Thơ Hàn Ngọc Tuyết Băng
Em Về Bất Chợt Phố Chiều Mưa Chiều nắng phủ hanh vàng lên phố nhỏ
Lối em về mượt sắc cỏ xanh non
Chú bướm nâu vờn hoa trắng xoay tròn
Em lặng bước trên lối mòn đầu hạ
Phố chiều nay dòng đời sao nhanh quá !
Cuốn thời gian vào muôn ngã lang thang
Đàn thanh phong rung phím lá ngân vang
Lời tâm khúc như riêng mang còn đó
Ẩn tàng cây chim hẹn hò về tổ
Vượt sơn khê qua con phố bình yên
Ngang lối xưa nghe dư âm xao xuyến
Tóc mây buông cho lưu luyến hồn thơ
Lá vương tay tay chạm nhẹ hững hờ
Rơi hoa năng đôi vai giờ chợt lạnh
Khoảng không gian đẫm sương chiều óng ánh
Giọt sương nào trôi về nhánh sông Tương ?
Xuyên nhành trúc ánh tà dương tỏa dịu
Khung trời riêng nhà cao nghệu uy nghi
Bỏ sau lưng người mổi hướng quay đi
Em ở lại cay làn mi đêm trắng
Cỏi mơ hồ chân trời xa trống vắng
Trả nhịp tim sự tĩnh lặng tiếng yêu
Ngày anh đi nhạt màu nắng đìu hiu
Em về bất chợt phố chiều đổ mưa
HNTB 04/20/2k3
oOo EM VỀ BẤT CHỢT PHỐ CHIỀU ĐỔ MƯA Thơ Hàn Ngọc Tuyết Băng
Nhạc Hàn Sĩ Nguyên
Hoà âm Lâm Đình Thuận
Audio Quang Đạt
Ca sĩ Mỹ Dung -MẤT LINK- Ca từ
EM VỀ BẤT CHỢT PHỐ CHIỀU ĐỔ MƯA Chiều nghiêng nắng phủ hanh vàng lên phố nhỏ
Lối em về mượt sắc cỏ xanh non
Chú bướm nâu vờn bông hoa trắng xoay tròn
Em lặng bước bâng khuâng trên lối mòn đầu hạ
Lời tâm khúc thiết tha đàn rung phím lặng
Biển hong chiều con sóng mãi âm vang
Nước mắt rơi niềm đau đánh mất địa đàng
Chân lữ thứ lang thang u uất còn riêng mang
Tóc mây buông như sóng cuộn nhịp nhàng
Ngang lối xưa nghe hồn thơ xao xuyến
Sông suối kia hẹn nhau quay về biển
Để thác ghềnh lưu luyến buồn thiên niên
Trời ươm nắng bỗng dưng đổ mưa bất chợt
Suối khe nào rẽ nhánh về sông Tương ?
Lất phất rơi buồn ơi xác lá ngập đường
Em đếm bước trong mưa tìm kiếm mùa Thu xưa
Hàn Ngọc Tuyết Băng
HSN-02-060
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2016 15:05:07 bởi HanSiNguyen >