. . .100 Chữ
damotlanyeunhau 21.05.2009 10:43:09 (permalink)
Anh đi bên tôi đêm đó vào một đêm mùa Thu nên gió se lanh. Dọc theo ven vịnh Circular Quay những ánh đèn đường mờ ảo. Mai nữa sẽ xa nhau và vĩnh viễn sẽ không có nhau. Tôi cúi đầu muốn ngăn những dòng lệ đang sắp rơi xuống thì bỗng nhiên trời đổ mưa. May quá tôi có thể khóc trong mưa mà không làm anh đau lòng hay lưu luyến khi xa tôi và về với người. Chiếc khăn choàng wool khoác trên vai là kỷ niệm sau cùng của anh. Chút hương tình còn mãi

 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2009 10:44:16 bởi damotlanyeunhau >
#1
    damotlanyeunhau 22.05.2009 12:52:53 (permalink)
    Tình cờ gặp lại nhau ở một đêm Nhạc Hội, Trang thường đi nghe nhạc một mình Không ngờ gặp Quân ở đây, bà xã đâu? Trang hỏi. Quân ngập ngừng và trong chất giọng Trang cảm nhân được chút ê chề buồn bã nơi Quân. Đám cưới Quân, Trang dự và vẫn luôn trầm trồ khen ngợi hạnh phúc sự trìu mến ân cần từ hai vợ chồng. Chẳng nhẽ niềm vui tình yêu không có thật, được và mất chỉ là khoảnh khắc vậy thôi? Ly Corden Bléu trong tay Trang cạn uống với mối tình, đã lỡ
    #2
      damotlanyeunhau 23.05.2009 04:45:29 (permalink)
      "The usual?" Câu nói mà mỗi buổi sáng khi người con gái bước chân vào quán cafe quen đều được chào, với nụ cười rất thiện cảm của người pha cafe. Ly soy latte với nửa đường, vị đắng mạnh hơn và độ sữa được khoấy 25 giây. Những ngày qua bão mưa lụt khắp nơi nên đường trơn sũng nhẹp hết những chiếc lá vàng Thu. Nàng ôm ly cafe trong tay cho làn da ấm,và hình bóng người yêu hiện trong tầm nhớ. Anh luôn ân cần tha thiết ngự trong nhịp tim nàng dù gần hay xa
      #3
        damotlanyeunhau 24.05.2009 06:18:23 (permalink)
        Chuông điện thoại đổ, giọng tôi ân cần “em có bị ướt trong bão chiều nay không?”. “Anh không đón, em ướt sũng luôn”.  Câu nói rất hồn nhiên của người con gái đã bao lần làm tôi suy nghĩ. Tôi muốn đón và chăm sóc cho em, nhưng! mà tại sao lại nhưng? Tình yêu có chia ranh giới bao giờ? Trái tim tôi yêu em, nhưng cũng không chỉ riêng em. Chỉ biết khi trời mưa gió lớn tôi nghĩ đến em trong Iu thương, muốn che ô em về và ngồi hong suối tóc dịu mềm, đầm ấm
        #4
          damotlanyeunhau 25.05.2009 04:51:45 (permalink)

          “Em muốn ăn bacon & eggs thôi” cậu em trai 9 tuổi nói với Chị mình vào mỗi sáng thứ bảy cuối tuần. Và một buổi sáng đầu mùa Đông dĩa thức ăn điểm tâm đó vẫn nằm nguyên như vậy nguội tênh. Người Chị cất tiếng gọi Tư ơi! rồi ngồi bệch xuống chiếc ghế gỗ ngậm ngùi. Tư đã không còn ở bên cạnh Chị như ngày xưa bé bỏng. Dòng nước mắt mặn và nóng rớt xuống nhưng đã không đủ ấm cho Em, bacon & eggs đã thôi thơm phức nơi mũi em nữa, Tư ơi!
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2009 04:52:58 bởi damotlanyeunhau >
          #5
            damotlanyeunhau 27.05.2009 09:38:54 (permalink)
            Từ khi biết anh, cứ mỗi năm ngày đầu tiên của mùa Đông là anh đều thu xếp và bay chuyến bay đầu tiên đến thăm tôi. Tôi sợ lạnh, anh thích lạnh :). Hai anh em thường hay đến quán cafe DeliFrance nhâm nhi những giọt cafe đắng tâm sự chuyện đời. Câu hỏi đầu tiên mỗi khi vẫn là "Chàng đâu" - Tôi cười và đó là câu trả lời của suốt tháng năm qua. Tôi cũng không biết Chàng ở đâu? Còn nghĩ đến tôi như một thời không? Có lẽ anh đang ấm vui hạnh phúc....
            #6
              damotlanyeunhau 29.05.2009 08:50:20 (permalink)
              Những hành khách của chuyến bay QF763 đã rời phi trường, vì nó đang chuẩn bị cất cánh xuống Melbourne. Trong phôn anh nói hôm nay đến, và chi tiết email viết rõ vậy.  Không thấy anh? tại sao??. Ngay giây phút thật lòng nhất cũng là giả dối? Từng nhịp guốc lê thê lạnh buốt trên nền, trái tim như ngừng thở. Thà nghe anh nói " em ơi! anh không đến nữa" có lẽ đã dễ thở hơn. Nhưng không anh lặng lẽ rời xa, nhẹ như làn gió thoảng chỉ để lại sợi giá băng tê tái....
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2009 09:22:46 bởi damotlanyeunhau >
              #7
                damotlanyeunhau 30.05.2009 15:14:40 (permalink)
                Sau một đêm ngủ ở nhà người lạ, để làm gì đi đâu thì nó không được biết nhưng vì Mẹ bảo thế. Mờ sáng gặp được Mẹ ngoài khu chợ gần đó nó mừng rỡ và cảm thấy ấm áp. Nó đang co chân chạy đến Mẹ thì bị người lớn đi bên cạnh giữ lại và Mẹ cũng ra dấu đừng. Nó xoe mắt ngạc nhiên, khi đã thong thả song song nó chỉ nghe Mẹ dặn "mình phải coi như xa lạ để người ta khỏi để ý". Giá lúc đó có người ta đó để ý . . . .
                 
                 

                #8
                  damotlanyeunhau 31.05.2009 19:02:39 (permalink)
                  Chiều thứ bảy mưa tầm tã đôi giầy tôi mang ngập sũng trong nước mưa. Tôi biết anh không còn đến công viên tình yêu nữa nhưng tại sao tôi vẫn lặng lẽ đội mưa đến nơi hẹn??? Lý trí tôi biến tan đâu? Trái tim ơi! Sao đày đọa chính chủ nhân của mi?? Mưa mỗi lúc mỗi lớn, trời tối sập xuống khi tôi chưa kịp lái xe ra khỏi con hẻm nhỏ đường nhà. Anh có biết? rằng tôi luôn nghĩ và nhớ anh trong kỷ niệm, khi nào kỷ niệm sẽ được giải thoát hỡi mưa.........
                   
                   

                  #9
                    damotlanyeunhau 01.06.2009 17:55:12 (permalink)
                    Sáng thứ hai, tàu điện luôn đông ghẹt người nhất là bắt đầu từ ga Bankstown. Cô gái đi vội vàng để kịp chuyến 6:45am, nhưng cũng không theo kịp với những vòng toa quay. Nàng ngồi trong ánh sương lu mờ buổi sáng mùa Đông se lạnh. Cầm tờ nhật báo trên tay nhưng không đọc được chữ nào vì tư tưởng đang bay theo dòng suy nghĩ. Dòng đời cũng vây, một tích tắc thôi đã đánh mất đời nhau, tình yêu và hy vọng huống chi.......... Tiếng nàng thở trầm, lắng tan vào thế giới đa cuồng
                     


                    #10
                      damotlanyeunhau 15.07.2009 04:28:42 (permalink)
                      Khi yêu người, em đã không theo dõi thời tiết tình yêu mà đắm đuối mình vào biển lời, hẹn gió. Yêu nhau bên biển rồi thuyền ra khơi, sâu và xa lắm dẫu hiểu rằng em không biết bơi. Biển động em hốt hoảng tìm anh để bám víu nhưng anh đã đang bơi vào bờ. Một mình giữa mênh mông, mắt cay môi chát nhìn theo anh. Từng mớ thịt da đau theo nhau, rã rời lênh đênh với mạng thuyền tan vỡ. Những chiếc đinh thấm nước mặn đâm vào da, mạch tim rỉ máu loãng tan . . . .


                      #11
                        Chuyển nhanh đến:

                        Thống kê hiện tại

                        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                        Kiểu:
                        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9