh, đời ta cũng chênh vênh
Hai ta bước giữa thác ghềnh giông bão
Hẹn kiếp sau duyên phận sẽ đáp đền
ĐT
(chào Mi Kha, thơ MK hay quá, ghép hoạ đôi vần làm quen nha! chúc MK có những vần thơ tuyệt tác)
Cảm ơn bạn Đình Thế ghé thăm và gửi lại bài thơ rất hay , MK thích bài thơ này của bạn lắm !
Tự Nhủ
Ta nén thương đau lòng dặn lòng
Người xa tình đã hết ước mong
Quên nhé ta ơi đừng thương nữa
Chớ để lệ hoen má nhạt hồng
Một lần người vội bước sang sông
Vui với men say với pháo hồng
Ta chôn dĩ vãng theo bọt sóng
Nghe đắng cay dâng tím cõi lòng
-----------------------
Hoangmikha
Con Sáo Sang Sông Từ ngày con sáo sang sông
Ta còn ở lại ngóng trông dại khờ
Người mang một mối tình thơ
Ra đi từ độ đôi bờ cách ngăn
Đành rằng tình đã sang ngang
Đành rằng thuyền cũ không màng bến xưa
Đành rằng một mối duyên thừa
Sao con tim buốt như vừa vỡ tan
Thì thôi duyên phận lỡ làng
Ta trên bến đợi chẳng màng gió mưa
Dù thuyền chẳng nhớ bến xưa
Ta ôm một mối tình chưa vẹn tròn
Một lòng những sắc cùng son
Cắm sào trên bến lòng còn nhớ mong
Sáo ơi sao nỡ sang sông
Để ta một bóng ngóng trông mõi mòn
----------------------
Hoangmikha
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: